Hắc y nhân nói:

- Chủ nhân, chúng ta đã kiểm tra tỉ mỉ thi thể những người được điều đi, toàn bộ đều bị một đao mất mạng, mà trong đội ngũ kia không có cao thủ như vậy, hẳn là không phải người cùng một nhóm!

- Những người này có công lực như thế nào?

Người mặt quỷ âm u nói.

Hắc y nhân nói:

- Từ độ mạnh yếu trên vết thương nhìn ra, một đao ít nhất cũng phải có thực lực Võ Sư cấp bảy mới có thể đạt được!

- Sẽ là ai?

Người mặt quỷ trầm ngâm hồi lâu, không nhắc lại điều này, lại hỏi:

- Dặn các ngươi giám thị những bố trí của tiểu tử Đồ gia tại Kinh Thành, tiến triển như thế nào?

Hắc y nhân nói:

- Tiểu tử đó quá mức giảo hoạt rồi, chúng ta không thể nào giám thị, hắn cũng có thể sai hạ nhân trong phủ ra ngoài làm việc, chỉ là mỗi ngày Bắc Hầu Phủ có không ít người ra vào, hầu như đều là nha hoàn gia đinh, không thể nào theo dõi điều tra toàn bộ, tiến triển rất chậm, hiện tại chỉ tạm thời điều tra được tiểu tử này cùng với một ít bang phái nhỏ trong Kinh Thành có liên quan, còn những chuyện khác không có tiến triển gì!

- Phế vật, tiểu tử đó và một ít bang phái nhỏ trong thành có liên quan là điều rõ ràng rồi, còn cần phải ngươi nói, chỉ cần thả tin tức rộng rãi, muốn tất cả các thế lực khác chèn ép khắc chế hắn phát triển, việc này không cần chúng ta quan tâm!

Người mặt quỷ âm trầm nói:

- Bản tọa cần phải biết chính là, tiểu tử này tại Kinh Thành, ngoại trừ các bang phái ra còn bố trí bí mật tại những chỗ nào, nếu như không thể để ta sử dụng, vậy thì hãy mau chóng diệt trừ tất cả!

Hắc y nhân nói:

- Tiểu tử Đồ gia đó một tháng trước từng rời khỏi phủ một lần, đi tới Vọng Kinh Trấn ngoài thành Tây, sau đó trên trấn đó phát sinh án mạng, thuộc hạ đã điều tra những người chết, đều là người của gia tộc Giang thị, sau đó không có tin tức gì khác của tiểu tử này!

Người mặt quỷ đối với những nội dung sơ sài này rất không hài long, vung tay lên, âm trầm nói:

- Tiếp tục điều tra cho ta, tỉ mỉ nghiêm mật tra xét, mặt khác phát người nghĩ biện pháp tìm hiểu xem trong xe mà Thương Thiếu Dung hộ tống trở về Kinh Thành rốt cuộc là chết, hay sống!

- Rõ!

Hắc y nhân rất nhanh liền đi ra ngoài. Lúc này, người mặt quỷ đi tới hậu điện, mở một bộ phận cơ quan, phía trước nhanh chóng xuất hiện một cánh cửa, người mặt quỷ tiến vào, không biết đi tới nơi nào.

Khí trời giá lạnh, nhất là thời điểm buổi sáng, ai ai cũng muốn lười nhác nán lại trong chăn ấm.

Mà phòng luyện công tại hậu viên, ngày hôm nay Vân Thiên Hà đã rèn luyện tại chỗ này gần một thời thần rồi.

Mặc cho giá lạnh hay hè nóng bức, Vân Thiên Hà vẫn giữ nguyên tinh thần luyện võ cô cùng kiên định, cho tới tận bây giờ vẫn chưa từng biến đổi.

Hắn biết, hiện tại vẫn đang trong thời điểm đêm trước khi mưa rền gió dữ ập tới, hắn còn có thời gian không ngừng tiến hành tu luyện, không ngừng nâng cao thực lực của chính mình.

