Trước đây, khi đang giao chiến với Liễu Thiên Hoa, chàng đã hấp thu một lượng lớn khí "Cực Âm Huyền Nhu" trong nước biển. Điều này không những giúp chàng gia tăng tu vi, còn khiến chàng nâng cao khả năng thích ứng đối với hoàn cảnh trong nước, nắm vững một số kiến thức di động cơ bản trong nước biển.
Vì thế, Lục Vân trải qua thử nghiệm, khi điều chỉnh trạng thái chân nguyên trong cơ thể, bản thân liền có thể hòa hợp với nước biển, tùy ý tới lui. Nhưng điều này gần như chỉ giới hạn với bản thân chàng, những người khác làm thế nào mới có thể đạt đến hiệu quả tương tự đây?
Suy nghĩ cẩn thận, trong lòng Lục Vân quay cuồng, vô số ý niệm lướt qua não chàng, đáng tiếc lại không có một loại nào thích hợp. Điều này khiến chàng hơi tức giận, lẽ nào ngoại trừ loại phương pháp của bản thân, quả thật không còn một biện pháp khác nữa?
Lục Vân bản tính nho nhã, nhưng nội tâm lại vô cùng kiên cường, có lòng kiên nhẫn vững chí, chuyện càng phiền toái, chàng càng muốn khiến cho minh bạch. Vì thế đối với nghi hoặc hiện nay, chàng tuyệt đối không bỏ qua, ngược lại tập trung tâm trí, chú tâm toàn bộ vào đó. Bạn đang đọc truyện tại
Truyện FULL - www.Truyện FULL
Thời gian với Lục Vân hệt như bất động, khi trong não phát sinh ngàn vạn suy nghĩ, một loại phương án chưa chứng thực cứ quanh quẩn trong đầu chàng.
Đến lúc này, tâm thần Lục Vân chợt lóe lên, suy nghĩ quay lại tình cảnh trước mặt, nhếch môi cười, quay đầu nhìn những người bên cạnh, liền thấy Bách Linh, Trương Ngạo Tuyết, Thương Nguyệt đều đang nhìn chàng, ánh mắt đầy vẻ hỏi han quan tâm.
Bật cười nho nhã, Lục Vân nhẹ giọng nói:
- Huynh vừa nghĩ ra một chuyện, cần các muội chứng nghiệm.
Dứt lời chàng liền đưa tay kéo Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt, mỉm cười lên tiếng:
- Đây là một thí nghiệm chưa được chứng thực, có được hay không huynh không dám khẳng định, vì thế cần các muội làm theo lời huynh, xem thử suy đoán của huynh đúng hay sai. Trước hết, các muội cần phải xác định mục tiêu trước mặt khoảng trăm trượng, kế đến, trong lúc tiến lên, các muội thi triển thuật ảo hóa nguyên thần, biến thân thể thành một luồng sáng lưu động xuyên qua cự ly trăm trượng đó, khi đạt đến nơi mới khôi phục lại bản thể, xem thử làm như vậy mất bao nhiêu thời gian.
Trương Ngạo Tuyết vừa nghe, liền hiểu được ý của chàng, nhẹ giọng đáp:
- Ý huynh muốn thử xem phương pháp này có thể gia tăng tốc độ di động trong nước hay không.
Lục Vân cười đáp:
- Quả thật thông minh, huynh đúng là có ý này. Đến đây, bắt đầu đi.
Trương Ngạo Tuyết cười thanh nhã, liếc nhìn Thương Nguyệt, hai người nữ đồng thời hành động, hào quang tím và đỏ lóe lên liền mất, chớp mắt đã xuất hiện cách đó trăm trượng, tốc độ nhanh đến kinh người.
- Thành công rồi, Lục Vân, phương pháp này của huynh không sai.
Vẻ mặt vui mừng, Bách Linh nở nụ cười xinh đẹp.
