Đoạn Vân dựa theo những suy luận phù hợp của mình về cơ quan mật mã, đem cái chốt mở nhô lên kia làm đến hơn mười lần, rất nhanh một tiếng "bang bang" vang lên, cánh cửa sắt liền bị đẩy lên. Sau đó, Đoạn Vân mang đám thủ hạ đông đảo này cẩn thận tiến vào trong không gian rộng lớn quỷ dị kia.

Phóng thần thức ra, Đoạn Vân ở trong không gian to lớn kia cẩn thận xét tìm manh mối.

Trải qua ước lượng ban đầu, cái thạch động to lớn này dài khoảng năm trăm thước, rộng khoảng hai trăm thước, cao khoảng một trăm thước. Hơn nữa trên thạch bích rất là nhẵn bóng, nguyên nhân có thể là do Ma tinh hoặc trang bị ma pháp đặc thù, nơi này rất sáng, hoàn toàn không giống với những hầm mỏ tối tăm.

Bên trong không gian có vài cái quạt, giống như hoàn toàn đóng chặt cánh cửa vào, nếu không có thần thức siêu mạnh của mình thì Đoạn Vân thực sự không thể phát hiện ra chúng. Mà trong không gian thạch bích điêu khắc một huyệt động nhỏ, lại rất giống một phòng giam trong nhà tù dùng để giam giữ phạm nhân. Xung quanh huyệt động nhỏ này là hàng rào làm bằng huyền thiết, bên trong còn sót lại một vài dụng cụ tra tấn.

" Lão Đại, nơi này hẳn là một ngục giam! Không biết là loại phạm nhân gì mà nhà tù cần phải làm bằng huyền thiết cứng rắn vậy?" Đạt Nhĩ Ba nghi hoặc hỏi.

" Ngươi chắc là muốn hỏi là ai có thể có năng lực lớn như vậy mà làm ra một tòa nhà tù như thế này chứ gì?" Đoạn Vân cười nói.

" Mọi người phải cẩn thận, ngàn vạn lần không được chạm vào cạm bẫy hoặc các chỗ cơ quan thiết kế. Còn nữa, tận lực không được phát ra động tĩnh gì nhé!" Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ.

Đoạn Vân đi đến một cái cửa phòng, dùng thần thức xuyên qua kẽ hở ở chỗ đó, thăm dò tình hình ở bên trong. Thông qua thần thức, Đoạn Vân phát hiện được một chút tình hình bên trong đó.

Trống rỗng! Hơn nữa là hoàn toàn trống rỗng! Bên trong có một cái hộp lớn mấy trăm mét vuông hình lập thể. Cảm nhận được sự trống trơn bên trong, Đoạn Vân rất nghi hoặc. Như thế nào lại giống như là cái thang máy a? Vừa nghĩ đến thang máy, thần thức Đoạn Vân liền lập tức quét lên trên. Quả nhiên đây là một món đồ giống như thang máy. Ở trên đầu của cái hộp cách năm mươi thước, có một cái bánh xe thật lớn, phỏng chừng là một cái thang máy. Mà trong khi thần thức của Đoạn Vân quét xuống phía dưới, lại một lần nữa phát hiện ra một cái phòng trống rỗng. Thần thức tiếp tục hướng xuống dưới, lại dò tìm xuống một trăm thước nữa cho đến khi chạm đất.

Thần thức Đoạn Vân tiếp tục quét qua, nhưng Đoạn Vân lại phát hiện được một đám gia hỏa khiến cho mình rất chán ghét: Điểu nhân! Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"A, như thế nào ở dưới lại có Điểu nhân? Các ngươi có gặp qua hoặc nghe qua về loài người có đôi cánh dài hay chưa?" Đoạn Vân nghi hoặc nói.

" Lão Đại, nhân loại có đôi cánh dài? Chưa từng nghe qua!" Phì Tử cũng hoài nghi.