Bộ công pháp luyện công Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật đã tới giai đoạn tu luyện bộ phận cấp cao, độ khó khi tu luyện tăng lên rất nhiều, dù sao hắn cũng thuộc loại thể chất ngoại viêm phách, trong hàn phách. Đối với tu luyện ngoại công, nếu như vẫn tu luyện Đồ Thị Võ Kinh mà nói, không nói chính xác cảnh giới của Vân Thiên Hà hiện tại, hơn nữa hắn kiên trì không ngừng tu luyện, có thể đạt tới trình độ Võ Sư cấp tám cũng không thành vấn đề.

Thế nhưng công pháp ngoại công Đồ Thị Võ Kinh, tại Vân Thiên Hà tiến vào giai đoạn Võ Sư cao cấp, tiến triển tu luyện mười phần chậm chạp, còn không bằng tu luyện Thiên Băng Ngọc Cốt Thuật tới cân đối vững bước, vì vậy loại tiến hành theo chất lượng như thế này, hắn có thể điều chỉnh tâm tình, cũng không quá mức vội vàng xao động.

Mà tu luyện ngoại công chậm rãi, nhưng lại làm cho khi Vân Thiên Hà tu luyện Vô Lượng Tinh Kinh có bước tiến triển mới, hiện tại Vân Thiên Hà đã tu luyện Dẫn Tinh Quyết tới tinh khiếu thứ hai mươi tám trong đệ nhị tinh tú, đã có hai mươi ba tinh khiếu thông qua Dẫn Tinh Quyết, cùng với những vì sao trong vô tận tinh không không hô ứng lẫn nhau.

Khi hoàn thành năm tinh khiếu cuối cùng hoàn toàn thông qua Dẫn tinh quyết hưởng ứng với thiên địa bên ngoài, như vậy Vân Thiên Hà có thể bắt đầu tiến hành khai thác đệ nhị tinh tú rồi.

Trong đệ nhị tinh tú, hiện tại đã có mười hai tinh khiếu lần trước Vân Thiên Hà trùng khiếu thắp sáng, bất quá bởi vì lần đó phát sinh ra dòng xoáy tinh lực ngoài ý muốn, làm cho Vân Thiên Hà không dám mở ra tinh khiếu đệ nhị tinh tú cùng với đệ nhất tinh tú thành lập liên hệ, chỉ khi đệ nhị tinh tú hoàn toàn được thắp sáng, hình thành một chu thiên tuần hoàng, đến lúc đó, đệ nhất tinh tú Vân Thiên Hà thông qua Dẫn Tinh Quyết hoàn toàn, có thể không cần cố kỵ tiến hành tu luyện Dẫn Tinh Quyết nhằm vào đệ nhị tinh tú rồi.

Đệ nhị tinh tú thông qua Dẫn Tinh Quyết hoàn thành, Vân Thiên Hà có thể mở ra đệ tam tinh tú, đến lúc đó có hai tinh tú hậu thuẫn, tốc độ mở ra hai tinh tú sẽ nhanh hơn nhiều, hoàn thành lần tẩy gân phạt tủy lần thú hai.

Vẫn luyện tới gần buổi trưa, tại lúc toàn thân cốt cách cơ nhục rèn luyện tốt nhất, Vân Thiên Hà cảm giác xương cốt toàn thân vang lên tiếng chấn động vô cùng sảng khoái, lúc này mới thu công định rời khỏi.

Sử Trường Đức chạy tới phòng nguyện công nói:

- Thiếu gia, tiểu công gia Quốc Công phủ cùng với tam hoàng tử điện hạ lại tới nữa rồi, hiện tại đang ở trong phòng khách!

- Lại nữa rồi?

Vân Thiên Hà nhíu mày nói:

- Bọn họ tới như thế nào, có dẫn theo đội ngũ hoàng tử hay là lặng lẽ tới.

Sử Trường Đức nói:

- Thị vệ bẩm báo lại chỉ có tam hoàng tử, tiểu công gia và một vị cao thủ, tổng cộng ba người, thuộc về lặng lẽ tới thăm, vì vậy không kinh động phu nhân và lão thái thái!

- Ngươi đi chiêu đãi trước, ta trở lại thay quần áo!

Vân Thiên Hà nói, liền lập tức trở về phòng, tẩy trang một lượt, để Thu Hương và Đông Hương giúp hắn thay công phục, lúc này mới tiến đi tới phòng khách.

Sau khi bước vào phòng khách, tam hoàng tử cùng với hai người còn lại đang uống trà, bầu không khí rất trầm mặc. Vân Thiên Hà tiến vào liền lập tức nói:

- Không biết tam hoàng tử điện hạ tới thăm, không tiếp đón từ xa, mong điện hạ thứ tội!

- Không cần đa lễ!

Tam hoàng tử nói:

- Thực ra bản vương mạo muội tới đây, mong rằng người đừng trách!

Khi ngồi xuống ghế, Vân Thiên Hà hơi liếc mắt ngắm nhìn vị trung niên nhân mặt không chút biểu tình đứng bên cạnh tam hoàng tử, quan sát một chút liền nhận ra người này là cao thủ Tiên Thiên. Tam hoàng tử dẫn theo một cao thủ Tiên Thiên tới thăm, sợ là đã mất đi kiên trì rồi, chuẩn bị thi triển đồng thời ân uy đối với chính mình.

Vân Thiên Hà suy nghĩ cẩn thận, tam hoàng tử nhìn thấy hắn không nói lời nào, liền đi thẳng vào vấn đề.

- Gần đây phụ hoàng kiểm tra bản vương cùng với hoàng huynh một ít vấn đề nan giải. Bên cạnh bản vương thực sự khuyết thiếu một vị sư giáo văn võ song toàn, cơ trí tuyệt luân, hôm nay tới quý phủ, chính là muốn khẩn cầu Thiên Hà xuất sơn, trợ giúp bản vương một tay, không biết ý tứ Thiên Hà ra sao?

Vân Thiên Hà còn đang suy nghĩ không đáp, lúc này Đái Kiều Liên chen vào nói:

- Thiên Hà huynh đệ, tam hoàng tử thành tâm muốn bái Thiên Hà làm sư, thỉnh Thiên Hà chia sẻ lo lắng vì điện hạ, bày mưu tính kế, lần trước điện hạ đã tiết lộ ý tứ, hôm nay qua mấy tháng, nói vậy Thiên Hà huynh đệ hẳn là suy nghĩ rõ ràng rồi!

Thấy Vân Thiên Hà thờ ơ, Đái Kiều Liên nhân chuyện trước kia, trong lòng đã có chút tức giận, ầm thầm oán hận vài câu, nhưng trên mặt lại vô cùng bình tĩnh nói:

- Thiên Hà huynh đệ chắc biết, dưới trướng tam điện hạ cao thủ nhiều như mây, tiền tài sản nghiệp lại càng nhiều không thể đếm hết, duy nhất chỉ thiếu một nhân tài có thể vì điện hạ phân chia âu lô, quyết sách nghìn dặm. Mà Thiên Hà huynh đệ rất được điện hạ thưởng thức, hôm nay tam điện hạ lần thứ hai tự mình khẩn cầu. Mong rằng Thiên Hà huynh đệ có thể thức thời, bằng không…

- Bằng không thế nào?

Vân Thiên Hà ngẩng đầu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Đái Kiều Liên.

Đái Kiều Liên đột nhiên bị Vân Thiên Hà trừng mắt nhìn như vậy, không khỏi lui một bước, môi run run, không nói ra lời.

- Kiều Liên, sao có thể nói ra lời vô lý như vậy!

Tam hoàng tử nhìn thấy biểu tình của Vân Thiên Hà, liền lập tức phát một tiếng, lại nói tiếp:

- Thiên Hà, ngôn ngữ của Kiều Liên có chỗ nào mạo phạm, thỉnh không cần phải chấp nhặt, việc này bản vương mạo muội nói ra, cũng có điểm nóng ruột rồi, mong rằng Thiên Hà ngươi có thể thông cảm!

Trong lòng Vân Thiên Hà cười nhạt, ngày hôm nay một người đóng vai phản diện, một người đến xướng hát tung bổng, trình diễn cho ai nhìn. Nếu như mượn sức không được, liền muốn giở mặt, lấy tính cách thái độ của tam hoàng tử này, quả thực không thích hợp thân cận, chính mình làm sao có thể đồng ý.

Vì vậy Vân Thiên Hà đứng lên nói:

- Thành ý của tam điện hạ, tại hạ tâm lĩnh, chỉ là tam điện hạ hẳn là lo lắng chỗ khó xử của tại hạ một chút. Nguyên soái thân ở trận doanh Bắc quân, nếu ta sẵn sàng góp sức vì điện hạ, đẩy nguyên soái tới chỗ khó xử, mà điện hạ cũng biết gần đây Túc Tĩnh Vương đối với ta công kích, thậm chí bài xích rất mạnh, nếu như để hắn biết được việc này, nói như vậy hẳn tam điện hạ biết rõ tính nết của vị tam hoàng thúc của người kia!

Tam hoàng tử đối với Túc Tĩnh Vương có thể nói vô cùng kính sợ, nghe được lời nói của Vân Thiên Hà, cũng đã hiểu rõ ý tứ của hắn. Rất rõ ràng, tiểu tử này không muốn hiệu lực vì chính mình.

Nghĩ tới đây, tam hoàng tử mở miệng nói:

- Việc này bản vương đường đột rồi, thỉnh Thiên Hà đừng trách, nếu tâm ý Thiên Hà đã quyết, vậy bản vương cũng không bắt buộc, xin cáo từ!

- Cung tiễn tam điện hạ!

Vân Thiên Hà đứng dậy thi lễ, đưa tam hoàng tử ra khỏi phủ.

Đi trên đường, sắc mặt tam hoàng tử có chút âm trầm, hung hăng trừng mắt nhìn Đái Kiều Liên nói:

- Phế vật, ngươi cho rằng tiểu tử kia là người có thể bị uy hiếp, kế hoạch của bản vương toàn bộ đều bị ngươi phá hỏng rồi!

Đái Kiều Liên ngoan ngoãn nói:

- Tam điện hạ thứ tội, ta không nên lắm miệng!

- Không phải là ngươi không nên lắm miệng, mà là ngươi không nên nói ra lời uy hiếp!

Tam hoàng tử hối hận nói:

- Hiện tại bị tiểu tử kia trực tiếp cự tuyệt, sau này muốn tiếp tục mời chào hắn đã không còn khả năng rồi!

Đái Kiều Liên oán hận nói:

- Tam điện hạ, nếu như tiểu tử này không thức thời, vậy có nên cho hắn nếm thử lợi hại?

- Ngươi nghĩ vẫn còn chưa đủ sao!

Tam hoàng tử chắp tay đằng sau, mặt âm trầm, cũng lời nói thêm, bước đi xa dần.

Mà Đái Kiều Liên nghe xong lời này, suy nghĩ một hồi, trong mắt hiện lên một tia lệ mang lóe qua, liền chạy đuổi theo.

Lúc Vân Thiên Hà trở lại Linh Thiên Các, vẻ mặt bình tĩnh ngồi trên ghế, ngón tay nhịp trên mặt bàn rất có quy luật. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lúc này Sử Trường Đức không nhịn không được nói:

- Thiếu gia, nếu cự tuyệt tam hoàng tử, vậy tam hoàng tử đó nói không chừng sẽ thẹn quá thành giận, sẽ chèn ép đối phó thiếu gia, thiếu gia có đôi sách gì hay không?

Vân Thiên Hà quay sang nói:

- Ngươi đi thông báo cho Đồ Thất, để hắn lập tức liên hệ với Đồ Ngũ, ta muốn biết rõ mọi hành động cụ thể của huynh đệ Lệ gia đối với Tập Dung Bang như thế nào, càng chi tiết càng tốt. Cần phải tiến hành trước khi tam hoàng tử xuất thủ, triệt để khiến cho Tập Dũng Bang hình thành thế tằm ăn rỗi, việc này phải đẩy nhanh tiết tấu hơn nữa.

Sử Trường Đức tuân mệnh, liền lập tức đi ra ngoài an bài.

Vân Thiên Hà ngồi trước bàn, trầm tư hồi lâu, lúc này mới ngẩng đầu, trong đôi tinh mâu phóng ra một cỗ tinh mang, lẩm bẩm nói:

- Cho tới bây giờ đều là người không phạm ta, ta không phạm người. Nếu như thực sự có người dám chạm vào đầu ta, coi như tam hoàng tử thì thế nào, ta cũng bắt hắn phải trả một cái giá thật nặng!

Tại thành Bắc Kinh Thành, từ trước tới giờ luôn là nơi dễ phát sinh hỗn loạn.

Nhưng mà ở đây cũng là một địa phương rất vi diệu. Kỳ thực Kinh Thành dưới chân thiên tử, rất nhiều đại thần đều biết ở đây có nhiều bang phái các loại, chính là trong lòng hoàng đế cũng biết rất rõ ràng.

Mà đại đa số những bang phái này, đều là do những người quê mùa khác nhau tới Kinh Thành làm ăn buôn bán, sợ bị người khác khi dễ ăn hiếp nên tụ tập thành một thế lực nho nhỏ, bình thường những môn phái nhỏ này sẽ không làm những chuyện động chạm tới điểm chính trị quan trọng, bởi vậy có thể bình an vô sự.

Nhưng trong đó cũng có một số thế lực tương đói lớn, Tịch Thu Bang và Thốn Bang là hai trong số đố, bọn họ từ rất sớm đã cắm rễ tại Kinh Thành, tạo nên thế lực địa phương sâu rộng, tại Kinh Thành liên quan tới rất nhiều hành nghiệp khác nhau, móc nối liên hệ với các quan viên, tổ chức, thậm chí còn chia hoa hồng với không ít quan lại cấp bậc khác nhau.

Bất quá gần đây tại thành Bắc rất không yên tĩnh, Tịch Thu Bang và Thốn Bang tranh đấu với nhau kịch liệt, đạt tới giai đoạn gay cấn nhất, thương vong thảm trọng, cũng khiến cho bách tính nơi này rơi vào tình trạng khủng hoảng.

Cũng chính là vì nguyên nhân này, hoàng đế liền hạ đạt mệnh lệnh, để hai hoàng tử tham dự xử lý vấn đề này thích đáng, cuối cùng làm cho cuộc phân tranh giữa hai bang phái này tạm thời thả lỏng một chút, bình dân bách tính cũng khôi phục yên ổn.

Nhưng mà, đây cũng chỉ là sự bình tĩnh biểu hiện bên ngoài, bên trong sóng ngầm bốn bề, các thế lực nhỏ khác vẫn người người cảm thấy bất an. Bởi vì bọn họ đều rất rõ ràng, khi hai đại đầu xà này nghỉ ngơi xong, sẽ lại bắt đầu tiếp tục tranh đấu, cho tới tận khi một đầu đại xà mạnh hơn cắn nuốt con kia, mà đến lúc đó, những con rắn nhỏ như bọn họ cũng đến thời điểm táng thân bụng rắn lớn.

Chính tại thời điểm rất nhiều bang phái, cá nhân, tổ chức nhỏ cảm thấy nguy cơ bốn về, lại có một số người lợi dụng thời điểm chỗ trống này bắt đầu phát triển lớn mạnh thế lực từ vị trí rất thấp.

Lệ Vũ sinh ra trong gia đình bần hàn, thời thiếu niên ngẫu nhiên được một vị minh sư chỉ điểm, học được một thân bản lĩnh, vẫn muốn trở nên nổi bật, thế nhưng trong những năm tháng gần đây hắn đã cố gắng hết sức vẫn thất bại, cho dù chạy tới Kinh Thành cũng rất không phải đi theo phải một tên chủ tử biến thái.

Tại lúc hắn tưởng rằng cuộc đời chính mình sẽ trôi qua trong những ngày tháng thất bại không có tiếng tăm gì, nhưng lúc này có người cho hắn cơ hội, để hắn có thể phát huy chính mình, bay cho hắn một ngôi thật cao, tại thời điểm hắn cảm động tới rơi nước mắt, hắn lập tức nắm thật chắc cơ hội này, từng bước từng bước theo đuổi mục tiêu nhân sinh tới đỉnh cao của chính mình.

Tập Dũng Bang nguyên bản chỉ là một bang phái rất nhỏ, chỉ có bảy tám người, cũng không tính là bang phái nhỏ, sau đó được một vị lão bản buôn bán tại Kinh nâng đỡ phát triển, mấy năm nay không có tiếng tăm gì, thế nhưng coi như tụ tập được một nhóm người tương đối lớn dốc sức làm ăn bành trường dần địa bàn, miễn cưỡng tiến thêm một bậc, trở thành một môn phái tam lưu hạng nhỏ.

Lần trước vụ việc đoạt bảo, Tập Dũng Bang đã tổn thất ba bốn vị cao thủ Võ Sư, nguyên khí thương tổn khó khôi phục lại, tuy rằng cũng đã mời chào được một số người khác thay thế, nhưng tiềm lực nói chung rất thấp kém.

Thế nhưng ngay trước đó không lâu, trong bang đột nhiên có hai vị cao thủ nói là bên ngoài phạm vào chuyện nào đó, bỏ chạy tới Kinh Thành dốc sức phát triển, vừa lúc lão gia của hai người này cùng với đại đa số mọi người là một chỗ, hơn nữa võ nghệ hai người cao cường, từ khi gia nhập vào Tập Dũng Bang, vì bang phái liên tục lập công lớn, làm cho danh tiếng của Tập Dũng Bang thoáng cái đề cao rất nhiều, rất nhanh chiếm được sự tôn sùng và ủng hộ của đại đa số người trong bang, tạo nên uy tín, mạnh mẽ áp bức bang chủ.

Cho nên hai người này rất thuận lợi trở thành tả hữu hộ pháp trong bang được mọi người đề tử, bất quá bang phủ Tập Dũng Bang là một người hay nghi kỵ, mắt thấy uy tín của hai huynh đệ này càng lúc càng cao, càng liên tục chào mời tới mấy vị cao thủ, đồng thời vài ngày trước đó thuận lợi tiêu diệt thu nạp một vài bang phái nhỏ khác, tiếng hoan hô ủng hộ của bang chúng càng lúc càng cao, đã uy hiếp rất mạnh tới địa vị của chính mình, vì vậy liền nổi lên tâm tư ác độc.

Bởi vì mới chiếm đoạt được sản nghiệp bang phái địch nhân, rất nhiều chuyện cần phải xử lý, sau khi Lệ Vũ phân công nhiệm vụ, các quản sự trong bang đều vô cùng bận rộn, chỉ có Lệ Thạch chủ yếu phụ trách công việc tay đấm cấp cao thanh nhàn, dẫn theo mấy vị huynh đệ, chuẩn bị ra ngoài uống một trận vui vẻ.

Trong các sản nghiệp của bang phái, không thiếu các loại tửu lâu hạng sơ trung, một bộ phận người trong bang đều biết Lệ Thạch rất rượu, vì vậy liền kéo nhau tới tẩu lâu chính mình phụ trách.

Khi bọn họ tới nơi, không ai ngờ tới bang chủ cũng có mặt, vì vậy cùng làm một bàn, trong quá trình uống rượu, bang chủ nhiệt tình mời Lệ Thạch, mà Lệ Thạch thì ai đến cũng không cự tuyệt, rất nhanh đã uống có đến say mèm, thậm chí đến cốc cuối cùng không thể giữ tỉnh táo được nữa, ngã gục ngủ vùi. Bang chủ sai người nâng Lệ Thạch tới hậu viện nghỉ ngơi, tiếp tục bắt chuyện với người khác.

Chỉ là ai cũng không ngờ tới, qua mấy canh giờ, có người chuẩn bị tới chỗ Lệ Thạch nghỉ ngơi xem xét, lại phát hiện ra dưới thân Lệ Thạch có một nữ tử xích lõa, nàng ta đã đứt hơi chết rồi, sau đó mọi bang chủ liền dẫn mọi người tới hiện trường điều tra, nói nữ tử mà Lệ Thạch gian giết chính là thân nhân của hắn, vì vậy bi phẫn khóc lóc, đạt được sự đồng tình của các bang chúng khác và cừu hận của một vị đường chủ có chút thân thích đối với nữ tử này.

Lệ Thạch không biết xảy ra chuyện gì, khi tỉnh lại biết được mọi chuyện xảy ra, cũng bị kinh hãi chảy mồ hôi lạnh toàn thân, nhưng hắn có miệng không thể giải thích, bang chủ muốn giết người, vì vậy bang chúng một lòng cầu tình muốn bang phủ xử trí Lệ Thạch nhẹ một chút, bang phủ đã quyết định tước đoạt chức vụ hộ pháp của Lệ Thạch, đuổi ra khỏi bang, định tiếp tục sai người đuổi giết, thế nhưng Lệ Thạch được bang chúng che chở, chỉ đành tạm thôi, tiếp tục nghĩ biện pháp khác.

Sau khi Lệ Vũ biết được chuyện này, tức giận tới mức linh hồn nhảy cao, mắng nhiếc Lệ Thạch không ra gì, thậm chí còn đánh một trận tơi bời, biểu thị muốn Lệ Thạch tới tạ tội, dưới sự khóc lóc cầu xin của Lệ Thạch, phát huyết thệ sau này không hề mê rượu, nếu như còn dám uống say, sẽ tự sát tạ tội, lúc này Lệ Vũ mới buông tha cho hắn một lần.

Chỉ là huynh đệ Lệ gia không biết, chuyện của Lệ Thạch sớm có người điều tra rõ ràng, thậm chí còn mắt thấy toàn bộ quá trình, chỉ bất quá không nhắc nhở bọn họ, mục đích là muốn để Lệ Thạch vững vàng nhớ kỹ bài học lần này, hắn còn dám mê rượu hỏng việc, lần sau không chỉ là chức vụ hộ pháp đơn giản, mà chính là cái mạng nhỏ.

Bang chủ đã bắt đầu động tâm tư đối với đôi huynh đệ Lệ gia, như vậy tư nhiên cũng sẽ có người không tiếp tục nương tay với hắn, ngày thứ ba sau khi chuyện Lệ Thạch phát sinh, vị bang chủ này cũng bị người khác dùng thủ đoạn giống nhau, mang hai vị thê tử của hai vị đường chủ tới phòng của bang chủ, đánh choáng váng rồi cởi hết quần áo dấu đi, tại lúc bang chủ còn đang mơ mơ màng màng không biết chuyện gì xảy ra, có người lén lút tiết lộ tin tức cho hai vị đường chủ mất thê tử tìm kiếm nóng lòng không dứt.

Kết quả khi hai vị đường chủ biết được mọi chuyện, trong lúc giận dữ liền dẫn theo các huynh đệ trong bang phá cửa phòng bang chủ, ngay tại phòng ngủ của bang chủ tìm tòi, quả nhiên phát hiện trong một gian phòng bí mật có hai nữ tử xích lõa, ôm đầu khóc rống, vì vậy hai vị đường chủ trong lúc phẫn nộ, một đao chém đứt đầu vị bang phủ này, để bang phủ làm quỷ hồ đồ.

Tại lúc bang chủ chết đi, lập tức có người nói ra bang chủ sinh long đố kỵ, muốn hãm hại huynh đệ Lệ gia nên đã tạo chứng cứ phạm tội giả, cũng nói nữ tử xuất hiện trong phòng Lệ Thạch hôm đó kỳ thực chính là nhân tình của bang chủ.

Lúc bang chúng biết được chân tướng sự thực, hơn nữa trong bang có người kích động, cộng thêm uy tín và thực lực của Lệ Vũ trước đó, rốt cuộc thuận lợi đề cử hắn làm bang chủ mới.

Khi Lệ Vũ lên làm bang chủ, liền lập tức bắt đầu chọn dùng các thủ đoạn sấm sét, thanh trừ toàn bộ đám người ngu trung với bang chủ đời trước, đồng thời đề bạt một số người có thực lực, nhân tài có khả năng đảm nhận các chức vị quan trọng, đồng thời đưa ra một loại chính sách mới rất cụ thể, triệt để thu nạp nhân tâm bang chúng, cũng làm cho Tập Dũng Bang nho nhỏ sôi trào sức sống, bắt đầu ngưng tụ thành một khối chặt chẽ.

Bởi vì Lệ Vũ được Vân Thiên Hà âm thầm trợ giúp, còn có một nhóm cao thủ âm thầm tương trợ, khiến cho uy tín bang chủ của hắn tăng vọt, cũng là lúc Lệ Vũ bắt đầu phát huy tài cán của chính mình.

Thừa lúc Thốn Bang và Tịch Thu Bang đánh nhau sống chết, Lệ Vũ xử lý quét sạch các vấn đề trong nội bộ môn phái, liền bắt đầu tằm ăn rỗi thôn phệ các thế lực xung quanh.

Mà Vân Thiên Hà đã hạ mệnh lệnh cho Lệ Vũ, muốn hắn đẩy nhanh quá trình tằm ăn rỗi thôn phệ thế lực nhỏ xung quanh, Lệ Vũ trải qua quá trình suy nghĩ lên kế hoạch cẩn thận, cũng âm thầm liên hệ với những môn phái nhỏ khác, đưa ra yêu cầu lựa chọn hai con đường, hoặc thần phục hoặc diệt bang.

Bất quá mấy môn phái nhỏ này rất khinh thường Tập Dũng Bang, đối với yêu cầu này coi như không có. Nhưng sau khi Lệ Vũ phát động cao thủ, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai một ngày một đêm tiêu diệt liền mấy môn phái nhỏ, làm cho các môn phái khác rốt cuộc ý thức được, Tập Dũng Bang nguyên bản nhỏ yếu không người chú ý tới này, khi mở răng nanh ra, thực sự có tiềm lực vô cùng đáng sợ.

Lệ Vũ lợi dụng chuyện này, liền bắt đầu tiến hành hoặc mượn sức, hoặc chèn ép, thông qua các loại thủ đoạn liên tục thôn phệ mấy thế lực nhỏ khác, Tập Dung Bang một lần nữa lớn mạnh.

Bất quá, ngay lúc Lệ Vũ trong thời gian ngắn liên tục phát triển lớn mạnh Tập Dũng Bang, làm cho Tập Dũng Bang tiến vào hàng ngũ môn phái nhị lưu, lại được Vân Thiên Hà điều động thêm một số chiến sĩ Viêm Hoàng gia nhập, liền có thực lực tiến mạnh phát triển thành bang phái nhất lưu, đồng thời tiếp tục tằm ăn rỗi thôn phệ các thế lực xung quanh, rốt cuộc đã đưa tới sự quan tâm của thế lực quan viên chính trị triều đình.

Mà bởi vậy một hồi long tranh hổ đấu bang phái tới lúc này coi như tạm thời lắng lại!

Ngày đông giá rét qua đi, phương bắc vẫn tương đối lạnh giá, mà khí trời Kinh Thành đã dần dần chuyển ấm, băng tuyết tan rã, vạn vật bừng bừng sức sống.

Trong những ngày gần đây, Vân Thiên Hà không rời khỏi cửa, chỉ trong phủ luyện công, cộng thêm quan tâm một chút tới tình hình phát triển Tập Dũng Bang.

Đối với tốc độ phát triển của Tập Dũng Bang hiện nay, hắn rất thỏa mãn!

Tuy rằng Tập Dũng Bang phát triển rất nhanh, đã đưa tới rất nhiều thế lực khác nhau quan tâm, bất quá Vân Thiên Hà cũng không lo lắng Tập Dũng Bang rất nhanh bị các thế lực khác áp bách, bởi vì Tịch Thu Bang và Thốn Bang sống mái với nhau, còn có hoàng đế can thiệp gián tiếp, làm cho Tập Dung Bang có một khe hở lợi dụng tiếp tục phát triển lớn mạnh.

Thông qua các thủ đoạn của hoàng đế, để hắn gián tiếp cảm thụ được, sở dĩ Tập Dung Bang có thể phát triển nhanh chóng như vậy, trong đó khẳng định có nguyên nhân hoàng đế âm thầm giúp đỡ.

Vì vậy, Vân Thiên Hà tự nhiên muốn mượn làn gió đông này, để Tập Dũng Bang phát triển tốc độ cao hấp dẫn các thế lực khác chú ý, để Tình Báo Doanh của Viêm Hoàng Cục tiến thêm một bước xâm nhập vào sâu trong Kinh Đô.

Mà ngay lúc này, Vân Thiên Hà nhận được tin tức, Tô Tuyết dịch dung đến phủ bái phỏng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play