Trong tầm mắt của Phó Thư Bảo là một mặt hồ xanh lam nằm tĩnh lặng giống như mỹ nhân đang say ngủ. Ở giữa hồ có một toà cung điện màu đen hùng vĩ. Trên bầu trời là một viên bảo thạch đỏ rực to bằng đầu người. Nó phát ra thứ ánh sáng đỏ dịu nhẹ. Sự tồn tại của nó khiến cả không gian này đầy ấm cúng, lãng mạn. Sắc điệu này khiến hắn nhớ tới khu đèn đỏ nào đó ở thế giới kia.

- Không ngờ ác long hung hãn thế mà lại thích loại sắc điệu này…kích thước viên bảo thạch này của ngươi hình như hơi khoa trương quá đấy. Nhưng nó là của ta rồi, to hơn tí nữa cũng không sao…

Khoé miệng Phó Thư Bảo nhướn lên, hắn chẳng có chút hối hận nào về việc giết ác long cả. Vì căn bản ác long không có ý sẽ để hắn sống tiếp. Để giết hắn thậm chí nó bất chấp cả điều cấm kị của biển lớn. Địch nhân như vậy không diệt trừ tận gốc thì sẽ thành hậu hoạ khôn lường.

Đôi cánh băng tuyết sau lưng khẽ động, thân hình Phó Thư Bảo đột nhiên bay qua hư không, nháy mắt đã xuất hiện trong cung điện ở trong băng hồ.

Cả cung điện được tạo nên từ thuỷ tinh màu đen.

- Thuỷ Tinh Long Cung? Cái này...còn khoa trương hơn…

Phó Thư Bảo có chút không tin vào mắt mình.

Nơi ở của rồng chính là long cung trong truyền thuyết, mà long cung trong truyền thuyết chính là được tạo nên từ thuỷ tinh, cũng chính là Thuỷ Tinh Long Cung. Trước kia Phó Thư Bảo không quan tâm đến những truyền thuyết đó, cho rằng nó chỉ lừa được những đứa trẻ con ba tuổi, nhưng giờ một toà thuỷ tinh cung điện đang hiển hiện trước mắt hắn.

Cảm giác phát tài mãnh liệt hơn so với bất cứ lúc nào trước kia.

Đáp xuống, Phó Thư Bảo đẩy cửa cung điện ra, một cảnh tượng sáng loà hiện ra. Chỉ thấy hai bên đường thông đạo kéo từ cửa lớn bày đầy những cái hòm phát sáng lóng lánh, bên trong chất đầy châu báu, kim cương, còn cả một số loại tài liệu cực phẩm bình thường không thể thấy. Ngay cả hòm đựng cũng được làm từ hoàng kim, vậy thì giá trị của những thứ đựng trong đó không cần nói cũng biết.

Phía cuối đường thông dạo là một cái bảo toạ khảm vô số bảo thạch, kim cương. Hẳn là khi rảnh rỗi vào đây thưởng thức bảo vật là ác long ngồi trên bảo toạ này.

Phía sau bảo toạ là quả trứng rồng đen tuyền.

- Thì ra trứng rồng vẫn ở đây. Ta tưởng sau một trận hỗn chiến mày bị huỷ rồi chứ. Vẫn còn thì không biết có nở ra rồng con được không nhỉ?

Phó Thư Bảo nghĩ.

Ấp trứng rồng không như ấp trứng gà trứng vịt chỉ cần nhiệt độ là được. Nó cần long lực, thứ mà chỉ Long Tộc mới có. Vì thế quả trứng này vẫn ở đây rất lâu rồi. Ý nghĩ muốn ấp nở rồng con rồi cho nó làm chó giữ nhà của Phó Thư Bảo chỉ là suy nghĩ nhất thời mà thôi.

Ngoài bảo thạch, trứng rồng, bảo toạ, Phó Thư Bảo còn thấy chiến lợi phẩm của hắn. Một đống long lân màu đen, một sợi gân rồng mà đến Băng Tuyết Nguyên Tố Hoả của hắn cũng không luyện hoá được, còn cả một lượng thịt bầy nhầy. Chỗ thịt này trước đó đã tách rời khỏi đống thịt của ác long rơi ra đấm bùn đất dưới đáy biển, sau khi cuộc chiến kết thúc Phó Thư Bảo mới vất vả thu thập lại.

Một đống thịt có vẻ như chẳng có tác dụng gì nhưng với Phó Thư Bảo có nhân thể mới thì giá trị của thứ này là rất lớn. Đặc biệt là có thể dùng khi luyện người khác hoặc luyện chế chính mình. Để trong này thịt cũng không bị thối rữa, có thể bảo tồn vĩnh cửu.

- Ha ha, dùng mấy thứ này luyện chế bộ Long Lân Chiến Giáp chắc sẽ oách lắm nhỉ? Lại còn tăng được sức hấp dẫn với mấy muội muội xinh đẹp nữa chứ. Ừm, nhất định phải luyện chế một bộ mới được.

Phó Thư Bảo ngồi kiểm kê bảo vật với tâm trạng sung sướng cực điểm, nhưng rất nhanh hắn nhớ ra Luyện Thiên Đỉnh vẫn theo hắn trên con đường tu luyện lâu nay đã bị Huyền Thiết Sơn Linh Mạch phân giải rồi. Hắn muốn luyện chế Long Lân Chiến Giáp thì trước tiên phải kiếm được một cái lò tốt đã.

Dạo quanh long cung một vòng, Phó Thư Bảo đột nhiên dừng lại ở một góc.

Khi Phó Thư Bảo đang sầu vì không tìm thấy thứ gì thay thế Luyện Thiên Đỉnh thì một cái đỉnh màu đỏ xuất hiện trong tầm mắt.

Cái đỉnh này đỏ rực như lửa, cường linh năng cường đại không chút che giấu khuếch tán ra xung quanh. Quan sát kỹ sẽ cảm nhận được một luồng linh tính phi phàm. Có hai loại tính chất này thì có thể chắc chắn nó là một cái lò luyện.

- Lạ thật, Long Nữ không phải Luyện Chi Lực Sĩ con người, tại sao lại cất trữ một cái đỉnh nhỉ?

Phó Thư Bảo không hiểu, nhưng bước chân không khống chế được mà tiến lại góc đó.

Đến trước cái đỉnh, hắn thò đầu nhìn vào cái đỉnh cao nửa người này thì thấy bên trong có đám tro cắm hàng trăm cây hương.

- Ta còn thấy lạ, ngươi không phải Luyện Chi Lực Sĩ thì cất giữ cái đỉnh có thể sánh ngang Luyện Thiên Đỉnh làm gì. Thì ra ngươi lấy làm chỗ thắp hương, đúng là báo ứng a!

Phó Thư Bảo chép miệng mấy cái, vừa lầm rầm vừa thưởng thức cái lò luyện.

Quan sát ở gần hắn mới phát hiện trên đó khắc hình ba con cá chép với những hình thái khác nhau, sinh động như thật.

Đổ đống tro và hương trong đỉnh đi, Phó Thư Bảo dùng lửa bằng tuyết nguyên tố rửa sạch cái đỉnh. Khi đó hắn ngạc nhiên khi nhận ra đống tro hương đã áp chế linh tính và linh năng của cái đỉnh. Vừa rửa xong thì linh năng của cái đỉnh tăng lên mấy lần, linh tính cũng cường đại hơn.

- Đây là cái đỉnh luyện gì mà...cường đại hơn cả Luyện Thiên Đỉnh!

Phó Thư Bảo từng dùng Luyện Thiên Đỉnh rất nhiều lần, đương nhiên biết sự cường đại của nó, cũng hiểu rõ phẩm cấp của nó, nhưng so với cái lò luyện trước mắt này, nếu chia các loại đỉnh thành ba đẳng cấp thì Luyện Thiên Đỉnh chỉ là cấp tốt, còn cái đỉnh này là cấp ưu cao nhất rồi!

Để cái lò cao cấp thế này trong xó để làm lưu hương, việc này cũng chỉ có Long Tộc, chủng tộc có thọ mệnh vạn năm, chuyên thu thập bảo vật thì mới làm được.

- Không biết nó có lai lịch thế nào, về nhất định phải hỏi Đan Thư Thần Thú xem nó có biết gì không.

Phó Thư Bảo nghĩ bụng.

Phó Thư Bảo rất nhanh đã chuyển cái lò luyện kia ra đại điện trong Thuỷ Tinh Long Cung, đặt ở vở vị trí chính giữa điện rồi hắn lấy một phàn long lân, một phần long gân ra cho vào trong lò. Cuối cùng hắn chọn ta một số tài liệu dùng để luyện chế chiến giáp cho cả vào lò.

