- Tâm tư của ngươi tâm, chẳng lẽ liền không có một chút điểm thích ta sao?
Âm thanh của Chung Kỳ biến đổi, trở nên có tình cảm cực kì dịu dàng thùy mị.
- Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật, vẫn không thể để ngươi nhìn thấu tâm tư của ta sao?
Thần Dạ cười khẽ, rồi lao nhanh tới !
Bóng dáng xẹt qua hư không, xuất hiện như quỷ mị.
Mà liền tại lúc bóng dáng Thần Dạ mới hiện ra, thì một đạo bóng dáng uyển chuyển kia đã là di chuyển được hơn mười thước. Nếu chỉ luận tốc độ, Chung Kỳ so với Thần Dạ cũng không chậm hơn bao nhiêu.
- Tốc độ của ngươi ở trước mặt ta, không chiếm bất cứ ưu thế nào. Thần Dạ, ngươi đã cố ý muốn mở rộng tầm mắt một phen về Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật của ta, như vậy thì ngươi hãy cẩn thận nhìn một chút cho rõ đi!
Nói dứt lời, Thần Dạ rõ ràng nhìn thấy ở phía trước mặt, lúc đầu vốn chỉ có một bóng người đột nhiên biến thành hai, một tả một hữu nhưng đều rất thật. Cho dù là lực linh hồn của hắn đều không phân biệt ra, rốt cuộc cái nào mới là bổn tôn của Chung Kỳ.
Nói cách khác, thì cũng có thể nói là hai Chung Kỳ, đều chính là Chung Kỳ, đều có được tu vi cùng thủ đoạn cảnh giới Lực Huyền Thất Trọng của Chung Kỳ !
- Xoạt!
Hai bóng người nhanh như chớp, một tả một hữu, bắn về phía Thần Dạ. Hai đại cao thủ Lực Huyền với khí thế cường đại theo tiếng gió rít mà điên cuồng bắn đến.
- Quỷ Thi!
Thần Dạ chợt quát, một đạo bóng dáng đen bạc trực tiếp đón nhận một đạo thân ảnh trong đó. Mặc dù hắn có tự tin rằng mình có khả năng đánh một trận cùng Chung Kỳ. Nhưng lại không có tự tin có thể chiếm được ưu thế nho nhỏ từ trong tay hai đại cao thủ Lực Huyền.
- Thì ra ngày đó giết đệ đệ của ta chính là gia hỏa này à ? Mặc dù ta cũng rất muốn phế vật kia phải chết, thế nhưng cũng đã đồng ý với phụ thân của ta. Cho nên, cuối cùng nên báo thù cho nó.
Bóng người đối đầu với Quỷ Thi mở miệng nhẹ nhàng nói, âm thanh kia nghe ra so cùng giọng điệu lúc đầu của Chung Kỳ thì đúng là độc nhất vô nhị không phân biệt nổi.
Tình huống như vậy thì Thần Dạ nhiều năm qua cũng là được chứng kiến lần đầu tiên. Lập tức, trong lòng hắn cũng không có chút xíu khinh thường. Vào lúc Quỷ Thi vừa phóng đi ra ngoài thì thân hình hắn khẽ di động, trực tiếp cũng hóa thành một đạo tàn ảnh mà lướt nhanh đi.
- Ha hả, mới như vậy liền đã tính toán liều mạng. Xem ra hôm nay ngươi là vô phương đòi lại được công đạo.
Đạo âm thanh này cũng là thuộc về Chung Kỳ.
Trong lòng Thần Dạ có hơi phát lạnh. Bất kể dùng bất cứ thủ đoạn gì, mặc dù là trạng thái Hồn Biến của hắn, vốn hắn tin tưởng sau khi đạt đến giai đoạn Hóa Hình thì hồn phách có khả năng Ngưng Hình ra, rồi đi theo chính mình cùng nhau đối phó với địch. Thế nhưng mà như vậy cũng không có khả năng giống nhau như đúc đến thế.
Đương đầu với thế tiến công của Thần Dạ giờ phút này, Chung Kỳ cười duyên không thôi. Huyền Khí trào ra, tại trước người nàng liền hóa thành từng đạo lốc xoáy xoay tròn. Chúng đều phong tỏa thế tiến công của Thần Dạ ở bên ngoài.
- Bang bang bang!
Nắm đấm của Thần Dạ nện ở trên lốc xoáy Huyền Khí, mỗi một lần tiếp xúc đều là bộc phát ra âm thanh chói tai. Tới cuối cùng, chúng cơ hồ là hoàn toàn kết hợp với nhau, khiến cho ở trong phiến không gian này vang lên những tiếng nổ chói tai hết đạo nọ tiếp đến đạo kia. Mà khi chúng bùng phát dữ dội làm cho dao động điên cuồng thịnh nộ lan ra, thì càng khiến cho mỗi một góc không gian đang phải rung lên hỗn loạn.
Thực lực của Chung Kỳ quả nhiên không phải chuyện đùa. Bất kể Thần Dạ tiến công điên cuồng thịnh nộ cỡ nào cũng lại từ đầu đến cuối không thể phá vỡ được lốc xoáy trước người nàng. Mà lực phản chấn truyền về kia thì đúng là lại khiến cho song quyền của hắn cứ như thế mà phát nhức.
- Thần Dạ, ngươi cũng đánh mệt chưa ? Thử một chút của ta đi !
Vào một thời khắc nào đó, đến khi thế công của Thần Dạ hơi hơi giảm bớt một chút, thì từ trong đông đảo những đạo lốc xoáy kia có một cánh tay mềm mại đột nhiên thò ra.
Trên cánh tay nhìn thì như yếu ớt không có xương, nhưng cũng là ẩn chứa lực đạo cực kỳ khủng bố. Điều này làm cho Thần Dạ bỗng nhiên phát hiện, nữ nhân ở trước mặt mình lại cũng là người đồng thời tu luyện thân thể.
- Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh! Phanh!
Hai quyền chạm nhau ở giữa không trung, lực lượng cơ thể đáng sợ làm cho hư không lập tức mơ hồ đi một chút. Lực va đập cường đại cuốn vào nhau quét ra, bóng dáng của Thần Dạ cùng Chung Kỳ song song bị đẩy lui đi xa hơn mười thước. Hơi thở bây giờ xem ra so sánh lúc trước đều thấy nặng nề hơn một chút.
Gương mặt Chung Kỳ có hơi sầm xuống. Hiển nhiên sau khi cảm nhận được lực lượng của thân thể Thần Dạ thì rốt cục nàng đã không còn có vẻ khinh thường Thần Dạ như trước đây nữa.
Ở trong thế gian này, bất cứ một người Võ Giả nào, nếu là đồng thời tu luyện Huyền Khí cùng thân thể, hơn nữa vẫn còn đều có thể thu được thành tựu không tầm thường thì đều là cực kỳ đáng sợ. Huống chi, Chung Kỳ cũng cảm ứng được, chỉ luận tu vi thân thể thì Thần Dạ vẫn còn mạnh hơn nàng.
Nếu không phải như thế, không có khả năng hắn đẩy lui được nàng. Mà nếu nàng không có tu vi Huyền Khí hơn xa Thần Dạ thì một phen vừa rồi kia đủ để làm cho nàng bị thương.
Trong khoảnh khắc gương mặt hơi sầm xuống, Chung Kỳ phảng phất bắt đầu trở nên nghiêm túc. Hai tay nàng vừa động liền nhanh chóng kết thành một đạo ấn quyết... đôi mắt Thần Dạ bỗng đột nhiên hơi bị căng thẳng.
Đạo ấn quyết này thì hắn thập phần quen thuộc. Bởi vì, đó là vào lúc Tử Huyên dung hợp năng lượng trong cơ thể nàng thì nó mới có thể xuất hiện.
Mà nay, không ngờ Chung Kỳ cũng biết...
Sau một lát, ấn quyết kia vào lúc được Chung Kỳ thi triển ra thì có ba đạo hào quang bỗng nhiên tuôn trào dữ dội ra từ trong cơ thể nàng phóng lên đến tận bầu trời.
Một đạo có màu đỏ như lửa, một đạo có màu tím sẫm, còn một đạo, lóng lánh như thủy tinh trắng trong suốt !
Có được Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật, Phong Kình đều đã nói qua với Tử Huyên. Chung Kỳ có khả năng bắt chước ra bất cứ một vật nào trong thế gian. Cho dù Thần Dạ có tin hay không, lúc ở trong dãy núi thì chùm tia sáng kia dụ dỗ đám người Phong Kình đi theo đã là tồn tại chân thật, mà bản thân Thần Dạ cũng là đã từng tiếp thu.
Thế nhưng mặc dù là như vậy, Thần Dạ có hoài nghi nhất định đối với Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật vì nó là thứ bắt chước !
Mấy năm trước, Chung Kỳ đã từng có được một cái chìa khóa tiến vào Chúng Thần Chi Mộ. Nó ở trên người nàng khá lâu, nên nàng cũng có đủ thời gian đi xem xét cặn kẽ. Rồi có lẽ, nàng mượn Độc Tâm Nhiếp Hồn Thuật để có khả năng bắt chước ra.
Tuy nhiên, một thức kia, ngay cả chính bản thân Tử Huyên cũng là vừa mới thi triển không lâu, Chung Kỳ lại có thể bắt chước làm ra được với tốc độ nhanh như vậy. Nếu như không có tận mắt nhìn thấy thì Thần Dạ thật sự khó mà tin được.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT