Có thể là ý thức được Đoạn Vân gặp phải nguy hiểm, bảy đại Cuồng chiến sĩ lập tức động thân đứng chắn phía trước Đoạn Vân, hơn nữa trong nháy mắt cuồng hóa. Còn Diệp Cô Thành và Âu Đặc Tư, cũng lập tức đứng sang hai bên Đoạn Vân!
Khi bảy Cuồng chiến sĩ vừa tiến lên, lại không thấy có một chút uy hiếp thực sự nào. Nhưng chỉ nhìn thấy uy áp của Nhân Ngư được xưng là thủy mẫu đó, Diệp Cô Thành cũng đã tính toán đại khái thực lực của mụ đàn bà trung niên này rồi. Hắn ghé tai Đoạn Vân nói:
- Thiếu gia, mụ đàn bà này vừa rồi trong lúc vô ý đã thi triển thực lực ở cấp mười ba trung giai trở lên, rất có thể là cấp mười ba hậu giai!
Nghe thế, Đoạn Vân khẽ gật đầu, ra hiệu cho bảy đại Cuồng chiến sĩ lui xuống. Nhìn đám hải tộc lúc này đang giật mình, Đoạn Vân nói:
- Các vị, xin các ngươi đừng quá mức kiêu ngạo trước mặt Đoạn Vân này! Những ngươi này đều bị ta bắt giữ, cũng chính là vì quá mức kiêu ngạo trước mặt Đoạn Vân ta, còn dám khinh miệt ta. Đoạn Vân ta tuy thực lực không cường đại lắm, nhưng ta tự nhận ta cũng có đủ thực lực để đối kháng với hải giới các ngươi. Mai Lan Ny, ta đã hứa thả đám tù binh hải tộc các ngươi ra, ngươi còn muốn gì nữa?
- Đoạn Vân, ngươi nói đi, ngươi muốn làm sao mới có thể cứu nhi tử ta!
Mai Lan Ny nói với vẻ tuyệt vọng. Khi đám Cuồng chiến sĩ trong nháy mắt cuồng hóa, nàng ý thức được việc hôm nay không thể buộc Đoạn Vân khuất phục bằng vũ lực được. Bảy Cuồng chiến sĩ quỷ dị này, nếu phải cận chiến chắc chắn sẽ làm gỏi nàng vốn là một Nhân Ngư phi chiến đấu hệ. Đoạn Vân cười cười, nói:
- Nhi tử ngươi đã chết không phải mới một, hai ngày! Cần gì nóng lòng như thế? Kỳ thật ta không cứu được ngươi nhi tử đâu! Ngay cả năm mươi Thần Long vừa chết của ta mà ta cũng không cứu được, ta làm sao có có năng lực cứu nhi tử ngươi chứ?
- Nói nhảm, nhi tử ta là cường giả cấp mười ba, đã đạt tới linh hồn bất diệt rồi, làm sao so với năm mươi con ma thú đê tiện được chứ? - Mai Lan Ny nói.
Nghe thế, vẻ cười cợt trên mặt Đoạn Vân nhất thời hoàn toàn biến mất. Ma thú đê tiện? Đoạn Vân lần đầu tiên nghe thấy có người dùng loại từ ngữ này để nói về Thần Long bộ tộc. Mẹ kiếp, hải tộc không biết xấu hổ.
Đoạn Vân nói mặt không chút thay đổi:
- Mai Lan Ny, ngươi đừng quá vô sỉ! Ta đã đáp ứng ta sẽ lấy toàn bộ tù binh hải tộc trong tay đổi Ny Khả công chúa trong tay ngươi. Việc này là Đoạn Vân ta đã nể mặt ngươi lắm rồi đó! Ngươi không thể quá mức vô sỉ được!
Nghe Đoạn Vân nói thế, Mai Lan Ny cơ hồ tuyệt vọng. Nàng nói vẻ đau thương:
- Đoạn Vân, được rồi! Cứ theo ngươi nói đi, ngươi trả lại người hải tộc trong tay ngươi. Chúng ta sẽ trả Ny Khả công chúa cho các ngươi! Hơn nữa trong tương lai, Thần Long bộ tộc sẽ có quyền lãnh đạo tuyệt đối đối với vùng ven biển, trở thành một thế lực mới bên cạnh tam đại hải tộc!
Hừ, vậy sao? Trên thế giới làm gì có tiện nghi như vậy? Mẹ kiếp, giết năm mươi Thần Long của ta, ngược đãi Ny Khả. Món nợ này bổn thiếu gia sớm muộn gì cũng tính với ngươi! Đoạn Vân trong lòng rủa thầm.
- Được rồi! Nhưng để phòng ngừa các ngươi không thủ tín, ta trước hết thả bọn ngươi hoàng thái tử Ốc Đặc Nhĩ cho các ngươi, còn các ngươi lúc này buông tha Ny Khả ra! Sau đó ta sẽ tiếp tục phóng thích những hải tộc khác.. Đoạn Vân đề nghị.
- Không được! Chúng ta làm sao biết ngươi có nuốt lời hay không.
Tam Hải vương Mạc Khắc Tây Tư lúc này phản đối. Theo tam Hải vương thấy, Đoạn Vân hết lần này tới lần khác bất kính với sứ giả hải tộc, vậy chẳng còn gì gọi là thủ tín nữa cả!
- Ta đây sẽ thả tam đại cao thủ Đông hải cấp mười hai ra trước!
Đoạn Vân nói lạnh nhạt.
- Mạc Khắc Tây Tư, ngươi lui ra! Đoạn Vân, cứ làm theo ngươi nói đi!
Mai Lan Ny nói vẻ bất lực.
Lúc này, Đoạn Vân hạ lệnh cho mấy tên Thú nhân hộ vệ, đưa Ốc Đặc Nhĩ và tam đại cao thủ hải tộc cấp mười hai áp giải lên. Bốn tên hải tộc này toàn thân thực lực đều bị Đoạn Vân dùng thủ pháp điểm huyệt phong kín, rồi dùng một vài dược thảo để hóa giải không ít năng lượng cường đại của chúng! Trên thế giới này, ngoại trừ Đoạn Vân, căn bản không có ai có thể giải trừ phong ấn cho họ. Hơn nữa, Đoạn Vân còn động chút tay chân trên người họ, dùng chân khí cấp bảy thuần dương trút vào cơ thể họ! Thuần dương chân khí cuồng bạo này nhất định sẽ làm cho những tên hải tộc đáng thương này hưởng thụ sự đau đớn khắp thân thể một phen. À mà cái thứ Đoạn Vân để lại trên người tam Hải vương Mạc Khắc Tây Tư chính là thuần dương chân khí này!
Nói cách khác, bây giờ, bốn tên hải tộc này chẳng còn có nửa điểm thực lực, cơ bản là phế nhân rồi. Hơn nữa, Đoạn Vân còn lưu lại chân khí trong cơ thể họ, như thế đám gia hỏa này sẽ bị hành hạ theo định kì. Nếu Đoạn Vân không cứu bọn họ, khả năng họ tự sát là rất cao!
- Đoạn Vân ca ca!
Sau khi tứ đại hải tộc đã được Đoạn Vân thả về, Ny Khả cũng được thả ra. Nhưng Ny Khả lúc này, tựa hồ có chút suy yếu, thân thể cũng đã gần như hư thoát. Nàng bước đi tập tễnh, nước mắt chảy ròng ròng. Vận khởi khinh công, Đoạn Vân dùng một tốc độ kinh khủng tiến vào trận doanh hải tộc bế Ny Khả trở về.
- Đoạn Vân ca ca, ngươi thật tốt với Ny Khả!
Ny Khả rơm rớm nước mắt, vẻ mặt hạnh phúc ngả vào lòng Đoạn Vân, thanh âm tuy nói hơi suy yếu, nhưng lại lộ ra vẻ cảm động vô tận. Ny Khả thấy, Đoạn Vân chỉ vì đổi một mình nàng mà thả hết cả tù binh hải tộc trong tay. Việc này cũng có nghĩa là hắn cũng không thể tiến hành kế hoạch nhất thống hải giới được nữa! Một nam nhân, dùng hành động thực tế để chứng minh trọng lượng của một người đàn bà trong lòng hắn.
Đoạn Vân vuốt ve khuôn mặt tiều tụy của Ny Khả, nói:
- Tốt lắm, an toàn rồi! Là Đoạn Vân ca ca bất hảo, làm cho Ny Khả chịu khổ rồi! Có phải chúng tra tấn ngươi không?
Ny Khả khẽ gật đầu, nói:
- Mụ đàn bà xấu xa đó dùng một loại bí pháp rút hết nước trong cơ thể ta, làm cho Ny Khả cực kỳ khó chịu! Cảm giác toàn thân mình như bị thiêu đốt. Đoạn Vân ca ca, họ muốn moi được bí mật của ngươi trong miệng ta, nhưng ta không hề nói nửa lời!
