- Lục Vân, làm sao lại liên quan đến huynh ấy được?
Nhìn hai người, Văn Bất Danh nhất thời không có bất kỳ phản ứng gì.
Quy Vô đạo trưỏng phân tích:
- Thực ra điều này đơn giản thôi. Thế lực đằng sau Chính Đạo liên minh là Cửu Thiên Hư Vô giới và Vân Chi Pháp giới, Kiếm Vô Trần lại là đại biểu tuyển chọn cho Cửu Thiên Hư Vô giới tại nhân gian. Thù hận giữa hắn và Lục Vân bất luận khởi đầu từ ai đều rất khó giải quyết. Nên một khi Bách Linh chấp nhận yêu cầu của Cửu Thiên Hư Vô giới, sợ sau này lại rơi vào thế khó xử. Còn về việc đối phó với Địa Âm Thiên Sát, theo sự phán đoán của ta cũng hoàn toàn không ngoài việc nhiều người chưa chắc thành công. Vì vậy, Bách Linh cho rằng có hợp tác với Cửu Thiên Hư Vô giới và Vân Chi Pháp giới hay không cũng không quá khẩn cấp. Đó chính là nguyên nhân của việc một mực cự tuyệt.
Văn Bất Danh cau mày, ngẫm nghĩ những điều Quy Vô đạo trưởng vừa nói, Khiếu Thiên gật đầu đáp:
- Những lời vừa rồi của đạo trưởng rất đúng, ta cũng nghĩ như vậy. Còn nhớ ta đã từng nghe công chúa nói riêng, ân oán giữa Kiếm Vô Trần và Lục Vân không hề đơn giản như tưởng tượng. Bọn họ sinh ra dường như đã là địch thủ từ kiếp trước, ân oán dây dưa mãi không chấm dứt.
Ánh mắt biến đổi, Quy Vô Đạo trưởng hỏi:
- Theo như ý của huynh, tranh đấu giữa Kiếm Vô Trần và Lục Vân không chỉ vì hơn thua vũ công trong lục viện, vì Trương Ngạo Tuyết hay vì danh dự, hay lại vì một sự tình bí ẩn nào khác?
Khiếu Thiên cũng không khẳng định được:
- Cái đó ta cũng không dám chắc chắn, chỉ có công chúa mới biết rõ. Nhưng theo vẻ mặt ngày hôm đó của công chúa ta thấy được, thì có lẽ đúng là như vậy.
Nghe những lời nói đó, Văn Bất Danh lên tiếng:
- Được rồi, đã không rõ ràng thì đừng nói đến nữa. Dù sao thì mối thù oán giữa Kiếm Vô Trần và Lục Vân đã sâu sắc như thế, biết hay không biết lý do cũng chẳng ích gì. Bây giờ điều ta muốn biết là Bách Linh liệu có cách nào đối phó với Địa Âm và Thiên Sát hay không?
Khiếu Thiên chần chừ một lúc rồi nhẹ nhàng nói:
- Việc này không giấu gì hai vị, thực sự công chúa đã nghĩ ra một cách. Chỉ có điều cách này ta cũng không ngờ, đến cả ta cũng không hiểu rõ tại sao trong lòng công chúa lại nghĩ như vậy. Theo sự dặn dò của công chúa, tất cả các thành viên của Thiên Chi đô nếu không có việc gì đặc biệt thì không nên rời khỏi đó. Đối mặt cái gọi là Địa Âm Tà Linh và Thiên Sát Lệ Phách, mọi thành viên của Thiên Chi đô cần phải né tránh, không nên nghênh chiến.
- Như vậy à?
Quy Vô đạo trưởng và Văn Bất Danh đồng thời kêu lên kinh ngạc. Rõ ràng hai người cũng không hiểu rõ dụng ý thật sự của việc bỏ chạy, né tránh Bách Linh đề ra, lẽ nào đúng là đánh không được thì bỏ chạy?
Cười khổ một tiếng, Khiếu Thiên trả lời:
- Đúng như vậy. Vì sao ta cũng không hiểu rõ, có điều công chúa có nói qua, đến lúc cuối cùng mọi chuyện đều sẽ sáng tỏ.
Trầm tư một lúc, Văn Bất Danh nói:
- Khiếu Thiên, Bách Linh lần này phái huynh đến đây báo tin, không biết còn những tin tức gì, có thể nói ra được không?
Khiếu Thiên khẽ cười nói:
- Đáng lẽ là không được phép nói, bất quá công chúa cũng có đặc biệt dặn dò nếu như người nào đó không kìm được sự tò mò thì có thể nói cho biết cũng không việc gì.
Quy Vô đạo trưởng nghe thấy bật cười lớn, Văn Bất Danh lại hừ giọng nói:
- Bách Linh thật đáng ghét, cố ý trêu chọc ta. Lần sau ta mà gặp lại, để xem ta trêu lại đến giận mới thôi.
Khiếu Thiên cố nhịn cười rồi thản nhiên nói:
- Lần này đến đây chủ yếu là muốn nói với Lục Vân hai việc. Thứ nhất, Cửu Thiên Hư Vô giới ngoài việc phái Thiên Kiếm Khách tiến vào nhân gian ra, còn phái cả thủ tịch hộ pháp Bạch Quang bí mật đến trước. Lần này để đối phó với Địa Âm và Thiên Sát, theo như Cửu Thien Hư Vô giới nói thì bắt buộc phải tìm được "Thánh Long phù" và "Thiên Uy lệnh". Vì vậy, Hoa Sơn đã phái đi rất nhiều cao thủ phân bố khắp thiên hạ, mục đích vì hai đồ vật đó. Thứ hai, Địa Âm Tà Linh đã xuất hiện, còn Thiên Sát thì không biết đi hướng nào. Công chúa muốn ta báo cho Lục Vân, Thái Âm cũng sắp xuất hiện, thần khí cực mạnh chắc chắn che trời. Lúc đó quỹ đạo định mệnh mờ hiện, mọi chuyện đều là do túc duyên.
Phân tích những gì Khiếu Thiên nói, Quy Vô đạo trưởng hỏi:
- Việc thứ hai có chút hơi kỳ lạ. Bách Linh tại sao lại không nói rõ ràng, lại còn để chúng ta phải đoán?
Khiếu Thiên lắc đầu:
- Ta cũng không biết. Nhưng ta còn nhớ lúc công chúa nói những lời đó, thần sắc có chút gì hơi phức tạp, phảng phất như đã cảm nhận được những chuyện tương lai, khuôn mặt lộ ra vẻ ảm đạm.
Văn Bất Danh ngạc nhiên gặng hỏi:
- Theo ý của huynh thì khi Thái Âm Tế Nhật xuất hiện, có lẽ phát sinh ra những chuyện ngoài dự đoán? Còn nữa, Bách Linh có nói là bao giờ lại tiến nhập nhân gian không?
Khiếu Thiên liếc nhìn hai người, thở dài nhè nhẹ nói:
- Sợ là đúng như hai vị dự đoán, đến lúc đó sẽ có lẽ phát sinh ra những việc không ngờ. Còn về công chúa, nàng cũng có nói tạm thời chưa sắp xếp được, có thể phải sau ngày Thái Âm Tế Nhật mới có thể lại tiến nhập nhân gian.
Văn Bất Danh gật gật đầu, mở miệng muốn hỏi tiếp nhưng lại bị Quy Vô đạo trưởng ngăn lại:
- Được rồi, thời gian không còn sớm, cũng nên kiếm chút gì ăn. Có việc gì thì đợi Lục Vân trở về rồi hỏi cũng chưa muộn, đi thôi.
Như vậy, ba người đồng thời rời khỏi đại điện đi dùng cơm.
Ngọn Thập Linh, phía bắc Đan Hoa sơn khoảng ba mươi dặm. Đó là một ngọn núi vươn lên từ những ngọn núi nhỏ phủ đầy quái thạch. Ngọn núi này cao đến tận trời, quanh năm mây mù phủ kín. Vì vậy, khó có thể nhìn thấy hình dáng đỉnh núi.
Hoàng hôn, ánh dương ở chân trời tròn xoe như cái dĩa. Dưới vầng dương ấm áp hiền hoà, một đôi chim nhạn đi từ bắc xuống nam, bay lượn trong hoàng hôn chiều tà, cảnh tượng trông thật tuyệt mỹ.
Ngạo nghễ đứng trên đỉnh núi, Sát Huyết Diêm La quan sát toàn bộ khung cảnh, đôi mắt đỏ máu ẩn dưới mặt nạ lóe lên quang mang lạnh lẽo.
Phía sau, Vô Gian Quỷ Sát nhẹ giọng nói:
- Nắng tắt chiều buông (câu thành ngữ của Việt Nam miêu tả ngày tàn và bắt đầu đêm xuống - tựa như câu thành ngữ Lạc nhật tư duy, tịch dương tây hạ của Trung Quốc). Đó chẳng phải là miêu tả của nhân gian cảnh trước mắt sao? Hiện giờ, bốn giới Ma vực tổn thất gần một nửa, cao thủ Yêu vực toàn quân chỉ còn một, Hắc Sát Hổ Vương và Tam Nhãn Long Lang may mắn trốn thoát, toàn bộ vực chi tam giới trở thành thiên hạ của Quỷ vực chúng ta. Chỉ cần tiêu diệt được nhân gian chính đạo, đến lúc đó muốn đánh bại thiên chi tam giới cũng chỉ thêm vài ngày.
Sát Huyết Diêm La cười lạnh:
- Nhân gian chính đạo không đáng để sợ, mục tiêu chủ yếu của chúng ta vẫn là Cửu Thiên Hư Vô giới. Hiện nay Địa Âm và Thiên Sát đã xuất hiện gây sự chú ý rất lớn của Cửu Thiên Hư Vô giới, toàn bộ sức lực bọn chúng đều tập trung vào mặt đó. Như vậy, chúng ta có thể nhân cơ hội mà hành động, một mặt phân hoá thế lực của nhân gian, mặt khác chú ý quan sát tình hình của Địa Âm và Thiên Sát. Đợi khi cơ hội đến, nhử cho Cửu Thiên Hư Vô giới và Địa Âm Thiên Sát giao chiến, lợi dụng Thiên Địa nhị sát đó làm tan rã Cửu Thiên Hư Vô giới. Sau khi Cửu Thiên Hư Vô giới bị tiêu diệt, Vân Chi Pháp giới và Thiên Chi đô đương nhiên sẽ vô cùng sợ hãi, lập tức hướng vào Địa Âm Thiên Sát. Đến lúc đó chúng ta chỉ việc ngồi ung dung tận hưởng kết quả thôi.
Vô Gian Quỷ Sát cười lạnh nói:
- Những cao thủ còn lại của nhân gian, ai nấy đều tranh đấu hơn thua hoàn toàn như những hạt cát rời. Đợi đến khi Thái Âm xuất hiện, khí âm tà vươn đến trời, lúc đó Chính Đạo liên minh, Trừ Ma liên minh, Lục Vân, Huyền Phong môn, Thiên Ma giáo, Ma Thần tông, ân oán các bên rối như tơ vò khó mà giải quyết, tình thế buộc phải tàn sát lẫn nhau, thiên hạ đại loạn, như thế cuối cùng sẽ còn lại ai đây? ha ha ………..
Tiếng cười âm lạnh vang vọng khắp đỉnh núi Thập Linh, dưới ánh chiều tà, hai bóng người mờ ảo như trong mơ, phảng phất như u linh, lúc ẩn lúc hiện trong cuồng phong.
Đột nhiên, giữa mây mù hào quang sắc đen lóe lên, Vô Hồn Âm La hiện ra giữa không trung, hạ xuống bên cạnh Sát Huyết Diêm La.
- Diêm quân, vừa thu nhận được một tin tức rất mới, cao thủ Ma Thiên giới của Ma vực đột nhiên xuất hiện trong nhân gian, dẫn đầu là Tàn Vô Nguyệt – ma thần số một của Ma Thiên giới, cùng đi theo còn có ma thần số hai Hàn Tinh, ma thần số ba Đồ Diệt, còn có ma sát và rất nhiều ma tiên. Xem ra hình như đã xuất toàn quân tiến vào nhân gian một phen.
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnÁnh mắt đột nhiên biến đổi, Sát Huyết Diêm La âm lạnh nói:
- Ma Thiên giới tiến quân vào nhân gian ư? Có nhìn thấy Ma Thiên tôn chủ không? Còn nữa, Ma Ảo giới có động tĩnh gì không?
Vô Hồn Âm La đáp:
- Tạm thời vẫn chưa dò la được tung tích của Ma Thiên tôn chủ, còn Ma Ảo tôn chủ thì từ sau lần gặp ở Trường Giang đến nay cũng không thấy có động tĩnh gì nữa, hình như đã ẩn náu rồi. Ngoài những người đó ra, tất cả các cao thủ Thiên Ma giáo của nhân gian cũng bất ngờ xâm nhập vào nhân gian, Ngũ Hành tôn giả trong giáo cũng phân ra khắp thiên hạ, nghe nói là đang tìm Thiên Ma giáo chủ Âu Dương Vân Thiên.
Hai mắt lim dim, Sát Huyết Diêm La âm trầm nói:
- Đã như vậy thì càng thú vị hơn, càng có tính khiêu chiến đây. Được, chúng ta lại thử xem sao, xem ai là người cười cuối cùng? Hãy truyền lệnh của ta, toàn lực tập trung dò la động tĩnh của Ma vực, có tin tức gì thì lập tức về báo ngay. Ngoài ra, tạm thời không được gây xung đột trực tiếp với Chánh Đạo liên minh, hết sức chú ý trước tình hình của Địa Âm Thiên Sát.
Vô Hồn Âm La dạ một tiếng liền lắc mình đi liền.
Vô Gian Quỷ Sát nhẹ giọng hỏi:
- Diêm La, ma vực Ma Thiên giới lực lượng rất lớn tiến vào nhân gian, sợ rằng vô cùng bất lợi cho chúng ta, thật sự Huyết giới và Hắc Ám giới đều bị chúng ta tiêu diệt.
Sát Huyết Diêm La âm lạnh nói:
- Ngươi sai rồi, chúng ta chỉ tiêu diệt Huyết giới, còn Hắc Ám giới là do Lục Vân tiêu diệt. Hơn nữa, với tu vi của Ma Thiên tôn chủ, hắn ta không dám trêu chọc chúng ta đâu. Sự xuất hiện của hắn ta đương nhiên là có ảnh hưởng nhất định đối với chúng ta, nhưng cũng có lợi ích nhất định, ít nhất hắn có thể khống chế được Chính Đạo liên minh. Ngược lại Thiên Ma giáo đột nhiên xuất hiện trong nhân gian, làm cho chúng ta khó đoán được vì chuyện gì.
Vô Gian Quỷ Sát chần chừ một lát, rồi phán đoán:
- Diêm quân nghĩ những hành động bất thường của Thiên Ma giáo liệu có liên quan gì đến chuyện của Ma vực không?
Sát Huyết Diêm La nghe vậy cau mày, trầm ngâm lên tiếng:
- Điều này khó nói, một đằng là Ma vực, một bên là ma giáo, giữa bọn chúng thực sự có những điểm tương đồng, có lẽ như vậy cũng có khả năng. Được rồi, mặt trời đã lặn ……..
Đúng thế, mặt trời lặn rồi, bây giờ lại như thế nào đây?
Sáng sớm, những giọt nước lấp lánh quang mang óng ánh dưới ánh mặt trời.
Ở giữa rừng cây um tùm có một khoảng không trống trải, một bóng người bay đi bay lại rất nhanh, trường kiếm xanh thẫm di chuyển theo sát bên ngoài cơ thể, liên tục biến đổi phương vị, thân kiếm toả ra u quang vô cùng quỷ dị.
Mặt đất, cát bụi bay mù mịt, vô số cột gió thoang thoảng phản chiếu màu xanh của trường kiếm, lộ ra màu sắc sặc sỡ khác nhau hoàn toàn giống như có linh hồn, bay nhảy theo sự chuyển động của màn kiếm.
Ánh mặt trời chiếu qua những tán cây thưa thớt xuống giữa rừng. Lúc này, bóng người đang bay nhảy chuyển động bất ngờ dừng lại, lộ ra một người trung niên tướng mạo oai vệ đường hoàng, không ngờ đó chính là Giang Nam Tài Tử đã đoạt được Phệ Tâm kiếm.
Lúc này, hắn toàn thân thư thái ngạo nghễ giữa không trung, hai tay bắt kiếm quyết cổ quái, toàn thân phủ đầy quang mang xanh thẫm.
Xung quanh, Phệ Tâm kiếm vận hành theo quỹ đạo cổ quái, lúc thì nhanh như én liệng, giống như cửu thiên thần kiếm xuyên qua xuyên lại giữa trời, khi thì chậm rãi như nước chảy, hào quang u lục lấp lánh rõ ràng.