- Kỳ thực, ta rất muốn xem cha vợ ngươi tại vương quốc kia hình dạng thế nào.
- Không phải tới xem Thánh Đóa Lan Quốc sao?
Phó Thư Bảo nói:
- Chuẩn bị một chút, chúng ta phải giải quyết phiền toái trước mắt, lập tức lên đường.
Nếu như nơi nay nay gần, ngược lại mà nói, Tây Châu Thánh Đóa Lan Quốc lại bên kia đại dương cực kỳ xa xôi, thực sự cần giải quyết thật các chuyện tình mới có thể xuất phát, nói cách khác, hắn tại nơi này vừa rời đi, người Tử Đảo Mật Nhân Xã hoặc Quy Vân Tộc có thể tới đây chém giết sào huyết của hắn.
- Vậy ngươi bây giờ có kế hoạch gì chưa?
Hồ Nguyệt Thiền hỏi. Vừa nãy bỡn cợt, chọc ghẹo rốt cuộc báo được cừu hận hắn chà đạp tại trúc xa, nhìn bộ dạng Phó Thư Bảo sầu khổ, bây giờ tâm tình của nàng đã tốt hơn rất nhiều.
- Tử Đảo Mật Nhân Xã trong khoảng thời gian ngắn không thể tìm tới chúng ta gây phiền toái, nhưng khẳng định bọn họ sẽ đến, cho nên sớm phải chuẩn bị đầy đủ, người Quy Vân Tông không biết lúc nào hạ thủ đối với chúng ta, nhưng có thể khẳng định bọn họ chắc chắn sẽ đối phó với chúng ta, vả lại Thanh Dật Vương bên kia chắc chắn sẽ hành động, cho nên càng phải chuẩn bị sẵn sàng, ta bây giờ còn chưa nghĩ được phương pháp gì để ứng phó đối với sự uy hiếp đến từ ba thế lực kia. Chẳng qua, ta đã dự định pha loãng một chút Linh Vẫn Thạch còn lại, chế tạo chút Lực Luyện Khí cho chúng ta, dùng để trang bị cho đội quân trăm người, hơn nữa, mau chóng hoàn thành giao dịch với Ba Mễ Na Vương phi, nếu như chúng ta sở hữu đội quân năm vạn người tọa trấn Hậu Thổ Thành, ta tin bất cứ phương thế lực nào động thủ trước đều gánh chịu hậu quả.
Phó Thư Bảo nói.
- Chế tạo trang bị Lực Luyện Khí trang bị cho đội quân trăm người, chủ ý này ta sớm đã biết, thế nhưng, luyện chế trang bị Lực Luyện Khí trong mắt ngươi chỉ là chuyện tình cực kỳ đơn giản, có thể ngươi không nghĩ trang bị này giành cho ai? Do ai sử dụng?
Hồ Nguyệt Thiền hỏi thẳng vào vấn đề.
Phó Thư Bảo trầm mặc. Quả thực, với năng lực của hắn bây giờ mà nói, bên cạnh hắn không thiếu Luyện Lực Sĩ, cũng không thiếu linh tài, muốn luyện chế một trăm bộ Lực Luyện Khí chỉ là vấn đề trong thời gian ngắn. Thế nhưng, sau khi luyện chế thành, cho ai sử dụng, đây là vấn đề hắn còn chưa giải quyết được. Hắc Thạch Thành Bảo bây giờ có bảy đại đội trăm người, từng đội từng đội đều vô cùng cường hãn. Nếu chỉ đơn độc cấp cho bất cứ đại đội trăm người nào đó, sáu đội khác khẳng định sẽ có ý kiến, nếu như phân tán xuống phía dưới, lại không đạt được uy lực chiến đấu như hắn mong muốn. Nếu như tiếp tục chiêu mộ đại đội trăm người cường hãn, như vậy là các giải quyết tốt nhất, thế nhưng, biết đi đâu tìm một trăm người vừa cường hãn vừa trung thành?
Chỉ là một kiện Lực Luyện Khí, một kiện vô cùng đáng giá, một bộ trang bị Lực Luyện Khí thực sự là vô giá, chẳng may ngươi được chiêu mộ mang theo trang bị bỏ trốn, vậy mới kêu oan sao?
- Nguyệt Thiền, vấn đề nàng nói ta cũng đã nghĩ tới, aizzz, thực sự vẫn chưa xử lý tốt à, nhưng trước hết chưa cần lo tới việc này, luyện chế những trang bị này mới là việc quan trọng hơn.
Phó Thư Bảo cũng chỉ làm được như vậy.
Hồ Nguyệt Thiền cười nói:
- Ngươi nha, ngươi tại sao không nghĩ tới ta?
- Nàng?
Phó Thư Bảo cười khổ nói:
- Không được, nàng muốn ta dùng trăm bộ trang bị Lực Luyện Khí, trang bị cho Huyễn Hồ phân thân của nàng sao? Số lượng thực ra là một trăm, nhưng khi chiến đấu, quả thực là mang trang bị tặng cho cường địch.
Huyễn Hồ phân thân rất dễ bị phá hủy, hóa thành hư vô, trang bị như vậy rơi trên mặt đất, thực sự là mang trang bị tăng cho địch nhân, hơn nữa còn là trang bị đỉnh cấp.
- Ngu ngốc, ngươi không nghĩ ta là người Hồ Tộc sao? Hồ Tộc chúng ta tuy rơi vào thời kỳ suy vong, nhưng muốn triệu tập đội quân trăm người không phải vấn đề khó.
- Oạch?
Phó Thư Bảo lúc này mới hiểu được, hắn lại cười nói:
- Hồ ly từ xưa tới nay rất gian xảo, nói đi, nàng đưa ra chuyện như vậy, khẳng định nàng có dự định của chính mình, dự định của nàng là gì?
- Ta từ Hồ Tộc có thể chiêu mộ một trăm tinh binh, có nam có nữ, thực lực khẳng định cường hãn, dư sức sử dụng trang bị Lực Luyện Khí này, mặt khác người thống lĩnh đội quân trăm người này chính là ta, lẽ nào ta có hai lòng đối với ngươi sao?
Hồ Nguyệt trắng mắt liếc nhìn Phó Thư Bảo.
- Ta không tin nàng điểm suy nghĩ ấy, hãy thành thật nói đi.
Phó Thư Bảo cười nói.
Hồ Nguyệt Thiền khẽ cười:
- Ngươi thực sự rất thông minh, được rồi, ta sẽ nói toàn bộ, ta là thánh nữ Hồ Tộc, cũng có hi vọng muốn phục hưng Hồ Tộc, tự nhiên ta muốn Hồ Tộc nắm giữ một đội quân đủ cường đại, ngoài trừ một lòng theo ngươi, còn muốn đảm đương sứ mệnh bảo vệ Hồ Tộc, để Hồ Tộc chúng ta có thể khôi phục và lớn mạnh.
Đây chính là dự định của hồ ly tinh.
- Chuyện này, ta cần suy nghĩ kỹ...
- Chuyện như vậy còn phải suy nghĩ? Ngươi không đáp ứng, ta về sau sẽ không quan tâm tới ngươi, ngươi đừng mơ tưởng lên giường với ta.
- Thật sự, vi phu chỉ muốn vui đùa một chút, vui đùa một chút, nàng hiểu chứ? Đó là chuyện rất nhỏ, ta không đáp ứng được sao?
Phó Thư Bảo gấp giọng nói. Hồ ly tinh không để cho hắn lên giường của nàng, nghiêm phạt như vậy, không thể nghi ngờ chính là nghiêm phạt cực kỳ tàn khốc, chẳng khác nào tước đoạt một phần ba quyền lợi làm nam nhân của hắn, hậu quả thực sự rất nghiêm trọng.
- Lúc này mới đúng chứ, ta chuẩn bị một chút phản hồi lại lãnh địa của chúng ta.
Chuyện này rất hợp với ý tứ của Hồ Nguyệt Thiền, nàng sốt ruột muốn làm ngay.
Phó Thư Bảo nói:
- Nàngmột mình trở về ta rất lo lắng, khi trở về, ta để Tiểu Thanh bảo vệ nàng trở về.
Hồ Nguyệt Thiền nhẹ nhàng ngả vào lòng Phó Thư Bảo, trong lòng nàng toát lên một mảnh cảm động, ấm áp.
Kỳ thực, Hồ Tộc coi như một phương thế lực của Phó Thư Bảo, bây giờ đang trong thời kỳ suy vong, nhưng lại hăng hái tiến về phía trước mưu cầu thời kỳ hưng thịnh, trang bị vũ trang Lực Luyện Khí cho chiến sĩ Hồ Tộc, chẳng khác nào một phương thế lực của chính mình trở nên cường đại, chuyện này là chuyện tình rất tốt. Cho dù Hồ Nguyệt Thiền không nói, Phó Thư Bảo không trang bị cho chiến sĩ Hồ Tộc, một khi Hồ Tộc gặp nguy hiểm, Phó Thư Bảo chắc chắn phải đứng ra.
- Phụ thân phụ mẫu, các người làm gì ở đây?
Một đạo thanh âm giòn tan đột nhiên vang lên, cũng là lúc Đan Thư Thần Thú từ Ám Giác bay ra.
Phó Thư Bảo và Hồ Nguyệt Thiền xấu hổ liếc mắt nhìn nhau, nhau chóng buông đối phương ra, coi như không có việc gì sửa sang lại quân áo lộn xộn của đối phương một chút. Thái độ là phụ mãu, nến có một chút bộ dáng của phụ mẫu, tuy rằng Đan Thư Thần Thú không phải do hai người sinh ra.
- Nhi tử thông minh có tiến triển gì không?
Phó Thư Bảo chuyển trọng tâm câu chuyện.
- Vẫn chưa, được rồi, phụ thân con rất thích con chuột kia làm bạn, người để nó tới vui đùa cùng ta, nó là lực luyện thú sở hữu kiến thức rất rộng rãi, vừa vặn có thể bù đắp kiến thức của ta trong khoảng thời gian kia.
Đan Thư Thần Thú nói.
- Ngươi nói đến chính là Luyện Thiên Thử, được rồi, ta trở về sẽ để nó tới vui đùa cùng ngươi.
Phó Thư Bảo cười nói.
Đan Thư Thần Thú trong lúc ngủ sau, đối với mọi chuyện gần đây đều trống rỗng, Luyện Thiên Thử trải qua nhiều ngày dài dằng dặc, vừa vặn có thể bù đắp một chút kiến thức, chủ ý này thực sự rất tốt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT