Thần sắc của Mặc Thành khẩn trương, lớn tiếng quát lên, chợt thân ảnh lướt động, trực tiếp hiện ra ở trước người Thần Dạ.
Nhìn khuôn mặt kia của người thiếu niên không có chutsnaof chịu ảnh hưởng xung quanh, hắn chế trụ tất cả suy nghĩ ở trong lòng, một lát sau mạnh mẽ lộ ra nụ cười, vô cùng không tình nguyện nói:
- Thần Dạ huynh đệ, hết thảy đều là hiểu lầm, kính xin không nên để ở trong lòng...
- Nga!
Thần Dạ kinh ngạc cười cười, nhìn về phía thân ảnh đột nhiên xuất hiện nói:
- Hổ Thiên tiền bối, làm sao ngươi tới đây?
Chính mình rời đi Chúng Thần chi mộ cũng không có bao lâu, đến Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc hành tung mặc dù không bí ẩn, Hổ Thiên cũng không hẳn biết được, mà thái độ của Mặc Thành đối với mình quả thực giống như là hai người khác nhau, hơn nữa một bộ dáng lấy lòng càng là quái dị.
- Ha hả!
Hổ Thiên hạ xuống, không có trả lời vấn đề này của Thần Dạ, hắn cười nói:
- Thần Dạ huynh đệ, giữa ngươi với Mặc Thành đúng là một cái hiểu lầm, chuyện này nhìn ở trên mặt mũi của ta, để cho hắn làm một cái xin lỗi, cứ như vậy qua đi, như thế nào?
Lông mày của Thần Dạ nhất thời nhảy lên, Hổ Thiên đối với hắn đều là khách khí trước sau như một, có trưởng bối quan tâm ở trong đó, bất quá Thần Dạ cũng là nhận thấy được ở bên trong quan tâm này còn ẩn giấu cung kính nhàn nhạt...
- Tiền bối cũng đã nói như vậy rồi, tự nhiên là theo lời tiền bối, bất quá.
Lời của Thần Dạ chuyển đổi, thần sắc lành lạnh:
- Trong Chúng Thần chi mộ, Mặc Tuyên cùng Mặc Mộc người mang huyền khí của Mặc Thành, dưới mật pháp tốc hành đến cảnh giới Địa Huyền, cái này chỉ sợ không phải là hiểu lầm đi.
Mặt của Hổ Thiên liền biến sắc, ngược lại tức giận quát lên:
- Mặc Thành, ngươi dám phá hư quy củ!
- Ta!
Lúc này thần sắc của Mặc Thành lộ vẻ sầu thảm, khi hắn nghe được người kia thân hoài long khí, không chỉ là người hắn không động được, mà ngược lại phải đem hết toàn lực đi bảo vệ, thậm chí,...
Từ đó về sau, tâm thần của hắn liền không bình tĩnh qua, bởi vì hắn biết chính mình đối với người thiếu niên có thân phận bất chợt biến chuyển rốt cuộc là đã những gì.
Người thiếu niên hôm nay một mình đến đây, sau khi lấy lực lượng một người xé rách phong ấn kết giới của Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc, Mặc Thành cũng biết hắn muốn giết người diệt khẩu đã là không làm được rồi.
Mặc Thành vốn nghĩ lưu lại người thiếu niên này, hảo hảo nhận lỗi với hắn, cho dù người thiếu niên này như cũ sẽ không tha thứ, nhưng là nghĩ ít nhất hắn đừng đem chuyện đã xảy ra trong Chúng Thần chi mộ nói ra.
Chưa từng nghĩ quyết định của người thiếu niên này lại ở trên xa dự liệu của hắn, sau một kích liền muốn rời đi, càng thêm không nghĩ tới chính là Hổ Thiên đến càng là kịp thời như thế.
- Mặc Thành, theo ta tự mình đi đến chỗ lão tổ tông giải thích đi!
Trong lòng Hổ Thiên khẽ thở dài một tiếng, sau đó nhìn về phía Thần Dạ cười nói:
- Tiểu huynh đệ, ngươi yên tâm, lão tổ tông nhất định sẽ cho ngươi một cái công đạo, lão nhân gia hắn cũng muốn tự mình gặp ngươi một lần, đi theo ta tới Hổ Sa tộc đi.
Đây hoàn toàn là ngữ khí thương lượng... Chẳng những là Thần Dạ, cả Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc ngoại trừ Mặc Thành ra, còn lại đều là không cách nào tưởng tượng, thiếu niên nhân loại này đến tột cùng là bày ra cái ma pháp gì lại để cho tộc trưởng Hổ Sa tộc đứng đầu bá chủ đáy biển khách khí như thế.
Hơn nữa lão tổ tông thế nhưng cũng muốn tự mình gặp hắn một lần.
Lão tổ tông là tồn tại bực nào a?
Cả yêu tộc trong biển chính là vì lão tổ tông mới có uy danh lớn như thế, mới có thể trở thành bát đại bá chủ, mặc dù thường ngày đều lục đục với nhau nhưng cũng có thể đồng tâm nhất trí đối ngoại.
Bởi vì tồn tại của lão tổ tông, vô luận là ở bên trong Vô Tận chi hải có kỳ trân dị bảo khiến cho người ta động lòng người như thế nào, thế giới đông vực cũng không có thế lực nhân loại hoặc cao thủ nhân loại nào có lá gan dám đến cướp đoạt.
Lão tổ tông cao cao tại thượng như thế, thế nhưng đối với một người thiếu niên nhìn trúng...
Thấy một màn như vậy, tất cả cao thủ của Bát Trảo Chương Ngư nhất tộc, bao gồm Mặc Lăng ở bên trong, sắc mặt của từng người đều lộ vẻ sầu thảm, bọn họ biết chuyến đi này của Mặc Thành, ngay cả có thể không chết, nhưng vị trí tộc trưởng chỉ sợ là không giữ được.
- Tốt, Hổ Thiên tiền bối, mời dẫn đường!
Mặt mũi của Hổ Thiên không thể không cho, vị lão tổ tông chưa từng gặp mặt kia cũng đã để lại cho Thần Dạ ấn tượng khắc sâu, càng là không thể không cho lão mặt mũi.
- Tiểu huynh đệ, mời, Mặc Thành, đi thôi!
Nói xong, Hổ Thiên sóng vai cùng Thần Dạ hướng tới phương hắc động xuất hiện trước đó lao đi, ở chỗ kia, Mặc Thành tràn đầy không cam lòng, nhưng mà không có lá gan dám làm trái ý tứ của lão tổ tông, cắn răng, một lát sau cùng đi tới.
Khi ba đạo thân ảnh tiến vào hắc động, nước biển bao phủ mà đến, đem phiến địa phương này khôi phục lại bộ dáng như cũ...
- Đây dĩ nhiên là không gian thông đạo!
Ở trong hắc động xuyên qua về phía trước, mi tâm Thần Dạ rất khiếp sợ.
Hắn nguyên lai cho rằng đây là thủ đoạn mà Hổ Thiên lợi dụng không gian chi lực cùng với các linh vật khác liên hiệp thi triển ra, thế nhưng là không phải.
Không gian thông đạo chính là lấy thủ đoạn đặc thù ở giữa hai cái địa phương xa xôi tạo thành một cái lối đi đem khoảng cách rút ngắn rất nhiều.
Có không gian thông đạo này là có thể rất ngắn thời gian đi đường rất lớn.
Loại thủ đoạn này không những ở Đại Hoa hoàng triều không thể nào nhìn thấy, ngay cả thế giới đông vực khổng lồ này Thần Dạ tin tưởng cũng sẽ không xuất hiện quá nhiều, bởi vì xây dựng không gian thông đạo này, thực lực cần có ít nhất là cảnh giới Tôn Huyền.
Nơi này tồn tại không gian thông đạo, đây chẳng phải là cũng ý nghĩa lão tổ tông trong miệng Hổ Thiên là một vị siêu cấp cao thủ cảnh giới Tôn Huyền.
Tựa hồ biết được khiếp sợ cùng suy nghĩ trong lòng Thần Dạ, Hổ Thiên cười nói:
- Tiểu huynh đệ không cần kinh ngạc, không gian thông đạo trong thế giới đáy biển đều là tiền nhân lưu lại, những hậu bối như chúng ta chỉ là đang hưởng phúc của tiền nhân.
Thần Dạ gật đầu cười, không có nói gì quá nhiều, rung động mà không gian thông đạo mang đến cho hắn sau đó không lâu liền biến mất, bởi vì trong lòng hắn có càng nhiều là tò mò.
Lần này từ trong Chúng Thần chi mộ đi ra, thế giới đáy biển tựa hồ biến thiên rồi.
Chẳng lẽ cùng mình ở trong Chúng Thần chi mộ lưu lại thời gian quá lâu có liên quan, Thần Dạ cũng không phải là kẻ ngu dốt, sơ lược suy nghĩ một chút liền là bắt được mấu chốt.
Trước đó Hổ Thiên cũng với lão tổ tông kia tuy là coi trọng chính mình có thừa, nhưng Thần Dạ có thể cảm nhận được đó có thể là duyên cớ chính mình mang long khí.
Bọn họ cùng Mặc Thành lựa chọn đối đãi bất đồng, cũng bất quá là ý nghĩ bất đồng, cũng không có chỗ đặc biệt, nếu không lấy thái độ của Hổ Thiên hôm nay đối với chính mình mà xem, sau chuyện ngày đó, hắn không thể nào sẽ bỏ qua cho Mặc Thành.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT