Ngày thứ hai sau khi Đoạn Vân cùng Ma Long đại chiến, quân tình từ Thiên Long tiền tuyến truyền tới Á Cương thành!

Ước Hàn cung kính bẩm báo với Đoạn Vân: "Thiếu gia, Nanh Sói và Cuồng Long Nhị Sư đoàn xuất chinh đã được mười ba ngày! Tin tức ở tiền tuyến cũng tới tấp truyền tới! Hơn nữa, Nanh Sói Sư đoàn còn đoạt được nhiều chiến lợi phẩm là Không gian giới tử gửi trở về."

"Ồ? Truyền lệnh binh ở đâu? Mau tiến vào đi!" Đoạn Vân nghe xong có chút hưng phấn nói, chiến lợi phẩm đều đã được chuyển đến, nghe chừng trận chiến đã thắng lợi rồi! Bất quá suy nghĩ một chút, với lực lượng một vạn Kiếm thánh đặc chủng bộ đội thì muốn thua cũng không phải dễ dàng a!

Rất nhanh chóng, một Nanh Sói binh lính và một Cuồng chiến sĩ bước tới.

"Khởi bẩm Tướng quân, Nanh sói đặc chủng binh sĩ XX báo cáo với Ngài!" Tên binh sĩ kia rất cung kính giơ tay chào Đoạn Vân theo quân lễ.

"Cuồng Long Nhị Sư đoàn binh sĩ YY xin báo cáo với thiếu gia!" Cuồng chiến sĩ cũng cung kính nhấc tay hành lễ với Đoạn Vân.

"Nanh Sói binh, ngươi trước tiên nói về tình huống của bộ đội ở trước tiền tuyến!" Đoạn Vân ra lệnh.

"Vâng! Ba ngày sau khi quân ta khởi hành đã tới Lạc Nhật Hạp Cốc, nhưng trong khi quân ta tới nơi, Lạc Nhật Hạp Cốc đã bị địch quân công chiếm! Chúng ta không hề tìm thấy quân đội Thiên Long Đế quốc, phải qua nhiều ngày điều tra liên tiếp, chúng ta mới phát hiện ra trong Lạc Nhật thành có hơn mười vạn quân, hơn nữa, bọn chúng còn đóng cả sở chỉ huy tại đó nữa, nên chúng ta đã trực tiếp phát động tấn công liên quân mười vạn người của Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư! Trải qua không đến nửa ngày kịch liệt chiến đấu, chúng ta đã thuận lợi chiếm giữ Lạc Nhật thành. Sau đó chúng ta phái ra Phi long tiểu đội tìm trong thời gian hai ngày đã phát hiện được nơi đóng quân của mười vạn bộ đội Thiên Long! Sau đó quân đội hai bên hợp quân ở Lạc Nhật thành. Để quân đội Thiên Long một lần nữa đóng tại Lạc Nhật thành. Quân ta tiếp tục hành quân chiến đấu, nhanh chóng thu phục các thành thị bị chiếm khác. Nhưng sau đó, liên quân của hai nước Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư đã tập kết thêm ba mươi vạn đại quân, uy hiếp Lạc Nhật thành. Hơn nữa, Long Tộc cũng phái ra mười tên cửu cấp Cự long đến hỗ trợ chiến đấu.

Bên ngoài Lạc Nhật thành, quân ta triển khai chính diện quyết chiến với ba mươi vạn đại quân của địch quân. Vì Tướng quân từng yêu cầu chúng ta tận lực hạn chế giết chóc nên chúng ta đã phát huy ưu thế của bộ đội đặc chủng, trực tiếp tiến hành công kích về phía chỉ huy của địch. Hơn phân nửa tướng lãnh cao cấp của địch quân đã bị chúng ta bắt làm tù binh! Sau đó bọn họ phái ra mười tên cửu cấp Cự long tiến công quân ta, muốn giải cứu cho những tướng lĩnh cao cấp này, Tướng quân người cũng biết đấy, đối với binh lính bình thường chúng ta có thể khách khí một chút, nhưng đối với những con điểu long này chúng ta nhất định không buông tha. Chúng ta phái ra ngay một liên đội, thuận lợi tiêu diệt mười đầu Cự long và thêm tám tên Lôi Ngạo Long kỵ. Địch quân sĩ khí đại giảm, quân ta cùng mười vạn quân Thiên Long đã thừa thắng truy kích, nhanh chóng công hãm một mảng lớn lãnh thổ của Lôi Ngạo Đế quốc và Tạp Tu Tư Đế quốc, bắt được trên mười vạn tù binh!" Tên truyền lệnh binh này càng nói càng trở nên hưng phấn.

Đoạn Vân cười cười nói: "Đám các ngươi không có quên những lời ta nói, nếu các ngươi trực tiếp cùng ba mươi vạn bộ đội kia liều mạng, chắc cũng phải có tới cả thập vạn địch quân phải trăng trối ở đây rồi! Nếu sức mạnh của toàn đại lục đều bị tiêu hao tại những cuộc chiến như thế này, thì mai sau khi Ma tộc xâm lấn, phỏng chừng sẽ rất gian nan đấy! Rất tốt, đáng để thưởng!" Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

"Cảm ơn Tướng quân khích lệ!"

"Nói tiếp đi!" Đoạn Vân ra hiệu.

"Dưới sự phối hợp của quân ta với bộ đội Thiên Long, chúng ta liên tục đánh đánh bại hơn chục thành trì của Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư, cũng thuận lợi chiếm được một phần lãnh thổ. Có điều vì Thiên Long không chuẩn bị đủ lương thực, chiến tuyến lại kéo dài nên chúng ta cũng không có đủ lực để tổng tiến công. Hơn nữa chúng ta cũng bắt được rất nhiều tù binh, tổng số tù binh của hai đại đế quốc cũng đạt tới trên bốn mươi vạn người! Thiếu gia Ngài cũng đã biết, tù binh cũng cần phải ăn cơm uống nước! Hi La Sư trưởng bảo chúng ta lần này cưỡi Phi long về đây chủ yếu cũng là xin chỉ thị của thiếu gia xem phải làm như thế nào? Còn nữa, đây là Long thi của mười đầu cửu cấp Cự long và tám tên bát cấp Long kỵ của Lôi Ngạo!"

Nói xong, tên lính đưa cho Đoạn Vân một Không gian giới chỉ. Đoạn Vân nhận lấy, đem các thứ chuyển sang Không gian giới chỉ của mình, sau đó trả giới chỉ lại cho vị binh lính kia.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ một lát rồi nói: "Như vậy a, thế này đi, các ngươi trước hết đàm phán với Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư đã! Dù sao thế cục tại Thiên Long còn chưa hoàn toàn ổn định! Việc thống nhất đại lục không phải là chuyện trong ngày một ngày hai mà hoàn thành. Thế nhưng các ngươi trước tiên phải làm như đại quân có thể tiến sát tới bất cứ lúc nào, như thế việc đàm phán mới có thể thu được nhiều lợi ích! Hơn nữa, cần tận lực tranh thủ có thêm những điều kiện có lợi cho kinh tế Thiên Long phát triển, không cần quá coi trọng diện tích quốc thổ. Nếu có thể, tận lực đòi bọn họ các khoản bồi thường. Còn nữa, nhất định phải nhớ kỹ một điều, bảo bọn họ phải miễn thuế cho thương nhân đế quốc! Tính ra, nói nhiều cũng không có rõ ràng lắm, ta viết một văn kiện giao cho ngươi mang đi! Ngươi cứ giao cho người phụ trách nơi đó là được!"

"Rõ! Nhưng những tù binh này thì như thế nào? Bọn chúng một ngày ăn hết rất nhiều lương thực đó!' Tên lính lo lắng hỏi lại.

Đoạn Vân ngẫm nghĩ nói: " Bảo Lôi Ngạo và Tạp Tu Tư dùng kim tệ mà chuộc lại! Cụ thể một binh lính cần phải đổi bao nhiêu kim tệ, thì các ngươi tự mình định đọat!"

"Rõ!" Nanh Sói binh sĩ cung kính hành lễ với Đoạn Vân.

"Cuồng Long binh, ngươi hãy nói về tình huống tại chiến trường phương Bắc đi!" Đoạn Vân hướng về Cuồng chiến sĩ hỏi.

"Thiếu gia, Cuồng long toàn sư vừa đến biên quan Mã Tề Nhĩ, đã có cơ hội quyết chiến với Man tộc. Sau đó, Man tộc phái ra năm vạn bộ đội triển khai quyết chiến với quân ta. Ngài cũng biết khi chúng ta không cuồng hóa cũng đã có thực lực bát cấp, kết quả là, không có gì phải lo lắng, năm vạn Man tộc không đến nửa giờ đã bị giết đến manh phiến giáp cũng không để lại. Sau đó, Man tộc đã chỉnh hợp lại hai mươi vạn đại quân liên hợp với mười vạn đại quân ở phía Tây Lôi Ngạo Đế quốc, phục kích chúng ta tại một ngọn núi. Bất quá chúng ta đã được thiếu gia bố trí kính viễn vọng thần kỳ, tự nhiên đã sớm phát hiện ra âm mưu của bọn họ. Nên chúng ta đã tương kế tựu kế, đánh cho ba mươi vạn địch quân không thành hình người nữa, còn bắt được chủ soái của bọn họ nữa! Bắt được hơn tám vạn tù binh của Lôi Ngạo Đế quốc! Hơn nữa, biên giới phía Bắc và phía Tây của Thiên Long kéo dài thêm mấy ngàn dặm nữa!"

Đoạn Vân trợn tròn mắt, xem ra mười mấy vạn quân binh Man Tộc chắc phải nói lời giã từ cuộc sống trong cuộc tấn công điên cuồng của đám Cuồng chiến sĩ này rồi. Bất quá Đoạn Vân có thể làm gì được đây? Mấy tên Man tộc đến xâm lược Thiên Long, gây tội ác giết hại mười mấy vạn người? Hơn nữa, đây là chiến tranh, không thể không có người chết mà? Đoạn Vân ngẫm nghĩ nói:

"Chiến tích như vậy cũng có lý do của nó! Giờ đây Thiên Long tiền tuyến đại thắng, dân chúng Thiên Long tất nhiên hết lòng ủng hộ. Thế nhưng chúng ta là chiến đấu chống xâm lược, nếu cứ tiếp tục, phỏng chừng sẽ trở thành cuộc chiến tranh xâm lược mất. Xâm lược và thực dân bây giờ không thích hợp với Thiên Long, quốc lực của Thiên Long hiện giờ không đủ, đột nhiên lại gia tăng quốc thổ như vậy, Thiên Long sẽ không tiêu hóa được! Ngươi trở về nói cho Sư trưởng Mễ Khắc, nếu có khả năng không giết thì tuyệt đối không giết, nếu Man tộc bị các ngươi giết sạch thì các ngươi đi đâu để tìm đối thủ mà luyện binh đây? Còn nữa, nói cho Mễ Khắc, có thể thu phục được Man tộc thì tận lực thu phục! Hôm nay Man tộc chưa thống nhất, nếu có cơ hội, bảo hắn phù trợ một vị Man tộc Tộc trưởng, sau đó mà khống chế cả Man tộc!"

"Rõ!" Cuồng chiến sĩ đáp.

"Tướng quân, chúng ta tại Lạc Nhật đại chiến, phái ra một liên đội bộ đội đặc chủng đi trước tấn công vào hậu phương địch quân, bắt được viên tướng chỉ huy cao nhất tại đó. Hơn nữa, chúng ta còn bắt được hai vị Hoàng tử của Lôi Ngạo Đế quốc! Sư trưởng bảo chúng ta mang bọn chúng tới giao cho Ngài xử trí!" Nanh Sói binh một lần nữa hướng tới Đoạn Vân bẩm báo.

"Hả? Hoàng tử mà các ngươi cũng bắt được sao, không đơn giản a! Mang tới đây ta xem sao! Ta muốn nhìn xem đứa con lớn mật của lão gia hỏa rốt cuộc là có hình dạng như thế nào?" Đoạn Vân cười cười, nhất định cái tên gia hỏa Hi La kia biết tên Nhị Hoàng tử này nhiều lần giành lấy lão bà của mình, vì vậy đặc ý mang nhị vị Hoàng tử Lôi Ngạo Đế quốc giao cho mình, để cho mình tiết hận. Bất quá Đoạn Vân có gì để mà tiết hận chứ? Chính Đoạn Vân là người đoạt lấy lão bà của người ta mà, hơn nữa, Đoạn Vân này cũng đâu có hẹp hòi như vậy. Lúc ấy Đoạn Vân cũng chỉ là thuận miệng nói cho vui, thật không ngờ lại bị những thủ hạ của mình nhớ kỹ!

Cuồng chiến sĩ nghe Nanh Sói binh sĩ vừa nói như vậy, vội vàng bẩm báo:

"Thiếu gia, Cuồng Long chúng ta tại tiền tuyến trong đám quân nhân bắt được cũng có người mà thiếu gia cảm thấy hứng thú. Thượng cấp trưởng quan chúng ta cũng bảo chúng ta mang người này đến cho thiếu gia!"

Đoạn Vân nhíu nhíu mày, nghi hoặc hỏi: "Ta cảm thấy hứng thú? Ta đối với Man tộc thì có cái gì hứng thú?"

"Không phải Man tộc, là Tam Công chúa của Lôi Ngạo Đế quốc được xưng là Nữ Quân Thần! Lần này nàng là quan chỉ huy cao nhất của chiến trường phương Bắc. Thiếu gia, trong khi Ngài thẩm vấn cái tên Lôi Ngạo Đế quốc Long kị sĩ kia hắn đã từng nhắc qua cho Ngài."

Đoạn Vân vừa nghĩ, quả nhiên có việc này! Từ nay về sau cần phải chú ý đến ngôn từ của mình một chút, mình chỉ là thuận miệng nói một câu, đã bị thủ hạ mình nhớ kỹ rồi. Nếu một ngày nào đó mình nói muốn tất cả mỹ nữ trong thiên hạ hầu hạ vậy thì mỹ nữ trong thiên hạ có thể gặp phải tai ương hết a!

Giương đôi mắt trắng lên, Đoạn Vân nói: "Mang huynh muội bọn họ tới đây đi! Nói cho Sư trưởng của các ngươi, sau này không cần phải làm cái loại sự tình này nữa! Cẩn thận coi chừng làm hỏng quân vụ và quốc sự đấy!"

"Rõ!" Hai binh lính cùng kinh hãi hành lễ với Đoạn Vân.

Rất nhanh sau đó, Lôi Ngạo Đế quốc quân thần Tam Công chúa đã bị dẫn lên trước tiên, sau đó vị Nhị Hoàng tử kia cũng bị dẫn vào theo. Bất quá khi ánh mắt Đoạn Vân dừng ở trên người Tam Công chúa, ánh mắt đột nhiên trở nên sáng ngời như hai ngọn đèn pha. Cái này không phải vì da dẻ nàng quá trắng trẻo, vóc người quá nóng bỏng, hoặc là khuôn mặt có thể so được với thiên sứ! Mà chủ yếu là trên người nàng có loại khí chất đặc biệt, còn có một đôi mắt tràn ngập trí tuệ. Nữ nhân như vậy, nhất định là thuộc mẫu người mạnh mẽ, tinh minh, quả cảm, còn có một loại tư thế hiên ngang đặc hữu của quân nhân.

Khẽ gật đầu tán thưởng, Đoạn Vân chuyển hướng nhìn vị Nhị Hoàng tử đáng thương kia đã hai lần bị mình đoạt mất thê tử! Nhưng khi vừa nhìn thấy, Đoạn Vân bất ngờ giật mình.

"Hắn là Nhị Hoàng tử của Lôi Ngạo Đế quốc? Không phải là mạo danh đấy chứ?"

Đoạn Vân hỏi tên Nanh Sói binh lính.

"Đúng vậy, thiên chân vạn xác!" Vị binh sĩ kia trả lời rất khẳng định.

"Sao lại là nữ nhân?" Đoạn Vân nghi hoặc hỏi.

"A?"

Nghe Đoạn Vân nói, không chỉ mấy người thủ hạ ở đây, mà cả vị Tam Công chúa bị bắt cùng với vị Nhị Hoàng tử chẳng biết thật giả kia cùng giật bắn cả thân hình!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play