Lúc Trường Tôn Nhiên cơ khổ nhảy xuống sườn núi đã bị Kiền lão mang về, do đó đi vào Tàn Dương Môn, từ đó về sau Trường Tôn Nhiên tất cả sinh hoạt đều do Kiền lão chiếu cố, cho dù là thân nhân chính thức cũng không làm được như hắn.
- Kiền lão!
Đối mặt Nguyễn Tiêm Hủy, Trường Tôn Nhiên còn có thể khắc chế u sầu khi ly biệt, nhưng trước mặt Kiền lão nàng làm không được, cầm chặt bàn tay già nua theo thời gian, nước mắt Trường Tôn Nhiên chậm rãi chảy xuống.
- Kiền lão, ngài ở trong Tàn Dương Môn hảo hảo dưỡng lão, chờ chúng ta làm xong việc sẽ trở về thăm ngài.
- Đúng, đúng! Tiểu thư, ngươi cũng nên tự chiếu cố mình rồi.
Kiền lão đi tới trước người Thần Dạ, nói ra:
- Thần tiểu thiếu gia, xin nhờ ngươi, nhất định không nên để tiểu thư chịu ủy khuất, nàng chịu khổ nhiều rồi.
- Kiền lão ngươi yên tâm, không có chuyện gì. Nguyễn tiền bối, cáo từ!
Thần Dạ vỗ vỗ vai Kiền lão, sau đó nói một câu với Nguyễn Tiêm Hủy, liền dẫn Trường Tôn Nhiên bay qua phía chân trời, nhanh chóng đi xa.
- Thần Dạ, chúng ta bây giờ đi chỗ nào?
Hồi lâu sau Trường Tôn Nhiên khôi phục nỗi lòng, nghiêng đầu hỏi.
- Sau khi tới nơi ngươi sẽ biết, bây giờ đừng hỏi.
Nơi cần đi là hạp cốc cấm kỵ, Thần Dạ không muốn mang áp lực tới cho Trường Tôn Nhiên quá sớm.
- Đúng!
Trường Tôn Nhiên đột nhiên nghĩ đến một chuyện, nói gấp:
- Chúng ta có nên đi xem Kiếm Tông không?
- Đi Kiếm Tông làm cái gì?
Trường Tôn Nhiên nói ra:
- Ngươi tại Nhất Tuyến Thiên đã đáp ứng với ta, sau khi rời đi phải đi Kiếm Tông gặp Huyền Lăng công chúa.
Thần Dạ nhướng mày, nói:
- Ta đáp ứng ngươi sao?
- Đúng vậy a, chẳng lẽ ngươi quên? Nhưng mà quên cũng không có sao, ta hiện tại nhắc nhở ngươi có phải hay không, nên đi không?
Trường Tôn Nhiên cười nói.
- Ta có chuyện quan trọng trên người, hiện tại không rảnh, về sau lại đi."
hần Dạ tăng thêm tốc độ, cũng như chạy trốn về phía trước.
- Này, ta nói, ngươi nam tử hán đại trượng phu, không thể nói chuyện không tính toán gì hết.
Trường Tôn Nhiên đuổi sát theo sau, trên chân mày phượng có một tia ảm đạm, muốn cho Thần Dạ triệt để buông lỏng quả nhiên không dễ dàng như vậy.
- Ngươi không nên như vậy, nam nhân nhiều khi thường thường đều khẩu thị tâm phi, cho nên ngươi đừng cầm chuyện này hỏi ta, chính ngươi cũng phải cẩn thận một chút.
Thần Dạ cười lớn.
Hừ!
Trong ánh mắt xinh xắn của Trường Tôn Nhiên mang theo một tia giảo hoạt.
- Thần Dạ, ngươi muốn đi cũng phải đi, không muốn đi ngươi cũng phải đi!
- Làm gì vậy, ngươi còn muốn buộc ta đi Kiếm Tông? Ngươi bây giờ đánh không lại ta đâu.
Thần Dạ cười hắc hắc.
- Người man rợ mới dùng phương thức này giải quyết công việc, ta thông minh như vậy, sao có thể như thế?
Trường Tôn Nhiên cười khẽ, ánh mắt xinh xắn nhảy lên, cho người ta cảm giác nguy hiểm.
Thần Dạ cảnh giác hỏi:
- Ngươi muốn làm cái gì?
Trường Tôn Nhiên nhướng mày nói ra:
- Không có ah, ta chỉ muốn nói cho ngươi một tin tức mà thôi.
- Cái gì?
Thần Dạ mi tâm nhíu chặt, có cảm giác bất an.
- Đừng như vậy ah, chính là hai tin tức, làm gì khẩn trương như thế?
Trường Tôn Nhiên xinh đẹp cười nói:
- Trước tiên nói chuyện thứ nhất, Kiếm Tông truyền tin cả bắc vực, sẽ cử hành vạn kiếm đại hội, mời tất cả thế lực lớn nhỏ đi tới Kiếm Tông, cùng một chỗ chứng kiến vô thượng kiếm thể xuất thế!
- Vô thượng kiếm thể?
Thần Dạ tâm thần rung động, vô thượng kiếm thể, tuy cực kỳ đáng sợ nhưng mà trước khi chính thức tu luyện thành công khó mà tránh được bị vô số người chú ý.