Lục Vân nhìn nàng, không khỏi trìu mến lên tiếng:
- Đúng thế, thành công rồi, muội cũng thử đi.
Cảm nhận được tình cảm yêu thương trong ánh mắt Lục Vân, Bách Linh mỉm cười ôn nhu, thân thể lóe lên ánh sáng, bóng người biến mất, chớp mắt liền xuất hiện bên cạnh Trương Ngạo Tuyết và Thương Nguyệt.
Lục Vân mỉm cười hài lòng, nghiêng đầu nhìn thấy vẻ mặt kinh ngạc của Lục Doanh, lên tiếng:
- Muội cũng đến thử xem, mượn thuật ảo hóa nguyên thần, thân thể không phải chịu sức hạn chế của nước biển, hoàn thành được phương pháp di động cực nhanh này.
Lục Doanh hơi thắc thỏm, không an lòng cất tiếng:
- Có thể được chăng? Sẽ không thất bại chứ.
Lục Vân cổ vũ:
- Muội thử qua sẽ biết ngay, huynh tin tưởng muội làm được.
Thấy chàng nói như thế, Lục Doanh cũng không do dự nữa, theo phương pháp của ba người nữ Bách Linh thử nghiệm toàn lực, quả nhiên tốc độ tăng nhanh hẳn, giây lát đã vượt qua cự ly trăm trượng, so với tốc độ đi trong nước trước đó đã tăng lên vài lần.
Thấy vậy, mấy người Đông hải Long vương, Bắc hải Long vương xông đến, ào ào hỏi han Lục Vân.
Lục Vân không dấu chút nào, thản nhiên đáp:
- Đối với phương pháp này, thật ra rất đơn giản, chính là lợi dụng thuật biến hình, giảm sức cản trở của nước biển đến mức ít nhất. Như vậy, trong tình huống hầu như không còn sức cản trở của nước biển, tốc độ di động không khác biệt nhiều lắm như ở trên nhân gian. Đương nhiên, điều này cũng có hạn chế nhất định, người thi triển pháp thuật hẳn phải có tu vi tinh thâm, có thể chuyển đổi giữa cơ thể huyết nhục và nguyên thần theo như ý muốn, thế mới có khả năng đạt được hiệu quả. Nếu như biến thân khó khăn, việc biến đổi cần phí thời gian nhiều, lúc đó sẽ không còn ý nghĩa nữa. Mặt khác, phương pháp này tuy có tốc độ gia tăng rất lớn, nhưng về phương diện phòng ngự lại tồn tại một khuyết điểm rất lớn, bởi vì khi thân thể biến thành nguyên thần trở nên yếu ớt, về phương diện chịu đựng công kích yếu đi rất nhiều.
Nghe hết những lời này của Lục Vân, Đông hải Long vương cảm xúc lên tiếng:
- Chúng ta sống đây đã vài ngàn năm, đều chưa từng nghĩ ra được phương pháp này, hôm nay lại do huynh đệ từ nhân gian đến mà tính ra điểm này, quả thật là xấu hổ quá.
Lục Vân lắc đầu nói:
- Không nên nói như vậy, ta suy đoán phương pháp này ở Hải vực đã sớm có người biết được, nhưng vẫn giấu diếm không lộ ra, không được lưu truyền rộng rãi.
Đông hải Long vương sửng sốt, sau đó gật đầu lên tiếng:
- Lời này đúng là có lý. Được rồi, không nói những chuyện này, hay chúng ta ai nấy đều thử xem sao.
Nói rồi xông lên trước, bắt đầu thí nghiệm.
Nhìn thấy những cao thủ Hải vực kích động, Phần Thiên cười nói:
- Lục Vân, phát hiện này của huynh có thể xem là một đại kỳ tích của Hải vực, đủ để phát sinh thay đổi cả Hải vực.
Lục Vân điềm nhiên đáp:
- Ta có thể giúp cho họ như vậy, ngoại trừ sự thay đổi có lẽ còn có tai nạn.
Phần Thiên sửng người, nhìn chàng một lúc, mơ hồ muốn nói điều gì, nhưng cuối cùng cũng không nói gì, cứ thế lắc mình rời đi.
Đuổi kịp mọi người, Lục Vân đến bên Lục Doanh hỏi:
- Bây giờ đến Định Thiên cung cần thời gian nhiều ít?
Lục Doanh nghĩ một lát đáp lời:
- Với tốc độ hiện nay, cần một ngày.
Lục Vân vẻ mặt biến hẳn, cất giọng phủ nhận:
- Thời gian dài quá, chúng ta rời khỏi nước, bay trên tầng không, như vậy có thể giảm bớt thời gian được mấy lần.
Lục Doanh hơi khó xử, chần chừ đáp:
- Như vậy rất nhanh, nhưng chúng ta sẽ bộc lộ hành tung, tạo nên những khó khăn nhất định trong việc thu hồi lại Đông hải. Ở trong nước, hai bên đối địch cần thiết là thực lực tổng thể, với sức mạnh một người khó mà thay đổi được đại cục.
- Ý muội cho là dù Liễu Thiên Hoa đã chết, Đông hải còn trong tầm khống chế của Tây hải, muốn thu lại được Đông hải chúng ta còn phải gặp rất nhiều khó khăn.
Thân là công chúa Thiên Chi Đô, Bách Linh có kinh nghiệm nhất định với việc tác chiến diện rộng.
Lục Doanh trả lời:
- Đúng thế, Cuồng Sa quân đoàn của Tây hải có một vạn năm ngàn cá mập điên trưởng thành, đó chính là mấu chốt để Tây hải xưng bá Hải vực. Ngày đó, khi công hãm Đông hải, bọn chúng chỉ phái đi ba ngàn con cá mập điên, liền cơ hồ quét sạch Đông hải, vì thế có thể thấy thực lực tổng thể của bọn chúng kinh người, tuyệt đối chỉ có mấy người chúng ta khó có thể ngăn cản được.
Bách Linh không nói, ánh mắt nhìn Lục Vân hỏi ý kiến. Lục Vân trầm ngâm giây lát liền mở miệng nói:
- Chuyện này quả thật không thể đại khái được, nhưng cho dù chúng ta âm thầm tiến đến Định Thiên cung, cũng phải đối mặt với Cuồng Sa quân đoàn, việc này không thể né được. Lúc đó, các vị thấy phải làm sao?
Lục Doanh khổ sở lắc đầu, ánh mắt nhìn Đông hải Long vương chờ đợi ông có ý kiến.
- Việc này ta đã nghĩ qua, muốn đoạt lại Đông hải cần phải trong ứng ngoại hợp, chúng ta xông thẳng vào trong Định Thiên cung, Quy trưởng lão ở ngoài triệp tập quân đội tàn dư của Đông hải, phối hợp với hành động của chúng ta, liều mạng với Cuồng Sa quân đoàn của Tây hải một trận. Làm vậy có tốc độ rất nhanh, nhưng lại có nguy hiểm rất lớn. Muốn an toàn hẳn cần phải bàn bạc kỹ lưỡng, thế thì không biết phải cần thời gian bao lâu.
Đông hải Long vương chầm chậm nói ra ý kiến bản thân.
Lục Vân lắc đầu nói:
- Làm vậy không tốt, ta xem ra Cuồng Sa quân đoàn giao lại cho chúng ta xử lý, mấy người các vị xông thẳng vào Định Thiên cung đoạt lại Đông hải.
Lục Doanh kinh ngạc la lên:
- Không được, như vậy quá nguy hiểm. Các vị không có kiến thức chiến đấu trong nước, không biết sự lợi hại của Cuồng Sa quân đoàn trong nước, chỉ một cá nhân không thể chống lại được.
