Khí tràng của Phó Thư Bảo không có tính công kích rõ ràng, cũng không có tính chất phòng ngự cường đại, nhìn như không có gì đặc biệt, bình thường phổ thông nhưng lại khiến người ta cảm thấy cao thâm khó đoán, có cảm giác thần bí.
Vù! Hạ bước sinh phong, Phó Thư Bảo vọt nhanh về phía trước, đột nhiên tiến tới phía Thập Tứ cách đó mười bốn thước, bước chân sau đó dẫm mạnh xuống đất. Lập tức cả một vùng đất cát rất nặng theo một cước của hắn bỗng bốc lên cuồn cuộn, ập về phía Thập Tứ như núi lớn.
Một đòn tấn công này không lấy hỏa Nguyên Tố làm chủ đạo mà sử dụng thổ Nguyên Tố. Bốn loại lực lượng Nguyên Tố còn lại là Luyện Nguyên Tố Lực trợ giúp công kích, không có liên quan gì tới Thiết Sa Quyền của hắn.
Trước kia Phó Thư Bảo rất ít khi sử dụng công kích thuần túy bằng Luyện Nguyên Tố Lực. Hắn dùng nhiều nhất là truyền Luyện Nguyên Tố Lực vào trên song quyền, dùng Thiết Sa Quyền mà mình thành thạo nhất để tiến hành công kích. Công kích thuần túy bằng Luyện Nguyên Tố Lực như thế này cũng là lần đầu tiên.
Nếu cứ giữ phương thức chiến đấu cũ mãi thì chỉ có bị đánh. Lúc này hắn cần phải thay đổi quan niệm cố hữu, sử dụng phương thức công kích mới.
Thập Tứ đang lao như ngựa hoang từ cự ly mười thước tới, không cách nào thu thế được, trong nháy mắt sắp bị cả đám đất to như núi đánh lên người. Mọi người đứng xem đều cho rằng nàng nhất định sẽ bị tường đất này ngăn cản, khiến quyền công kích chủ động lại rơi vào tay Phó Thư Bảo. Nhưng chỉ nghe rầm một tiếng, chiến chùy kia đã đập tới. Khí tràng lực lượng của nàng xé rách ngay đám bụi đất đã hoàn toàn bao vây nàng!
Xuyên qua bụi đất đi ra, một đạo chùy ảnh đột nhiên đập thẳng vào ngực Phó Thư Bảo.
Quyền chủ động công kích vẫn nằm trong tay Thập Tứ!
- Thập Tứ này còn mạnh hơn muội muội Thập Thất của nàng một chút.
Trong lòng Phó Thư Bảo thầm nghĩ, động tác cũng không chậm lại chút nào, không lùi mà tiến, vung quyền đánh tới. Một chiêu Trùng Quyền của Thiết Sa Quyền trực tiếp đụng thẳng vào chiến chùy.
Coong! Tiếng vang như kim loại va chạm với nhau. Hai luồng năng lượng lực lượng có tính chất bất đồng va chạm với nhau, vừa tiếp xúc một chút liền khuếch tán ra bốn phương tám hướng. Những nơi nó đi qua, cát đá bị cuốn bay!
Thập Thất trước kia đón một Trùng Quyền trong Thiết Sa Quyền của Phó Thư Bảo liền bị đẩy lui ba bước. Thập Tứ lại không lui một bước nào!
Vù! Chùy thứ hai lại đánh tới một lần nữa, vẫn là thế như lôi đình vạn quân!
Sự mạnh mẽ của Thập Tứ khơi dậy chiến ý trong lòng Phó Thư Bảo. Gặp mạnh càng mạnh. Trải qua sự cải tạo của vỏ ngoài Linh Vẫn Thạch, lại có năng lượng tuy tính của hỏa viêm, hắn cũng không sợ đôi chiến chùy tinh cương trong tay Thập Tứ!
Coong! Thanh thế vẫn giống như trước đây, kình khí bắn ra bốn phía, đá bay cát chạy!
Trong nhất thời, hai người giữa giáo trường quyền tới chùy đi, tiếng va trầm trầm không dứt bên tai. Người đứng xem trên Hắc Thạch Thành bảo còn biết chuyện gì xảy ra nhưng những người ở trong nông trường và cửa khẩu dưới khe núi thì không biết, còn cho rằng trời cao giáng sét, rối rít tìm chỗ trốn rồi nhìn lên bầu trời.
Đánh nhau cả nửa giờ, Thập Tứ càng đánh lại càng kinh hãi. Vung một đôi chiến chùy tinh cương bốn trăm cân, thể lực của nàng và năng lượng lực lượng tiêu hao phi thường lớn nhưng ngược lại Phó Thư Bảo càng đánh lại càng nhẹ nhàng, chiến kỹ cũng càng lúc càng thuần thục. Nếu cứ tiếp tục thế này thì nàng cũng chỉ có cùng một kết cục như Thập Thất, đó là thất bại!
- Không có khả năng này. Chỉ là một Luyện Lực Sĩ Nguyên Tố, hơn nữa tuổi lại nhỏ như thế, thực lực có hắn làm sao có thể chiến đấu với cả ta và muội muội ta mà vẫn bảo trì tinh lực ở trạng thái dư thừa như vậy được?
Trong lòng rất kinh ngạc nhưng trạng thái không ổn của bản thân lại khiến Thập Tứ lo lắng không thôi.
- Thế nào, sắp hết sức rồi sao?