Hai tay hắn bắn ra ngọn Băng Tuyết Nguyên Tố Hoả, khi sức mạnh hắn tăng lên tầng đầu tiên của cảnh giới Hỗn Nguyên Lực thì tự nhiên sức mạnh băng tuyết nguyên tố sẽ có bước nhảy vọt. Nhìn ánh sáng thuần tịnh như băng tuyết vậy nhưng thật ra trong ngọn hoả diệm ở ngoại vi đã xuất hiện một đường kẻ đen rất nhỏ.

Hắc ám đại diện cho tử vong, huỷ diệt và tịch mịch. Màu trắng đại diện cho ánh sáng, sức sống và sự tươi mới. Hai mặt đối lập trong vũ trụ này cũng có thể lý giải là âm và dương của tự nhien. Âm dương giao hoà sẽ sinh ra vạn vật. Vũ trụ có sinh mệnh lĩnh vực cũng có tử vong lĩnh vực, lần lượt là quang minh và hắc ám. Băng Tuyết Nguyên Tố Hoả của Phó Thư Bảo xuất hiện một tia hắc quang chính là sự thể hiện của tu vi đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Lực.

Nguyên tố hoả của Thánh An Na một nửa quang minh một nửa hắc ám, tu vi Hỗn Nguyên Lực của nàng càng cường hãn hơn. Nhưng cùng với việc tu vi được nâng lên, tia hắc quang bên trong băng tuyết nguyên tố hoả của Phó Thư Bảo cũng được mở rộng, trở thành nửa quang minh nửa hắc ám.

Thời gian giống như cát chảy qua ống phễu, chầm chậm vô thanh trôi đi.

Phó Thư Bảo tập trung toàn bộ tinh thần để luyện chế long thần chiến giáp nhất thời quân mất bản thân, căn bản không nhận thức được thời gian đang trôi đi. Với sự nỗ lực của hắn, vật chất bên trong lò luyện được phân giải rồi tổ hợp, loại bỏ tạp chất, trở nên thuần tịnh hơn, cường đại hơn.

Lần luyện chế này đương nhiên cũng dùng tới Thái Cổ Tạo Giáp Thuật.

Thái Cổ Tạo Giáp Thuật chia hai cảnh giới luyện chiến giáp. Sơ cấp là dùng kim loại, thông qua luyện chế, dùng phù văn thượng lực tạo ra lực luyện khí chiến giáp cường hãn hơn loại bình thường rất nhiều. Cao cấp là vận dụng các loại vật liệu sinh vật để luyện chế ra sinh vật lực luyện khí chiến giáp.

Sinh vật lực luyện khí chiến giáp không dùng vật liệu kim loại mà dùng vật liệu sinh vật. Vật liệu này trải qua Thái Cổ Bí Thuật của Thái Cổ Tạo Giáp Thuật sẽ tạo ra loại chiến giáp có đặc trưng sinh mệnh, tự do tạo hình, có khả năng hấp thụ linh năng, tự động tịnh hoá, tự hồi phục vết thương, tự sửa chữa. Lực luyện khí chiến giáp như vậy có thể nói là thần kỳ, nhưng thông thường không thể luyện chế được loại sinh vật lực luyện khí chiến giáp cao cấp đó.

Trước tiên là vì tài liệu khó mà tìm được.

Sinh vật, lợn cũng là một loài sinh vật, một Luyện Chi Lực Sĩ không thể dùng da lợn để luyện chế sinh vật lực luyện khí chiến giáp. Còn linh thú bình thường, thậm chí là linh thú như Ngân Tư Tàm Mãng cũng không thể dùng da của nó để luyện chế sinh vật lực luyện khí chiến giáp. Yêu cầu của Thái Cổ Tạo Giáp Thuật đối với tài liệu dùng để luyện chế chiến giáp vô cùng biến thái. Đó là phải có da, xương, gân, máu của sinh vật cấp thần thú.

Thần thú, loại linh thú cấp bậc này còn cao cấp hơn linh thú, rất nhiều người cả đời tìm kiếm mà không thấy được một con chứ đừng nói đến việc lột da nó để luyện chế chiến giáp.

Khi lấy được Kim Lực Thần Giáp từ tay Tư Thản Lâm, Phó Thư Bảo cũng không mong sẽ luyện chế nó thành sinh vật lực luyện khí chiến giáp cao cấp. Nhưng bây giờ đã giết được ác long dưới đáy biển, hắn vô tình đã có được tài liệu sinh vật có phẩm chất cao nhất.

Thần thú cũng có phân đẳng cấp, ví dụ Thái Vân Báo trong lãnh thổ Thanh Uyển Quốc chẳng qua chỉ là thần thú bình thường, so nó với ác long dưới biển sau thì không khác nào so một con lợn với một con mãnh hổ. Bên nào mạnh bên nào yếu, đến đứa trẻ ba tuổi cũng nhận ra được.

Ác long, loài rồng trong truyền thuyết, đó chính là minh chứng sống.

Băng Tuyết Nguyên Tố Hoả đã bao bọc cả cái đỉnh lò đỏ rực, không hề có bất cứ sự rò rỉ nhiệt lượng nào, các loại vật chất bên trong đỉnh dần dần có sự biến hoá thần kỳ.

Đoạn long gân biến thành hàng trăm nghìn sợi nhỏ xuyên qua các mảnh long lân đã được loại bỏ tạp chất, được cường hoá bằng linh năng và linh tính. Việc luyện chế của Phó Thư Bảo thật ra cũng giống như người phụ nữ thành thạo may vá, cầm kim chỉ khâu từng mũi từng mũi nên một bộ y phục đẹp đẽ.

Đương nhiên bộ y phục người phụ nữ khâu nên không thể sánh được với sinh vật lực luyện khí chiến giáp, chiến giáp nó mang trong mình hình thức sinh mệnh đặc thù.

Bốn loại vật chất là long lân, long cốt, long gân và cả long huyết thay đổi kinh người, chúng từ những cá thể không liên quan gì đến nhau dần hoà vào làm một, dệt nên một bộ chiến giáp. Trong quá trình này mấy chục loại tài liệu cực phẩm đều tiêu hao hết sạch. Linh năng, linh tính của chúng đều trở thành một phần của Long Lân Chiến Giáp.

Uỳnh!

Một tiếng nổ trầm đục vang lên, chiếc đỉnh lò rung chuyển, trong chớp mắt, một tia hắc quang bắn ra từ bên trong lò, chiếu rọi hư không.

Phó Thư Bảo mở mắt nhìn hắc quang ngưng tụ trên bầu trời, một lúc lâu sau mới sực tỉnh, lầm bầm nói:

- Long Lân Chiến Giáp…thành công rồi sao?

Bốn chữ Long Lân Chiến Giáp vừa thốt ra, dường như chịu một sự triệu hoán nào đó, Long Lân Chiến Giáp bên trong đỉnh lập tức bay lên dừng lại ở trước mặt Phó Thư Bảo. Không giống như chiến giáp thông thường vừa xuất lò là có hình dạng nhất định, Long Lân Chiến Giáp không có hình dạng xác định mà giống như một mảnh vải chưa được gia công.

Sau một cuộc luyện chế vất vả, cuối cùng lại chỉ được một “mảnh vải” long lân vuông vắn, việc này có lẽ người khác không hiểu được, nhưng trong mắt Phó Thư Bảo lại là việc quá đỗi bình thường.

Xuất hiện trạng thái này vì đây là yêu cầu của Thái Cổ Tạo Giáp Thuật đối với sinh vật lực luyện khí chiến giáp.

Đã là chiến giáp có tính chất sinh mệnh đặc thù, có thể thay đổi hình dáng tuỳ ý vậy thì trước tiên phải yêu cầu nó khi xuất lò phải ở trạng thái chưa bị “khâu vá” gì cả, cũng chính là một mảnh vải vuông vắn. Chỉ có như vậy Long Lân Chiến Giáp mới có thể tuỳ ý thay đổi theo ý muốn của Phó Thư Bảo.

Mọi thứ đã nắm rõ, đối mặt với Long Lân Chiến Giáp, Phó Thư Bảo đứng dậy, nói:

- Long Lân Chiến Giáp, com-lê!

Trong đầu tưởng tượng bộ com-lê của thế giới kia, mệnh lệnh ý thức được truyền đi, Long Lân Chiến Giáp đột nhiên bay lên, nhanh chóng bọc lấy người hắn, sau một lúc, trên người hắn đã xuất hiện bộ com-lê bảnh bao.

Mọi chi tiết nhỏ như cổ áo, ca-vát hay đôi giày da bóng lộn dưới chân cũng không bỏ qua, tất cả những gì cần thể hiện đều được thể hiện, thần kỳ đến mức khiến người ta không dám tưởng tượng nữa.

- Long Lân Chiến Giáp, pyjama!

Rắc rắc rắc, lại một loạt những chuyển động, hàng nghìn vạn mảnh long lân bắt đầu biến hoá, lại biến thành bộ pyjama trong tưởng tượng của hắn, rộng rãi thoải mái. Từng mảng long lân bóng loáng không hề khiến bộ quần áo kệch cỡm mà ngược lại vô cùng phù hợp và thoải mái.

- Long Lân Chiến Giáp, chiến giáp tiêu chuẩn!

Long Lân Chiến Giáp rất nhanh lại biết thành chiến giáp mà Phó Thư Bảo muốn, uy phong lẫm liệt!

- Ha ha ha ha…có Long Lân Chiến Giáp sau này ăn mặc đỡ phiền phức bao nhiêu. Muốn mặc thế nào chỉ cần tưởng tượng là nó sẽ tự biến ra.

Phó Thư Bảo cười.

Còn lại không ít mảnh long lân, thứ này đương nhiên mang về để dỗ ba nữ nhân kia. Giờ nghĩ lại giường của họ càng ngày càng khó lên, phải thò ra chút bảo vật gì đó mới được.

Thật ra đây cũng là bệnh do hắn cưng chiều quá mà ra.

Nếu ban đầu cho Độc Âm Nhi, Chi Ni Nhã và Rất Có Tài ăn cháo với dưa muối, đột nhiên cho họ ăn thịt thì hai chân sẽ mở rộng với hắn. Nhưng hắn đã đặt họ ở vị trí quá cao, vừa ra đời đã là kim ngân tài bảo, linh tài bí kiệp, thậm chí là bảo vật hiếm có cái gì đó. Thói quen thành từ nhiên, hắn muốn họ giang rộng hai chân cũng phải đem bảo vật ra mà dỗ họ vui.

Kiểm kê một lượt các thứ trong Thuỷ Tinh Long Cung, Phó Thư Bảo rời khỏi sinh trữ vật không gian của Long Nữ. Khi vào hắn người không mảnh vải, nhưng khi ra thì trên người đã có bộ giáp vô cùng uy phong.

Hắn không mặc com-lê, những thứ từ thế giới kia đã trở thành ký ức, thỉnh thoảng lấy ra hồi tưởng cũng không sao, nhưng nếu cứ cố mặc trên người, trở thanh mục tiêu chú ý của mọi người, đó thật ra là hành động rất ngu xuẩn. Nhập gia phải tuỳ tục, Phó Thư Bảo đã hoàn toàn hoà mình vào thế giới này, Long Lân Chiến Giáp trên người hắn đã biến thành bộ chiến giáp bình thường.

Nhìn bề ngoài Long Lân Chiến Giáp của hắn chỉ là bộ chiến giáp thông thường có hoa văn hình vảy màu đen, đó là Phó Thư Bảo cố tình tạo như vậy. Một khi cần chiến đấu thì nó có thể lập tức sẽ thích phóng toàn bộ thực lực, trở nên vô cùng cường hãn. Khi ấy, những mảnh long lân không rõ sẽ trở nên rõ ràng hơn.

Quan trọng nhất, cũng là điểm khiến Phó Thư Bảo hài lòng nhất không phải những điều này mà là, khi hắn hét lớn “Long Lân Chiến Giáp, giải giáp!” thì Long Lân Chiến Giáp lập tức sẽ rời khỏi thân thể và hắn lại trở thành trần truồng.

- Không biết khi ở trước mặt Hữu Nãi Ngư ta lén hạ lệnh cho Long Lân Chiến Giáp giải giáp, đứng trần như nhộng trước mặt thì nàng sẽ ngạc nhiên thế nào nhỉ?

Phó Thư Bảo không hề nghĩ đến việc làm thế nào để quen với tính năng chiến đấu của Long Lân Chiến Giáp mà nghĩ tới tốc độ giải giáp trở thành trần như nhộng trước mặt mỹ nhân ngư…

Không có vô lại nhất, chỉ có vô lại hơn.

Chỉ vậy thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play