Tuy nói thủ đoạn của Thần Dạ cũng chưa bày ra toàn bộ, nhưng ở bên trong quyết chiến sinh tử thật sự, cho dù Thần Dạ có thể lấy được thắng lợi cuối cùng, như vậy cái giá phải trả nhất định là vô cùng to lớn, một cái không tốt rất có thể sẽ ảnh hưởng đến cả đời này của hắn.
- Liễu lão ca, những thứ này ta đều biết, cho nên ngươi thật sự không cần phải nói những lời này.
Thần Dạ cười nhìn mọi người, nói:
- Không khí của Vũ bang, ta rất thích, cũng rất hưởng thụ, cho nên ta không muốn ở nơi này có bất kỳ biến hóa không tốt nào phát sinh.
Ở bên trong Vũ bang không có quá nhiều lục đục với nhau, mỗi một vị bang chúng đều đang toàn tâm toàn ý vì cái gọi là mọi người này mà cố gắng cùng phấn đấu, điều này khiến cho Thần Dạ nghĩ tới Thần gia.
Sau khi rời nhà đi đã hơn một năm rồi, Thần Dạ rất nhớ mỗi người trong nhà...
Bất quá bất kể có tư niệm như thế nào, Thần Dạ hiểu được bây giờ còn chưa thể trở về, bởi vì quan tâm đến người nhà hắn mới phải đi ra ngoài lịch luyện, đi đạt được lực lượng cường đại, đi bảo vệ những người trong nhà mà mình muốn bảo vệ.
Hắn bây giờ còn chưa có loại năng lực này, vì vậy nhất định phải tiếp tục đi thừa nhận loại cô độc cùng cơ khổ này, mà người của Vũ bang đều là có tình cảm với nhau, cũng có là thể hòa hoãn nội tâm của hắn.
Chính vì cái nguyên nhân này, Thần Dạ nguyện ý vì bọn họ làm một ít chuyện.
- Cảm ơn!
Thần Dạ gật đầu cười, đỡ Liễu Chân dậy.
- Bang chủ, Sở tướng quân tới chơi, bảo là muốn gặp tiểu huynh đệ một lần!
Một gã bang chúng nhanh chóng chạy vào, hơi có mấy phần khẩn trương mà nói.
- Sở Vô Ly, hắn muốn gặp tiểu huynh đệ?
Lông mày của Liễu Chân cùng với mọi người bất giác nhíu lại.
- Không có chuyện gì, để cho hắn đi vào, ta ở trong phòng khách chờ hắn.
Thần Dạ cười cười, trực tiếp đi về phía phòng khách, Sở Vô Ly sẽ đến, hắn sớm có chuẩn bị, bất quá là không nghĩ tới hắn lập tức liền tới. Tới cũng tốt, có một số việc cũng có thể hảo hảo hỏi một chút rồi.
Trong phòng khách yên tĩnh, Thần Dạ một mình một người ở lại, Liễu Chân cùng Liễu Nghiên muốn lưu lại bồi tiếp liền bị Thần Dạ cự tuyệt, có chút chuyện còn chưa thật rõ ràng chân chính, hoặc là trước lúc chưa có nắm chắc đầy đủ, hắn không muốn dính líu tới.
Dù sao một khi bị dính líu tới, dùng thực lực của Vũ bang không cách nào may mắn thoát khỏi khó khăn, có lẽ Liễu Nghiên có thể, nhưng là cũng chỉ một người.
Cũng không lâu lắm, Sở Vô Ly đã đổi lại một thân thường phục bước nhanh đi vào phòng khách, sau khi cửa của đại sảnh đóng lại, Sở Vô Ly nhìn Thần Dạ làm đại lễ:
- Sở Vô Ly ra mắt tiểu thiếu gia!
Đây mới là người đi theo trung thành chân chính của lão gia tử, hắn tự giác đem mình trở thành người của Thần gia, không bởi vì thân ở địa vị cao, không bởi vì Thần Dạ còn nhỏ tuổi, một mực làm lễ của thuộc hạ.
- Sở thúc thúc, ngươi đừng như vậy.
Thần Dạ liền tranh thủ đỡ lấy Sở Vô Ly, Sở Vô Ly cung kính là có lễ, Thần Dạ lại không thể đem cái lễ này xem thành đương nhiên, không có uy phong của lão gia tử, Thần Dạ hắn cũng không có tư cách này.
- Tiểu thiếu gia đi tới Đại Tuyên phủ lúc nào, là đi ngang qua hay là?
Sở Vô Ly cười hỏi, trong con người có hài lòng cùng thán phục.
Đánh một trận với Phong Ma, Sở Vô Ly tận mắt nhìn thấy, tất nhiên không cần nhiều lời, đại danh trong phủ đã phát sinh mới để cho người vì thế mà kinh thán, nghĩ đến Long Uy tướng quân Tôn báo kia là tồn tại uy thế bực nào, nhưng không biết tại sao, người chết rồi thì không nói, còn để cho Thần Dạ thu phục được quân.
Tin tức kia sau khi truyền tới đế đô hoàng thành, nghe nói vị Cửu ngũ chí tôn cao cao tại thượng kia ngay tại chỗ ném xuống một phương ngọc bội mà hắn yêu thích nhất.
Thần Dạ cười nói:
- Ta đang lịch lãm, trong lúc vô tình xông vào Tử Vong sâm lâm, sau khi lạc đường, vừa lúc được đám người Liễu bang chủ mang trở về. Nga, đúng rồi, Sở thúc thúc, Vũ bang động thủ với Ưng bang, Sở thúc thúc hỗ trợ một chút, đừng để có cá lọt lưới.
- Tiểu thiếu gia yên tâm đi, ở thời điểm ngươi thay thế Liễu Nghiên đánh một trận, ta cũng đã phân phó rồi.
Thân là nhất phương trọng thướng, người được lão gia tử tín nhiệm, đạo lý đơn giản như vậy tất nhiên Sở Vô Ly đã nghĩ đến.
Thần Dạ liền cùng Sở Vô Ly tán gẫu mấy câu, liền lập tức hỏi:
- Sở thúc thúc, hôm nay thế cục đế đô như thế nào?
- Ta còn tưởng rằng tiểu thiếu gia không muốn biết chứ!
Sau khi Sở Vô Ly cười một tiếng, sắc mặt nghiêm túc nói:
- Tổng thể mà nói, từ sau khi tiểu thiếu gia rời đi đế đô, thế cục liền chưa từng có chấn động quá lớn, vô luận là lão Vương gia hay là Hoàng Đế bệ hạ đều tuân thủ nghiêm ngặt điểm mấu chốt cuối cùng, cũng không có hành động gì, dĩ nhiên, thủ đoạn nhỏ vẫn là có tồn tại.
- Duy nhất làm cho ta cảm thấy có chút bất an chính là trong một đoạn thời gian ngắn gần đây, bên trong đế đô hoàng thành ngoài sáng trong tối, đi tới không ít cao thủ.
Sở Vô Ly trầm giọng nói:
- Lão Vương gia nói, mặc dù cao thủ trong Đại Hoa hoàng triều quá nhiều, lão nhân gia hắn không thể nào biết hết được, nhưng sau khi điều tra lại phát hiện những cao thủ này thế nhưng cũng không phải là người của Đại Hoa hoàng triều.
- Là cùng một đám người hay là?
- Cái này còn chưa điều tra ra, những người đó có thể được lão Vương gia xưng là cao thủ, ở bên trong cả đế đô, người có thể tra ra được bọn họ đã không nhiều, lão Vương gia cũng không dám làm ra hành động thiếu suy nghĩ.
Sở Vô Ly nói:
- Bất quá cũng là phát hiện đối với những cao thủ này tiến đến, lúc đầu hoàng thất yên lặng không có động tác gì, nhưng theo cao thủ lục tục mà đến liền khiến cho hoàng thất không thể bình tĩnh như vậy rồi. Như thế xem ra, những người này hẳn không phải là cùng một nhóm, thậm chí người xuất hiện phía sau có lẽ còn có điều mơ ước đối với hoàng thất.
- Những người này đối với chúng ta cũng còn chưa biểu lộ ra cái địch ý gì, vì vậy lão Vương gia cũng không làm ra bất kỳ động tác nào, chẳng qua là phái người chú thị một chút.
Thần Dạ có chút hiểu, cao thủ xuất hiện trong đế đô lúc trước nếu đoán không sai hẳn là người của Thiên Nhất môn, sau đó xuất hiện vậy hẳn là người của Trường Tôn Nhiên trong Tà Dương môn.
Mà chỉ là chú thị cũng không phải là giám thị, cũng có thể để cho người khác biết tu vi của những người này đã vượt ra khỏi phạm vi ứng đối của những cao thủ Thần gia.
- Sở thúc thúc, Trường Tôn Nhiên ngươi hẳn là đã nghe qua, nàng hiện tại như thế nào?
Nghe được Thần Dạ hỏi người của Trường Tôn gia, Sở Vô Ly hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó nói:
- Đối với tin tức của nàng, ta biết không nhiều lắm, chỉ nghe thấy nữ tử này giống như xảy ra chuyện gì, sau khi từ Đại Danh phủ trở về liền một mực ở trong nhà...
- Một mực ở trong nhà?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT