Phát hiện được sự biến đổi của Tứ Linh thần thú, U Minh Ma long giận dữ gào thét không ngừng, thân thể to lớn vài trăm trượng lập tức nở rộng, chỉ một lúc đã đuổi kịp Tứ Linh thần thú.
Cứ như vậy, bầu trời bị hai con thú lớn chiếm cứ, người quan sát trận chiến đều bốc mình lên cao, lẳng lặng từ xa quan sát tình hình hai bên.
Hải Nữ hơi thất kinh, nhẹ hô:
- Không ngờ con rồng đen đó còn có được bản lĩnh như vậy.
Bách Linh vẻ mặt nặng nề, than nhẹ:
- Thời điểm này nhìn lại, con U Minh Ma long này có thể so sánh được với thực lực của Cự Linh thiên thú.
Thương Nguyệt lên tiếng:
- Ngoại trừ chuyện này ra, U Minh Ma long còn có một ưu thế, đó là nó có thể tùy ý đi xuyên qua đất, chúng ta rất khó vây khốn được nó.
Trương Ngạo Tuyết cau mày nói:
- Muội đột nhiên suy nghĩ, ngày đó khi mấy người Ngọc Loan gặp con Ma long này, không biết có phải nó cố tình ẩn giấu thực lực không?
Bách Linh lên tiếng:
- Tỷ cũng có suy nghĩ này, con U Minh Ma long này xảo trá vô cùng, trí tuệ không thua chúng ta, rất có khả năng ẩn giấu một điều quan trọng nào đó.
Hải Nữ nghe vậy, lo lắng hỏi:
- Chúng ta có cần phải nói cho bảo bối thông minh biết để nhắc nhở nó cẩn thận không?
Thương Nguyệt trả lời:
- Hải Nữ đừng lo lắng, Đại linh nhi cũng rất thông minh, nó chắc chắn sẽ thấy rõ mọi chuyện.
Bách Linh nói:
- Được rồi, Lục Vân đã đến, không nói trước chuyện đó.
Ba người nghe vậy xoay mình, chỉ thấy Lục Vân đã đến, vẻ mặt có mấy phần nặng nề.
Thấy vậy, Hải Nữ hét lên:
- Sư phụ, để cho con đi giúp bảo bối thông minh đối phó với con rồng đen đó.
Lục Vân đáp:
- Đừng nóng, trước hết hãy nghe ta nói một chuyện. Hiện nay xung quanh đây ngoại trừ Bạch Vân Thiên đang quan sát, còn có hai người quen của chúng ta, một là Kiếm Vô Trần, người kia chính là Sở Hoài Dương. Bọn họ lúc này đang ẩn thân trên không trung cách đây hơn mười dặm, đang nhìn chăm chú động tĩnh của chúng ta.
Trương Ngạo Tuyết đáp:
- Nếu phát hiện ra bọn họ, chúng ta liền ra tay ép bọn chúng hiện thân, sau đó mới tiêu diệt.
Lục Vân lắc đầu nói:
- Chuyện này không gấp được, huynh nói cho các muội biết là để các muội ngầm lưu ý, đừng vội đánh động bọn chúng. Hiện nay, với thực lực của chúng ta, Kiếm Vô Trần không dám xuất hiện, một khi chúng ta ra tay, hắn chắc chắn bỏ đi xa, như vậy chẳng khác lãng phí cơ hội vô ích.
Bách Linh hiểu ý của chàng, nhẹ giọng nói:
- Huynh muốn dụ địch thâm nhập, để bọn chúng tự mình rơi vào bẫy chăng?
Thương Nguyệt cất tiếng:
- Suy nghĩ không sai, nhưng trong tình huống thế nào Kiếm Vô Trần mới sẽ tự động xuất hiện?
Lục Vân nói:
- Điều này phải trông vào vận khí của hắn. Nếu như huynh suy đoán không sai, lúc sau còn có cường địch xuất hiện, đến lúc đó nếu hắn cho là có cơ hội khá tốt, liền sẽ chủ động xuất kích đánh lén chúng ta.
Trương Ngạo Tuyết tiếp lời:
- Như vậy, bây giờ chúng ta giả như không biết, ứng phó với những chuyện trước mắt trước đã.
Lục Vân nói:
- Đúng thế, trước hết đừng để ý đến, các muội tiếp tục quan sát cuộc chiến, huynh sẽ giữ khoảng cách nhất định với các muội để tránh việc hắn dùng Hậu Nghệ thần cung đánh úp chúng ta.
Ba cô nghe vậy vẻ mặt biến hẳn, đồng thanh nói:
- Huynh phải cẩn thận.
Lục Vân gật đầu nhè nhẹ, buông câu yên tâm liền lắc mình bỏ đi.
Trong tầng mây, Tứ Linh thần thú giận dữ tròn mắt nhìn địch nhân, hai cánh mở ra che phủ trời đất, lúc vẫy lên thì gió bão gào rít, dòng khí mạnh mẽ nhấp nhô xung động, mạnh liệt như ánh sáng xông thẳng đến U Minh Ma long.
Đối mặt với công kích của Tứ Linh thần thú, U Minh Ma long vẫy cái đuôi khổng lồ, mây mù màu đen di chuyển nhanh chóng ẩn chứa sức mạnh âm tà quỷ dị, nhanh chóng đón đỡ.
Giữa không trung, làn sáng chói lòa cùng với mây mù màu đen gặp nhau, hai bên thuộc tính tương phản, khí tức tương khắc, lập tức liền sản sinh dị biến, sức mạnh to lớn chớp mắt bị kích nổ, ngưng tụ thành một quả cầu ánh sáng khuếch tán nhanh chóng, chớp mắt đã đột phá qua điểm giới hạn, tạo nên một vùng sáng rực rỡ ngập tràn sự hủy diệt.
Thời khắc đó, trời đất rung chuyển, cuồng phong quét qua, dòng khí đáng sợ tuy chỉ giới hạn trong không gian giữa Tứ Linh thần thú và U Minh Ma long nhưng sức hủy diệt đó lại điên cuồng hoang dã không kiềm chế được, lập tức để lại một vết nứt rất sâu trên mặt đất khiến Hoa Sơn bị rẻ làm hai.
Mới giao tranh lần đầu, hai con kỳ thú chỉ mới thử qua công kích có tính thăm dò, tuy uy lực kinh khiếp, nhưng đối với bọn chúng gần như chỉ mới bắt đầu mà thôi.
Tiếp theo đó, U Minh Ma long triển khai công kích, chỉ thấy bốn trảo của nó múa lên, cái đuôi khổng lồ lắc lư, thân hình to lớn trông có vẻ nặng nề kỳ thực rất mau lẹ, thế công của nó sắc bén, quả thực không cách nào mô tả được.
Bốn bề, mây đen dày đặc, sức mạnh tà ác nhất thế gian ẩn chứa bên trong duy trì công kích, từng đợt sóng tiếp từng đợt sóng hướng thẳng đến Tứ Linh thần thú, tiêu hao, ăn mòn bá khí vương giả được nó phát ra.
Đối mặt với công kích như vậy, Tứ Linh thần thú tự nhiên ra sức phản kích, hai trảo múa lên, hai cánh vẫy vùng, thế công mạnh mẽ cùng với làn sáng chói mắt, chớp động bay lượn giữa không trung, đối lập hẳn với mây đen cuồn cuộn.
Thỉnh thoảng, Tứ Linh thần thú còn gào thét giận dữ vài tiếng, âm thanh rung trời quét sạch mọi thứ, cột sáng trong miệng không gì ngăn được.
Công kích cùng cấp bậc, khác hẳn về thuộc tính. Hai bên cứ tụ lại với nhau, hình thành trên bầu trời những vụ nổ liên tiếp, hệt như từng quả cầu ánh sáng bày thành trận pháp, cứ thế vận hành.
Giao chiến tiếp tục, hủy diệt kéo dài.
Hai con thú lớn giao tranh khiến cho trời đất chấn động, mặt đất như kêu khóc.
Thời khắc đó, phương viên ngàn dặm không chút an bình, núi sông chấn động, đê bao vỡ nát, hoa cỏ héo rũ, động vật bỏ chạy, không khác gì trong một trận hạo kiếp thiên tai.
Trận chiến này kéo dài hơn nửa canh giờ, hai con thú lớn không hề né tránh, ngươi tranh ta đoạt.
Cả hai lần lượt thi triển thần uy ép cho những người quan sát cuộc chiến phải lùi lại, gia tăng thêm khoảng cách.
Bầu trời, cuồng phong không ngừng, mây đỏ như ngọc, làn sáng màu trắng rực rỡ cùng với mây mù màu đen tụ lại, tạo nên một rặng mây đỏ tuyệt đẹp, lúc thì tiến lên, lúc thì lùi lại, lơ đãng mãi không trôi đi.
Trong gió, Tứ Linh thần thú giận dữ trừng mắt địch nhân, miệng gào thét không ngừng.
Trong mây, U Minh Ma long mở to con mắt thật lớn xoay chuyển, toát ra khí quỷ dị âm hiểm.
Một phen giao chiến, tình hình dần rõ, hai con vật có thể nói là kỳ phùng địch thủ, khó phân được cao thấp. Bạn đang đọc truyện được lấy tại
TruyệnFULL.vn chấm cơm.
Thời gian, chầm chậm trôi qua.
Khi cuồng phong dừng lại, Tứ Linh thần thú trảo phải đưa ra, phát xuất một quả cầu ánh sáng chói sáng, chầm chậm bay thẳng về phía U Minh Ma long.
Nhìn thấy quả cầu ánh sáng này, U Minh Ma long ánh mắt cảnh giác, cũng đưa trảo phải ra phía trước, phát xuất một quả cầu ánh sáng to cỡ như vậy nhưng màu đen, chầm chậm đón đỡ.
Trước đây, hai con thú lớn công kích rất nhanh, không phân được cao thấp. Bây giờ bọn chúng giảm chậm tốc độ, gia tăng sức nặng thì tình hình sẽ như thế nào đây?
Vấn đề này, chỉ lướt qua trong đầu những người quan sát, ngay lập tức, hai quả cầu liền gặp nhau giữa không trung.
Lúc đó, hai quả cầu màu sắc khác nhau, tính chất khác nhau kết dính với nhau, liền nhanh chóng hòa hợp làm một, màu sắc nó không ngừng chuyển đổi, cuối cùng trở nên màu trắng toát.
Nhìn thấy đến đây, U Minh Ma long gào lên giận dữ một tiếng, trảo trái nhanh chóng múa lên, lại là một quả cầu ánh sáng màu đen bay đến.
Thấy vậy, Tứ Linh thần thú rống nhỏ một tiếng, hai cánh trên lưng múa lên tùy tiện, phát xuất ra một cột sáng giữa đường đánh trúng vào quả cầu ánh sáng màu đen, tạo nên âm thanh sấm sét.
Đồng thời, Tứ Linh thần thú lợi dụng cơ hội này, thu hồi lại quả cầu màu trắng bạc, nhẹ nhàng nuốt lấy vào trong miệng.
U Minh Ma long thấy tình hình như vậy, vẻ mặt chấn động, lập tức giận dữ kích động xông đến, triển khai công kích gần.
Nhìn thấy nó xông đến gần, Tứ Linh thần thú ngạo nghễ kêu dài, hai cánh múa lên cuồng phong xuất hiện, thân thể bay lên né tránh công kích của U Minh Ma long.
Sau đó, hai trảo Tứ Linh thần thú múa lên, phát ra làn sáng đỏ rực, ảo hóa thành một vuốt rồng to lớn chụp thẳng đến U Minh Ma long.
Một kích vồ hụt, U Minh Ma long lập tức ngẩng đầu, trong miệng phun ra ánh sáng ma, nhanh chóng ngưng tụ thành một vầng mây sáng màu đen giữa không trung ngăn lấy công kích của Tứ Linh thần thú.
Đồng thời, U Minh Ma long vẫy cái đuôi to lớn, thân thể trong lúc di chuyển ngang cuốn lên một đợt cuồng phong, bắt đầu triển khai phản kích.
Giữa không trung, vuốt rồng to lớn gặp phải vầng mây sáng màu đen, hai bên hơi hơi giằng co, mây đen liền đột nhiên tan vỡ, vuốt rồng tiếp tục tiến lên.
Lúc này, cái đuôi to lớn của U Minh Ma long quét đến, trong lúc né tránh không kịp, nó đã chọn phương thức hai bên cùng chết, công thẳng đến Tứ Linh thần thú.
Thấy vậy, Tứ Linh thần thú gào nhỏ một tiếng, thân thể linh hoạt lại bay lên lần nữa né tránh một chiêu này.
Bên dưới, U Minh Ma long không hề né tránh, Lôi Thiên trên lưng nó tức thời ra tay, dùng sức mạnh Lôi Thần quyết mạnh mẽ đỡ lấy một chiêu này của Tứ Linh thần thú.
Lúc đó, thân thể Lôi Thiên run lên, kêu gào tại chỗ rồi bị hất bắn đi, nhưng nhờ vậy lại hóa giải được nguy cơ cho U Minh Ma long, cho nó cơ hội lấy lại hơi, rồi đỡ lấy thân thể Lôi Thiên.
Kết quả như vậy, Tứ Linh thần thú có phần bất bình, nhưng nó lại không hề xúc động, ngược lại trong mắt toát ra vẻ khiếp sợ, kinh ngạc nhìn kẻ địch trước mắt.
Thời khắc này, Tứ Linh thần thú phát hiện được một điều gì đó bí mật, đó là nhờ quả cầu ánh bạc nó vừa nuốt lấy, bên trong có chứa khí tức của U Minh Ma long, ẩn giấu bí mật của U Minh Ma long.
Dường như cảnh giác trước biến hóa của Tứ Linh thần thú, ánh mắt màu xanh của U Minh Ma long lấp lánh, cái nhìn lạnh lùng với nó, mơ hồ có chút tức giận.
Tứ Linh thần thú bất động, nó lạnh lùng nhìn lại, toàn thân toát ra một chút khí tức kỳ dị, đang từ từ giấu đi khí tức của bản thân. Tình cảnh này hơi có phần quái dị, Lục Vân phát hiện được trước hết, tiếp theo chính là U Minh Ma long và mấy người Bách Linh.
Quá trình này chỉ xảy ra trong giây lát. Khi toàn thân Tứ Linh thần thú làn sáng kéo vạn trượng, ánh xanh vờn quanh thân, bầu trời sáng ngời bắt đầu âm u trở lại.
Thấy vậy, Lục Vân khóe miệng nhếch lên như hơi cười. Bốn người Bách Linh thần sắc kinh ngạc, lại tỏ ra hơi lo lắng.
U Minh Ma long chấn động giận dữ vô cùng, gào thét bay đến, tình hình đó hệt như bầu trời bị tê liệt đang nhanh chóng tập hợp lại.
Gào lên một tiếng lớn, Tứ Linh thần thú không chút lùi lại, hai vuốt múa lên, hai cánh giang ra, toàn lực ứng phó với địch.
Lần này, tình hình giao chiến có phần quỷ dị, Tứ Linh thần thú chuyển đổi thuộc tính của sức mạnh bản thân, mô phỏng theo đặc tính âm u của U Minh Ma long, như vậy, khi hai khí tức gặp nhau, công kích hai bên liền không tạo nên tính bài xích nữa mà dung hợp làm một.
Bầu trời, làn sáng màu đen thẫm, màu xanh lục thẫm đều có, hai con thú lớn quay cuồng múa may tạo nên sóng khí kinh thiên, tạo nên cuồng phòng có sức mạnh phá hủy rất lớn khuếch tán ra bốn bề xung quanh.
Giao đấu gần, nguy hiểm vô cùng. Tuy không còn hào quang hoa lệ nhưng lại có nhiều nguy cơ khó tránh được.
Như vậy, thân thể hai bên chạm vào nhau, cào xé lẫn nhau, tiếng gào giận dữ liên miên không ngừng cứ mãi kéo dài.