Thần Dạ lúc này mới ôm quyền nói ra, Hóa Long Trì lần này chỉ có một danh ngạch, vậy cũng có nghĩa là nó chuyên môn chuẩn bị cho Ngao Hiên.
Long Hoàng khoát khoát tay, nói:
- Nói đến cám ơn, kỳ thật hẳn là chúng ta phải nói mới đúng, tiến vào Hóa Long Trì, chỉ là vì hấp thu năng lượng, lôi tiên hóa nguyên thảo ngươi cho Ngao Hiên đủ để sánh ngang tác dụng của Hóa Long Trì rồi, tiểu tử kia mới vừa tu luyện năm ngày, mượn nhờ lôi tiên hóa nguyên thảo, cùng với sự hỗ trợ của ngươi cũng đã trùng kích cảnh giới Tôn Huyền bát trọng rồi, chúng ta mới phải cảm thấy xấu hô a!
Thần Dạ cho Long tộc thiên đại ân tình, nói là tái tạo chi ân để hình dung cũng không đủ, Tử Huyên bất quá chỉ dùng Hóa Long Trì thôi đã ba khảo nghiệm, còn đổi được một gốc Thiên tài địa bảo hiệu quả còn tốt hơn cả Hóa Long Trì. . . . Mà khảo nghiệm cuối cùng còn không biết có thể thông qua không nữa.
Những việc này nếu truyền ra ngoài, thể diện của Long tộc chỉ sợ sẽ mất hết.
- Long Hoàng tiền bối ngươi quá khách khí, chúng ta cũng không phải người ngoài.
Không có Tam Túc Hỏa Long, Thần Dạ không chiếm được Bách Chiến Quyết, không có Hắc Long, Thần Dạ không chiếm được Hắc Long truyền thừa, khiến cho hắn nhanh như vậy đã tu luyện Bách Chiến Quyết đến đại thành, có nguyên nhân mới có kết quả.
Thần Dạ là một người ân oán rất rõ ràng.
Đây là một mảnh rừng rậm khổng lồ, đại thụ che trời mọc lên san sát như rừng, nhánh cây kéo dài ra bao phủ cả không gian lại.
XÍU... UU!!
Trong rừng cây yên tĩnh, hai đạo thân ảnh mãnh liệt bắn ra như mũi tên, bọn hắn mới vừa xuất hiện, một đạo vị đạo huyết tinh nồng đậm đã nhanh chóng truyền ra ngoài, kinh động vô số sinh linh ở phụ cận phải sợ hãi rống lấy bỏ trốn ra ngoài.
- Ba năm thời gian rồi, những tên này quả thật là âm hồn bất tán.
Nói chuyện chính là vị nam tử, trong mi tâm của hắn chứa đầy lệ khí.
- Chúng ta giết nhiều người bọn chúng như vậy, tất nhiên sẽ không bỏ qua cho chúng ta rồi.
Đây là vị nữ tử trẻ tuổi xinh đẹp, so sánh ra, trong đôi hàng mày kẻ đen của nàng mặc dù không một chút lệ khí, nhưng cổ sát khí kia lại khiến người sợ run.
- Đó là bọn họ muốn chết!
Nam tử hừ lạnh một tiếng, chợt hỏi:
- Nghiên nhi, thân thể của ngươi sao rồi?
- Ta không sao, yên tâm đi, băng viêm hoàn hồn thảo Thần Dạ cho có hiệu quả rất tốt. . . .
Nàng kia tự nhiên cười nói, vuốt ve lên khuôn mặt nam tử, nhìn vào mặt hắn, đạo vết thương dữ tợn từ ngay chỗ mắt phải kéo dài cho đến tận miệng kia, cho dù đã vảy, đã trở thành một đạo ấn ký, nhưng trong đôi mắt của nữ tử vân có thương yêu nồng đậm.
- Đừng như vậy!
Nam tử nắm chặt lấy tay nữ tử, nói:
- Đây cũng là chuyện tốt, không có bọn hắn quanh năm đuổi giết, tộc độ tiến bộ của chúng ta cũng không được nhanh như vậy, bất quá luôn bị đuổi giết, ngày sau bị Thần Dạ bọn hắn biết được chỉ sợ sẽ cười chết chúng ta mất.
Nữ tử nhẹ gật đầu:
- Rời khỏi đây, tìm một chỗ yên lặng tu luyện một thời gian ngắn, cao thủ Tôn Huyền quả thật đáng sợ, bất quá cũng không được bao lâu nữa, ai là con mồi, ai là thợ săn còn không nhất định đâu? Chúng ta đi thôi!
- Muốn đi, đã muộn rôì!
Từ trong rừng rậm, hơn mười đạo thân ảnh, rất nhanh mãnh liệt bắn ra, người cầm đầu, một bộ áo đen, tay cầm một thanh thiết chùy cự đại tùy ý vung vẩy đã lộ ra cảm giác cực kỳ cường đại rồi.
Ngoài người cầm đầu kia là Tôn Huyền cao thủ ra, trong hơn mười người còn lại, tám người đạt đến cảnh giới Hoàng Huyền, những ngườ còn lại đều là Địa Huyền cả, đội hình như thế có thể nói là rất xa hoa rồi!
Nhưng đối diện với mấy người này, trong thần sắc một nam một nữ kia cũng không hề có chút sợ hãi, nam tử kia nhìn qua Hắc bào nhân cầm đầu, cười to nói:
- Lâm Nguyên, năm đó các ngươi lưỡng đại Tôn Huyền cao thủ cũng không thể lưu được hai vợ chồng ta, giờ xưa đâu bằng nay, chỉ bằng vào những người các ngươi mà cũng muốn lưu chúng ta sao?
Nghe vậy, hai mắt Lâm Nguyên phát lạnh, âm thanh hung dữ cười nói:
- Các ngươi yên tâm, cánh rừng rậm này, sẽ trở thành nơi chôn xương của các ngươi, mà ngày này sang năm, cũng sẽ thành ngày giỗ của các ngươi!
Cả đời này, hắn cũng không phải chưa từng thất bại, thậm chí thất bại càng nặng hơn cũng đã có, nhưng chưa có lần thất bại nào so được với mấy năm trước, hiện giờ kí ức thất bại khi vây quét hai người này vẫn còn mới mẻ
Hơn ba năm trước, đôi vợ chồng trẻ tuổi này chẳng qua chỉ là Địa Huyền cửu trọng thôi, vậy mà bị mình và động bàn, lưỡng đại Tôn Huyền cao thủ đuổi giết nhưng vẫn có thể sống sót rời đi.
Cái này đối với Lâm Nguyên mà nói, không chỉ đơn thuần là thất bại, mà đó càng là sỉ nhục!
Ai có thể nghĩ tới, lưỡng đại Tôn Huyền cao thủ, rõ ràng không bắt được hai võ giả cảnh giới Địa Huyền? Mà ba năm qua đi, đôi vợ chồng trẻ tuổi này, rõ ràng song song đều đạt đến cảnh giới Hoàng Huyền lục trọng, tốc độ tu luyện như thế khiến người ngoài khiếp sợ ra, thế lực sau lưng Lâm Nguyên cũng biết rõ, dùng ân oán giữa song phương, nếu như không nhanh chóng giải quyết hai người này thì tương lai chắc chắn sẽ phải gánh lấy hậu quả đáng sợ không cách nào vãn hồi được
- Giết bọn chúng đi!
Lâm Nguyên thiết chùy vung lên, mấy chục người chung quanh liền phô thiên cái địa bắn tới, nhưng không phải trực tiếp đánh tới đôi vợ chồng trẻ tuổi kia, mà bóng người chằng chịt lại nhanh chóng kết thành một đạo trận pháp.
- Trận pháp sao?
Nam tử nhìn quét qua chung quanh, trong mắt không khỏi lộ ra ý cười nhạo nhàn nhạt:
- Lâm Nguyên, ngươi sẽ không phải muốn dựa vào trận pháp này lưu vợ chồng chúng ta lại đấy chứ?
- Phải nhưng cũng không phải, chờ trước khi các ngươi chết sẽ được biết thôi.
Lâm Nguyên lại lần nữa huy động thiết chùy, mấy người kia liền dẫn đầu phát động ra công kích.
- Nếu thật là dựa vào trận pháp, vậy thì các ngươi phải thất vọng rồi.
Nam tử lạnh lùng cười cười, thân ảnh chớp động, vợ của hắn cũng theo sát ngay sau, hai đạo thân ảnh di động tới nhanh như thiểm điện, công kích đầy trời nhưng bọn hắn lại coi như không thấy, đến một lúc bỗng nhiên công kích của hai vợ chồng đồng thời đánh ra.
Ở giữa không trung, ánh mắt Lâm Nguyên không xiết chặt, hắn thình lình phát hiện, đôi vợ chồng trẻ tuổi này, phảng phất như đã sớm hiểu rõ mắt trận cùng với biến hóa và quy luật của đại trận mà bọn hắn bố trí rồi, một kích kia, cực kỳ tinh chuẩn đánh trúng vào điểm yếu nhất của trận pháp.
Điều này sao có thể?
Phương dại trận này, chính là do cốc chủ của bọn hắn mày dạn mặt dày từ trong quái vật khổng lồ kia dùng rất nhiều đồ vật trân quý mới có thể đổi về được, tuy rằng đối với quái vật khổng lồ kia thì không coi là gì nhưng trên thế gian này đây vẫn là tồn tại cường đại, bọn hắn sao có thể biết được.
Nhưng bất kể là phải hay không thì biểu hiện của đại trận cũng đã chứng minh tất cả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT