Hờ hững quay lại, Lục Vân nhìn xung quanh, ánh mắt chàng dõi theo Ngạo Tuyết rồi luớt qua đám người Lâm Vân Phong, Tử Dương, Thương Nguyệt một lượt, cảm xúc tang thương bi thống bỗng trỗi dậy nhất thời khiến tim chàng đau thắt và thống khổ vô cùng.
Những gì trước từng có kia thế mà bây giờ tất cả đều hoá thành hư ảo, chỉ còn lưu lại trong tâm những kỷ niệm khó phai theo đó mà dấy lên một nỗi buồn vô tận. Thông thường khi mọi cái đã thành hư không ví như đã bỏ đi thật xa, hoặc chỉ còn lưu lại trong tâm tư sẽ hay như vậy chỉ là một cảm giác gì đó rất mông lung.
Nở một nụ cười tang thương, bỗng Lục Vân quay đầu hướng lên trời gầm lên một tiếng chấn động tứ phía, khí lưu quanh thân bắt đầu di động phi vũ trong không trung, trong đôi mắt chàng xuất hiện những nét dị biến, lúc này đây ánh lên những tia sáng màu đỏ tà ác đang nhảy múa tựa như đang chứa đựng một bí mật.
Không cần giấu diếm nữa Lục Vân toàn thân loé lên những tia huyết quang, một cỗ huyết sát chi khí tại Huyết Hà đồ đang được che giấu tấn công thần tốc lên trên. Nhìn vào Lục Vân, lúc này chỉ thấy quanh thân hình thành một quả huyết cầu đầy vẻ tà ác, phát ra vô số tia huyết mang rất quỷ dị.
Khi huyết sắc bát quái bức ra, tức thì huyết sát chi khí hội tụ thành tám đạo quang nhận1 tự xoay vần quanh nó, chứa đựng uy lực cuồng dã có thể phá nát vạn vật cùng với một phương thức liên tục không dứt hướng về Lục Vân chuẩn bị phát động đợt tấn công. Bên kia Thiên yêu đang toàn lực bức lùi Thiên ảnh huyết mị định chấn khai nó để chuyển sang giáp kích Lục Vân; còn Ma mị thì đang huyễn hoá thành vô số thân ảnh phong cuồng xâm thực linh thể của Long hồn.
(1 Đạo quang nhận: đạo ánh sáng sắc bén tựa chuỳ thủ.)
Nhìn về phía tám đạo quang nhận tà dị đang công tới mình, Lục Vân bỗng loé ra một ý định táo bạo, trong đôi mắt toé lên một tia sáng tà ác quỷ dị. Gầm lên một tiếng Lục Vân song thủ giao thoa, huyết sát chi khí toàn thân tuỳ Lục Vân thi triển hội tụ thành một cỗ huyết sắc cuồng phong hàm chứa lệ sát tà phách chi khí mãnh liệt đối chiêu với Huyết Hà đồ.
Ngay thời khắc này, Lục Vân quyết định thi triển Huyết sát huyền cương mà chàng thu được trong Toả Hồn tỉnh tại Quỷ vực Hắc Hà gian, dĩ tà đối tà, dĩ sát chế sát. Chỉ thấy huyết quang tán xạ, phát ra âm thanh kinh thiên tựa như sấm sét mùa khô khiến cho khí lưu bốn bề chấn mạnh, mọi người đứng quan chiến bất luận ai cũng phải thối lui.
Trong tiếng nổ lớn Lục Vân toàn thân chấn động, miệng thổ tiên huyết hoá thành đám huyết vụ trước ngực. Bên trên Kiếm Vô Trần cũng bị chấn động toàn thân, Lục Vân toàn lực phản kích thông qua Huyết Hà đồ tạo ra một lực phản chấn khiến cho hắn cũng phải chịu không ít ảnh hưởng.
Bị đẩy lùi bởi huyết sắc bát quái, Lục Vân nhãn thần nhất lãnh, trên khuôn mặt anh tuấn hiện rõ tầng tầng ám hồng quang đầy vẻ tà dị, đồng thời song thủ trước ngực trong đám huyết vụ bắt ấn sử ra một pháp quyết thần kỳ mạc trắc hình thành lên một đạo bát quái hà đồ sáng rực những tia sáng cổ quái.
Nhìn kỹ thấy vô số tia sáng trên bát quái hà đồ nhanh chóng dung hợp lai, cuối cùng hiện lên một cổ tự màu đỏ quỷ dị, cổ tự đó là Hoá Hồn.
Tự nhiên thấy xuất hiện hai cổ tự, Kiếm Vô Trần cùng với đám người quan sát đồng thời chấn động, nhận thấy đó có thể chính là Quỷ vực Hoá Hồn đại pháp. Nhưng mọi người đều biết đây không phải là Hoá Hồn đại pháp, bởi vì nó là do Lục Vân vốn dung chân nguyên thi triển Hoá Hồn phù trong cơ thể.
Thời khắc này, trong tình huống cửu tử nhất sinh, cuối cùng Lục Vân cũng thi triển thần bí pháp quyết thâm tàng bất lộ của mình.
Hô lớn một tiếng, Kiếm Vô Trần quát:
- Chịu chết đi, Lục Vân. Lúc này dù ngươi có là đại la thần tiên cũng không thoát nổi Huyết Hà đồ. Tiếp một chiêu tối hậu của ta, Huyết Hà đồ thần!
Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULLTrong tiếng quát lớn, Kiếm Vô Trần khai triển song thủ sử dụng Tử hoa thôn nhật pháp quyết vận toàn thân chân nguyên mau chóng hội tụ, sau đó xuất một đạo tử sắc thái dương bay thẳng về phía huyết sắc bát quái trên không.
Đồng thời, trên trời tầng tầng di thiên huyết tráo mau chóng thu nhỏ lại, nhìn lại lúc này đã hoá thành một cây huyết kỳ lấp lánh sắc đỏ, bên trong Thiên yêu cùng Khấp huyết ma mị rống lên ghê rợn giận dữ hướng về phía Thiên ảnh huyết mị cùng Liệt hoả long hồn.
Kiếm Vô Trân toàn lực thi triển pháp quyết, chỉ thấy tại huyết kỳ hình thành một không gian đặc thù, vô số huyết mang quanh tử sắc thái dương toàn chuyển phi vũ. Huyết mang khi bay qua tử sắc thái dương liền hội tụ lại thành một quang trụ rực ánh sáng màu đỏ tím chiếu vào mặt dưới của huyết sắc bát quái, tức thời một luồng sáng cực mạnh loé lên huyết sắc bát quái uy lực tăng lên gấp ba. Tám đạo quang nhận quanh bát quái hoá to ra, trông như tám đạo phích lịch thiểm điện hàm chứa hồng mang rất đáng sợ lần lượt tấn công Lục Vân.
Trên trời, vô số huyết sắc quang mang hàm chứa huỷ diệt chi lực dồn dập tấn công vào Hoá Hồn phù trên đầu Lục Vân. Huyết Hà đồ với uy lực trảm thần diệt ma đấu với Hoá Hồn phù - vật hung tàn lệ sát chi lực của thế gian. Hai bên tức thời xung đột mãnh liệt, vô số phích lịch kình lôi như pháo hoa lúc giao thừa tựa như một trận bạo phong huyết sắc, điên cuồng
Bốn bề không khí cấp tốc lưu động hợp lại thành một trận lốc xoáy kinh hãi thế tục khiến cho dưới mặt đất cát bay đá chạy hỗn loạn, làm xuất hiện vô số hố sâu hàng trượng bụi bay mù mịt.
Giữa tầng không Kiếm Vô Trần toàn thân tử sắc quang hoa lúc ẩn lúc hiện, khuôn mặt anh tuấn khi tái xanh khi đỏ ửng, thân thể không kìm được run lên bần bật nhãn thần lộ vẻ kinh hãi. Có thể thấy ngay lúc này, trong đầu hắn kinh nộ như thế nào. Song thủ mở rộng, Kiếm Vô Trần nỗ lực duy trì tình trạng hiện nay vận khởi Huyết Hà đồ toàn lực tấn công.
Bên dưới Lục Vân song thủ giơ cao lên trời, huyết sát chi khí toàn thân cuồn cuộn dâng lên hòng duy trì cho Hóa Hồn phù vận chuyển bình thường. Giận dữ nhìn lên trên Lục Vân khuôn mặt hơi tái đi, thần sắc hàm chứa vẻ kiên cường. Tuy mồ hôi tuôn như suối, thân thể rung đông mãnh liệt nhưng Lục Vân vẫn không lùi lại cắn răng chống cự với Huyết Hà đồ
Xung quanh, mọi người sau khi bi đẩy lùi ra xa đã quay trở lại, chăm chú quan sát trận chiến kinh hãi thế tục. Từ đầu đến cuối, Lục Vân sau nhiều lần ngạnh tiếp khiến cho chân nguyên đã hao tổn khá nhiều. Còn bên trên, Kiếm Vô Trần tuy đã hai lần bị đánh trọng thương, chân nguyên cũng tiêu hao không ít. Cho dù Lục Vân quả thật rất lợi hại, thế nhưng lần giao chiến này, Hóa Hồn phù không có cơ hội đánh bại Huyết Hà đồ cũng bởi vì lúc này so ra chân nguyên Kiếm Vô Trần hao tổn ít hơn.
Thấy Lục Vân dần dần bị đẩy xuống, trong mắt môn nhân Dịch viên lộ rõ vẻ thê lương cùng cực. Ngay lúc này, mọi người đã minh bạch rằng Lục Vân tuy lợi hại nhưng vô lực phản công, cũng chính là thừa nhận ý nghĩ là Lục Vân sẽ bại. Chỉ là trong thâm tâm mọi người, Lục Vân dù có bại, cho dù đó là bại bởi Kiếm Vô Trần thì cũng là thua bởi một âm mưu vô sỉ.
Về phía trận chiến Lục Vân trong lúc kháng cự toàn thân chấn động, thân thể bị đẩy lùi theo đó thổ ra một vòi tiên huyết, cơ thể bị kích trúng một chiêu mau chóng rơi xuống, khuôn mặt tái xanh, cặp mắt vô thần nhìn lên trời lộ rõ vẻ không cam chịu đối với kết cục này. Hóa Hồn phù mất đi sự trợ lực của Lục Vân bỗng tiêu thất vô tung, còn Huyết Hà đồ với một uy lực thôn phệ đáng sợ với tốc độ kinh nhân đang mau chóng bay về phía chàng.
Cật lực kiểm tra nội thể chân nguyên, Lục Vân nhận thấy toàn thân chân nguyên đã hao tản không còn sót lại chút gì, cảm giác sinh mệnh sắp tận, khóe miệng chàng hiện lên một nụ cười mỉm. Gắng gượng quay đầu, nhân lúc chưa rơi hẳn xuống đất chàng cố gắng đưa mắt nhìn về mặt đất tựa như hiện lên khuôn mặt vui cười bất diệt khó quên.
Ngạo Tuyết trước giờ vốn mỹ lệ, lúc này trong mắt đã nhoà nước mắt. Thương Nguyệt nét tiếu dung đã mất, vẻ mỹ lệ ẩn chứa nỗi lo lắng với trái tim tuyệt vọng thống khổ. Vân Phong lúc này rống lên thất thanh, thần tình cuồng nộ hàm ẩn vẻ bi thương vô cùng. Tử Dương chân nhân thì toàn thân chấn động mạnh, khuôn mặt già nua hiện rõ vẻ thê lương bi thống.
Bốn bề rộ lên những âm thanh lờ mờ, tại thời khắc sinh tử này Lục Vân đột nhiên liên tưởng đến nhiều điều, chỉ thấy lực lượng thôn phệ đang dần bức đến không cho chàng một cơ hội nào để lưu luyến thời khắc tối hậu này.
Đến khi huyết sát chi khí thâm nhập thân thể, một lực lượng đáng sợ xuất hiện mau chóng thôn phệ Lục Vân, mọi người bên dưới không kìm được la lên thất thanh như cảm thán cho kết cục này.
Nhìn thấy Lục Vân bị huyết sát chi khí như một cái lưới bao vây, Kiếm Vô Trần không kìm được ngửa cổ cười tựa như là sỉ nhục chàng. Tóm lại hắn nghĩ, đây chính là thời khắc sinh mệnh Lục Vân coi như đã kết thúc. Ngạo nghễ nhìn xung quanh, lúc này trong đầu hắn rộ lên một niềm vui chiến thắng khó tả. Trong trận chiến gian nan này tuy phải trả một cái giá khá đắt thế nhưng cuối cùng cũng tiêu diệt được Lục Vân - mối hoạ trong lòng hắn, đối với Kiếm Vô Trần mà nói thì đó là một cái giá chấp nhận được.
Một tiếng thét điên cuồng theo miệng Lâm Vân Phong phát ra, thần tình thảm thiết, khuôn mặt với những giọt lệ giận dữ lộ rõ vẻ bi thống làm cho mọi người xung quanh nhìn thấy mà cảm động.
Tử Dương chân nhân đứng bên thần tình như chết lặng, khuôn mặt già nua nở một nụ cười thê lương. Trương Ngạo Tuyết nhìn về phía xa nơi Lục Vân đang rơi xuống, trong đôi mắt nàng từng giọt lệ từ từ tuôn ra, chỉ thấy những tia sáng nhởn nhơ như giễu cợt chiếu rọi lên thân thể mông lung của nàng. Thương Nguyệt im lặng đứng nhìn hiện trường đôi môi mím chặt lại, một tia máu từ khoé miệng nàng chảy xuống, chính vì trong lòng nàng chứa đầy huyết lệ theo đó mà phá tan giấc mộng của nàng rồi cuối cùng nước mắt cũng tuôn trào.
Dường như mọi việc đã kết thúc, thời khắc này mọi người đều cảm thấy hơi thở của Lục Vân đang mau chóng tiêu thất.