Ma Giới.
Thời gian đối với một con ma trùng nhỏ mà nói thì tịnh không hề có chút ý nghĩa nào, núp mình đằng sau mấy khooid hỏa nham cự đại, một con ma trùng nhỏ bé đang an an tĩnh tĩnh hấp nhiếp năng lượng. So với những con ma trùng không có ý thức khác thì con ma trùng này phát dục nhanh hơn nhiều. Ở trong thân thể của con ma trùng này, dưới sự dẫn đường của một ý thức âm ám, ma trúng tăng tốc độ hấp nhiếp những vật chất dinh dưỡng ở xung quanh một cách có ý thức.
Những ngày nhàm chán như thế cũng không biết là đã trải qua bao lâu, một vạn năm, hoặc giả trong khoảng thời gian càng lâu hơn, rốt cuộc rồi cũng có một ngày ….
Ầm ầm!!
Ở trên bầu trời của sơn cốc, một tiếng sấm nổ vang lên, mây đen cuồn cuộn mang theo ma khí nồng nặc từ khăp tứ phía tụ tập lại, chúng bao trùm lấy cái sơn cốc bốc ngùn ngùn ánh lửa, khắp đất trời vang lên những tiếng xoèn xoẹt ầm ầm rồi đổ mưa to.
Cơn mưa lớn ồ ạt trút xuống, nước mưa rơi xuống trong sơn cốc đầy lửa, khiến cho tàng mảng từng mảng khí vụ màu trắng bốc lên ngùn nghịt, nước mưa tuy rơi mạnh nhưng lại không thể dập tắt được những ngọn lửa lâu năm không tán của Hỏa Diễm cốc.
Xuy!
Một tiếng động nho nhỏ vang lên, sau đó thì từ trong khe nứt của mấy khối hỏa nham, một con ma thú nhỏ độ ba xích với lớp da non nớt màu đen lắc lắc thân người chui ra, con ma thú nhỏ này có hình dạng tựa như báo đen, nhưng tướng mạo lại có chút hưng tợn, ở trên trán của nó có mộc một chiếc sừng sắc nhọn và dài ngoằn.
Con ma thú yếu nhược này có móng vuốt sắc nhọn mà rắn chắc, còn có một chiếc đuôi ác ma khá dài, chỉ bất quá trên bề mặt của nó hiện tại đầy dẫy những vết thương, mà lại hoàn toàn là những vết cào, vết thương ở dưới dụng mở toang hoác ra, những dòng máu đen không ngừng từ chổ đó nhỏ xuống, ẩn ước còn có thể nhìn thấy ruột của nó trong đó.
Con ma thú nhỏ này hiển nhiên là bị thương khá nặng, mục quang ảm đạm, nó lắc lư thân người đi tới trung ương của Hỏa Diễm cốc, thân thể lắc lắc mấy cái rồi cũng ngã nhoài xuống đất, bốn chân duối thẳng ra, hai con mắt đen láy vẫn còn mở to ra ….
Dưới cơn mưa ồ ạt từ trên trời tẩy rửa và cuốn trôi lấy những thi thể của những ma thú cấp thấp, ở phía cốc khẩu của Hỏa Diễm cốc, một con ma thú bàng đại đang chầm chầm bước tới, chiếc đuôi hình mũi dùi dài ngoằn kéo lết dưới đất và lắc qua lắc lại.
Bùng!
Bùng!
Con ma thú có lớp da thịt nhô lên cuộn cuộn đó mỗi khi bước một bước thì cả mặt đất liền chấn động một cái. Khi đi qua thi thể của con ma thú đang nằm ở giữa đường đi thì nó nghi hoắc nhìn lướt qua con ma thú màu đen nằm dưới đất, khi mục quang quét qua vết thương đang mở toác ra ở dưới dụng thì liền hiểu ra rồi chầm chậm bước qua, há to cái miệng to lớn ra làm lộ ra hai hàm răng trắng âm sâm, kèm theo đó là những giọt nước dãi nhỉu xuống dưới ….
Ngay khi cái miệng to tớn đó ra để chuẩn bị ăn thịt cái thi thể nằm giữa đường thì con thú nhỏ vốn đã chết bất thình lình vùng dậy, thân mình lao vào miệng của con thú kia như chớp giật, cái sừng sắc bén đâm vọt lên đầu của con ma thú to lớn. Từ lúc con ma thú nhỏ vùng lên thì con ma thú lớn đã phát giác thấy không ổn, hai hàm răng trắng âm sâm liền hợp lại, nhưng vẫn không thể sánh lại được với tốc độ của con ma thú nhỏ.
Xuy!
Chiếc sừng sắc nhọn đâm thẳng vào khoang sọ của con ma thú lớn, mấy dòng màu đen thuận theo chiếc sừng chảy xuống và tràn ra khỏi miệng của nó.
Hống!
Con ma thú lớn gầm lên một tiếng thống khổ, dùng sức lắc lắc đầu, nhưng vẫn không hề có tác dụng gì, một lượng lớn máu đen vẫn cứ thuận theo miệng của nó mà chảy xuống dưới.
Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vnOanh!
Con ma thú bàng đại đó ngã cái ầm xuống đất, một chiếc sừng sắc nhọn từ trên đỉnh đầu của nó đâm ló ra ngoài, cái lỗ đó càng lúc càng lớn, sau đó thì con thú nhỏ màu đen từ trong đó chui ra, trong cặp mắt đen láy lấp lánh ánh sáng âm lãnh, độc ác, ngoài ra còn có một tia giảo trá.
