Thức thứ nhất của Nguyên Nhất Chiến Kỹ, Nộ Quyền Thức đã bác đại tinh thâm như thế. Điều này đã đủ khiến Phó Thư Bảo có hứng thú và động cơ tu luyện rồi.

Nghiềm ngẫm một hồi bên trong Kim Nguyệt cung, vẫn chưa thấy Hoàng Hồ Minh và Hồ Nguyệt Thiền, Phó Thư Bảo cũng không đợi lâu, lấy được Nguyên Nhất Chiến Kỹ xong liền trở về Thiên Điện.

Đóng cửa điện lại, mở Nguyên Nhất Chiến Kỹ ra, lại đọc kỹ lại một lần các bước tu luyện và yếu quyết, Phó Thư Bảo bắt đầu luyện Nộ Quyền Thức đầu tiên.

Mỗi một thức của Nguyên Nhất Chiến Kỹ đều có tâm pháp tu luyện và đồ phổ vận hành lực lượng, cần tham khảo tu luyện chứ không có lối tắt khác. Lần đầu Phó Thư Bảo thử tu luyện là tham khảo tâm pháp và đồ phổ.

Luyện Linh Lực vận hành dựa theo tuyến đường của đồ phổ. Chỉ chốc lát sau Phó Thư Bảo đã thấy quanh thiên hạ mình nóng bừng. Tốc độ vận chuyển của thứ vũ trụ nhanh hơn trước kia vô số lần. Thứ vũ trụ đối với một Lực Sĩ mà nói giống như là một chiếc động cơ, tốc độ vận chuyển càng nhanh thì công suất càng lớn. Như vậy thì động cơ đó có mã lực càng lớn. Cùng một đạo lý như vậy, đề cao tốc độ vận chuyển, dưới cùng một tu vi lực lượng, hắn có thể có chiến đấu lực cao hơn vô số lần!

Hiện tượng cơ thể nóng bừng là bởi tốc độ vận chuyển năng lượng lực lượng trong mạch máu đột nhiên tăng lên rất nhiều lần. Lúc đầu khi mới thử, Phó Thư Bảo còn chưa cảm thấy gì nhưng rất nhanh hắn đã phát hiện, đây cũng là một hiện tượng phi thường nguy hiểm. Cơ thể người có một giới hạn về nhiệt độ, cho dù máu tăng tốc hay năng lượng lực lượng tăng tốc, trong thời gian ngắn có thể đưa lực chiến đấu tăng lên nhưng thật ra lại là một loại hành vi tự làm tổn thương bản thân.

- Nguyên Nhất Chiến Kỹ được coi là vô song không có khả năng là một chiến kỹ tự làm tổn thương mình. Nguyên Nhất Thiên Tôn cũng không có khả năng phí cả ngàn năm chuẩn bị ra thứ có hại như vậy. Nhất định có chỗ nào đó còn làm chưa ổn...

Thầm nhủ trong lòng như vậy, Phó Thư Bảo lại tĩnh tâm, bắt đầu thử lần thứ hai.

Lần này hắn làm càng kỹ lưỡng, cũng càng cẩn thận hơn.

Hiện tượng cơ thể nóng lên lại xuất hiện. Lần này hắn cũng đã chuẩn bị tâm lý, không cảm thấy ngạc nhiên, cũng không để ý tới nữa mà tiếp tục vận chuyển tâm pháp, để Luyện Linh Lực di chuyển với tốc độ cao hơn mấy lần trong mạch máu và kinh mạch. Càng lúc càng khó chịu, khi hắn sắp không chịu nổi, muốn bỏ cuộc thì trong nháy mắt, một luồng nộ ý đột nhiên sinh ra trong lòng.

Nộ ý vừa sinh ra, trong nháy mắt đã lan tràn. Từ một tia tức giận, đột nhiên biến thành trạng thái căm giận ngút trời. Phó Thư Bảo ngồi yên tu luyện không thể chịu nổi nữa, gầm lên một tiếng, giống như sấm sét nổ giữa trời xanh, đồng thời phi thân bay lên, oanh kích một quyền vào vách tường.

Vách tường là những tấm đá rất dày và kiên cố, phía sau là cát vàng chôn vùi, giống như hợp với mặt đất làm một thể vậy.

Một quyền không có một chút hoa lệ nào, giản đo giản đơn nhưng vừa đánh ra thì cả bức tường đá liền chấn động, ầm ầm sụp đổ! Nơi trúng quyền, tảng đá cũng xuất hiện vết cháy đen giống như bị hỏa thiêu!

- Hóa ra là như vậy!

Cổ họng Phó Thư Bảo phát ra một tiếng cười nhỏ. Một quyền này dù thể hiện ra uy lực của Nộ Quyền Thức nhưng cũng không phải là chiêu thức của Nộ Quyền Thức. Sau một quyền này Phó Thư Bảo cũng cảm thấy lực lượng mênh mông bên trong thân thể chẳng qua mới chỉ phóng thích một phần. Cảm giác tràn ngập lực lượng khiến hắn có cảm giác vọng động không thể phát tiết. Vọng động này là của một nam nhân ba năm không được chạm vào nữ nhân, đột nhiên có mỹ nữ tư thái mê người xuất hiện trước mặt, dụ dỗ hắn hành lạc. Cảm giác này vô cùng mạnh mẽ.

Còn chưa kịp nhìn kỹ vết thiêu đốt trên tường đá, Phó Thư Bảo đã diễn hóa công kích theo đồ phổ.

Nộ Quyền Thức nhìn như một thức nhưng lại có mười tám biến hóa. Có một quyền đơn giản đánh tới, cũng có quyền ảnh đầy trời, biến hóa phức tạp khiến người ta không thể nào nắm bắt được. Động như sấm sét giáng xuống, tĩnh như xử nữ, biến như gió quét mây tan. Mấy lời này có thể miễn cưỡng khái quát được biến hóa của nó.

Từ phức tạp biến thành giản đơn, từ giản đơn lại biến thành tinh túy. Những thứ dù có phức tạp nhưng đã nắm giữ quy luật, sau khi có kinh nghiệm thì dễ dàng làm được. Trong nhất thời, tiếng quyền pháp vận hành phá không bùng bùng nổ vang bên trong Thiên Điện. Cả Thiên Điện cũng hơi chấn động dưới quyền pháp của Phó Thư Bảo, cát trên đỉnh đầu rơi xuống. Vách tường vừa bị đánh sụp cũng có dòng cát chảy vào. Nhưng Phó Thư Bảo lại hồn nhiên không biết tới việc này.

Một lần tập luyện thì cũng không thể coi là thành thạo được nhưng năng lực lĩnh ngộ của Phó Thư Bảo cực mạnh. Từ đồ phổ, hai biến hóa đầu tiên của Nộ Quyền Thức không ngờ đã được hắn thể hiện ra dáng rồi. Ngoài thần tủy còn chưa giống thì dáng vẻ cũng đã giống được sáu phần.

Tiếng động bùm bùm không ngừng truyền ra. Cả Thiên Điện chấn động không ngừng. Chấn động nọ hiển nhiên là khiến Hồ Tộc lo lắng. Tứ đại hộ pháp Bạch tới, cuối cùng cả Hồ Nguyệt Thiền và Hoàng Hồ Minh cũng không nhịn được mà chạy tới xem xét.

- Phó công tử đang làm gì bên trong vậy?

Hoàng Hồ Minh ngạc nhiên nói:

- Chấn động mạnh như vậy, giống như là động đất ấy.

Hồ Nguyệt Thiền cười khổ nói:

- Ta sao biết hắn làm gì chứ? Hắn là một quái nhân mà người khác không cách nào hiểu thấu được.

Ngừng lại một chút, nàng lại kỳ quái bổ sung thêm một câu:

- Phải nói là một quái vật mới đúng.

Ngay lúc này, một tiếng ầm ầm rất lớn vang lên. Cả tòa Thiên Điện ầm ầm sụp đổ. Dòng cát như thủy triều ập xuống, trong nháy mắt đã chôn vùi cả một vùng lớn. Ngay trong tích tắc khi cát tràn vào, một thân ảnh đột nhiên vọt ra cửa lớn của Thiên Điện đang sụp đổ, một quyền đánh vào trên dòng cát.

Ào ào. Dòng cát bị quyền lực công kích bắn về phía trước, mỗi hạt cát đều giống như một mũi tên mạnh, trong nháy mắt đánh vào nơi khác đều phát tiếng động ào ào, thanh thế kinh người.

- Phó công tử, mau dừng tay đi! Nơi này không chịu nổi công kích của ngươi đâu, sẽ sụp đổ mất!

Hoàng Hồ Minh lo lắng với mức nhảy lên kêu to.

Bóng người kia hạ xuống, đúng là Phó Thư Bảo.

Giờ phút này trong lòng hắn đầy cảm xúc phức tạp.

Mặc dù chỉ là một lần tu luyện mang tính thử nghiệm nhưng Phó Thư Bảo đã được mở mang rất nhiều. Lần trước tiến hành sửa sang Thiết Sa Quyền, hắn đã có hiểu biết sâu sắc đối với kỹ năng chiến đấu của thế giới này, xem hết trăm nhà. Nhưng bây giờ, Nguyên Nhất Chiến Kỹ lại khiến hắn phát hiện, những thứ hắn học tập trước kia chẳng qua chỉ mới là bề ngoài. Mà tinh túy đều ở ngay trong Nguyên Nhất Chiến Kỹ này.

Trong những ánh mắt kinh ngạc, Phó Thư Bảo cười to, thu hồi kích động và rối loạn trong tim, nói to:

- Luyện quyền hứng khởi nhất thời, xấu hổ với Hoàng Hồ tộc trưởng quá.

Thấy Phó Thư Bảo đã thu tay lại, lạnh nhạt đứng đó, Hoàng Hồ Minh lúc này mới thở phào một hơi.

- Phó công tử sau này muốn luyện quyền thì vẫn nên tìm địa phương tốt hơn. Hoàng cung dưới lòng đất này chẳng may không cẩn thận là sụp đổ ngay.

- Ta nhớ rồi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play