Đạo lý cây to đón gió, Kiếm Tông không có khả năng không rõ ràng lắm, nhưng vì cái gì lại cho người ta biết? Bọn họ không sợ khiến cho người có ý chí đặc biệt chú ý, từ đó về sau phiền toái không ngừng?
Trường Tôn Nhiên ôn nhu nói:
- Thật nhiều năm, từ khi Kiếm Tông phát sinh đại chiến kinh thiên, trong bắc bực này thế lực cường đại này vẫn bảo trì đặc biệt ít xuất hiện, dù cho đệ tử Kiếm Tông hành tẩu thế gian cũng rất ít biểu lộ thân phận. Thần Dạ, ngươi nói vô duyên vô cớ tại sao bọn họ làm ra động tĩnh lớn như thế, hơn nữa còn công bố ra tin tức trọng yếu gì?
- Ta làm sao biết?
Những lời này Thần Dạ suýt buộc miệng nói như vậy.
Thấy Thần Dạ trầm mặc, Trường Tôn Nhiên thương tiếc nói:
- Tàn Dương Môn mặc dù không có quan hệ gì với Kiếm Tông, tại bắc vực nhiều năm cũng chưa bao giờ Huyền Lăng công chúa chưa từng xuất hiện, nhưng mà ta biết rõ, tại Kiếm Tông, địa vị của Huyền Lăng công chúa không thua gì địa vị của ta tại Tàn Dương Môn.
- Ta dùng tâm nữ nhân suy đoán Huyền Lăng công chúa làm như vậy, khả năng chính là Kiếm Tông cố ý, hoặc là nói là Huyền Lăng công chúa cố ý.
Trường Tôn Nhiên nói:
- Ngày nay bắc vực quá mức bình tĩnh, thế cho nên có rất nhiều chuyện phát sinh lặng lẽ không muốn người ta biết, Huyền Lăng công chúa làm như vậy chính là muốn những chuyện này hiện ra, làm cho rất nhiều người chú ý, phóng tới trên người Kiếm Tông, do đó khiến có chút chuyện sẽ không ai bỏ qua.
- Có chút chuyện này có liên quan gì người khác sao?
Thần Dạ tâm thần rung động...
Kỳ thật không cần Trường Tôn Nhiên nhắc nhở, thời điểm Kiếm Tông muốn truyền tin tức về vô thượng kiếm thể ra, trong lòng Thần Dạ đã có một đáp án.
Niệm Thần và hắn ở Thiên Nhất Môn trải qua nhiều nhất, chuyện biết rõ cũng nhiều.
Tà Đế điện hiện tại đang tìm hắn khắp thế giới, tuy tìm Thần Dạ chẳng khác gì mò kim đáy biển, Tà Đế điện cường đại muốn tìm ra Thần Dạ cũng không có bao nhiêu khó khăn.
Mặc dù thực tìm không thấy Thần Dạ, nhưng có vô số phương pháp buộc hắn xuất hiện, người của Tà Đế điện sẽ đi Thiên Nhất Môn cũng hỏi rõ nhiều chuyện rồi.
Cho nên Kiếm Tông hành động này chính là giống trống khua chiêng, kêu gọi người thiên hạ và thông báo Kiếm Tông có vô thượng kiếm thể cực kỳ đáng sợ, nhưng trong đó hấp dẫn ánh mắt quá nhiều người, kể cả Tà Đế điện.
Cho dù là thời đại hay địa điểm nào, vô thượng kiếm thể chính là người khiến kẻ khác kiêng kỵ.
Nếu như... Nếu có một ngày Tà Đế điện thật như nhiều năm trước, lại lần nữa nhấc lên đại chiến kinh thiên, như vậy vô thượng kiếm thể chính là uy hiếp rất lớn.
Làm thế nào tiêu trừ uy hiếp, hơn nữa còn không bằng nhẹ nhõm giải quyết khi nó chưa trưởng thành, không thể nghi ngờ đây chính là biện pháp tốt nhất.
Vừa nghĩ tới vì chính mình tìm Niệm Thần, vậy mà không tiếc dùng phương pháp này mang trọn Kiếm Tông liên lụy vào, tâm của Thần Dạ xuất hiện đau nhói từng cơn.
- Thần Dạ, tuy ta không biết Kiếm Tông tại sao phải làm như vậy, nhưng trong đó khẳng định là ý của Huyền Lăng công chúa, nàng làm như vậy tâm ý chắc chắn là vì ngươi, ngươi càng phải có hành động.
Trường Tôn Nhiên ôn nhu nói:
- Tuy chuyện giữa các ngươi càng là rãnh trời khó vượt qua, nhưng bởi vì chuyện này nên tâm của ngươi phiền phức khó chịu, ngươi không đi đối mặt thì làm sao cỏi bỏ nó được chứ?
- Thần Dạ, đi Kiếm Tông dù thế nào cũng phải gặp mặt Huyền Lăng công chúa, được không?
Nghe vậy Thần Dạ lắc đầu đau khổ, cười cười nói:
- Trường Tôn cô nương, ngươi cũng biết hai chuyện này kỳ thật đều liên lụy vào một người khác không?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT