Nhìn bốn phía xung quanh một lúc ánh mắt Lục Vân bỗng trở nên lạnh lùng, lúc này là cơ hội trốn thoát tốt nhất nhưng chàng lại
không chọn phương án trốn chạy. Là một nghịch thiên chi tử, ngông cuồng chống lại đất trời nên Lục Vân có một ý chí vô cùng kiên cường, càng gặp thất bại, càng bị áp chế thì lại càng dũng cảm vượt qua. Chạy trốn không phải là lựa chọn đầu tiên của Lục Vân, ngược dòng mà tiến và phấn đấu đến cùng mới là thiên tính của chàng.
Lúc đó thân thể Lục Vân xoay tròn bắn lên trời cao khoảng ba trượng thì bất ngờ rơi xuống. Chân phải kết hợp với sức mạnh toàn thân tung một cước lên trên thanh Như Ý Tâm Hồn kiếm, làm cho nó biến thành một đạo xích quang lao thẳng về phía Sát Huyết Diêm La. Liền đó, lợi dụng lực phản chấn xông lên, cơ thể đang trên không trung liền biến chuyển thân pháp lần ba, nhanh chóng xuất hiện trên đỉnh đầu của Sát Huyết Diêm La. Toàn thân Lục Vân chổng ngược bay xuống, hai tay hợp lại dùng toàn lực thi triển một thế Thái Sơn Áp Đỉnh từ trên đánh xuống một cách mạnh mẽ.
Cảm giác được đòn công kích của Lục Vân, Sát Huyết Diêm La vừa kinh hãi vừa phẫn nộ. Hắn không ngờ Lục Vân lại có ý chí kiên cường như vậy, có cơ hội mà không tẩu thoát, trái lại còn phát động tấn công, đúng là ý chí vững như sắt đá thật hiếm có. Tức khắc Sát Huyết Diêm La vung hai tay ra một cách mạnh mẽ, một kích của Sát Huyết Diêm La khiến cho luồng lôi điện tinh vân đang khống chế bị chấn nát. Hữu thủ huyết phủ vung lên, một luồng huyết luân chém thẳng vào cây Như Ý Tâm Hồn kiếm làm nó bị chấn bay lên. Tuy
vậy trên thân kiếm lại phát ra một đạo huyết ảnh. Thì ra là Thiên Ảnh Huyết
Mị đã xuất ra mang theo sự khủng bố vô tỷ hóa thân thành hàng vạn bóng hình, kèm theo tiếng gào thét đáng sợ bao vây quanh Sát Huyết Diêm La phát ra đòn công kích mãnh liệt dữ dội.
Đối diện với một trong hai hung linh của Quỷ vực, Sát Huyết Diêm La trong lòng đã minh bạch. Nên vừa nhìn thấy nó đã không kìm chế nổi, hắn liên tục gầm lên giận dữ, huyết quang toàn thân bùng phát tạo thành một kết giới để ngăn chặn nó lại. Cũng đúng lúc đó, sức mạnh mãnh liệt đang tấn công từ phía trên đầu làm cho hắn ta phẫn nộ phát cuồng nói một cách cay cú:
- Lục Vân ta sẽ khiến ngươi không kịp hối hận.
Nói xong tay tả vung chưởng, tay hữu vung phủ vừa hay ngăn được đòn công kích từ hai tay của Lục Vân.
Sát Huyết Diêm La nhìn Lục Vân đang chổng ngược bằng ánh mắt u ám đáng sợ, ánh huyết quang toàn thân hắn lại bắt đầu dâng lên mạnh mẽ, sức mạnh huyết sát hung bạo vô cùng. Luồng huyết sát kinh hồn đó được tung ra một cách điên cuồng và thông qua hai tay truyền thẳng vào cơ thể của Lục Vân, chàng bị chấn động tới mức toàn thân run rẩy dữ dội. Máu tươi từ trong miệng phun ra thành những đám huyết vụ phủ đầy toàn bộ không gian xung quanh.
Cảm giác được tâm địa độc ác của Sát Huyết Diêm La, ánh mắt Lục Vân phát ra ánh hào quang kỳ lạ, sự thù hận cao độ hiện lên trong ánh mắt chàng xạ vào Diêm La khiến hắn cảm thấy khẽ run. Trong lúc này, hiểm nguy như vậy Lục Vân phải làm sao đây?
Tuy nhiên trong sát na này, Lục Vân linh giác tìm thấy nơi sâu thẳm nhất của tâm linh một sự khiêu khích, trên khuôn mặt trắng bệch không nhịn được nở một nụ cười và điều này càng khiến cho Sát Huyết Diêm La càng cảm thấy bất an.
Tâm niệm nhất chuyển, tay phải Lục Vân hiện ra Trấn Hồn phù phong ấn toàn bộ không khí thần thánh kỳ quái của hồn phách nguyên thần xuất hiện
trên cây huyết phủ tràn đầy sắc khí huyết sát, lập tức làm cho ánh hào quang của nó mờ nhạt. Khiến cho luồng huyết sát chi khí trong nội thể của chàng chỉ trong chốc lát đã yếu đi rất nhiều.
Cùng lúc tay trái xuất Hóa Hồn phù, sức mạnh có thể hóa giải thế gian tà đạo chi lực nối liền với tay của Sát Huyết Diêm La. Sức mạnh đáng sợ có thể thôn phệ tất cả đã dễ dàng đánh tan đòn công kích của kẻ địch và bắt đầu phản công trở lại một cách dữ dội.
Ánh mắt có chút biến đổi, Sát Huyết Diêm La gầm lên một tiếng. Âm thanh dữ dội đó làm cho Lục Vân toàn thân run rẩy, luồng chân khí bảo vệ cơ thể bị phá vỡ và sắc mặt trở nên u ám xám xịt. Chàng hiểu hắn ta muốn vùng ra khỏi đôi tay của mình, trong ánh mắt u ám của chàng lộ ra vẻ tàn khốc, với ý chí hết sức kiên cường thôi thúc hai luồng sức mạnh thần bí nhất trong cơ thể bắt đầu công kích liên miên không ngừng về phía đối phương.
Đối với Sát Huyết Diêm La một kẻ cường bạo nhất Quỷ Vực mà nói, hắn ta hiểu rõ uy lực cũng như sức mạnh thần kỳ nhất thế gian của Trấn Hồn phù. Còn Hoá Hồn phù vật bá đạo nhất Quỷ vực hắn ta cũng có hiểu biết. Lúc này cơ thể hắn lại đang bị công kích bằng hai luồng sức mạnh đáng sợ nhất đó, Sát Huyết Diêm La trong lòng hiểu rõ cho dù hắn ta có bất diệt chi thể thì cũng khó mà vượt qua được đòn phản công với hai luồng sức mạnh uy lực tuyệt luân đó.
Suy nghĩ một lúc, Sát Huyết Diêm La quyết định trước hết phải thoát khỏi tình thế bất lợi này. Thế nên hai tay hắn ta không cử động gì, chân trái đột nhiên đá thẳng lên, một luồng sức mạnh cường bạo cùng với chân trái của hắn ta công kích mãnh liệt vào ngực của Lục Vân làm cho chàng bị bay lên.
Lục Vân cười ảm đạm, thực ra trước khi hắn ta ra tay chàng đã hiểu rõ ý đồ của hắn, chỉ là vì lúc đó không kịp né tránh và hơn nữa không còn sức lực chống đỡ lại. Cho nên cuối cùng đành chịu đòn công kích của hắn và bay thẳng lên trời. Thân thể quay tròn vài vòng, Lục Vân vừa ổn định được tư thế của
mình thì nhìn thấy Sát Huyết Diêm La xuất hiện ngay trước mắt nên trong lòng kinh hãi vô cùng.
Trong lúc nguy hiểm lâm đầu, Lục Vân nhìn đòn công kích lao tới trong ánh mắt bất ngờ lộ ra ánh hào quang lấp lánh, rất nhanh chóng tay phải liền rút ra một vật từ trong người vội vàng tiếp chiêu. Nụ cười lạnh nhạt của Sát Huyết Diêm La thể hiện rõ hắn ta vốn quyết tâm dùng chiêu này để giết chết Lục Vân, tuy nhiên khi Lục Vân đỡ được chiêu này thì hắn ta trong lòng đột nhiên run rẩy, trong ánh mắt lộ ra cái vẻ kinh ngạc sợ hãi và miệng phát ra âm thanh phẫn nộ điên cuồng.
Đúng lúc lâm nguy Lục Vân đột nhiên nghĩ đến sự việc trước kia của Quỷ vực, trong khi nguy cấp liền lôi Càn Khôn Ngọc Bích ra tiếp chiêu của Sát Huyết Diêm La. Lúc đầu ở Quỷ vực cũng chính là Càn Khôn Ngọc Bích này đã phong ấn Diêm Vương lệnh trong vài nghìn năm, đó là một trong hai vật duy nhất có thể khống chế được Sát Huyết Diêm La. Còn một vật nữa đó là thứ mà Lục Vân đã từng nhìn thấy ở Âm Thi Quỷ Vương thành, nó là con vật được khắc trên tế đàn - Bát Nhãn kỳ thú.
Hai tay giao tiếp nhau Sát Huyết Diêm La gào thét thê thảm, thân thể biến thành một loạt những huyết quang trong chốc lát lùi ra sau khoảng mười trượng. Nhìn chằm chằm vào thứ mà Lục Vân cầm trong tay với ánh mắt hung ác, rồi hỏi một cách phẫn nộ:
- Lục Vân, vật mà ngươi cầm trong tay là lấy từ đâu ra vậy?
Giọng nói phẫn nộ pha chút kinh ngạc và hãi hùng, chứng tỏ rằng sự việc bất ngờ xảy ra làm cho hắn ta bị kích động vô cùng.
Lục Vân vừa tranh thủ hít thở linh khí trong không khí để khôi phục lại phần công lực đã tiêu hao, vừa nói một cách lãnh đạm:
- Từ đâu không nhất thiết phải nói cho ngươi biết, bây giờ đã có Càn
Khôn Ngọc Bích trong tay, ai thắng ai thua còn chưa biết được.
Gào lên vài tiếng điên cuồng nóng nảy, Sát Huyết Diêm La nói:
- Ngươi nghĩ có vật đó thì ngươi có thể làm gì nào? Chỉ là chuyện viễn vông thôi. Chỉ cần nó không tiếp xúc đến người ta thì nó sẽ không thể gây một chút nguy hiểm hay đe doạ gì cho ta, điều đó có nghĩa là ngươi đang cầm một món đồ vật vô dụng. Ta vốn dĩ đang do dự xem có nên lấy mạng của ngươi hay không, nhưng bây giờ đã đến nước này rồi thì ta làm sao có thể để ngươi tiếp tục sống được nữa. Lục Vân, hãy chịu chết đi!
Nói xong cây huyết phủ trong tay chuyển động xoay tròn bay vút lên cao, ánh hào quang màu máu phát ra một cách thần tốc như muốn xé nát bầu không khí. Giống như luồng ánh sáng hình cầu phát ra vô số những lưỡi dao sáng phân bố toàn bộ không gian liên tiếp không ngừng bắn ra phía ngoài.
Chứng kiến tất cả cảnh tượng đáng sợ đó, Lục Vân nghĩ đến tình cảnh lần đầu tiên tiếp chiêu của hắn, trong lòng bỗng kinh hãi vô cùng và nhận ra rằng cho dù mình có Càn Khôn Ngọc Bích đi chăng nữa thì cũng không phải là đối thủ. Từ sự phân tích đó, nhận thấy Sát Huyết Diêm La có tâm muốn giết hại mình, Lục Vân hiểu rõ là nên tìm cách rời khỏi đây trước nếu không chàng sẽ rất dễ bỏ mạng, mà chàng lại không thể chết tại đây được.
Nhanh chóng thu hồi thần kiếm và Thiên Ảnh Huyết Mị lại, Lục Vân nhìn con Tứ Linh thần thú trên vai hạ giọng nói:
- Tiểu Linh nhi, sinh tử thành bại chính là ở chiêu này, tất cả dựa vào mi đấy, hãy thể hiện uy lực của mình đi.
Sau một hồi nhẫn nhục chịu đựng, Tứ Linh thần thú cuối cùng có được cơ hội bộc lộ sở trường của mình, lúc này nó có phần vui sướng. Tuy nó cũng cảm giác được sức mạnh đáng sợ của Sát Huyết Diêm La, nhưng đối với một con vật sức mạnh thần bí vô hạn như nó mà nói thì chẳng có gì đáng sợ cả. Nó bay đến trước ngực của Lục Vân và hai mắt đỏ hồng nhìn hướng về phía ánh hào quang màu máu đang bay tới, miệng nó mở ra chuẩn xác tiếp chiêu của Sát Huyết Diêm La phát ra âm thanh vang động trời đất. Chỉ thấy ngũ sắc hào
quang bùng phát, kèm theo đó là luồng sức mạnh chọc thủng trời và không một dấu hiệu báo trước bất ngờ xuất hiện ngay trước mặt Sát Huyết Diêm La.
Lúc đó trong kết giới hàng trăm dặm được khống chế bởi Sát Huyết Diêm La, cùng với tíếng gầm rống của Tứ Linh thần thú làm cho toàn bộ kết giới bỗng chốc nghiêng ngả vỡ nát, trong nháy mắt hoàn toàn biến mất một cách vô hình. Còn ánh hào quang màu máu kia dưới tiếng gầm rống đó đã bị chấn động phát tán toàn bộ, huyết phủ cũng chuyển động xoay tròn rồi bay ra ngoài. Đồng thời ngọn lửa màu sắc sặc sỡ được kẹp giữa luồng sức mạnh vô cùng mạnh mẽ không gì không đạp đổ được xuất hiện ngay trước ngực của Sát Huyết Diêm La, trong lúc hắn không kịp né tránh Tứ Linh thần thú đã công trúng ngực thêu hình con ác quỷ…
Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vnTiếng kêu kinh hãi phẫn nộ lúc đó bỗng chốc vang lên, đòn công kích bất ngờ đó của Tứ Linh thần thú hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của hắn. Nhưng điều làm cho hắn cảm thấy kinh ngạc là con vật cổ quái không đáng để ý đó lại có một sức mạnh phi thường tuyệt thế. Tiếng gào thét kinh thiên động địa đó như muốn xé nát cả trời đất, âm thanh dữ dội của nó làm cho mặt nạ của hắn bị rách nát và lộ ra bộ mặt máu me.
Sự kinh ngạc và sợ hãi không thể nói hết được, lúc đó Sát Huyết Diêm La cảm thấy không yên tâm một chút nào. Hắn vẫn chưa kịp phản ứng gì thì ngọn lửa màu sắc sặc sỡ đó đã công thẳng vào ngực, sức mạnh của nó và Diêm Vương lệnh trên chiến giáp va đập vào nhau tạo nên tiếng nổ kinh thiên động địa. Sau đó, Sát Huyết Diêm La bay nhanh lại phía sau tạo thành một đám khói mù mịt cuồn cuộn xuất hiện trên không trung.
Nhìn đòn công kích đó, Lục Vân một lần nữa khẳng định uy lực của Tứ Linh thần thú và đem nó chạy ngược lại hướng mà nó vừa công kích. Thông qua Ý Niệm Thần Ba, Lục Vân biết được lần này Sát Huyết Diêm La bị thuơng rất nặng, tuy nhiên cho dù như vậy nhưng sức mạnh mà hắn ta tung ra quả là
kinh thế hãi tục, so sánh với hắn thì mình còn kém xa. Lục Vân hiểu tạm thời
không thể giết được hắn mà bản thân đang bị trọng thuơng, nên chàng đã chọn cách rời khỏi đây.
Lục Vân vừa chạy đi thì Sát Huyết Diêm La bất ngờ phản công, bộ mặt đầy máu méo mó dữ tợn, miệng phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa:
- Lục Vân, ngươi không thoát được đâu, cho dù ngươi có trốn nơi chân trời góc bể ta cũng phải xé nát ngươi thành vạn mảnh để thoả mãn mối hận trong lòng ta.
***
Trên Triều Âm Lĩnh tất cả vẫn như xưa, Bách Linh nhìn xung quanh một lúc biết được rằng Lục Vân đã rời khỏi đây, trong lòng nàng tự nhiên có cảm giác hụt hẫng như mất mát một cái gì đó. Lần trước đến thăm Lục Vân, vì chàng không có nhà nên để lại bức thư, lần này đến không nhìn thấy bức thư nữa biết rằng chàng đã trở lại và đã rời xa ngay sau đó, nên trong lòng nàng tự nhiên thấy khó chịu. Nghĩ đến tất cả những chuyện xảy ra trong Nhân gian trong thời gian gần đây khiến Bách Linh vô cùng lo lắng, nàng quyết định vào Nhân gian để tìm Lục Vân.
Đang bay trên mây, Bách Linh một mặt phân tích địa điểm mà Lục Vân có thể xuất hiện, một mặt bay hướng về phía sông Hoàng Hà chuẩn bị quan sát xem lục viện của chính đạo có động tĩnh gì không. Trước khi bay đến sông Hoàng Hà, Bách Linh cảm giác được một luồng khí tức cổ quái, nàng liền cúi đầu xuống nhìn và bất ngờ phát hiện ra một cảnh tượng kỳ lạ hiếm thấy.
Trên sông Hoàng Hà, một con Tam Đầu linh xà khổng lồ bay luợn vòng quanh trên bầu trời. Miệng của nó rất to và không ngừng đóng vào mở ra, luồng không khí mạnh mẽ cuộn tròn vô số những con cá bé nhỏ vào trong miệng của Linh xà. Trên mặt nước, một lão già xấu xí trạc thất tuần đang đứng đó ánh mắt chăm chú nhìn nhìn con linh xà trên bầu trời, bỗng từ trong miệng
lão vọng ra tiếng cười u ám nham hiểm.