" Lão Đại, chúng ta cũng chưa từng nghe qua!" Đạt Nhĩ huynh đệ trả lời.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ rồi hỏi tiếp:" Thiên sứ cũng chưa từng nghe qua hả?"

Tất cả thủ hạ ở đây trên vẻ mặt đều xuất hiện sự ngơ ngác không hiểu.

Xem ra Mộng Đa Lợi Á chưa từng xuất hiện qua Điểu nhân.

Đoạn Vân nhớ lại rất rõ ràng, trong các loại sách của Mộng Đa Lợi Á cũng không có ghi lại gì về Thiên sứ. Như thế nào ở nơi này lại đột nhiên xuất hiện ra Điểu nhân đây?

Đoạn Vân ước lượng sơ qua một chút, trong không gian bên dưới của mình có một trăm Điểu nhân cánh dài, hơn nữa thân phận của họ ở chỗ này cũng rất rõ ràng… là phạm nhân! Đúng vậy, đám Điểu nhân này đích xác là bị người ta giam giữ ở chỗ này. Bọn họ rất nhiều người toàn thân đều là dơ bẩn, vẻ mặt đau khổ chán chường.

Thế nhưng lại có một điểm khiến cho Đoạn Vân cũng khá là yên tâm. Thực lực của đám Điểu nhân này cũng không phải là rất kinh khủng, phần lớn đều là Thần cấp sơ giai, hơn nữa là Thần cấp sơ giai của nhân loại, không phải Ma thú! Mạnh nhất cũng chỉ là Thần cấp hậu giai!

Đoạn Vân lại từ cánh cửa khác dùng thần thức quét qua rồi đi xuống, phát hiện cái thang máy kia đều là thông xuống phía dưới cái lao phòng giam giữ Thiên sứ kia.

Bên trong cánh cửa tiếp cận gần cửa vào đại môn nhất là phòng giam chính thức. Bên trong có khôi giáp, binh khí, còn có một ít chìa khóa. Phỏng chừng là phòng của lính coi ngục trông coi Điểu nhân.

Mỗi cánh cửa đều có một ổ khóa lớn được khóa lại, hơn nữa cái khóa lớn kia chính là dùng vẫn thiết (thiên thạch có chứa thiết) mà chế tạo thành, cho dù là Huyền thiết đại kiếm cũng không đủ khả năng đem chặt phá mà mở ra, nghe chừng trước tiên phải lấy được chìa khóa này mới có thể mở ra được cánh cửa cầu thang máy. Rất may là Đoạn Vân lại có biện pháp, vì để có được chìa khóa này, Đoạn Vân dùng thần thức quét qua hình dạng mắt khóa của cái cửa phòng lính coi ngục kia, sau đó định dùng Hỏa hệ và Kim loại ma pháp của mình mô phỏng lại rồi làm ra chìa khóa. Thế nhưng sau khi thử lại, Đoạn Vân lúc này mới nhớ tới đây là một Cấm ma không gian. Sau khi tự cười nhạo mình, Đoạn Vân ra lệnh cho thủ hạ đứng im tại chỗ, một mình đi ra ngoài. Sau khi mô phỏng thành công chìa khóa kim loại kia, Đoạn Vân đem ra mở cửa phòng ngục tốt. Đem chùm chìa khóa giao cho thuộc hạ, Đoạn Vân lại từ phòng ngục tốt tiến hành tìm tòi bằng thần thức, hy vọng có thể tìm được một chút ghi chép lại về không gian quỷ dị này.

Cuối cùng, Đoạn Vân tìm được trong ngăn kéo một quyển bút ký làm bằng da thú. Lật xem qua quyển bút ký này, Đoạn Vân trợn mắt, những chữ này mình đều không biết. A, đây không phải là căn cứ của người ngoài hành tinh chứ?

" Lão Đại, loại chữ này ta biết!" Đạt Nhĩ Ba lúc này liền nói với Đoạn Vân.

" Ồ, ngươi biết? Cái này không phải là Long ngữ a! Rốt cục là cái văn tự gì vậy? Đọc nhanh lên nào, mặt trước nói cái gì?" Đoạn Vân có chút hưng phấn hỏi.

Đạt Nhĩ Ba cầm quyển nhật ký da thú nói: "Lão Đại, Long Tộc chúng ta có một loại năng lực đặc thù, đó là truyền thừa. Long đời trước có thể thông qua hài tử hay là Long đản (trứng rồng) đời sau của bọn họ truyền cho bọn chúng một ít về ký ức ngôn ngữ. Mà thông qua loại năng lực kỳ lạ này, ta có thể biết được loại chữ viết này. Cái này không phải là Long ngữ, mà là một loại chữ viết được gọi là Thần ngữ. Nghe nói là chữ viết mà Thần sử dụng."

" Thần ngữ? Chẳng lẽ thật sự có Thần?" Đoạn Vân nghi hoặc nói.

" Lão Đại, có Thần hay không ta cũng không biết, ta chỉ biết loại chữ viết này được Long Tộc chúng ta gọi là Thần ngữ! Vốn là nếu ta không nhận ra loại chữ viết này mà nói, thì truyền thừa về Thần ngữ của ta cũng không thể được coi là thức tỉnh đầy đủ. Hôm nay, ta vừa thấy được chữ viết này, trong những băn khoăn của ta về ký ức Thần ngữ liền liên tục mạnh mẽ hiện ra. Ta tin rằng Đạt Nhĩ Khắc cũng như vậy!"

" Đúng vậy, lão Đại!" Đạt Nhĩ Khắc khẽ gật đầu.

" Ngươi mau nhìn xem trong bút ký nói như thế nào?" Đoạn Vân có chút vội vàng nói.

Đạt Nhĩ Ba cầm lấy quyển bút ký da thú rồi đọc lên: "Hôm nay là thế kỷ Thứ nhất năm 9001 Nữ Thần Lịch, tháng Sáu ngày 26, ngày này, ta lên làm Chấp bút sử quan (quan chuyên viết sử sách) của Nữ Thần!

Thế kỷ Thứ nhất năm 9002, Ma Tộc tà ác thừa cơ khi vết nứt không gian bị mở ra liền trắng trợn phát động cuộc xâm lược, chém giết rất nhiều tín đồ của Nữ Thần, vì muốn để Ma Tộc ghê tởm phải chịu sự trừng phạt, Nữ Thần đã triệu tập mười vạn Thần tộc đại quân, phản công Ma giới, ta với tư cách là Sử quan đã cực lực ngăn cản hành vi nông nổi này của Nữ Thần, nhưng dưới cơn thịnh nộ của Nữ Thần đã giáng ta làm Trưởng cai ngục của Cứu thế Chi Địa......

Năm 9003, mười vạn Thần tộc đại quân chịu sự thất bại lớn, chỉ có chưa đầy một vạn tàn binh Thần tộc là có thể phá được vòng vây mà quay trở lại Thần giới................

Nữ Thần lịch đầu năm 9004, Tây phương Thần giới thừa cơ hội lúc Đông phương Thần giới ta suy yếu, phái ra rất đông Thiên sứ Tây phương ồ ạt xâm lấn Đông phương Thần giới ta. Đông phương Thần giới của chúng ta hăng hái chống trả lại, ngăn chặn được sự xâm lăng của Tây Phương Thần giới. Nữ Thần đem năm ngàn tù binh Thiên sứ giam giữ vào Cứu thế Chi Địa do ta chưởng quản.

Nữ Thần lịch sau năm 9004, Long Thần Tạp Tây Cách Nhĩ vì hãm hại Thú thần mà bị giáng tội, Tạp Tây Cách Nhĩ phản lại rồi chạy trốn, không rõ tung tích......

Nữ Thần lịch năm 9300, Ma Tộc một lần nữa ồ ạt xâm lấn....... Nữ Thần thân chinh ứng chiến. Có thêm Thú Thần chỉ huy hơn một ngàn Thần thú võ sĩ trong Thần Ma đại chiến chém giết mấy vạn cao cấp Ma tộc, từ đó Ma Thần nhất tộc của Ma giới bắt đầu suy vong, mà Thú Thần cũng mất tích từ đó..........

Nữ Thần lịch năm 9304, Quang Minh Thần tộc ghê tởm một lần nữa phái xuất đại quân xâm lấn, Nữ Thần cùng Quang Minh thần A Tu La đấu đến lưỡng bách câu thương, liên tiếp rơi vào ngủ say trong thời gian dài, vì để tránh cho ngọn lửa chiến tranh của Thần giới kéo dài xuống Nhân giới, Nữ Thần trước khi mê trầm đã liên hợp lại sáu vị Thần Vương của Thần giới thực hiện bí pháp, đem thông đạo của cả Đông—Tây Thần giới cùng Nhân giới toàn bộ đóng lại, từ đó, Nhân giới cùng Thần giới cách biệt trời Nam đất Bắc, mà những cai ngục chúng ta cũng muốn trở lại Thần giới, về phần Thiên sứ tù binh, liền tùy ý để cho bọn họ ở chỗ này tự sinh tự diệt!"

Nghe Đạt Nhĩ Ba thuật lại, Đoạn Vân cuối cùng cũng tin sự tồn tại của Thần trên thế giới này. Dựa theo những gì Bút ký đã ghi lại, sự tình này đại khái đã phát sinh hơn một ngàn năm trước, cái này cũng dễ giải thích vì sao Thần tộc trong một ngàn năm gần đây nhất đều không có dấu vết giáng hạ!

Không thể nghĩ ra quan hệ của Thần nghe qua lại phức tạp vậy, không chỉ có Đông phương Thần giới, còn có Tây phương Thần giới quản lý Điểu nhân. Bất quá, Đoạn Vân thật ra đối với Thần giới kia rất hoài nghi. À, Thần giới ở đâu a? Chẳng lẽ là tồn tại trong hư không?

" Thật kỳ quái, không phải nói có năm ngàn Điểu nhân tù binh hay sao? Nhưng ta chỉ thấy được hơn một trăm thôi a!" Đoạn Vân nghi hoặc nói.

" Lão Đại, ngươi có thể dùng cái loại gọi là thần thức gì đó của ngươi mà thấy hơn trăm người đã là tốt lắm rồi, chúng ta đến một người cũng đều không nằm mơ ra! Thực muốn nhìn một chút xem nhân loại có cánh dài là cái dạng gì?" Phì Tử vẻ mặt háo hức hướng tới Đoạn Vân nói.

Đoạn Vân cười cười, nói: "Người cánh dài không phải là Điểu nhân à? Nhìn có gì mà đẹp!"

Sau đó, Đoạn Vân lại hướng đến bên trong đi tới, hy vọng có thể tìm được thêm nhiều đầu mối về Thần! Nhưng tiếp tục tìm xuống dưới, Đoạn Vân phát hiện đi vào bên trong những phòng này đều là nơi giám ngục cư ngụ, mặc dù tình cờ thấy được chút đồ lưu lại, nhưng lại không có ghi chép hoặc sổ sách gì.

Hơn nữa, Đoạn Vân cũng không phát hiện thêm những phạm nhân Thiên sứ khác. Ở phía dưới cầu thang máy bên trong cái phòng giam lớn hình vuông dài chừng ba trăm thước kia, Đoạn Vân tìm tới tìm lui cũng chỉ tìm được một trăm mười lăm Điểu nhân. Chẳng nhẽ chết hết rồi ư? Hoặc là đã chạy thoát?

Trải qua một hồi tự phân tích cẩn thận, Đoạn Vân nghĩ tới một điều rất dễ giải thích vấn đề này… Hơn một ngàn năm qua, những Điểu nhân này ăn cái gì a?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play