Ngày thứ ba bình an vô sự, tộc trưởng Xà Nhân tộc Kim Dịch cũng không đi ra ngoài điều tra, tả hữu tổng quản Hoàng Kim Vệ cũng không tới hỏi tiến triển của việc chẩn đoán bệnh tình.

Mấy ngày này Phó Thư Bảo đã suy nghĩ cẩn thận một việc, tả hữu tổng quản Hoàng Kim Vệ sở dĩ chưa hỏi hắn về tiến triển, hơn phân nửa là bởi vì bọn họ đã sớm biết trên người hoàng đế Tú Lực xảy ra chuyện gì, cũng hiểu rõ trong lòng về bệnh tình của hắn, cho nên mới không cần hỏi tới chăng?

Tộc trưởng xà tộc Kim Dịch tới Ngự Hoa Viên cũng đã nói rõ một vấn đề, đó là Định Thiên Vương Tước cũng đã đi đến Hoàng Kim Điện gặp hoàng đế Tú Lực. Nếu không có gì bất ngờ mà nói, Tú Lý gặp vận mệnh gì thì hắn cũng sẽ gặp vận mệnh đó.

Như vậy thì chỉ còn lại Thái Bình Vương Tước và người của hắn thôi.

Ngày thứ tư, từ sáng sớm, Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi đã tới ngự hoa viên, có vẻ như đi tản bộ nhưng trên thực tế lại đang gian nan nghĩ đối sách.

Kim Dịch ngủ hết một ngày một đêm mới ra khỏi phòng, nhìn thấy Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi ở xa xa, khinh miệt hừ lạnh một tiếng liền không thèm nhìn hai người một cái nào nữa.

Phó Thư Bảo cũng mong như vậy, lôi Độc Âm Nhi chạy tới một địa phương khá xa của Ngự Hoa Viên, mãi cho tới khi không thấy Kim Dịch nữa thì thôi.

Đi vào một vùng rừng thấp xem xét, một hồ nước xanh ngắt bồng bềnh tiến vào tầm mắt. Diện tích của hồ nước này không lớn lắm, ở giữa còn có một tòa lương đình được bài trí rất trang nhã nhưng không có cầu thông tới đình trong hồ. Phó Thư Bảo nhìn bốn phía, phát hiện ra kỳ thực hồ nước này nằm ở trung tâm của Ngự Hoa Viên, mà lương đình kia lại càng ở trung tâm của trung tâm.

Trong lòng máy động, Phó Thư Bảo nói:

- Âm Nhi, chúng ta tới lương đình kia xem một chút. Ta cảm thấy nó có chút gì đó khác thường.

Độc Âm Nhi cũng ngẫm nghĩ một chút:

- Ta cũng thấy nó có gì đó không ổn. Đi xem một chút.

Hồ nước này có dạng hình tròn, dù từ chỗ nào đến lương đình ở trung tâm đều có khoảng cách ít nhất năm mươi thước. Khoảng cách như vậy, với năng lực của Luyện Lực Sĩ cấp Nguyên Tố như Phó Thư Bảo và Độc Âm Nhi thì chỉ thoáng một cái là có thể phóng qua. Chẳng qua chỉ là một hồ nước tràn đầy, đối với hai người Luyện Lực Sĩ mà nói, cứ tùy tiện đóng băng thành mặt băng cứng là đi được.

Đi đến cạnh hồ, cất bước hướng vào trung tâm của hồ nước, dưới chân Phó Thư Bảo phát ra những tiếng răng rắc. Nước hồ vốn xanh ngắt bồng bềnh, ngay lúc hắn đặt chân xuống liền đóng thành băng trong nháy mắt, sau đó lan tràn ra trung tâm hồ.

Lương đình tại trung tâm của hồ cũng không phải xây trên mặt nước mà là xây trên một cái gò đất nhân tạo. Nhìn thật kỹ, xác định không có cơ quan bẫy rập gì, Phó Thư Bảo mới kéo tay Độc Âm Nhi đi vào lương đình.

Trong đình có đặt một chiếc bàn đá và bốn ghế đá.

Ánh mắt rơi lên trên bàn đá, ghế đá, Phó Thư Bảo đột nhiên phát hiện trên mặt bàn ghế có hoa văn huyết sắc mờ mờ. Một luồng năng lượng băng hàn mơ hồ vận chuyển bên trong hoa văn huyết sắc kia.

- Con bà nó, không ngờ lại là Lực Luyện Khí!

Phó Thư Bảo rốt cục không nhịn được sự kinh ngạc trong nội tâm, thốt lênn tiếng hô kinh ngạc.

Độc Âm Nhi:

- Ta cũng nhìn thấy rồi. Người nào lại đi chế bàn đá ghế đá thành Lực Luyện Khí chứ?

- Thứ đá này nhất định không phải thứ đá tầm thường, khẳng định đã được trải qua luyện chế. Lực Luyện Khí này chưa chắc đã không nguy hiểm, ngươi cẩn thận một chút.

Vừa bảo Độc Âm Nhi cẩn thận, Phó Thư Bảo lại đi đến, quan sát thứ Lực Luyện Khí quỷ dị này ở một khoảng cách khá xa.

Mấy ngày nay, Độc Âm Nhi nhận được sự quan tâm rất nhiều từ Phó Thư Bảo, người mà nàng si mê. Lúc này trên mặt nàng hiện lên hai mảng hồng nhạt, vừa hơi ngượng ngùng lại vừa vui mừng. Chẳng qua với tính cách của nàng, loại chuyện này nàng tuyệt đối không để cho Phó Thư Bảo một mình gặp nguy hiểm.

Ngay khi Phó Thư Bảo tiến tới gần thêm một bước để quan sát, nàng cũng đi đến, đứng ở vị trí đối diện mà xem xét.

Thật ra bàn đá và bốn chiếc ghế đá này đều là những Lực Luyện Khí riêng nhưng người luyện chế chúng lại thông qua một loại bố cục và thông đạo quỷ dị để nối tiếp chúng lại, khiến chúng hình thành một tổ hợp Lực Luyện Khí có thể liên hệ với nhau. Mặc dù trong khoảng thời gian ngắn còn chưa thể biết được những Lực Luyện Khí này liên hệ lại có tác dụng gì nhưng có thể khẳng định một điều là, năm Lực Luyện Khí này liên hệ lại mạnh hơn một Lực Luyện Khí rất nhiều.

Ngay lúc đang quan sát, trong đầu Phó Thư Bảo đột nhiên hiện ra bí pháp luyện chế do Luyện Thiên Quân Tà Nguyệt Minh Phong lưu lại cho hắn. Mỗi nội dung trong đó hắn đều nhớ kỹ cả. Khống Thú Hạng Quyển để biến Thanh Thủy trở thành Luyện Nhân Nữ Nô, tùy ý điều khiển cũng là căn cứ vào bí pháp luyện chế đó mới thành công. Bí pháp này có thể nói là khoáng cổ tuyệt kim cũng không có gì quá đáng.

Nghĩ một hồi, nội dung liên quan tới tổ hợp Lực Luyện Khí liền hiện ra trong đầu hắn, chỉ chỉnh sửa lại một chút là hắn đã hiểu rõ ràng.

- Bảo ca, ngươi đã nhìn ra môn đạo gì rồi sao?

Thấy vẻ mặt Phó Thư Bảo biến hóa, Độc Âm Nhi cũng có suy đoán.

Phó Thư Bảo gật đầu, trầm ngâm một chút rồi nói:

- Đây là tổ hợp Lực Luyện Khí. Luyện chế một món là chuyện rất đơn giản. Nhưng muốn tổ hợp vài món lại, khiến cho chúng hình thành con đường truyền năng lượng cho nhau, đó là chuyện phức tạp phi thường, khó có thể làm được, tài liệu cần dùng cũng phải tà ác tới cực điểm.

- Tà ác cực điểm sao? Tài liệu gì vậy?

Trong lòng Độc Âm Nhi máy động, thốt lên.

Khóe miệng Phó Thư Bảo hiện lên một tia cười khổ, nói:

- E rằng ngươi không ngờ nổi đâu.

- Nói mau đi. Ngươi muốn làm ta tò mò chết sao? Bây giờ ta cũng là Luyện Lực Sĩ như ngươi rồi.

Đối với tri thức về phương diện Luyện Lực Sĩ, tất nhiên Độc Âm Nhi vẫn muốn biết.

- Loại tài liệu này gọi là mẫu tử liên tâm. Trước tiên thông qua bí pháp khiến cho nữ tử mang thai, ít nhất phải là thai song sinh. Như vậy loại tổ hợp Lực Luyện Khí trước mặt này cần phải khiến một nữ tử mang năm bào thai. Sau đó tới lúc chuẩn bị sinh mới luyện hóa cả nữ tử và bào thai trong bụng, hình thành thông đạo mẫu tử liên tâm.

Độc Âm Nhi tức giận không thể ức chế nổi:

- Ghê tởm! Trên thế gian này không ngờ có loại người táng tận thiên lương và bí thuật luyện chế tà ác tới vậy!

Phó Thư Bảo lại nói:

- Bây giờ giới Luyện Lực Sĩ e rằng không ai làm được điểm này nữa. Bí pháp luyện chế tổ hợp Lực Luyện Khí này là bí thuật luyện chế đại tà ác từ thời đại khởi nguyên. Mà theo ta quan sát, niên đại tổ hợp năm Lực Luyện Khí này đã vượt quá sự tưởng tượng của chúng ta, sợ rằng được truyền lại từ thời đại khởi nguyên tới nay.

- Truyền từ thời đại khởi nguyên tới nay sao? Vậy thì sao lại bị người mang tới nơi này chứ? Nó có tác dụng gì?

Độc Âm Nhi hơi không tin vào lỗ tai mình. Chẳng qua nàng nhìn kỹ lại, cũng thấy bàn đá ghế đá trước mặt cũng không phải là Lực Luyện Khí được luyện chế gần đây, mà màu sắc của nó đúng là từ rất xa xưa.

- Người nào mang nó tới nơi này thì trước mắt còn chưa thể nào biết được. Chẳng qua ta thấy một hiện tượng thú vị, đó là hồ nước này là trung tâm của Ngự Hoa Viên, mà lương đình này lại là trung tâm của hồ nước. Còn tổ hợp năm loại Lực Luyện Khí này lại là trung tâm của lương đình. Vị trí như vậy không phải là trùng hợp. Căn cứ vào tác dụng của Lực Luyện Khí tổ hợp là dùng để phong ấn và giam cầm, ta đoán dưới chân chúng ta chắc phải phong ấn một người mà chúng ta không thể tưởng tượng nổi, hoặc là một bí mật chúng ta không tưởng tượng nổi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play