Giọng của đao linh vang lên trong đầu của Thần Dạ.
Lời của Đao Linh làm cho Thần Dạ ngây người. Không sai, lực lượng lôi đình đích thật là thứ tốt, nếu có thể hấp thu, vô luận dùng rèn luyện thân thể hay rèn luyện huyền khí đều đạt được chỗ tốt thật lớn.
Điểm này lúc ở Lôi Trì hắn đã tự mình cảm thụ qua.
Nhưng hiện giờ lực lượng lôi đình còn đang ở giữa không trung, cho dù Đao Linh có biện pháp dẫn dắt xuống mặt đất, nhưng với số lượng khổng lồ như thế, mặc dù với tu vi của Thần Dạ hiện tại vẫn không thể tiêu hóa hoàn toàn nhiều lực lượng như vậy.
Nếu ý tứ của Đao Linh là muốn Thần Dạ rút đi một ít hoặc tùy theo khả năng của hắn mà hấp thu, như vậy có lẽ hắn còn có thể thử xem một lần.
Năng lượng hỗn hợp trong Cấm Kỵ hạp cốc so với chỗ tốt mà lực lôi đình mang tới cho hắn còn trực tiếp hơn nhiều.
- Chủ nhân, mau đem toàn bộ lôi đình lực hấp thu vào trong cơ thể…
Thần Dạ hoảng sợ, hắn tự nhận bản thân mình đã đủ điên cuồng, không nghĩ đến Thiên Đao còn điên cuồng hơn hắn. Với số lượng lôi đình lực khổng lồ như vậy hấp thu vào người còn không đem thân thể hắn trướng nổ tung hay sao!
- Chủ nhân đừng do dự, nếu không chúng sẽ tan biến!
Đao Linh thúc giục.
Nghe thanh âm của Đao Linh có chút vội vàng, Thần Dạ cũng biết Đao Linh sẽ không hại hắn, nếu đã nói như vậy cũng không thể buông tha cơ hội lần này.
- Được.
Thần Dạ không còn do dự, bay thẳng vào trung tâm lôi võng đang bắt đầu muốn tan rã.
- Chủ nhân!
Nhìn thấy Thần Dạ đã lao vào Đao Linh tiếp tục nói:
- Chủ nhân hấp thu lực lượng lôi đình không cần luyện hóa, đem chúng cô đọng lại, ta sẽ giúp ngươi phong ấn lưu lại ngày sau từ từ hấp thu.
Đây là một phương pháp rất tốt!
Hắn chậm rãi nhắm mắt lại, công pháp vận chuyển, lôi đình lực không ngừng bị hấp thu vào cơ thể.
- Hừ!
Lực lượng lôi đình nhập vào cơ thể, Thần Dạ không chịu nổi hừ lên một tiếng, khóe môi rỉ máu.
- Chủ nhân dùng linh hồn lực bao vây, sau đó dùng linh hồn lực cô đọng lại, nhớ kỹ ngàn vạn lần phải khống chế tốt huyền khí, nếu không sẽ kiếm củi ba năm thiêu một giờ!
Nghe được lời của Đao Linh, Thần Dạ không khỏi có chút nghi hoặc rốt cục hắn lại muốn làm gì.
Nhưng nếu hắn đã nói như thế đương nhiên phải có dụng ý, Thần Dạ không tiện cự tuyệt liền đem tâm thần thu liễm, linh hồn lực bàng bạc tràn ra, bao vây lôi đình lực đồng thời cuốn lấy chúng mang về chỗ Thiên Đao.
Dưới chân núi băng tuyết ngập trời, Trưởng Tôn Nhiên cùng trấn điện thần thú nhìn lên lực lượng lôi đình trên bầu trời còn chưa tán đi, họ cũng nhìn thấy một đạo thân ảnh đang ngồi xếp bằng ở giữa trung tâm lôi võng kia.
- Trấn điện thần thú, ngươi nói rốt cục Thần Dạ đang làm gì vậy, lực lượng lôi đình dày đặc như thế sức người sao có thể hấp thu, hơn nữa còn trực tiếp như vậy!
Trấn điện thần thú nở nụ cười:
- Thực lực công tử tuy không thể làm được nhưng hắn còn thủ đoạn riêng, dù là ai cũng không cách nào làm được nhưng ta tin tưởng công tử nhất định làm được.
Trưởng Tôn Nhiên cau mày quay đầu nhìn Trạc Ly, một lát sau nói:
- Ngươi tin tưởng Thần Dạ còn hơn ta, Trạc Ly, ngươi đừng nói với ta sau khi ngươi gặp được Thần Dạ mới có lòng tin như vậy, rốt cục ngươi có ý đồ gì với hắn?
Nghe vậy Trạc Ly cười khổ:
- Tiểu thư, ngươi hỏi trực tiếp như vậy thật làm cho ta không biết làm sao trả lời. Không sai, sau khi chứng kiến đủ loại thủ đoạn của công tử, ta thật sự có một chuyện cần hắn giúp ta một tay.
- Trạc Ly, ta đáp ứng ngươi, nếu sau này chúng ta có đủ thực lực sẽ giúp cho ngươi, nhưng ngươi ngàn vạn lần đừng có ý đồ gì với Thần Dạ, nếu không…
- Tiểu thư yên tâm.
Trạc Ly nghiêm nghị nói:
- Tiểu thư cùng công tử có đại ân với ta, còn quan hệ tới tương lai của bộ tộc ta, ta sẽ không làm ra chuyện vong ân bội nghĩa, huống chi với thực lực của hai vị ta càng không đủ khả năng có mưu đồ gì.
- Hi vọng là như thế.
Trưởng Tôn Nhiên lại nói, sau đó đưa mắt nhìn lên bầu trời, phát hiện lôi đình lực bao vây cả người Thần Dạ bên trong, nhìn qua chẳng khác gì một cái kén màu bạc chiếu sáng…
Theo thời gian trôi qua, lực lượng lôi đình ngày càng nhạt dần, mà lôi lực tràn vào chỗ Thiên Đao ngày càng nhiều.
Dưới hai tầng áp chế của Thiên Đao cùng linh hồn lực, ngân sắc quang mang lôi lực bị gắt gao đè nén áp súc, nhìn qua phảng phất như bộ dáng của một quả trứng tròn.
Ngay thời khắc lôi lực cuối cùng tràn vào, Thần Dạ cảm giác được quả trứng màu bạc kia cuối cùng lại hình thành một viên trân chân tản ra ngân sắc quang mang thật giống một viên đan dược.
- Đao Linh, đây là…
- Lôi Đan!
Khi Thiên Đao nói ra lời này, Thần Dạ cảm giác được hắn đã suy yếu.
Không nghĩ tới quá trình áp súc lôi lực vừa rồi lại làm cho hắn suy yếu đến như thế.
Thần Dạ thật không hiểu rõ ý định trong lòng hắn.
Dù sao hiện tại Thiên Đao đã vô cùng cường đại, nhưng không nghĩ tới lại chịu hao phí tinh lực phong ấn lôi lực giúp cho Thần Dạ, nếu nói không có nguyên nhân Thần Dạ thật sự không cách nào tin tưởng.
- Đao Linh, rốt cục Lôi Đan là vật gì, chỗ tốt mà ngươi đã nói hẳn là không đơn giản đi.
Đợi khi Thiên Đao đã có chút khôi phục, Thần Dạ lên tiếng hỏi.
- Lôi Đan là đồ tốt, lần này xem như chủ nhân ngươi phát đạt!
Đao Linh cười hắc hắc, ngữ khí khiến Thần Dạ ngây người. Kể từ khi Đao Linh tỉnh lại Thần Dạ chưa từng thấy qua hắn dùng loại ngữ khí như vậy nói chuyện.
Như vậy xem ra Lôi Đan thật sự rất tốt đi…trong lòng Thần Dạ cũng bị run rẩy!
- Lôi đình lực là lực lượng bá đạo nhất trong thiên địa, không gì không phá được.
- Bất kỳ lực lượng nào trên thế gian, đại đa số đều có dấu vết có thể tìm kiếm, chỉ riêng lôi lực là do thiên địa diễn biến hóa thành, cho nên cũng đã hình thành tính trân quý.
Thần Dạ gật đầu, đúng là như thế, ngoại trừ thời tiết lúc dông tố, người bình thường sẽ không nhìn thấy lôi điện, mà người tu luyện cho dù nhìn thấy nhiều hơn, nhưng đều sẽ có nguyên do trong đó.
Đao Linh tiếp tục nói:
- Lần này ta khôi phục lực lượng thời kỳ đỉnh phong, cho dù là hồn nguyên chi bảo xuất thế cũng sẽ làm thiên địa kiêng kỵ, huống chi ta là Hỗn Độn chí bảo, bởi vậy thiên địa sản sinh lôi lực chính là lực lượng cường đại nhất.
- Dùng cách nói của nhân loại, hiện giờ Lôi Đan trong cơ thể chủ nhân chính là lôi lực bổn nguyên.
- Cái gì!
Cho dù Thần Dạ cũng không nghĩ tới mình chiếm được bổn nguyên lôi lực.
Khó trách lôi võng vừa rồi cường đại như thế, nhưng thoạt nhìn Thiên Đao càng thêm cường đại, có thể một đao phá vỡ, cũng khó trách cho dù là Thiên Đao sau khi phong ấn Lôi Đan cũng phải suy yếu đến như thế.
Nhìn thấu tâm tư của Thần Dạ, Đao Linh cười nói:
- Chủ nhân, nếu chỉ có chỗ tốt này ta cũng không cần tiêu hao sức lực lớn như thế, vừa rồi đã để cho ngươi trực tiếp luyện hóa thì chỗ tốt đã không nhỏ, hiện giờ có Lôi Đan tồn tại, ngày sau khi hồn biến ứng kiếp, đối mặt áp lực sẽ nhỏ hơn rất nhiều, đây là chỗ lợi thứ nhất.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT