- Còn có chuyện gì nữa đây? - Đoạn Vân hỏi.

- Tộc Người khổng lồ ra một vài điều kiện, bọn họ nói thiếu gia phải đồng ý chấp nhận điều kiện của họ thì họ mới nguyện ý quy thuận! - Ước Hàn trả lời.

- Điều kiện gì? Nói nghe xem nào! Có điều ta phải nói trước, nếu chúng muốn bắt chước Lang tộc bắt ta lấy con gái của Tộc trưởng họ hoặc là cháu gái của Trưởng lão thì ta đây không đồng ý đâu! Dù sao thì bọn họ đều là người khổng lồ mà, hú vía lắm!

Đoạn Vân nhìn qua thì rất nghiêm túc, nhưng hai vị thị nữ vừa nghe Đoạn Vân nói vội bịt miệng cố nén cười ở phía sau Đoạn Vân!

Ước Hàn cũng cười:

- Thiếu gia yên tâm, tuyệt đối không có điều kiện này! Bọn họ đề ra ba điều kiện như sau: thứ nhất, bọn họ không muốn cuốn vào phân tranh trên đại lục, do đó sau này thiếu gia muốn tranh bá thiên hạ thì bọn họ sẽ không xung phong hãm trận đâu!

- Sợ chết như vậy còn dám ra điều kiện cho ta? Bổn thiếu gia mà dậm chân dọa sơ sơ cũng đủ làm cho chúng vỡ mật rồi! Nói tiếp đi! - Đoạn Vân cười nói.

- Thiếu gia, không phải họ sợ chết đâu. Ngài có thể không biết, tộc Người khổng lồ là chủng tộc rất yêu hòa bình. Họ còn thiện lương và chất phác hơn cả đám Tinh Linh. Bọn họ có chiến đấu lực rất mạnh, một người khổng lồ trưởng thành có thực lực cỡ chừng cấp bảy! Kỳ thật chủng tộc họ vốn đã từng có dân số vào khoảng hơn mười vạn, thế nhưng cơ bản đều đã chết sạch trong cuộc xâm lược của Ma tộc lần trước! - Ước Hàn giải thích.

- Thực lực cấp bảy? Đúng là lợi hại! Sau này dùng họ làm người giữ nhà cũng được đó! Hơn nữa, ngươi đem cái bức tượng băng Ma tộc này đưa cho họ xem, ta phỏng chừng họ sẽ thần phục ngay lập tức!

Sau đó Đoạn Vân lấy từ Không gian giới tử ra một tượng băng Ma tộc.

- Thiếu gia, đây là Ma tộc? Mặc dù hắn bị đóng băng, nhưng ta vẫn có thể thấy thực lực cỡ bằng với Ma thú cửu cấp trung giai, chẳng trách thiếu gia muốn đề cao thực lực của mình! Ma tộc quả nhiên là một chủng tộc có thực lực cường hãn! Thiếu gia, làm sao ngươi có được thân thể của Ma tộc? Chẳng lẽ bọn họ đã xâm lấn rồi? - Ước Hàn nói có chút giật mình.

- Vẫn chưa đâu, mười năm trước chúng được Ma tộc phái đến đại lục để tìm hiểu tình hình thực lực của đại lục! Cái chết của Tra Lí Hoàng đế có góp mặt công lao rất lớn của họ đó! Ngươi đem tượng băng Ma tộc này cho mấy tên khổng lồ nhìn một phát, ta tin rằng, vô luận hai điều kiện sau là cái gì thì họ cũng sẽ thần phục chúng ta thôi!

Đoạn Vân nói rất đắc ý, xem ra tượng băng Ma tộc cũng có tác dụng há, có thể lợi dụng được cái thứ phế vật này.

Ước Hàn cười nói:

- Thiếu gia, kỳ thật hai điều kiện sau căn bản không xem là điều kiện. Điều kiện thứ hai là muốn chúng ta kiến tạo cho họ một vài căn nhà thích hợp cho bộ tộc Người khổng lồ ở, điều kiện thứ ba là họ muốn thiếu gia tìm cho họ một chỗ thật tốt để họ cất cây!

- Cất cây á? Cây mà cũng muốn cất hả, chẳng lẽ không canh chừng thì cây chạy mất sao? - Đoạn Vân hỏi đầy vẻ nghi hoặc.

- Thiếu gia, bộ tộc Người khổng lồ là một chủng tộc rất thân cận với cây cối, bọn họ yêu cây lắm, còn hơn cả tình yêu của Tinh Linh đối với thực vật nữa. Hơn nữa, vô luận là Người khổng lồ trên núi hoặc Người khổng lồ sống trong rừng, bọn họ đều có cách làm cho cây cối sinh sản, có năng lực độc đáo làm tăng tốc phát triển cực nhanh! - Ước Hàn giải thích.

Đoạn Vân há mồm, thở dài nói:

- Thần kỳ như vậy sao? Chẳng lẽ bọn họ có "Suối sinh mạng"?

- Về chuyện này thì ta không biết đâu! - Ước Hàn khoát tay nói.

- Không có "Suối sinh mạng" thì sao có thể sinh sản? Thôi kệ! Tất cả đều đồng ý, bọn họ có thể trồng cây, sau này chúng ta sẽ có đủ một số lượng củi để dùng! Việc ta muốn sản xuất ngàn vạn tấn giấy thì cho họ lo mà cung cấp cho đủ, như vậy sẽ không làm cho cây cối trên đại lục bị hao tổn, mà còn có thể kiếm chác được chút đỉnh nữa! Ha ha ha! Ta thật sự là một thiên tài a!

Đoạn Vân rất đắc ý cười hỉ hả, làm cho mấy người trong phòng không còn cách nào khác là đưa mắt nhìn nhau đầy ẩn ý.

- Thiếu gia, còn có một việc cần phải nói cho ngươi biết. Đó là Lai Bố Ni Tư đại sư đã thành công sản xuất Ma lực từ Ma tinh cấp bốn, hơn nữa còn thành công đem Ma lực này làm thành quyển trục cấp bốn!

Ước Hàn cắt ngang tràng cười nham nhở của hắn bằng cách nói thêm cho Đoạn Vân nghe một việc khác.

- Hả? Chuyện tốt như thế sao? Có thể lấy ra Ma tinh cấp bốn, phỏng chừng sau này còn có thể làm được những thứ còn cao hơn nữa! Tốt! Ước Hàn, nếu ngươi không có chuyện gì nữa, thì đi làm việc đi! Ta sẽ đi tới chỗ tiểu đội Địa Tinh thăm họ một chút!

Đoạn Vân cười nói. Xem ra tên nghiên cứu cuồng Lai điên Bố Ni Tư này đúng là có chút bổn sự, trên đại lục không ai làm được chuyện này, thế mà hắn lại làm được. Luyện kim pháp thần quả nhiên không đơn giản, vốn là Luyện kim pháp thần mà Ma lực bị phong ấn thế mà vẫn còn lợi hại như vậy! Xem ra Ma lực bị phong ấn của Lai Bố Ni Tư cũng chưa chắc là chuyện xấu! Nếu không phải vì tên Luyện kim pháp thần đó bị phong ấn Ma lực, thì đâu có người nào đã đạt tới đỉnh cấp ma pháp tạo nghệ như vậy mà còn đi nghiên cứu mấy thứ Ma tinh cấp thấp chứ?

Nếu một người thường không có Ma lực có thể lợi dụng Ma tinh năng lượng, vậy thì nhóm luyện kim cao thủ Địa Tinh không có Ma lực phỏng chừng có thể sẽ quật khởi rồi, còn thời đại văn minh Địa Tinh cũng đã sắp tới rồi! Đây là đại sự, phải đến xem xét cẩn thận.

- Hai tiểu bảo bối, theo thiếu gia đi xem Lai Bố Ni Tư nhé? - Đoạn Vân cười nói với hai vị tiểu mỹ nhân phía sau.

Sau đó, ba người bọn họ đi tới Phòng thí nghiệm ma pháp của Lai Bố Ni Tư! Nhưng chào đón họ là vài tiếng nổ kinh hoàng!

- Ầm... Ầm!

Tiếng nổ thật lớn làm cho mấy cánh cửa sổ trong Phòng thí nghiệm ma pháp của Lai Bố Ni Tư vỡ vụn bay tung ra ngoài, còn đám người Đoạn Vân thì bị tiếng nổ làm giật nảy cả người. Tiếp theo đám Đoạn Vân thấy Lai Bố Ni Tư cả người đen trùi trũi từ bên trong cười hắc hắc chạy ra, miệng thì không ngừng lảm nhảm: "Ta thành công rồi, ta thành công rồi!"

- Lai Bố Ni Tư, ngươi làm gì đó? Làm pháo hả? - Đoạn Vân có chút bất mãn hét lên.

Vừa bị tiếng nổ làm cho ù cả tai, bây giờ Lai Bố Ni Tư làm sao mà nghe thấy Đoạn Vân đang nói cái gì.

Vì vậy Đoạn Vân trực tiếp chặn phía trước Lai Bố Ni Tư, sắc mặt bất thiện trừng mắt nhìn Lai Bố Ni Tư lúc này trông có vẻ hơi ngớ ngẩn. Lai Bố Ni Tư chẳng thèm quan tâm tại sao hắn ngăn lão lại, mà lão cũng mặc kệ người kia là ai, nhảy chồm tới ôm người kia nhảy dựng lên, hơn nữa vừa nhảy nhót loạn cào cào vừa gào ầm ĩ lên:

- Ta thành công rồi, ta thành công rồi!

Đoạn Vân bị Lai Bố Ni Tư làm cho không còn biết phải nói gì! Đây là người nào đây?

Đại khái vài phút sau, Lai Bố Ni Tư mới từ tình trạng quá hưng phấn khôi phục lại, tai cũng đã có thể nghe thấy một vài tiếng động.

- Nguyên là thiếu gia đến hả, thiếu gia, nói cho ngươi một tin tốt, ta đã ….

- Có phải là ngươi muốn nói ngươi đã trích xuất thành công Ma tinh cấp bốn không?

Đoạn Vân dùng một loại ánh mắt "I"ll kill You" nhìn Lai Bố Ni Tư, nói lạnh lùng.

Lai Bố Ni Tư cười cười, nói hơi bối rối:

- Thì ra thiếu gia đã biết rồi! Nhưng mà, đó là chuyện vài ngày trước cơ. Hôm nay trong lần thí nghiệm này, ta dám nói, ta có thể tìm được phương pháp lợi dụng mà tính cấp rất cao.

Đoạn Vân trợn tròn mắt:

- Vừa mới "dám nói", lại còn "có thể", ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?

Thấy vẻ mặt Đoạn Vân, Lai Bố Ni Tư nói có chút xấu hổ:

- Thiếu gia, nói cách khác, ta chỉ tìm được một vài linh cảm, ý nghĩ cụ thể cũng rất hoàn chỉnh rồi, còn phải trải qua nhiều lần thí nghiệm mới biết chắc chắn được.

- Lão Đại, ta gọi ngươi là lão Đại nhé! Trước kia, ngươi khua chiêng múa trống với mấy Ma tinh cấp thấp mà đã dở sống dở chết như vậy rồi, bây giờ ngươi còn muốn sờ vào Ma tinh cao cấp nữa. Chẳng phải ngươi muốn bị tứ phân ngũ liệt hả? Không được! Ngươi không thể tiếp tục làm thí nghiệm nữa! Nếu ngươi chết, bổn thiếu gia sẽ bị tổn thất lớn lắm đó! Hơn nữa, ngươi đã hơn trăm tuổi rồi! Mặc dù nhờ vào sự trợ giúp của mấy viên thuốc của ta thì nhìn qua cũng chỉ khoảng ba mươi mấy, nhưng mà ngươi dù sao cũng cao tuổi rồi! Nếu bị nổ vài lần nữa, nếu biến thành ngốc nghếch thì làm sao bây giờ? Ngươi mà si ngốc, với tốc độ lão hóa của ngươi bây giờ, phỏng chừng còn phải sống vất vưởng mấy trăm năm mới có thể già chết được, ta đây chẳng phải là còn tốn kém rất nhiều cơm để nuôi không?

Đoạn Vân thao thao bất tuyệt nhồi cho Lai Bố Ni Tư một bài diễn văn hoang đường. Những lời hắn nói làm cho Liên Na và Vân Vân một lần nữa không thể nén cười được!

Nghe Đoạn Vân nói, Lai Bố Ni Tư có chút nóng nảy, lão lôi tay Đoạn Vân nói:

- Thiếu gia, ta thật sự sắp thành công rồi! Không tin ngươi tới đây mà xem! Bạn đang xem tại TruyệnFULL - truyenfull.vn

Nói xong, Lai Bố Ni Tư kéo Đoạn Vân lôi tới Phòng thí nghiệm của lão, bên trong có một vài thứ gì đó mà lão đang nghiên cứu. Có quyển trục cấp thấp, Ma pháp vũ khí và Ma pháp đạo cụ... vân vân! Bất quá tất cả đều được biến thành cấp thấp cả rồi!

- Thiếu gia ngươi xem đây! Ta đã nắm được phương pháp lấy ra năng lượng từ Ma tinh. Để đảm bảo an toàn, ta chỉ dùng cục Ma tinh bậc nhất thôi. Ngươi xem, ta tìm được hai vị trí rất kỳ lạ, ta dùng dây dẫn ma pháp nối vào một đầu, sau đó lại dùng một sợi dây khác nối vào chỗ kia. Sau đó ….

- Từ từ! Liên Na và Vân Vân các ngươi lui ra phía sau!

- Ai nha, thiếu gia, hai thị nữ của ngươi đều đã là Thánh ma đạo rồi, có cần phải như vậy không? - Lai Bố Ni Tư trợn mắt trắng dã nói.

- Cần, rất cần! Ngươi đừng nói cho ta là ngươi muốn nối hai cái sợi dây đó với nhau nha? Theo ta được biết, cực dương và cực âm tương giao sẽ tạo thành đoản mạch! Nếu nói về Ma tinh, ta nghĩ kết quả đoản mạch sẽ là … nổ!

Đoạn Vân hơi sợ hãi lùi về sau một bước!

- Ngươi làm sao biết được chớ?

Lai Bố Ni Tư rất hưng phấn, lão đang muốn hỏi Đoạn Vân chi tiết hơn, nhưng hắn vừa buông tay hai sợi dây kia, hai sợi dây đó vừa vặn chạm vào nhau. Kết quả là "Ầm" tiếng, viên Ma tinh cấp một nổ tung!

Mặc dù chỉ là Ma tinh cấp một, nhưng uy lực của vụ nổ cũng rất kinh khủng, cả cái bàn đều bị phá nát bấy! Còn Lai Bố Ni Tư cũng bị lực nổ rất lớn đánh bay đi vài thước!

- Ta đã nói là nổ mà, ngươi còn muốn thử nữa không?

Đoạn Vân vỗ bụi đất trên người cười nói.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play