Vỗ về giai nhân trong lòng, Đoạn Vân không khỏi áy náy vạn phần! Người đâu mà đáng yêu xinh đẹp còn tâm tính kiên định như thế. Tất cả những gì Ny Khả làm, có thể nói đều là vì mình. Còn mình, lại hết lần này tới lần khác là một nam nhân phong lưu thành tánh. Đầu tiên, Đoạn Vân muốn dùng cảm tình theo đuổi chinh phục tình yêu của Kì Kì, đó cũng có thể nói là một thứ phóng đáng sơ khai, theo đuổi cũng là một loại kích thích. Nhưng theo năng lực càng lúc càng lớn của mình, hắn lại có bản lãnh hấp dẫn đàn bà ngày càng tăng. Song tu thần công của Đoạn Vân cũng tạo thành những kích thích rất lớn làm hắn muốn chiếm được đàn bà. Hơn nữa văn hóa nam tôn nữ ti, hiện trạng nam thiểu nữ đa ở đại lục này, làm cho Đoạn Vân này vốn đã trăng hoa, lại càng kiếm được cái cớ để mình phong lưu hơn. Ny Khả, đại biểu cho vẻ đẹp phương đông, dĩ nhiên được Đoạn Vân đặt vào kế hoạch đi săn của mình.
- Ny Khả, ngươi uống viên thuốc này đi!
Đoạn Vân lấy một viên thủy linh đan đưa cho Ny Khả. Viên thủy linh đan này có thể giúp cho Ny Khả mau chóng thoát khỏi tình trạng toàn thân mất nước.
Ny Khả ngả vào trong lòng Đoạn Vân, cười nói:
- Đoạn Vân ca ca đút cho ta uống đi!
Nhìn Thần Long Âu Đặc Tư bên cạnh, Đoạn Vân cười cười vẻ bối rối, nhè nhẹ đưa viên thủy linh đan vào trong miệng Ny Khả. Sau khi Ny Khả nuốt viên dược hoàn, Đoạn Vân bảo Ny Khả ra phía sau tĩnh dưỡng.
- Đoạn Vân, ngươi làm gì với họ thế hả? Vì sao thực lực của họ đều bị phong ấn? - Mụ đàn bà trung niên Mai Lan Ny giận dữ nhìn Đoạn Vân nói.
Đoạn Vân ra vẻ kinh ngạc nói:
- Không thể nào? Ai có năng lực phong ấn thực lực của họ chứ? Không có, vậy có thể là bởi vì họ bị thương đó!
Hừ, muốn ta cứu chúng, trừ phi ngươi tìm được người có Nhất Dương Chỉ như Nhất Đăng Đại Sư ngày xưa! Thuần dương chân khí của bổn thiếu gia lưu lại trong cơ thể họ, tuyệt đối làm cho bọn họ sống không bằng chết!
- Đoạn Vân, ngươi đừng có giả bộ nữa! Ốc Đặc Nhĩ nói với ta, chính là ngươi dùng một loại bí pháp rất kỳ quái phóng ấn thực lực của bọn họ!
Mai Lan Ny cả giận nói.
Nghe thế, Đoạn Vân cười lạnh một tiếng, nói:
- Ngươi không phải được xưng là thủy mẫu sao? Thủy mẫu cường đại chắc không đến cả một cái phong ấn cũng không giải được chứ hả? Mai Lan Ny, ta đã nhịn ngươi lâu rồi! Nếu ngươi còn dám ra oai nữa, toàn bộ những hải tộc khác, ta có thể không tha nữa! Ngươi muốn đánh phải không? Được, lên đi!
Nghe Đoạn Vân nói thế, Mai Lan Ny cố nén lửa giận trong lòng, rồi ra hiệu cho Đoạn Vân một lần nữa thả người!
Thấy Mai Lan Ny không dám lộn xộn nữa, Đoạn Vân quay về Ốc Đặc Nhĩ nói:
- Nhạc phụ đại nhân, tình hình phụ hoàng ngươi lúc đó chắc ngươi cũng biết! Ngươi hãy giải thích cho bà nội có thực lực mạnh mẽ, sắc đẹp bền lâu của ngươi đi!
Người Đoạn Vân phóng thích kế tiếp là Sa Ngư Hoàng Ba Lạp Cương. Nhưng Ba Lạp Cương đã sớm không còn khí phách lúc trước nữa! Sau khi bị tên biến thái Đoạn Vân hành hạ, hắn cơ hồ có cảm giác muốn tự sát. Lần trước trong lúc đại chiến, Sa Ngư Hoàng bị thương nghiêm trọng, cơ hồ tiêu đời. Sau đó, Đoạn Vân đã trị thương cho hắn, nhưng lại chỉ điều trị một nửa. Làm cho Sa Ngư Hoàng xui xẻo mỗi ngày đều ở trạng thái trọng thương, nửa chết nửa sống! Đối với tên côn trùng đáng thương này, Đoạn Vân thật ra cũng đã thành thật một chút rồi,hoàn toàn không phong ấn thực lực của hắn, cũng cũng không có lưu lại chân khí trong cơ thể hắn. Nhưng với thân thể Ba Lạp Cương như thế, rốt cuộc còn có bao nhiêu sức lực nữa thì cũng thật khó nói! Sống mà như thụ tội như thế nào thì quả là một điều đau khổ!
Người Đoạn Vân kế tiếp phóng thích là tứ đại hải vương đã bị đóng băng. Khi bốn tượng băng được giao ra, Mai Lan Ny cần như phát cuồng.
- Đoạn Vân, nguyên lai ngươi đã giết họ!
Mai Lan Ny nói vẻ phẫn nộ.
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Họ đều chưa chết! Chỉ là bị ta đóng băng thôi. Như vậy đi, nếu ngươi không tin, ta sẽ rã đông một tên trong đó trả lại cho các ngươi! Text được lấy tại truyenfull.vn
Nói xong, Đoạn Vân giải đông cho thất hải vương Hứa Đức Lạp, rồi dùng y thuật xuất thần nhập hóa của hắn làm cho Hứa Đức Lạp khôi phục lại khí tức sinh mạng.
- A! Đoạn Vân đại nhân, tha ta đi!
Hứa Đức Lạp vừa sống lại lập tức cầu xin tha thứ như trước!
Nhìn thấy bốn vị Hải Vương này vẫn còn sống, Mai Lan Ny thở phào nhẹ nhõm. Nhưng cử động kế tiếp của Đoạn Vân lại làm cho nàng một lần nữa nổi điên! Bởi vì, nàng thấy Đoạn Vân điểm vài cái trên người Hứa Đức Lạp, sau đó hạ lệnh một lần nữa đóng băng Hứa Đức Lạp! Tiếp theo, Đoạn Vân ném cả bốn cây tượng băng tới.
- Đoạn Vân, ngươi có ý gì đây?
Có thể bao nhiêu lần tức giận trong cả cuộc đời Mai Lan Ny cộng lại cũng không nhiều được như hôm nay.
Đoạn Vân cười cười, nói:
- Trả cho các ngươi đó! Đến việc này mà ngươi cũng nhìn không ra sao? Nhưng khi giải đông, các ngươi phải cẩn thận một chút, bởi vì người vừa được giải đông xong, có thể tim không đập đâu!
Hơn nữa, thực lực tứ đại hải vương đều bị Đoạn Vân phong bế. Mà cho dù thực lực không bị phong bế, họ cũng đã cơ bản đã suy sụp rồi. Bởi vì mấy người đó đều bị thủ hạ của Đoạn Vân quần ẩu đến không thành hình người nữa! Cho dù hải tộc có thể thuận lợi giải đông cứu sống họ, cũng chỉ thu được bốn tên phế vật không có thực lực.
- Đoạn Vân, ngươi vô sỉ quá!
Mai Lan Ny giận muốn nổ tung ra rồi. Giao bốn tượng băng thì có khác gì giao bốn thi thể tứ đại hải vương chứ?
Đoạn Vân cười cười, tiếp theo lấy từ giới tử ra một trăm ba mươi tượng băng hải thú. Trong số này có một trăm hai mươi cao thủ hải tộc cấp mười một quyết đấu với Thú Nhân, mười người khác là hộ vệ cấp mười một do Ngải Vi Nhi mang đến.
Sau khi ném tất cả các tượng băng ra ngoài, Đoạn Vân phủi phủi tay, nói:
- Tất cả tù binh hải tộc các ngươi đã được trả lại cho các ngươi rồi đó! Thế lực biển sâu các ngươi bây giờ biến được rồi đó!
Theo Đoạn Vân đoán, một trăm ba mươi tên hải tộc đó, nếu để Đoạn Vân cứu trị một phen thì phỏng chừng số hải tộc tử vong sẽ không vượt qua mười người. Nhưng nếu cứ như vậy trả lại cho hải tộc thì hạ tràng của chúng cũng chỉ có một chữ… chết!
Lúc này, đám thủ hạ mới hiểu được vì sao lúc trước Đoạn Vân lại nhanh nhảu đồng ý trả lại tất cả tù binh hải tộc như thế. Ta trả cho các ngươi cơ bản nếu không phải là phế vật cũng là thi thể, ngoài ra không còn có loại nào khác?
Hải tộc đắc tội với Đoạn Vân biến thái này, quả là đáng đời cho họ!