Nhẹ nhàng cản một chùy của Thập Tứ, Phó Thư Bảo cười nói. Vẻ tinh lực dư thừa của hắn cũng không phải cố ý giả vờ mà thật sự là thế. Chiến đấu tới giờ này, hắn không hề mệt mỏi chút này, cũng không có hiện tượng tiêu hao Luyện Nguyên Tố Lực quá mức. Nhớ lại, tất cả đều là kết quả của việc hắn cố hết sức lai tạo giống lúa nước và Huyễn Tâm Bồ Đào. Nỗ lực lúc trước hiện giờ đã nhận được đền đáp rồi.
- Ta xem ngươi còn chống chọi được bao lâu nữa!
Cắn hàm răng trắng bóc một cái, Thập Tứ vừa bị đánh lui đột nhiên vung cao hai chiếc chiến chùy tinh cương, từ trên cao giáng xuống, ầm ầm đánh về phía Phó Thư Bảo. Một kích này là một kích liều mạng, đèn chết dầu tắt của nàng, để lộ hoàn toàn thân thể, đồng thời lại chặn hết đường tránh né của Phó Thư Bảo, bức hắn vào tham gia vào cuộc quyết chiến cuối cùng!
- Muốn đồng quy vu tận sao?
Khóe miệng Phó Thư Bảo hiện lên một nụ cười khinh miệt, hai chân đạp mạnh, mượn phản lực của mặt đất và trường lực lượng, đột nhiên vọt lên, bay cao hơn thân thể Thập Tứ. Lập tức một Tạp Quyền trong Thiết Sa Quyền xuất kích cuồng mãnh!
Tốc độ và lực lượng thường là điều quyết định để thay đổi thế yếu, phân rõ thắng bại!
Rầm! Tiếng chấn động như sấm sét truyền ra. Thân thể Thập Tứ giống như sao trời rơi xuống, rầm một tiếng liền đập lên mặt đất giống như thiên thạch.
- Phụt...
Miệng mở ra, toàn bộ khuôn mặt không còn chút máu, Thập Tứ cũng phun ra một ngụm máu tươi.
Trận chiến thứ hai kết thúc.
Nếu như một Tạp Quyền cuối cùng của Phó Thư Bảo đập vào đầu Thập Tứ thì nhất định kết quả sẽ là não bị đánh nát bét mà chết. Nhưng hắn cũng không làm như vậy mà chọn chiến chùy tinh cương làm đối tượng công kích. Cho dù như vậy, lực lượng mạnh mẽ truyền tới từ chiến chùy tinh cương vẫn khiến cho Thập Tứ bị nội thương không nhẹ.
- Thập Thất, ngươi cũng lên đi. Trận cuối cùng này hai tỷ muội các ngươi cùng lên đi.
Phó Thư Bảo cất giọng nói.
Thập Thất bước tới nói:
- Phó Thư Bảo, tên hèn hạ kia. Làm hai tỷ muội chúng ta bị thương rồi mới đánh trận thứ ba với ngươi, cho dù ngươi thắng thì cũng chẳng vẻ vang gì đâu!
Phó Thư Bảo chỉ cười cười, cũng không giải thích. Nếu như vừa tới đã để cho hai tỷ muội này liên thủ thì giờ phút này sợ rằng té trên mặt đất là hắn chứ không phải là Thập Thất hay Thập Tứ đâu.
Phương pháp thông qua thực chiến đề cao năng lực và kinh nghiệm chiến đấu thì phải suy xét tới những chuyện như vậy. Cũng giống như uống canh nóng, nếu một hơi uống hết thì chết bỏng. Chỉ có uống từng hớp nhỏ thì mới khiến lưỡi và dạ dày không sao.
Thập Tứ bò từ trên mặt đất dậy, đôi mắt vẫn lộ cừu hận như cũ, máu trên khóe miệng rất bắt mắt, tạo thành một hình ảnh vừ đẹp thê lương lại vừa nanh ác.
- Tỷ tỷ, ngươi còn có thể chiến đấu không?
Thập Thất lo lắng nói.
Thập Tứ gật đầu:
- Chút tổn thương này còn chưa lấy mạng ta được. Nếu hắn đã tự đại cho rằng có thể thắng dưới sự liên thủ của chúng ta vậy thì cho hắn một bài học đi!
Bài học của sát thủ chính là tính mạng.
- Sát Kiếm Thuật, hợp kích!
Thầm hiểu trong lòng, hô to một tiếng, Thập Thất hành động trước, kiếm thuẫn tấn công, không ngờ lại không hề có chút dấu hiệu tổn thương nào.
Thập Tứ tham gia hợp kích, bởi vừa rồi mới bị thương nên không thể vung cả hai chiếc chiến chùy tinh cương, chỉ cầm một chiếc mà thôi. Chỉ thấy chiếc chiến chùy tinh cương này đầy những vết nắm quyền, vốn là hình cầu nhưng đã bị Phó Thư Bảo đánh cho biến dạng rồi.
Ngón tay búng ra, một đôi xà nha song kiếm đã xuất hiện trong tay Phó Thư Bảo. Mặc dù hai sát thủ đã bị thương nhưng hắn vẫn không dám khinh thường thuật hợp kích Sát Kiếm Thuật này chút nào.
Trong giáo trường, bóng người di chuyển nhanh như na di, mau lẹ như gió. Kiếm quang chùy ảnh giao thoa, kín kẽ như tường.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT