Ước Hàn ở thư phòng báo cáo cho Đoạn Vân một sự tình.

- Thiếu gia, tám mươi mốt đầu thần thú ngày hôm qua đã tiến vào Ma Thú Sâm Lâm. Vì để phù hợp với tiến độ thu phục ma thú bên trong Ma Thú Sâm Lâm, chúng ta trước tiên ở trên ngọn núi nơi cự nhân tộc sống tập trung có tên là Tây Á xây dựng một cứ điểm ma thú, do lữ đoàn bách thú sư đoàn của Phì Tử đóng giữ ở nơi này. Hơn nữa, Địa tinh công tượng đã bắt đầu tìm chỗ thích hợp ở đây thiết kế một thành thị cho ma thú cư trú rồi. Còn nữa, đám Địa tinh còn hướng đến gia tộc xin một thỉnh cầu khác, nếu sau khi thế lực của gia tộc thẳng tiến đến Ma Thú Sâm Lâm, ở Ma Thú Sâm Lâm, Bố Lạp Tây cùng A Nhĩ Ti Tư và Lạp Mỗ Hà Bạn ba vùng có cửa khẩu giao nhau kia xây dựng một thành phố cảng, dùng để chế tạo thuyền ma pháp.

- Thuyền ma pháp?

- Không sai, cũng không biết kỹ thuật tạo thuyền của đám Địa tinh thế nào. Ha ha… được! Để cho bọn chúng tới làm đi. Nơi đó là một địa phương tốt, sau này có thể phát triển vận tải đường sông và đường biển rồi. Tuy nói chúng ta có truyền tống trận, nhưng dù sao như vậy cũng quá hao phí tài liệu. Hiện tại chế tạo được mấy bộ Truyền tống trận, thì đã đem trên một ngàn cân không gian khoáng thạch hao mất hơn nửa rồi. Hơn nữa ta cũng không muốn để cho Truyền tống trận phổ biến quá mức, mà nó cũng không có năng lực và sự cần thiết để mà phổ biến. Truyền tống trận sau này là một vũ khí sát thủ trong quân đội tác chiến của chúng ta, chúng ta phải lợi dụng tốt ưu thế này. Được rồi, ngươi nói đến ngọn núi Tây Á kia, còn đám cự nhân đó thế nào rồi?

Đoạn Vân lúc này đột nhiên nhớ tới đám cự nhân đó.

Ước Hàn cười trả lời:

- Thiếu gia, cự nhân nhất tộc đã sát nhập lại với Á cương rồi, bọn họ trong khu vực A Nhĩ Ti Tư trồng cây mọi nơi, còn nói cái gì mà cây cối là bằng hữu của con người, nói cái gì mà chúng ta phải bảo vệ tốt. Thiếu gia, ngài vốn không phải muốn để cho đám cự nhân phụ trách chế tạo giấy cho gia tộc sao? Nhưng bọn chúng vừa nghe phải làm thương tổn đến cây cối liền lập tức phản đối, không cách nào khác, ta đành phải để cho đám Địa tinh sản xuất giấy, nhưng nguyên liệu do đám cự nhân cung cấp vẫn hạn chế như trước.

Đoạn Vân gật gật đầu nói:

- Vậy à! Đám cự nhân có bộ đội hay không?

- Thiếu gia, nguyên là đám cự nhân không có bộ đội, nhưng sau khi nghe thấy trên đại lục đã xuất hiện tung tích Ma tộc, bọn họ liền thành lập cự nhân bộ đội với số lượng năm ngàn, thực lực trên dưới thất cấp. Vả lại, bọn họ có ưu thể về hình thể, ta nghĩ bọn ở trên chiến trường sẽ là một đội quân xung phong rất tốt.

Ước Hàn trả lời.

Nghĩ một lát, Đoạn Vân nói:

- Năm ngàn thất cấp bộ đội, vẫn chưa được. Hơn nữa bọn chúng không có sự dữ dội của đám Thú nhân chiến sĩ, đội ngũ như vậy đưa lên trên chiến trường tuyệt đối là cửu tử nhất sinh. Không được! Ước Hàn, ngươi phải thúc giục bọn chúng tiến hành ma quỷ huấn luyện, ta không mong đội ngũ binh lính của ta có một lũ tôm tép yếu xìu.

Ước Hàn nghe Đoạn Vân nói, vội vàng nhắc nhở:

- Thiếu gia, để cho đám cự nhân tiến hành ma quỷ huấn luyện, điều này không tốt lắm đâu. Dù sao nhân tố chủng tộc của bọn họ đều khiến cho bọn họ rất thiện lương.

- Vậy tiến hành Lang nha huấn luyện bình thường đi, dù sao ta cũng không muốn lãng phí dược hoàn trên người bọn chúng. Còn nữa, hãy đưa ngành chế dược của gia tộc nhanh chóng chế tạo số lượng lớn dược hoàn, qua một lúc phải triển khai lần ma quỷ huấn luyện thứ hai của quân đội gia tộc.

Đoạn Vân nghĩ một lát, nghiêm túc nói.

- Lần thứ hai?

Ước Hàn có vẻ không tiếp nhận được liền hỏi lại.

Đoạn Vân gật đầu:

- Đúng! Hôm nay thực lực của binh lính Thú nhân gia tộc, tiềm lực phát triển của Lang nha, Cuồng chiến sĩ đều rất cường đại, thành tựu sau này của bọn chúng tuyệt đối sẽ không nhỏ. Hơn nữa với tư cách quân nhân gia tộc, phải có ý niệm không ngừng hướng về phía trước, phải lấy cảnh giới cao nhất của võ đạo mà cố gắng theo đuổi. Với thực lục bây giờ của bọn họ, bất luận là đối phó Ma tộc, hay là Tây phương thần giới, ngay cả nghĩ cũng không nghĩ được. Ma tộc ngàn năm trước có thể chống chọi được với Đông phương thần giới, những điểu nhân của Tây phương thần giới thực lực ngàn năm trước đã rất kinh khủng. Vì sự sinh sồn và sự phát triển của gia tộc sau này, chúng ta phải nhanh chóng tăng cường thực lực của mình. Nếu như thần thực sự có tồn tại, ta muốn cho các những người các ngươi trở thành thần.

Nghe Đoạn Vân nói, Ước Hàn rõ ràng có chút giật mình, để cho chúng ta trở thành thần? Có thể sao?

Nhìn thấy thần sắc nghi hoặc của Ước Hàn, Đoạn Vân phì cười:

- Muốn cho các ngươi trở thành Thần thì điều kiện đầu tiên phải là Thần thật sự tồn tại. Nếu những vị thần của Tây phương, Đông phương này đều chỉ là một chủng tộc khác thì chúng ta càng phải cố gắng hơn. Trung hoa gia tộc chúng ta phải trở thành thế lực cường đại nhất. Đúng rồi, Ước Hàn, thực lực của ngươi bây giờ thế nào?

- Thiếu gia, hiện tại thực lực của ta là thần cấp trung giai.

Ước Hàn cung kính trả lời.

Gật đầu, Đoạn Vân lấy ra cho Ước Hàn một viên Đặc cấp tẩy tủy đan, nói:

- Uống vào đi, có lẽ thực lực có thể tăng lên không ít đấy.

Cám ơn thiếu gia. Ước Hàn đối với việc này đã thành thói quen rồi, dù sao một thân thực lực của mình đúng là dùng dược hoàn của Đoạn Vân mà tích tụ lại.

Mà lúc này, Liên Na từ bên ngoài đi tới bẩm báo:

- Thiếu gia, Lôi Ngạo đế quốc phái người phụ trách tới, muốn gặp ngài.

- Lôi Ngạo? Ai muốn gặp ta?

Đoạn Vân có chút nghi hoặc hỏi.

Liên Na cười, xảo quyệt đáp:

- Thiếu gia đến xem, không phải sẽ biết ngay thôi mà.

Nghe Liên Na nói vậy, Đoạn Vân đã đoán ra là ai đến đây rồi. Có lẽ là một trong hai công chúa của Lôi Ngạo, nhưng Lôi Ngạo lại đến tìm mình để làm gì?

Rất nhanh, Đoạn Vân liền đi tới đại sảnh. Quả nhiên, đúng là công chúa của Lôi Ngạo, nhưng không phải là một, mà là nhị công chúa cùng tam công chúa đến.

- Ha ha, hai vị tiểu mỹ nhân, mới nhanh như vậy mà đã nghĩ đến bổn thiếu gia. Không thể chờ đợi mà tới gặp thiếu gia rồi. - Đoạn Vân cười trâng tráo rồi tiến đến.

Hai cô ả vốn đang thưởng thức vài tác phẩm nghệ thuật và vài món trang sức kỳ quái trên đại sảnh, vừa nghe được thanh âm của Đoạn Vân, vẻ mặt các nàng đều hưng phấn liền quay đầu lại, nhưng vừa nghe thấy mấy lời nói trắng trợn của Đoạn Vân, còn có cả khuôn mặt tươi cười thiếu đứng đắn, vẻ mặt lập tức liền nghiêm túc lại.

Hai người rất khách khí liền hành một lễ với Đoạn Vân, nhị công chúa Tạp La Lan cung kính nói:

- Đoạn Vân đại nhân, hai tỷ muội chúng ta tiếp nhận mệnh lệnh đặc biệt của phụ hoàng ta, đến đây đáp tạ ơn cứu mạng của ngài, đồng thời cũng là trình Quốc thư.

- Ha ha… chút lòng thành, chút lòng thành, thuận tiện nhấc tay thôi mà. Nhưng xảy ra chuyện gì mà phải trình Quốc thư thế?

Đoạn Vân cười hỏi. xem tại TruyenFull.vn

Tam công chúa Lộ Dịch Ti trả lời:

- Lôi Ngạo đế quốc ta muốn thần phục dưới chân ngài. Nói cách khác, nếu Đoạn Vân đại nhân muốn thống nhất đại lục mà nói, phụ hoàng ta nguyện ý giúp ngài một tay.

Nghe thế, Đoạn Vân cũng liền hiểu được. Hoàng đế Bỉ Đặc đại đế của Lôi Ngạo đế quốc kia quả nhiên rất có con mắt tinh tường, sau khi biết được dựa vào Lôi Ngạo của hắn, thậm chí là liên hợp lực lượng các quốc gia còn lại cũng không thể ngăn cản dã tâm xưng bá thiên hạ của mình. Giữa thuần phục và diệt vong, Bỉ Đặc với con mắt sáng suốt lựa chọn thuần phục, lại còn thuần phục rất sớm.

Trên thực tế, từ sau khi Bỉ Đặc biết được tên bại hoại Đoạn Vân này đả bại Long tộc, hắn liền tự hỏi mình một vấn đề "Tương lai Lôi Ngạo là ở đâu?" Hắn xem ra, Long tộc kia cũng là một dị tộc cường đại, cũng không thể tạo nhiều ảnh hưởng đối với loài người, mà Đoạn Vân thì không giống, Đoạn Vân là nhân loại. Từ sự nâng đỡ của Đoạn Vân với Thiên Long và Nạp Lan liền có thể thấy được, mục tiêu của Đoạn Vân là nhắm vào thiên hạ. Hắn biết, Thiên long dưới sự ủng hộ của Đoạn Vân đã nhanh chóng trở thành đệ nhất cường quốc của đại lục, hơn nữa còn là một siêu cấp cường quốc. Cả Nạp Lan tiểu vương quốc kia cũng dưới sự ủng hộ của Đoạn Vân, sức mạnh quốc gia cũng nhanh chóng đạt tới sự cường đại có thể sánh với đế quốc.

Bỉ Đặc đối với vấn đề này suy nghĩ đã lâu rồi, cuối cùng cũng làm ra một quyết định làm cho hắn cả đời đều thấy may mắn "Sớm ngày nương nhờ vào Đoạn Vân, trở thành quân tốt cho Đoạn Vân chinh chiến thiên hạ."

Như vậy, cho dù sau này Đoạn Vân có thật sự thống nhất đại lục, mình cũng sẽ là một khai quốc nguyên lão. Mà làm một trọng thần của siêu cấp cường quốc đã thống nhất đại lục, so với hoàng đế một đế quốc hô phong hoán vũ cũng không kém bao nhiêu. Vả lại, Đoạn Vân còn có tẩy tủy đan, dược vật thần kỳ có thể khiến cho con người trẻ lại hơn mười tuổi, chỉ cần hắn trở thành người thân tín của Đoạn Vân, sau này sống trên mấy trăm năm cũng không thành vấn đề.

- Ồ? Phụ hoàng Bỉ Đắc của các ngươi nói như thế nào vậy?

Đoạn Vân cười ướm lời.

Nhị công chúa Tạp La Lan và tam công chúa Lộ Dịch Ti đưa mắt nhìn nhau, Tạp La Lan nói:

- Phụ hoàng ta từng nói qua, thực lực của Đoạn Vân đại nhân ngài đã đạt tới mức kinh khủng rồi, mà ngài hôm nay đã là chủ nhân chính thức của Thiên Long đế quốc, Nạp Lan vương quốc, hai quốc gia dưới sự cố ý nâng đỡ của Đoạn Vân đại nhân, thực lực đều là nhanh chóng tăng cao. Thiên Long hôm nay đã chen mình từ cường quốc thứ ba đại lục thành đệ nhất cường quốc, thực lực của Tiểu vương quốc Nạp Lan kia cũng đã là gần với đế quốc rồi. Nếu Đoạn Vân đại nhân muốn thống nhất đại lục, thì cũng sẽ không đơn giản như vậy đâu. Lôi Ngạo của ta và Tạp Tu Tư hai đế quốc thực lực tuy không bằng so với A Nhĩ Ti Tư, nhưng cũng không nhỏ chút nào. Bất quá vì không muốn để cho những tướng sĩ vô tội hy sinh, Phụ hoàng ta quyết định nương nhờ ngài, như vậy thì đế quốc thứ hai trong ba đế quốc đại lục đều trở thành thế lực của ngài, nếu muốn thống nhất đại lục sẽ tương đối đơn giản hơn.

Đoạn Vân đầy cười ẩn ý:

- Phụ hoàng ngươi quả thật có con mắt rất tinh tường. Chính xác, Đoạn Vân ta muốn thống nhất đại lục, nhưng ta cũng không muốn dùng phương thức chiến tranh để thống nhất đại lục, dù sao vết thương do chiến tranh tạo ra thật sự là quá lớn. Đoạn Vân ta muốn dùng một phương thức hòa bình khiến cho đại lục đạt được sự thống nhất. Cũng chính là dùng uy hiếp tuyệt đối của Trung hoa gia tộc ta, làm cho những thế lực phải thuần phục. Thì cũng giống như Lôi Ngạo các ngươi đó. Nói đi, phụ hoàng ngươi còn có điều kiện gì.

Nghe Đoạn Vân nhắc tới điều kiện, sắc mặt hai cô công chúa đều đỏ ửng. Mà thấy vẻ mặt hai cô ả, Đoạn Vân đúng là nhức đầu, hắn đoán:

- Phụ hoàng ngươi không phải là để cho ta lấy các ngươi chứ?

Tạp La Lan cắn răng thừa nhận:

- Đúng vậy, phụ hoàng ta đúng là muốn để cho chúng ta trở thành hoàng phi của ngài. Ông ấy cũng muốn làm thừa tướng sau khi đã thống nhất đại lục.

- Ta ngất.

Đoạn Vân có vẻ bất lực cảm thán một câu.

Thật ra, thật ra trong lòng hắn đã sướng run cả người. Ah, quyền lợi còn thực sự là một thứ đồ tốt. Ha ha… nhưng ta thích.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play