Đông hải Long vương cũng khuyên:
- Đúng thế, chuyện này quá nguy hiểm. Chúng ta nghĩ thử xem, ba ngàn con cá mập xếp thành một hàng dài, dùng phương thức công kích bắn thẳng đến, cho dù tu vi huynh đệ mạnh trở lại cũng không cách nào chống được.
Lục Vân điềm nhiên đáp:
- Chuyện này ta đã suy xét qua, cũng nghĩ được phương pháp đối phó, các vị không cần phải lo lắng. Bây giờ ta sẽ để Phần Thiên về cùng các vị, ta và ba người nữ đi tiêu diệt Cuồng Sa quân đoàn để giải trừ lo lắng sau này của các vị. Mọi người trong ứng ngoại hợp, lập tức thu lại được Đông hải.
Lục Doanh nghi ngờ nhìn chàng, lo lắng lên tiếng:
- Lục Vân, huynh quả thật có biện pháp?
Lục Vân cười đáp:
- Muội quên mất Tam Đầu linh xà trên vai của Bách Linh rồi, nếu nó phát động uy thế, đủ để dọa chết người.
Lục Doanh nhìn lại Tam Đầu linh xà, gật đầu nói:
- Nếu nó quả thật to lớn vô cùng, đúng là không còn sợ cá mập nữa.
Lục Doanh quay đầu nói với Đông hải Long vương:
- Phụ vương, nếu Lục Vân đã nắm vững, chúng ta hãy bàn lại phương án, sau đó phân công hành động.
Đông hải Long vương nghe vậy, trầm ngâm:
- Được, bây giờ bắt đầu, liên quan đến tình hình của Đông hải … Hiện nay chính là như vậy, Lục Vân có còn điều gì muốn hỏi nữa không?
Suy tưởng một lát, Lục Vân lên tiếng:
- Chúng ta chưa quen thuộc Hải vực, ta dự tính nhờ Quy trưởng lão theo chúng ta một chuyến, có chuyện gì không hiểu có thể hỏi thăm ông ấy.
Đông hải Long vương đáp:
- Huynh đệ suy xét rất chu đáo, hãy để hắn đi theo mấy vị. Được rồi, mọi chuyện đã quyết định, chúng ta đi trước một bước, các vị bảo trọng.
Cha con Đông hải Long vương cùng Phần Thiên và ba người Bắc hải nhắm thẳng về phía chỗ sâu đi tới.
Đưa mắt nhìn theo hàng người Lục Doanh rời đi, Lục Vân dặn dò:
- Chúng ta đi thôi, bay trên không trung để hấp dẫn sự chú ý của Tây hải quân đoàn.
Ba người nữ vâng một tiếng, cùng với Quy trưởng lão đi theo Lục Vân, không lâu sau liền thoát khỏi mặt nước bay lên không trung.
Liếc nhìn bốn phía, Lục Vân nói:
- Quy trưởng lão, ông hãy dẫn đường, nhớ không cần phải bay quá nhanh là được rồi.
Quy trưởng lão thẳng về phía Đông, vừa bay vừa hỏi:
- Như vậy có quá rõ ràng hay không?
Lục Vân cười nói:
- Thật là hư, hư lại là thực. Nhanh và chậm thật ra cũng như nhau.
Quy trưởng lão mơ hồ, muốn hỏi nhưng lại không tiện mở miệng.
Lục Vân thấy vẻ mặt của ông, biết trong lòng không hiểu nhưng cũng không giải thích, ngược lại còn hỏi:
- Quy trưởng lão, trước đây ta đã từng nói qua, có một số điều muốn thỉnh giáo ông, bây giờ đúng là lúc rảnh rỗi.
Quy trưởng lão cười nói:
- Ngài là bằng hữu của Long nữ, lại là đại ân nhân của Đông hải, có chuyện gì cần hỏi, chỉ cần ta biết được, nhất định sẽ nói cho ngài biết.