Vào buổi sáng hai ngày sau buổi Thệ Sư đại hội, Đoạn Vân thân chinh đưa đại quân đến thánh địa của Long Tộc: Đường Cổ Lạp Sơn. Đoạn Vân từ trên trời đưa mắt nhìn xuống Đường Cổ Lạp Sơn, hắn cảm nhận được khí thế lớn lao của một vị Vua chiêm ngưỡng thiên hạ, đang hưởng thụ cái khoái cảm ngạo thị thế giới to lớn kia.

Long Tộc hiển nhiên đã phát hiện ra đoàn quân Đoạn Vân không mời mà đến rồi. Tất cả Cự long đều tỏ ra rất bối rối. Dưới khí thế cường đại của đoàn người Đoạn Vân, cơ hồ tất cả Cự long toàn thân đều run rẩy.

Cảm nhận được sự sợ hãi kinh hoàng của Long Tộc, Đoạn Vân liền cười lạnh một tiếng, quay người về phía sau hướng tới những thủ hạ của mình ra lệnh: " Nanh Sói chiến sĩ nghe lệnh!"

" Có!" Tất cả chiến sĩ Nanh Sói Sư đoàn đều hưng phấn đồng thanh đáp lại.

" Nanh Sói chiến sĩ hãy phụ trách khu vực bên ngoài của Đường Cổ Lạp Sơn, nhiệm vụ của các ngươi là bắt hết tất cả lũ tích dịch ( thằn lằn) bên ngoài Đường Cổ Lạp Sơn. Còn Không quân nhất hào Phi long doanh, các ngươi chia một trăm đầu Phi long hiệp trợ Nanh Sói Sư đoàn hành động. Sau khi hoàn thành nhiệm vụ hãy đem tất cả số tích dịch đầu hàng đã bắt được xuống chân núi Thánh Sơn!"

" Mạt tướng tuân lệnh!" Hi La cung kính thủ lễ với Đoạn vân.

Suy nghĩ một chút, Đoạn vân nói: " Ngươi nhớ mang tất cả trân tàng tài sản mà Cự long sở hữu trong Long huyệt thu thập lại cho ta. Nếu gặp phải sự phản kháng chống cự nào cứ giết ngay tức khắc!"

" Vâng!"

Loại sự tình cướp bóc này với Nanh Sói binh sĩ là bản lãnh vốn có! Việc quen dễ làm mà! Nhớ lúc đầu khi phản bội lại Thiên Long thành, Đoạn Vân trên đường đi liền tiến hành cướp bóc của đạo phỉ, chỉ khác là lần này đối tượng đổi thành Long Tộc mà thôi!

Nhìn thoáng qua Thánh Sơn Long Tộc, Đoạn vân liền xuất Vũ sĩ kiếm từ trên người, chỉ kiếm lên Long Điện trên Thánh Sơn quát: " Gia tộc quân lực còn lại trước tiên ở lại nơi này chờ đợi trong khi Long Tộc đưa quân đội tập hợp về phía sau, để ta tiến công Long Điện đã rồi bọc hậu thu dọn tàn cuộc. Nghe theo hiệu lênh của ta đây: Nanh Sói bắt đầu hành động!"

Đoạn Vân tin tưởng rằng, chỉ cần mình ở chỗ này có bất cứ hành động gì thì những kẻ có địa vị cao trong Long Tộc sẽ có biện pháp hành động đáp ứng, mình cứ ở chỗ này chờ đợi diễn biến thôi.

Theo tiếng ra lệnh của Đoạn Vân, những thủ hạ cường hãn kia đều ngay lập tức tự thân hành động. Hơn một vạn Nanh Sói tướng sĩ tại Phi long sau khi hạ cánh, đã như lang như hổ đánh về phía đám Cự long của Long Tộc đang nghênh chiến bên ngoài. Cuộc chiến ngay từ đầu liền tỏ ra không cân bằng, chỉ đơn thuần là một cuộc chém giết đồ sát.

Hơn ba ngàn bát cấp Phi long, một vạn Nanh Sói Kiếm thánh, lại còn nhất hào không quân liên đội thực lực thấp nhất cũng là cửu cấp trung giai, tất cả bọn họ hơn một vạn cường giả tuyệt đối thực lực khủng khiếp với đồ đao sắc bén trong tay đối địch với dũng khí phản kháng lại của Cự long.

Trong giờ khắc này, Cự long chỉ có hai sự lựa chọn, hoặc đầu hàng hoặc là vì thanh danh của Long Tộc mà hy sinh! Khi cuộc chiến mới bắt đầu, trong tâm trí những Cự long còn bấu víu vào cái gọi là sự cao quý và cường đại hỗ trợ, nên ương ngạnh phản kháng. Thế nhưng khi bọn họ thấy đồng bọn trước mặt mình liên tục trọng thương, thậm chí là mất mạng, mà sự hy sinh của bọn họ thực chất cũng không thể mang lại cho cuộc chiến này sự thay đổi gì đáng kể, thậm chí là không thể làm thương tổn đối thủ một tí tẹo nào, cuối cùng bọn họ cũng đã bắt đầu lo lắng một việc: rốt cuộc là vinh dự của Long Tộc quan trọng, hay cái mạng nhỏ của mình trọng yếu hơn.

Trước mặt những tên sát thần này, Cự long cường đại lại cứ để mặc cho người ta tùy ý giết hại dễ dàng như giết một con kiến. Ngày trước, chỉ có Cự long diễu võ dương oai với các thế lực khác, hôm nay lại biến thành đám bị nhân loại khi phụ, thậm chí còn là đối tượng để bị giết hại. Điều này có thể tính là một loại mỉa mai hay không nhỉ?

" Lão Đại, ngươi xem kìa, trên Thánh Sơn có một đoàn Cự long đang hướng về phía chúng ta bay tới!"

Tiểu Phi Hiệp chỉ chỉ xung quanh Đường Cổ Lạp Sơn, vẻ mặt giễu cợt nói: " Lão Đại, chẳng trách Long Tộc dám hướng tới bọn Đạt Nhĩ Ba mà xuống tay. Ngươi xem, trong đám long kia có một đầu Ma thú Thập nhất cấp, có điều hắn phỏng chừng ngay cả một nửa thực lực so với Tạp Mạt Tư Đặc đều không có. Ngươi cũng nhìn xem, còn có năm đầu cửu cấp và hai đầu thập cấp gia hỏa có lẽ là thủ hạ của tên đó!"

Nhìn lại theo phương hướng Thánh Sơn, quả nhiên dưới sự tháp tùng của thập vị Trưởng lão, một trung niên nam tử trên đầu đội mũ miện trực tiếp hướng tới đoàn người Đoạn Vân mà đến.

Rất nhanh chóng, chưa đến hai trăm cửu cấp lực lượng của Long Tộc liền tạo thành một nhóm chắn phía trước bọn Đoạn Vân. Thế rồi vì Đoạn Vân cũng không có kêu thuộc hạ phóng xuất uy áp, do đó bọn họ đối với thực lực của bọn Đoạn Vân vẫn không mấy rõ ràng, nhưng vị Thần cấp Cự long hay Ma thú kia cũng hiểu được đã là thủ hạ của Đoạn Vân thì mỗi người đều không đơn giản.

" Đoạn Vân, sao ngươi dám kết tội Đường Cổ Lạp Sơn của chúng ta? Còn giết tộc nhân của ta, ngươi nghĩ rằng Long Tộc ta không có cách đối phó với ngươi phải không?"

Đại Trưởng lão vẻ mặt kích động thét lên be be.

Đoạn Vân cười cười, dùng ánh mắt "nhà ngươi cực kỳ ngu ngốc" nhìn nhìn Cự long trước mắt.

"Đối phó với ta? Ngươi cho rằng đưa một Thập nhất cấp Ma thú mà ngươi mời theo, Long Tộc các ngươi sẽ có thực lực đối phó với Đoạn Vân ta sao? Các ngươi quá ngây thơ rồi! Vị Ma thú đại nhân này mặc dù ta không biết ngươi là ai, nhưng ta muốn nói cho ngươi biết rõ chính là ta và ngươi không có ân oán, nhưng nếu ngươi cứ khăng khăng hiếu thắng trợ chiến giúp đỡ Long Tộc, ta sẽ hạ thủ không lưu tình với ngươi đâu!"

" Ha ha, Đọan Vân ngươi có biết hắn là ai không? Hắn chính là Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ! Ta rất muốn xem ngươi bảo trụ lại cái mạng nhỏ của mình như thế nào đây?"

Vị Nhị Trưởng lão mắt rất dài kia cười nói với Đoạn Vân.

" Còn nữa, hơn trăm Thánh thú thủ hạ của Thú Vương đại nhân đang trên đường cứu viện, còn ngươi... "

" Câm miệng!"

Đoạn Vân còn chưa nói gì, vị Thú Vương kia liền hét lên với Nhị Trưởng lão. Sau đó, Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ cung vái Đoạn Vân một cái, cúi đầu nói: " Đoạn Vân đại nhân, lần này là ta mạo muội! Cầu xin Ngài buông tha cho ta!"

Nghe tên Tạp Bố Tư Cơ nói, Đoạn Vân rất hài lòng, khẽ gật đầu, thấp giọng hỏi thủ hạ có ai biết tên Tạp Bố Tư Cơ đến tột cùng là nhân vật nào vậy.

" Lão Đại, Thú Vương Tạp Bố Tư Cơ là Ma thú Lĩnh chủ của Ma thú sâm lâm, là thế lực Ma thú gần Đường Cổ Lạp Sơn nhất, nghe nói cũng là thế lực chư hầu duy nhất mà Long Tộc thu phục!"

Đạt Nhĩ Ba giải thích cho Đoạn Vân. Mà thập đại Trưởng lão Long Tộc nhìn cử động của Tạp Bố Tư Cơ, vẻ mặt cũng tỏ khiếp sợ!

" Thú Vương các hạ, ngươi chớ quên tước vị Thú Vương của ngươi là do Long Tộc ta cấp cho ngươi! Hơn nữa, ngươi thế nào lại hướng đến một nhân loại yếu đuối mà cúi đầu cầu xin sự tha thứ như thế?"

Đại Trưởng lão vẻ mặt nghi hoặc và căm phẫn nói.

" Các ngươi câm miệng, Long Tộc các ngươi đã đắc tội với Đoạn Vân đại nhân cường đại, chẳng nhẽ còn muốn Tạp Bố Tư Cơ ta chôn cùng các ngươi sao?"

Tạp Bố Tư Cơ uy nghiêm quay về phía Long Tộc thét to, uy áp mãnh liệt điên cuồng xuất ra, trong không trung nhiều Cự long tới tấp rơi xuống.

" Đoạn Vân đại nhân, tiểu nhân nhất thời bị Long Tộc che mắt nên mới dám tới đây trợ giúp! Hy vọng Ngài có thể xem chúng ta trước đây không oán không thù, xin tha cho tiểu nhân một lối thoát!"

Tạp Bố Tư Cơ vì sao có thể lên làm Thú Vương? Còn không phải là bởi vì hắn có thể lập tức nhìn nhận được tình thế như thế nào ư? Tạp Bố Tư Cơ đã là Ma thú cấp Mười một, nhưng hắn lại thấy không rõ thực lực nhiều thủ hạ của Đoạn Vân. Bất quá, dựa vào tri giác của mình thì hắn đã từ trên người của bọn Đoạn Vân tìm ra hơn mười người mà năng lượng có thể tạo thành uy hiếp đối với mình.

Nếu là một hoặc hai người thì còn có thể cương lại được, nhưng kia là mười mấy a! Hơn nữa hắn cũng dần cảm giác được đám Thú nhân kia cũng nguy hiểm như nhau, nói đùa chứ, Long Tộc tuy ngu ngốc nhưng hắn lại là một vị Lĩnh chủ tinh minh!

" Ha ha, ngươi quả rất biết thức thời, thế nào, có muốn hay không ta cho điều kiện để phát triển nơi này a?"

Đoạn Vân cười nói.

" Cái này… cái này….tiểu nhân..." Nghe Đoạn Vân nói, Tạp Bố Tư Cơ nhất thời tắc tiếng, mồ hôi trên mặt bắt đầu xuất ra. " Ha ha, quên đi, ta không có hứng thú nữa! Ngươi hãy chỉ huy hạ thủ của ngươi đi thôi, chúng ta vô cừu vô oán, Đoạn Vân ta sẽ không cùng với ngươi so đo làm gì! Tốt hơn hết là trở lại Ma thú sâm lâm làm Ma thú Lĩnh chủ đi, Long Tộc bây giờ là một vũng nước đục không đáng để ngươi liên quan đâu!"

Nghe Đoạn Vân nói, Tạp Bố Tư Cơ như nhận được sự ân xá, rất cung kính cấp cho Đoạn Vân một lễ: " Tiểu nhân xin cáo lui, mong đại nhân thân thể an khang, bá nghiệp tảo thành! Tiểu nhân xin cáo lui!"

Nói xong liền mang theo thủ hạ hướng Ma thú sâm lâm mà chạy đi như gió cuốn. Cười cười, Đoạn Vân liền chuyển hướng sang vẻ mặt sững sờ của mười Đại Trưởng lão cùng hơn trăm cửu cấp Tích dịch (thằn lằn). Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, tất cả Cự long trong lòng đều không khỏi toát ra môt trận khủng hoảng, nhất là mấy vị Trưởng lão trên mặt vẻ thống khổ hiện ra rõ rệt nhất.

" Đi thôi, dẫn ta đến chỗ Long Điện ngồi cái nào!" Đoạn Vân vẻ mặt giễu cợt nói. Đại Trưởng lão bất lực nói: "Đoạn Vân đại nhân, Ngài có thể mệnh lệnh cho thuộc hạ của Ngài không cần phải tiến hành chém giết đối với Long Tộc ta được rồi! Sau đợt công kích vừa rồi, đã có mấy trăm Cự long bị trọng thương, thậm chí còn mất mạng nữa rồi đấy! Chúng ta nguyện ý đầu hàng!"

" Đầu hàng? Chậm đã! Các ngươi đã dám đưa thủ hạ Đạt Nhĩ Ba của ta ra hạ độc mà hôm nay lại muốn phủi tay à? Các ngươi không phải đã phái Bát, Cửu Trưởng lão đến phán tội chúng ta, còn nói muốn giết tử dân của ta sao? Hôm nay Đoạn Vân ta cũng muốn làm như vậy! Hừ!" Đoạn Vân cười lạnh nói.

" Chẳng nhẽ ngươi muốn cùng Long Tộc chúng ta đồng ư quy tận à? Ta nói cho ngươi biết, bên chúng ta còn có gần hai trăm Cự long cửu cấp, ngươi mà muốn cùng chúng ta liều mạng, ngươi phỏng chừng những Phi long hay Thú nhân thủ hạ này sẽ chết bao nhiêu đây?" truyện được lấy tại TruyenFull.vn

Đại Trưởng lão trong cơn điên cuồng hét lên. Đoạn Vân cười cười, sau đó cũng nói với vẻ mặt đầy máu lạnh: " Ta sợ sao? Hai trăm đầu cửu cấp Cự long a, cường đại được bao nhiêu nào? Nhưng ta phải cảnh báo cho các ngươi biết, các ngươi trước mặt ta không cần phải kiêu ngạo! Bởi các ngươi không xứng, ở trong mắt chúng ta, các ngươi chỉ là những con thằn lằn bé nhỏ hèn mạt mà thôi!"

" Ngươi dám nói Long Tộc cao quý chúng ta là thằn lằn? Chẳng nhẽ các ngươi không sợ Long Thần trừng phạt các ngươi sao?"

Đại Trưởng lão càng kích động, bởi vì cho tới nay không có thế lực nào dám khuất nhục Cự long như vậy, nếu không phải tình hình bức bách thì bọn họ đã sớm đánh một trận sống chết với đám loài người dám vũ nhục Long Tộc này.

"Trừng phạt ta sao? Hảo a! Không quân nhất hào cùng thập đại Thần thú nghe lệnh đây! Ta không muốn nhìn thấy đám thằn lằn này còn có thể đứng lên!"

Đoạn Vân quay về thủ hạ ra mệnh lệnh.

Sau tiếng ra lệnh của Đoạn vân, hơn bốn trăm Phi long vương, năm Hắc long Thần thú cùng năm Phi long Thần thú, tới tấp hướng tới đám thằn lằn ngu ngốc còn chưa đến hai trăm tên này đánh tới như vũ bão.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play