Thăm dò thấy Cửu Thiên hồng liên của Trương Ngạo Tuyết có thể khắc chế sức mạnh yêu ma quỷ quái, tâm tư Hắc Ám tôn chủ xoay chuyển nhanh chóng, trong thời khắc mấu chốt, thân thể chợt mờ đi tránh khỏi hỏa diễm chính diện.
Lách người xuất hiện ngoài mấy trượng, Hắc Ám tôn chủ lạnh lùng mở miệng:
- Không ngờ Cửu Thiên hồng liên của ngươi cũng có mấy phần lợi hại, đáng tiếc chỉ dựa vào thứ này, ngươi vẫn khó thoát khỏi ma chưởng. Bây giờ hãy xem ta hủy diệt ngươi như thế nào, tiếp chiêu!
Không lao tới trước, lần này Hắc Ám tôn chủ thi triển tinh thần công kích, dự định từ cự ly xa tiêu diệt Trương Ngạo Tuyết mà không tử đấu với nàng.
Cảm nhận được tinh thần ba mật độ cao đến gần, toàn thân Trương Ngạo Tuyết tử quang lóe sáng, Tử Ngọc chiến giáp xuất hiện vô cùng thần kỳ, tử mang lưu chuyển lập tức phản xạ toàn bộ tinh thần ba, tránh khỏi mọi công kích.
Nhìn thần sắc kinh ngạc của Hắc Ám tôn chủ, Trương Ngạo Tuyết xuất hiện vô thanh vô tức trước mặt hắn, thần kiếm trong tay đảo chuyển, một cỗ sức mạnh chấn động thiên địa cuộn trào ập đến đem theo hơn ngàn đạo kiếm mang tử sắc, hình thành một cụm tử vân bên ngoài thân thể ma tôn, phong kín mọi đường lui của hắn.
Thấy tinh thần công kích của mình vô dụng đối với Trương Ngạo Tuyết, Hắc Ám tôn chủ chấn động trong lòng, minh bạch rằng muốn giết nàng chỉ có thể ngạnh đấu. Nhìn đám mây tía xung quanh đang nhanh chóng thu hẹp lại, cảm nhận sức ép của khí tức thần thánh, Hắc Ám tôn chủ gầm lên một tiếng, hai lòng bàn tay đối vào nhau, một quang cầu màu đen chớp mắt xuất hiện.
Quang cầu được nâng lên cao, bề mặt lấp lánh ma mang, vô số ma chú từ trong thoát ra hình thành tinh thể ma vân xoay tròn, trong tiếng gầm vang của ma tôn phóng mạnh ra ngoài.
Tức thì một cỗ khí thế chấn động tim óc bùng phát từ trung tâm đám mây tía, chỉ nghe tiếng sấm vang trời, ánh chớp lóa mắt, lực ngoại phóng và lực nội áp gặp nhau hai bên không ai nhường ai. Tử sắc kiếm mang thần thánh đối chọi với hắc sắc ma mang tà ác, song phương triệt tiêu bài xích lẫn nhau, trong tiếng nổ kịch liệt dần dần tan biến, cuối cùng hóa thành khói bụi.
Hắc Ám tôn chủ hừ một tiếng lùi lại ba trượng, ma mang toàn thân lập lòe rối loạn, hiển nhiên một đòn này làm ma nguyên trong cơ thể hắn chịu chấn động nhất định. Đối diện, Trương Ngạo Tuyết cũng bay về sau ba trượng, tử hoa quanh thân lưu động, ánh mắt hơi ảm đạm, hiển nhiên trong lúc ngạnh tiếp đã thụ thương. Cách xa sáu trượng, hai người nhìn nhau chăm chú, chẳng ai lên tiếng, cứ như thế giữ nguyên sự im lặng. Một bầu không khí đầy áp lực lẩn quẩn xung quanh, giống như trước cơn mưa bão thấp thoáng dấu hiệu của sấm chớp.
Bên kia, Lâm Vân Phong tức giận xuất kiếm, cơn phẫn nộ đầy bụng hóa thành sức mạnh, Trảm Yêu Diệt Ma kiếm quyết trong tay hắn tung hoành múa lượn, kiếm mang màu bạc như tầng tầng quang võng xuất hiện trước cơ thể ma thần Trảm Ngọc, ma sát và ma tiên.
Thời khắc này, Lâm Vân Phong tuy biết không nên kích động, nhưng Dịch viên bị hủy diệt, đồng môn thảm tử, cộng thêm sư phụ đã chết khiến gã bất luận thế nào cũng khó thể kìm nén cừu hận trong lòng, tâm trí như điên khùng.
Thấy vậy, ma thần Trảm Ngọc hừ lạnh nói:
- Cẩn thận chút, tiểu tử này thần sắc cuồng dại, không chừng sẽ làm chuyện ngọc đá đều tan, nhớ đừng ngạnh đấu với hắn.
- Biết rồi, yên tâm đi.
Trong tiếng trả lời, ma sát phát động tinh thần công kích, còn ma tiên thì vây quanh Lâm Vân Phong dùng thân ảnh di động cực nhanh phân tán sự chú ý của gã, tạo cơ hội cho ma thần Trảm Ngọc.
Nhìn ba tên địch nhân, Lâm Vân Phong gầm rú như sấm, trường kiếm trong tay càng múa càng nhanh, kiếm khí lăng lệ phá không bắn tới, hơn ngàn đạo kiếm khí đan xen chồng lên nhau, trong phạm vi mười trượng hình thành một kiếm võng dày đặc mang theo khí tức thần thánh của Trảm Phong tiên kiếm, liên tục xâm chiếm ma mang hộ thể của địch nhân.
Khi kiếm mang đến gần ma mang, tinh thần dị lực cực kỳ quỷ dị cũng đồng thời ập đến, song phương đều hừ một tiếng giận dữ, quang mang hỗn loạn đầy trời, bốn bóng người bắn ra tứ phía.
Ổn định lại thân thể đang lắc lư, đầu óc Lâm Vân Phong chợt tỉnh táo, ánh mắt cừu hận nhìn chằm chằm về phía trước. Trong ba tên, ma tiên thương thế nặng nhất, tu vi yếu nhất, ở đợt công kích ban nãy, dù di chuyển nhanh chóng, tránh né được không ít đòn tấn công, tuy nhiên bản thân thương thế quá nặng nên lúc này biểu hiện chịu không nổi rõ nhất. Còn ma thần và ma sát tuy tốt hơn một chút, nhưng nguyên khí đã đại tổn vì Huyền Quỷ chân nhân, hiện thời đều cảnh giác nhìn Lâm Vân Phong.
Nhìn lướt qua Trương Ngạo Tuyết đang đối đầu với Hắc Ám tôn chủ, Lâm Vân Phong chợt xoay chuyển ý nghĩ, biết thời gian càng kéo dài càng bất lợi, cách tốt nhất hiện giờ chính là tấn công không cho địch nhân thừa cơ hội trị thương. Chỉ có như thế mới hy vọng đánh bại từng tên, tiêu diệt chúng để báo thù cho các đồng môn đã mất.
Nghĩ là làm, trường kiếm trong tay phải Lâm Vân Phong rung lên, giữa tiếng kiếm rít vang trời, thân thể gã lăng không bay tới, tả thủ bắt kiếm quyết nhắm đến ma tiên.
Phát giác ý đồ của Lâm Vân Phong, ma thần Trảm Ngọc gầm khẽ, vừa phát ám hiệu vừa phi thân lên không, hắc sắc loan đao trong tay chém ra ba phát đao cương tạo thành một hình tam giác trước ngực, mang theo lực đạo cực mạnh bay tới nghênh đón đòn tấn công của Lâm Vân Phong.
Đao kiếm va chạm, ngân sắc và hắc sắc giao phong, song phương giằng co giây lát, cuối cùng bùng nổ, khí lưu mạnh mẽ bức mỗi người tự bay về sau để hóa giải luồng sức mạnh này.
Ma thần mượn lực lùi lại, trong đầu tập trung phát ra tinh thần dị lực đáng sợ, xé gió xuyên mây kích trúng Lâm Vân Phong khiến gã rú lên một tiếng bi thảm. Cùng lúc đó Lâm Vân Phong cũng mượn lực bay lui, giữa lúc tinh thần công kích của ma thần ập tới, trường kiếm trong tay xoay ngược, một ngân sắc quang trụ dưới sự thôi động toàn lực của gã lặng lẽ xuất hiện trước ngực ma sát đang thừa cơ đánh lén.
Hắc mang lóe lên, ma sát bổ trúng một chưởng vào vai trái Lâm Vân Phong chấn bay gã. Còn một kiếm của Vân Phong lại xuyên thủng thân thể ma sát, Tràm Phong tiên kiếm mang theo khí tức thần thánh thôn phệ ma tâm của ma sát, lưu lại một lỗ lớn màu bạc trước ngực hắn.
Trong tiếng hừ đau đớn, thân thể Lâm Vân Phong rơi xuống mặt đất. Tinh thần dị lực của ma thần vẫn bám sát như hình với bóng, sóng tinh thần với tần số cực cao điên cuồng phá hủy thần kinh đại não, hủy hoại ý chí của Lâm Vân Phong, mưu đồ tiêu diệt gã.
Ma tiên thấy cơ hội hiếm có, hắc sắc quang hoa quanh thân lóe lên, thân ảnh chợt hiện trên đỉnh đầu Lâm Vân Phong, tay phải phát ra sức mạnh Ma Diệt Kì Tâm đáng sợ nện xuống một chưởng muốn dồn gã vào chỗ chết.
Nguy hiểm ập đến, ngọn lửa phẫn nộ bốc cháy bừng bừng trong mắt Lâm Vân Phong, tay trái gã ngầm bắt kiếm quyết, tay phải chợt nới lỏng trường kiếm rồi đẩy lên chặn một chưởng của ma tiên, dùng quyết chữ Niêm dính chặt thân thể địch nhân. Lạnh lùng nhìn ma tiên, khóe môi Lâm Vân Phong hiện lên chút âm độc, tả thủ thuận thế xoay một cái, Trảm Phong kiếm bay lượn xoáy thẳng lên cao, kiếm mang cực mạnh của nó chia cắt thân thể ma tiên, kiếm khí thần thánh từ từ hủy diệt nguyên thần ma tiên.
Tiếng rú thảm thiết từ miệng ma tiên truyền ra, ma thần Trảm Ngọc liền gầm lên không kịp suy nghĩ, thân thể lắc một cái xuất hiện trước mặt Lâm Vân Phong, một chưởng ấn vào ngực gã.
Lạnh lùng nhìn chưởng thế ma thần đánh tới, Lâm Vân Phong không chút sợ hãi, sắc mặt trở nên hết sức âm trầm, tay phải thu lại quyết chữ Niêm, cùng lúc buông thân thể ma tiên ra, cả người đột nhiên biến mất, nháy mắt xuất hiện kế bên ma sát đang bị trọng thương.
Ma thần Trảm Ngọc thấy không ổn vội khuếch trương linh thức, lập tức tra được hành tung của Lâm Vân Phong. Vừa quay đầu, đã thấy giữa hai tay Vân Phong thanh hồng quang mang lập lòe, một cỗ âm dương chi khí đang bao trùm đỉnh đầu ma sát, phá hủy nguyên thần yếu ớt của hắn.
Nhìn lại, thân thể ma tiên đã hoàn toàn tan rã, chỉ còn lại một khối hắc sắc nguyên thần vẫn đang cầm cự với Trảm Phong tiên kiếm, bất quá tình trạng gần như tan biến, có cứu cũng vô nghĩa.
