Cắn nuốt ý chí người khác, nếu so với cắn nuốt máu huyết cùng huyết nhục thì khó hơn vô số lần!

Chỉ cần đánh abij một người... Mặc dù Thần Dạ là Đại Âm Tà ma vương không cách nào đánh bại, nhưng ở trong Tà Ma ngục vô biên vô hạn này, hắn là bất diệt chi thân, sớm muộn có thể tiêu hao hết huyền khí của Thần Dạ, đến lúc đó Thần Dạ bất quá là dê đợi làm thịt.

Đại Âm Tà ma vương có thể tận tình cắn nuốt!

Nhưng ý chí!

Cho dù là người chết, ý chí cũng không nhất định sẽ hoàn toàn biến mất.

Người có tu vi cõ đạo càng cao, ý chí lực càng là cường đại, nếu không như thế làm sao có thể ở trên con đường võ đạo khó khăn từng bước đi tới.

Võ giả cường đại thường thường một cái ý niệm cũng có thể khiến người khác không phản kháng được, dựa vào, chính là ý chí vô kiên bất tồi kia.

Thần Dạ tuy không có cách nào cảm nhận được ý chí của những cao thủ chân chính kia đến cùng là mạnh cỡ bao nhiêu, nhưng đối với ý chí của mình lại có tự tin vô cùng.

Đại Âm Tà ma vương muốn phá hủy ý chí của mình chưa chắc có thể làm được.

Một khi hành động này của nó thất bại, như vậy nó gặp phải sẽ là kết quả đồng dạng với mình, đây là nguyên nhân mà Đại Âm Tà ma vương chần chờ.

Mà hiện tại nếu như đã bắt đầu, Đại Âm Tà ma vương nhất định toàn lực ứng phó.

Thần Dạ cho dù có tự tin vô cùng, đồng dạng cũng không dám khinh thường.

Nếu song phương giằng co công bằng, Thần Dạ tất nhiên không sợ hãi!

Nhưng hiện tại trong cơ thể bất tri bất giác đã có mầm mống của Đại Âm Tà ma vương, mà bởi vì lúc trước không có tỉnh ngộ lại, ý chí tự thân đã bị suy yếu rất nhiều.

- Nhân loại tiểu tử, chớ đắc ý, thủ đoạn của bổn vương ngươi như thế nào đủ khả năng hiểu được?

Thanh âm của Đại Âm Tà ma vương trực tiếp vang lên ở trong nội tâm của Thần Dạ, đó giống như là cỗ thân thể này đã bị khống chế được.

Ở sâu trong nội tâm, một cỗ ba động vô hình theo đạo thanh âm này cùng nhau phát ra, chỉ là thoáng qua, lan tràn ở bất kỳ mỗi nơi bên trong thân thể của Thần Dạ.

Cỗ ba động này có lực cắn nuốt cực kỳ cường đại, một khi xuất hiện chính là tiến hành phá hủy điên cuồng...

Lực ý chí vốn là vô ảnh vô hình, nếu nói cắn nuốt cùng phá hủy cũng không phải là một cái quá trình tồn tại hữu hình!

Khi một người ở sau khi cảm giác được tuyệt vọng, ý chí của hắn có yếu bớt, cho tới tản đi. Khi một người ở thời điểm đối mặt sinh tử, ý chí cùng kiên trì của hắn có lẽ cũng sẽ yếu bớt biến mất.

Điểm này Đại Âm Tà ma vương hiển nhiên cực kỳ rõ ràng, vì vậy sau khi lực cắn nuốt cường đại này xuất hiện, nhưng ma khí kia ở trong thân thể của Thần Dạ nhanh chóng hội tụ lại với nhau, sau đó...

Thần Dạ bỗng nhiên cảm ứng được liền ở bên trong thân thể của mình, Đại Âm Tà ma vương trực tiếp hóa hình mà ra!

- Cái này phiền toái lớn rồi!

Hải vực Phong thành!

Náo nhiệt trước sau như một, tiểu thương lui tới vẫn là rất nhiều, các loại cửa hàng cùng với địa phương tiêu khiển ở hai bên đường cũng cho tới bây giờ đều là chưa vắng lặng qua, hết thảy bộ dạng cũng giống như lúc trước tranh đoạt chìa khóa của Chúng Thần chi mộ không có gì khác nhau.

Bất quá tất cả mọi người biết, kỳ thật hết thảy đều không giống với lúc trước!

Tứ đại gia tộc thường ngày hiện tại biến tahnfh tam đại gia tộc, Chung gia không còn tồn tại, còn lại tam gia, mặc dù trên thực lực, lực uy hiếp đối với những người khác mà nói cũng là chưa từng yếu bớt nửa phần, song, hôm nay Hải vực Phong thành đã không tới phiên định đoạt.

Về phần những thế lực khác xuẩn xuẩn dục động có ý định muốn thay thế Chung gia trở thành một trong những chúa tể của Hải vực Phong thành, đều là tất cả đem những tâm tư này gắt gao áp ở trong lòng, nửa điểm cũng không dmas biểu hiện ra!

Cũng không phải là bên trong Hải vực Phong thành có một cái siêu cấp thế lực xuất hiện, mà là ở bên trong thành trì nơi này có một nhóm người ở đây, nói chuẩn xác là bởi vì một người nào đó!

Người này ở thời điểm cảnh giới Lực Huyền liền cường lực đánh bại Chung Khiếu, cũng đem kích sát, mà sau khi từ Chúng Thần chi mộ trở về rõ ràng lại đạt tới cảnh giới Địa Huyền!

Tu vi như thế dõi mắt cả Hải vực Phong thành nhiều lắm cũng chỉ là một trong những cao thủ đứng đầu mà thôi, nhưng thực lực mà nàng thi triển ra cũng là để cho tất cả mọi người vì đó mà sợ!

Ngày đầu tiên từ Vô Tận chi hải đi ra, nàng đặc biệt bái phỏng ba đại gia tộc cùng với những gia tộc khác có phân lượng ở trong Hải vực Phong thành, một lời nói nhảm đều không có, trực tiếp ước chiến các đại gia chủ.

Cuối cùng lấy thực lực cường hãn, trước mặt nhiều người đánh bại các vị gia chủ!

Mà lý do cấp cho bọn hắn là ở lúc tranh đoạt chìa khóa của Chúng Thần chi mộ, những người này đều hoặc nhiều hoặc ít đối với người thiếu niên tên là Thần Dạ kia từng có ngôn ngữ cùng hành động bất kính.

Sở dĩ không có giết người, đó là bởi vì Hải vực Phong thành là địa phương nàng giải khai tâm kết, chân chính đem tim của mình có thể toàn bộ đặt ở trên người Thần Dạ, cho nên nàng không muốn cái thành trì này máu chảy thành sông!

Chỉ như thế mà thôi!

Nhưng nếu như người nào tiếp tục có dã tâm, vậy nàng sẽ không để ý để cho cách cục của Hải vực Phong thành thay đổi long trời lở đất!

Tác phong bá đạo tuy là làm cho quá nhiều người giận mà không dám nói, nhưng mà cũng khiến cho những người này từ sâu trong nội tâm cũng không hận người này.

Bởi vì nàng làm như vậy cũng là ở trên hạn độ lớn nhất bảo toàn Hải vực Phong thành, cũng không có bởi vì Chung gia bị diệt mà phát sinh quá nhiều chém giết cùng điên cuồng!

Tất cả mọi người có thể giữ vững nguyên dạng là cái cần thiết của ba đại gia tộc, đối với những thế lực khác mà nói, tuy là ít đi vài phần cơ hội, nhưng đồng dạng sẽ không bởi vì tranh đoạt chỗ trống của Chung gia mà chén giết đưa đến thực lực gia tộc yếu bớt.

Về phần rất nhiều người bình thường lại là càng thêm nguyện ý.

Mỗi một lần chém giết cùng điên cuồng đại quy mô, cuộc sống bình ổn của những người như bọn họ lại há có thể không chịu ảnh hưởng?

Bình tĩnh trước sau như một là không thể tốt hơn!

Người này làm cho người ta vừa kính vừa sợ, hôm nay đang đứng ở trên tường thành nguy nga, lẳng lặng mà nhìn biển rộng vô tận, chưa từng có nhiều gợn sóng, nhưng trong lúc tình cờ, khí tức phập phồng để cho người ta biết nàng cũng không phải giống như bình tĩnh bày ra ở mặt ngoài.

- Mẹ, Đại ca ca không có việc gì, trở về đi thôi!

Linh nhi ở bên người nhỏ giọng nói.

- Ta biết hắn không có việc gì, nhưng ta vẫn muốn ở chỗ này chờ, chỉ có nhìn như vậy ta mới sẽ cảm thấy hắn đang ở bên người chúng ta!

Tử Huyên ôn nhu cười một tiếng, không chớp mắt!

- Ta đây cũng phụng bồi mẹ, mẹ, om ta, để cho ta nhìn ra xa một chút!

Tử Huyên thản nhiên cười, chợt chậm rãi cúi người xuống.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play