Để tiết kiệm thời gian và sức lực, Tứ Linh thần thú tận dụng triệt để nhược điểm thân thể to lớn của đại bàng, sử dụng sức mạnh cường đại của bản thân, liên tiếp công kích lên thân thể của đại bàng, bức nó phải thu nhỏ mình lại, nhằm bao vây lần nữa rồi thuận lợi tiêu diệt nó.
Nhận thấy mình bị lừa, Ngũ Thải Đại Bàng rất ân hận nhưng đã không còn kịp, buộc lòng phải liều mạng tranh đấu, không ngừng thúc động sức mạnh nội thể, ép buộc bản thân lớn dần lên, nhằm khôi phục lại sức mạnh tốt nhất chống lại lực lượng trói buộc không gian của Tứ Linh thần thú.
Tuy nhiên, sau vài lần cố gắng, Ngũ Thải Đại Bàng nhận ra rất rõ ràng, tất cả đều đã quá muộn. Vì vậy, ánh mắt Ngũ Thải Đại Bàng không ngừng lấp lánh, một nỗi hối hận mờ hiện trong đáy mắt nó.
Trên mặt đất, Bạch Quang đang giao chiến, toàn thân hào quang như mặt trời, quang mang rực rỡ hàm chứa khí thế to lớn mạnh mẽ, rắn chắc bao vây kềm tỏa Vô Tâm.
Thấy vậy, Vô Tâm cười lạnh một tiếng, "Ám Ảnh Lưu Quang" pháp quyết được thúc động đến giới hạn cực điểm, toàn thân hào quang ngũ sắc xuất hiện đan xen với nhau, khí tức tà mị quỷ dị, hệt như Tà đế xuất hiện, không chút thua kém so với vị Thủ Tịch hộ pháp nơi Cửu Thiên Hư Vô giới.
Sức mạnh chánh tà gặp nhau, ánh sáng thần thánh cùng với khí quang tà ác va chạm quyết liệt, trong vòng một trượng giữa hai bên tiếng sấm ầm ĩ, chớp sét động trời, sức mạnh nuốt hồn đoạt phách đáng sợ với tốc độ khiếp người không ngừng thay đổi, lần lượt thu lại dồn ép, toàn lực đối kháng.
Cuối cùng, khi hai luồng sức mạnh to lớn đó đạt tới một điểm giới hạn, mà hai người cũng không cách nào khống chế những luồng sức mạnh đó, một luồng hào quang ánh sáng chói mắt bộc phát mạnh mẽ từ điểm tiếp xúc cùng với cuồng phong vô phương chống cự, lập tức bao phủ khắp phương viên mười trượng.
Trong khoảnh khắc đó, một chuỗi tiếng nổ kinh thiên đột nhiên phát ra, cuồng phong gầm rít muốn vỡ trời nát đất. Trong tiếng sấm sét đinh tai nhức óc, đá vỡ vụn thành tro đầy mặt đất, chín phong trụ như chín con cuồng long chống trời đi đến nơi nào nơi đó đất gãy núi tan, hình thành chín khe nứt sâu đến cả trượng từ trung tâm là hai người chạy dài ra bốn phía.
Trên không, thân thể Bạch Quang run rẩy, sau nhiều lần giao chiến, cuối cùng còn trực tiếp đánh thẳng với Vô Tâm, khiến cho chân nguyên của lão đã tiêu hao đến cực độ. Tuy tu vi lão kinh thiên nên khôi phục với tốc độ cực nhanh, nhưng cũng vô phương chống lại sức mạnh hủy diệt bị bắn đi rất xa.
Bên này, Vô Tâm sắc mặt âm trầm, toàn thân hào quang ngũ sắc lấp lánh không ngừng, tu vi của Bạch Quang rõ ràng mạnh hơn rất nhiều so với Thiên Kiếm Khách, khiến hắn có phần kinh ngạc trong lòng.
Cho dù kinh hãi thì kinh hãi, nhưng pháp quyết "Ám Ảnh Lưu Quang" của Vô Tâm cực kì quái dị, một khi đã luyện tới cảnh giới tối cao, khi thi triển lại có thể dung nạp khí âm tà của trời đất để sử dụng, sự tiêu hao của bản thân ngược lại hoàn toàn không lớn, đó có lẽ cũng là ưu điểm của pháp quyết tà ác này.
Liếc mắt nhìn Vô Tâm với vẻ kinh ngạc, Bạch Quang cảm thấy có chút nặng nề, hôm nay cục diện thay đổi bất ngờ, nhiều lần lên xuống, bây giờ đã đến mức cực kì nghiêm trọng.
Nhưng biết rõ rồi làm thế nào đây? Muốn li khai lão khả dĩ dễ dàng làm việc đó, chẳng qua là lão có khả năng thực hiện được không? Cười khổ sở, Bạch Quang liếc mắt nhìn lên trời, Ngũ Thải Đại Bàng vẫn cùng Tứ Linh thần thú giao chiến, nhưng hoàn cảnh đã bất lợi. Còn hiện tại bên dưới Kiếm Vô Trần bị Sát Huyết Diêm La dồn ép từng bước thối lui, tình thế quả thực nguy hiểm.
Hít sâu một hơi khí, Bạch Quang vứt bỏ tạp niệm, toàn thân khí thế tăng lên mạnh mẽ, nhanh chóng điều chỉnh lại chân nguyên trong nội thể, hai lòng bàn tay hiện lên hai luồng hào quang, bất ngờ tấn công về phía Vô Tâm.
Chỉ thấy hai luồng hào quang sắc trắng đón gió lớn dần, hô to lên một tiếng tựa hồ biến thành hai con quang long, xoay tròn đan lấy nhau, ngắm trúng Vô Tâm xông tới. Đồng thời, khi Bạch Quang đã phát động công kích rồi, thân ảnh trong nháy mắt đã mờ nhạt đi, âm thầm xuất hiện sau lưng của Vô Tâm, ấn thẳng một chưởng vào lưng của hắn.
Đối diện với hai con quang long đó, Vô Tâm ánh mắt có phần hơi ngưng trọng, linh thức nhạy bén đã phát hiện được những đòn công kích liên hoàn đáng sợ. Thận trọng, trong lòng bàn tay Vô Tâm phát ra những quang cầu màu sắc khác nhau, dùng phương thức tương đồng để hóa thành rồng bay lên, đón lấy một kích đó của Bạch Quang.
Sau đó, Vô Tâm phát hiện ra Bạch Quang biến mất, vẻ mặt nhịn không được cười âm trầm một tiếng, toàn thân hào quang năm sắc chuyển động nhanh chóng, cả thân thể không ngừng biến ảo, hệt như có năm người Vô Tâm lấp lánh năm màu khác nhau cùng hội tụ lại một chỗ, hình thành nên một cảnh tượng hết sức kì diệu.
Ngay lúc một chưởng của Bạch Quang tiếp cận, thân ảnh của Vô Tâm chớp mắt đã kéo giãn ra. Cảm giác đó giống hệt như một người đã phân thành mười, mỗi phần phân chia ra trông thấy hoàn chỉnh, nhưng thân ảnh đã ẻo lả đi khá nhiều. Thấy vậy, Bạch Quang trong lòng lập tức thất kinh, biết rằng đối phương đã phát hiện ra mục đích của bản thân mình.
Đọc Truyện Online Tại Truyện FULLĐúng vào ngay lúc đó, những thân ảnh đang lập lòe của Vô Tâm bỗng nhiên hợp nhất cực kỳ huyền diệu, gương mặt đối diện thẳng mặt Bạch Quang, khóe miệng nhếch cười một cách âm tà, lòng bàn tay phải đã đưa ra nghênh tiếp.
Song chưởng hai bên gặp nhau, không có vụ nổ kinh thiên nào, chỉ thấy gắn chặt với nhau. Vì vậy, hai người thản nhiên đối chưởng, không ai mở miệng, chỉ toàn lực thúc động chân nguyên muốn đánh bại đối phương, ánh mắt cả hai đều lóe lên vẻ rất phức tạp.
Bên này, Diệp Tâm Nghi cùng Huyết Vu Nhị Sát tranh đấu vô cùng quyết liệt. Với cương vị là minh chủ của liên minh, Diệp Tâm Nghi với tình hình như thế này rồi, rõ ràng là căm phẫn dị thường, cho nên thế công tỏ ra cực kỳ sắc bén.
Đối mặt với thế công đầy phẫn nộ của nàng, Huyết Vu Nhị Sát bật lên những tràng tiếng kêu quái dị, từng người thi triển bí thuật của tộc Huyết Vu đất Nam Hoang, dùng tà thuật cực kỳ quỷ bí khó dò, biến hóa thành vô số những tàn ảnh hung sát, dùng bí pháp kết hợp hư thật, phát động những đợt tiến công liên miên không ngừng về phía nàng.
Đang giao chiến, lão đại trong Huyết Vu Nhị Sát quát lớn:
- Lão nhị, ngươi kiềm chế ả trước, để ta thi triển Khấp Huyết Càn Khôn đại pháp.
Lão nhị vâng một tiếng, thân ảnh lóe lên nhanh chóng, vây khốn Diệp Tâm Nghi trong một phạm vi nhất định.
Lão đại gầm lên một tiếng, toàn thân mờ hiện lên một màn sương máu lờ mờ, hàm chứa khí sát huyết lệ ma mị nhanh chóng mở rộng ra ngoài thân. Sau đó, Huyết Vu lão đại kêu lên một tiếng quái dị, người bay trên không quanh thành vòng, hai tay múa loạn như người hoang dã tế tổ tiên.
Cùng với việc tiến hành cử động kỳ quái đó, Đại Sát toàn thân huyết khí tuôn ra ào ạt, khi đạt đến bước nào đó bỗng hơi ngừng lại, lập tức há miệng phun ra một hạt châu lấp lánh ánh máu bay quanh người lão một vòng, sau đó dừng lại ngay trước ngực của lão.
Hai tay kết ấn, Đại Sát toàn thân râu tóc dựng ngược, khắp người huyết vụ bắt đầu tụ lại thành một huyết trụ đỏ sẫm, vây phủ lấy hạt châu ánh máu đỏ.
Cùng với sự gia tăng của huyết vụ, hạt châu đỏ cũng ngày càng sáng lên, đến lúc tối hậu đột nhiên xoay tròn, liên tục phát sinh huyết mang, giữa không trung hội tụ thành một huyết võng, theo sự điều khiển của ý niệm lão bao phủ phía trên Diệp Tâm Nghi.
Huyết võng vừa xuất hiện, huyết vụ tỏa ra, nội trong mười trượng đều ẩn hiện huyết mang, chớp giật lóe sáng. Giữa không trung, châu tử chuyển động càng lúc càng nhanh, huyết mang càng lúc càng dày đặc, luồng khí lưu vốn mạnh mẽ lúc này đã biến thành quang nhận. Trên mặt đất, đá vụn thành bột, khí lưu gầm rít, kỳ thuật của Vu tộc mạnh mẽ, sắc bén và khủng bố, tầng tầng lớp lớp bao vây xung quanh Diệp Tâm Nghi.
Cảm giác nguy hiểm sắp đến, Diệp Tâm Nghi phẫn nộ quát lên một tiếng, toàn thân ánh xanh lấp lánh, quang ********* màu vàng trong tay nhanh chóng múa lên, hình thành ngoài thân một lớp phòng ngự. Sau đó, Diệp Tâm Nghi đưa tay vào trong ngực, lấy ra Dao Trì ngọc lệnh, miệng thúc động pháp quyết, hào quang toàn thân nhanh chóng hội tụ về phía tay, bắn ra một luồng ánh sáng lấp lánh, sau khi thoát ra ngoài liền biến thành phượng hoàng bay lượn, hướng về phía huyết võng trên đỉnh đầu mà chống lại.
Khí huyết sát gặp phải quang mang thần thánh, hai bên ở thế không cùng tồn tại được, giữa hai bên hoa lửa bắn tung tóe, sấm sét chớp giật. Đang giằng co, huyết võng lấp lánh khí tà ác, không ngừng xâm thực khí thanh khiết bên ngoài Diệp Tâm Nghi, khiến cho Thanh Loan hào quang do Dao Trì ngọc lệnh phát ra trở nên ảm đạm, bị bức dừng lại ở giữa không, không cách nào phá được lưới máu mà thoát ra.
Cảm giác khí tức cổ quái của đối phương, Diệp Tâm Nghi cũng không chú ý đến thân thể bị trọng thương, hai mắt thần quang lấp lánh, một lòng kiên định cố gắng chịu đựng, bộc phát ra lực lượng kinh người, Dao Trì ngọc lệnh càng khuếch đại to hơn, khiến cho khí thế của Thanh Loan tăng mạnh, phát xuất một tiếng kêu trong trẻo như tiếng của phượng hoàng, thân thể chớp mắt hóa thành ánh sáng, lập tức chọc thủng huyết võng, bay lượn cao tới trời xanh.
Lắc mình tránh đi, Diệp Tâm Nghi tránh được đòn tấn công của Huyết Vu Nhị Sát, khuôn mặt trắng xanh lộ ra nét mệt mỏi. Chiêu tấn công này, tuy thuận lợi đột phá vòng vây, nhưng pháp quyết cổ quái của Huyết Vu Nhị Sát so với thuật tu chân của Trung Thổ có điểm bất đồng, đối phó vô cùng khó khăn. Điều này khiến nàng cảm thấy vất vả thêm bội phần.
Quay người lại, đúng lúc Diệp Tâm Nghi đang muốn xem qua tình huống của những người khác, nhưng lão nhị trong Huyết Vu Nhị Sát lại âm thầm đến gần. Một chưởng hàm chứa sức mạnh âm tà huyết sát đúng lúc nàng giật mình kinh hoảng đã xuất hiện ngay trước mặt.
Sắc mặt biến hẳn, Diệp Tâm Nghi phẫn nộ hét một tiếng, trong lúc vội vàng thân thể nhanh chóng ngửa về phía sau, tay trái hoành chưởng trước ngực tiếp lấy chưởng đó. Chưởng lực gặp nhau, Diệp Tâm Nghi thân thể run rẩy, miệng phun máu tươi, nhãn thần càng thêm ảm đạm. Đúng lúc đó, lão nhị thừa thắng xông lên truy kích, phong bế mặt trước của nàng. Mặt sau Huyết Vu Lão Đại cũng tấn công đến, ép nàng lọt vào hoàn cảnh khó khăn lần nữa.
Nguy hiểm đến gần, Diệp Tâm Nghi vừa giận vừa kinh hãi thét lên điên cuồng, ngọc lệnh trong tay ném thẳng lên trời, thân thể bỗng nhiên xoay vòng bắn đi, hai tay múa ra chiêu thức trông cổ quái, tầng tầng thanh mang đang co cụm chợt bành trướng lấy nàng làm trung tâm, hình thành quang trụ màu xanh xoay tròn lắc lư tạo nên những cơn sóng công kích thẳng vào Huyết Vu Nhị Sát.
Trên đầu, Dao Trì ngọc lệnh tự động bay xung quanh, tùy theo chuyển động của Diệp Tâm Nghi ở phía dưới mà gia tăng tốc độ. Ngọc lệnh cũng phát xuất một luồng hào quang xanh xanh, ngay khi nhị sát còn chưa lưu ý, phát sinh biến hóa xem ra rất to lớn.
Hét lên một tiếng tàn bạo, Huyết Vu Nhị Sát một trái một phải xoay quanh Diệp Tâm Nghi. Bốn tay của hai người múa lên, thủ thế rất kì dị, từng đốm huyết mang tùy theo sự điều khiển của thủ thế bọn hắn biến hóa phân bố ra bốn phía, cuối cùng hình thành một đám hồng vân ánh máu lấp lánh, theo sự khống chế của hai người nhanh chóng hợp lại với nhau hút lấy quang trụ do Diệp Tâm Nghi tạo ra, khiến cho chuyển động của quang trụ đó dừng lại, hai bên bước vào giai đoạn quyết liệt.
Giao phong diễn ra quyết liệt, chiến đấu sinh tử. Lúc đó, ba người không hề giữ gìn, ai nấy thúc động chân nguyên đến mức cực hạn. Chỉ thấy trong cuộc giao chiến này, quang trụ sắc xanh càng lúc càng chậm lại, mà hồng vân sắc máu bên ngoài cũng từ đậm nhạt dần đi, rõ ràng cả hai bên đều đã tiêu hao rất nhiều rồi.
Đang lúc quang trụ dần dần ảm đạm, huyết vân càng lúc càng mỏng manh, bỗng Dao Trì ngọc lệnh phía trên ba người bừng sáng, một luồng khí thần thánh từ trên trời đánh xuống, cùng với hai tiếng hô kinh hãi, đã chấn cho Huyết Vu Nhị Sát trọng thương bay hẳn ra ngoài, kết thúc một trường ác chiến.
Lạnh lùng hét lên, Diệp Tâm Nghi thừa thắng không dừng lại, thấy nhị sát trọng thương rơi xuống đất, thân ảnh lóe lên phân hóa ra mười quang ảnh, ngay khi nhị sát còn chưa kịp tổ chức phòng ngự, đã đánh bay thân thể hai người, hủy diệt thân thể của Đại Sát, chỉ còn nguyên thần trốn thoát. Dừng lại một chút, Diệp Tâm Nghi vừa tranh thủ thời gian nhanh chóng điều tức chân nguyên, vừa lưu ý động tĩnh bốn phía.