Rống to một tiếng, ma thần Trảm Ngọc vận khởi toàn lực, tinh thần ba tập trung cao độ một đòn kích trúng đại não Lâm Vân Phong khiến gã bị bắn tung ra xa. Lướt đến cạnh ma sát kiểm tra thương thế, ma thần không nhịn được gào lên như dã thú. Bên kia, Lâm Vân Phong bị tinh thần dị lực đánh trọng thương, thân thể co giật mấy cái mới đứng dậy nổi.
Thù hận nhìn ma thần Trảm Ngọc, Lâm Vân Phong lạnh giọng:
- Không cần thương tâm, đợi chút nữa ta nhất định tiễn ngươi đi đoàn tụ với chúng.
Ma thần Trảm Ngọc gầm rống nói:
- Đáng ghét, bản ma thần hôm nay nhất định phải giết ngươi, thề không bỏ qua. Nạp mạng đây, tiểu tử!
Nguồn: http://truyenfull.vnTinh thần dị lực một lần nữa tập kích, phương thức tấn công quỷ dị tối thượng thừa của Ma tông đột nhiên triển khai, tinh thần ba dày đặc không chỗ nào không có phân bố xung quanh Lâm Vân Phong, không ngừng phá vỡ chân nguyên hộ thể của hắn, từng bước từng bước xâm nhập sâu vào linh hồn hắn.
Cảm giác thời khắc nguy hiểm đã đến, Lâm Vân Phong nghiến chặt răng, song thủ giao trước ngực thành thế âm dương, toàn thân thanh hồng quang mang luân chuyển lấp loáng, một cỗ khí thế bàng bạc tràn ngập tứ phía. Trong không trung, khí lưu bắt đầu chuyển động, vô số gió lốc xoay đảo hội tụ bên ngoài Lâm Vân Phong và ma thần Trảm Ngọc, chỉ trong giây lát đã hình thành hai đạo phong trụ lấy hai người làm trung tâm, toát ra màu sắc bất đồng lan tràn khắp nơi.
Khí thế bành trướng, khí lưu bùng phát, Lâm Vân Phong và ma thần tự động bay lên không cách nhau mười trượng, phong trụ hai bên ma sát nhau kịch liệt phát ra tiếng xoẹt xoẹt. Lúc này, toàn thân ma thần Trảm Ngọc hắc vân hội tụ, một đạo đao mang đen kịt từ trong mây bắn thẳng lên trời mang theo ma khí kinh thiên kéo dài không ngừng. Xung quanh đao mang hắc khí lan tỏa, xoáy tròn giống như hai con ma long đang bay lượn đầy uy vũ.
Lâm Vân Phong ánh mắt lạnh lùng, hai tay trước ngực không ngừng chuyển đổi pháp quyết, sau khi liên tục biến sáu sáu ba mươi sáu lần, quanh thân sinh ra một kết giới thanh hồng, khí thế uy mãnh đột nhiên tăng lên ba lần, âm dương chi khí lan tỏa bốn bề.
Nhìn hắc sắc đao mang của đối phương bổ xuống, Lâm Vân Phong thần sắc nghiêm túc, miệng quát lớn:
- Càn khôn vạn vật, âm dương thiên địa, tam giới ngũ hành, mình ta hiệu lệnh. Âm Dương pháp kiếm, diệt quỷ trảm tiên! Tàn, liệt, phá, diệt!
Thời khắc cuối cùng, Lâm Vân Phong đã thi triển chiêu thức mạnh nhất của mình - Âm Dương pháp kiếm.
Giữa không trung, hắc sắc đao mang kinh thiên động địa đột nhiên bổ xuống, mang theo toàn bộ tu vi của ma thần, hung hãn đánh trúng thanh hồng kết giới bên ngoài Lâm Vân Phong. Nhìn từ xa, chỉ thấy kết giới kịch liệt chấn động, ánh sáng xanh đỏ cấp tốc luân chuyển, toàn lực ngăn chặn đao thế mãnh liệt ấy.