Sau khi con thú nhỏ đó chui ra thì những vết thương trên thân thể đều biến mất, ngay cả vết thương ở dưới bụng cũng chỉ còn lại một vết thương nho nhỏ mà thôi.
Con thú nhỏ đó lười nhác lắc lắc thân mình, rồi bất thình lình từ trong thân thể của nó bùng phát ra một luồng hắc vụ.
Ba ba!!
Một loạt những tiếng phành phạch truyền lại, từ trong thân thể của nó mọc dài ra những sợi lông đen, mỗi một sợi lông đen đều lấp lánh hàn quang chẳng khác gì những cây cương châm.
Bộ dạng vốn nhỏ bé khả ái của nó đốn thời trở nên uy mãnh và hung ác. Cặp mắt đen sâm lãnh chuyển động một vòng, một cổ khí tức khát máu tán phát ra, bất thình lình con thú nhỏ đó tựa hồ như đã phát hiện ra cái gì, giương tai nghe ngóng xung quanh, sau đó thì tấn tốc chui lại vào trong đầu của con thú đã chết - - cái đầu của con thú này sớm đã bị ăn thịt hết sạnh rồi.
Không lâu sau, lại có một con ma thú cự đại bước tới và dừng lại ở trước thi thể của con ma thú kia, do dự trong chốc lát rồi con ma thú đó rốt cuộc cũng há to cái miệng ra, nuốt luôn cả cái đầu của con ma thú kia ….
Tinh hoa của mỗi một con ma thú đại bộ phận đều tập trung ở trong cái đầu của nó.
Khi con ma thú nhỏ từ trong cái đầu của con ma thú to như núi kia chui ra thì ở trên lớp lông của nó đã sinh ra một lớp vảy màu tím xanh, bỏ lại cụ thi thể ở đằng sau, con thú nhỏ này tấn tốc chui sâu vào đằng sau lớp hỏa nham ngoắc ngéo phức tạp ….
Pháp tắc sinh tồn ở Ma Giới là vĩnh hằng bất biến: Mạnh được yếu thua, kẻ thích nghi thì sống.
Nhưng đối với con ma thú nhỏ màu đen có ma thức cường đại mà nói thì cuộc sống sinh hoạt và khảo nghiệm ở Ma Giới chính là gian trá và ngoan độc, chí thiểu thì khi đang ở trong trạng thái yếu nhược, nếu như muốn sinh tồn, muốn phát triển thì cần phải tuân theo cái quy tắc này.
Hết lần này đến lần khác, con thú đen nhỏ đã dùng thủ đoạn đặc biệt để giết những con ma thú mạnh hơn nó, hai con hung thú tương cách rất xa vừa nãy chính là do nó dẫn dụ tới đây một cách chẳng tiếc sức, sau đó thì đại chiến một phen trong cốc, cuối cùng thì chiếm tiện nghi.
Đối với nó mà nói thì bất quản là kế mưu hay những thứ gì khác, tất cả mọi thứ đều cần thiết, tất cả đều là vì -- sinh tồn ….
Đó là một loại bản năng!
Thời gian -- đối với thần, ma mà nói thì chẳng hề có chút ý nghĩa nào cả, đối với một con thú nhỏ mà nói thì cũng chẳng có chút ý nghĩa nào, tất cả đều chỉ vì hấp thu đủ ma khí, cũng là để sưu tập nguồn năng lượng cần thiết cho việc tiến hóa ….
***$^^$***
Lại mấy vạn năm nữa trôi qua, ở trong Hỏa Diễm cốc không biết là đã có biết bao nhiêu ma thú chết ở nơi này, ở trong cảm tri của tất cả những ma thú thì nơi này tán phát ra mùi máu tanh nồng nặc, luôn luôn hấp dẫn bọn chúng, nhưng đồng thời cũng là nơi trí mệnh.
Đó là vào một đêm u tĩnh, bầu trời treo cao ba vầng trăng sáng chói, ở trên một khối nham trụ do những mảng hỏa nham chồng chất lên nhau mà thành, một đoàn hắc ảnh dần dần giang rộng thân thể ra.
Hống!!
Một tiếng gầm bạo lệ từ trên đỉnh của khối nham trụ này truyền ra vang vọng khắp bốn phía, một màn ba văn hắc sắc từ trên đỉnh của nó theo đó mà lan rộng ra xung quanh, toàn bộ những khối nham trụ cao hơn khối dưới chân hắc ảnh đều bị san bằng.
Ở trên đỉnh của khối nham trụ, một đoàn hắc ảnh hình con báo chầm chậm giang rộng ra, thân thể càng lúc càng cao, càng lúc càng lớn, chiếc chân trước dần dần nâng lên, những ngón chân nhỏ bé biến nên càng lúc càng dài, năm chiếc vuốt dài và sắc bén ló ra.
A!
Một tiếng hét lớn vang lên, trên đỉnh của thạch trụ, một Ma tộc phổ thông với một sừng trên đầu, toàn thân trần trụi, trên bề mặt thân mình là một lớp vảy màu tím, ở giữa mông của y là một chiếc mũi dùi thuần do vảy cấu thành chầm chậm mọc nhú và dài ra, nó uốn éo gấp khúc trong không trung chẳng khác gì một con rắn, trong lúc uốn áo nó phát ra những thanh xoang xoảng của kim thiết va chạm với nhau.
Tiếng nói của gã Ma tộc cấp thấp lúc vừa mới bắt đầu thì rất là không lưu loát, một lúc sau thì dần trở nên thục luyện: "Rốt cuộc thì ta cũng lại khôi phục rồi, cáp cáp cáp … rốt cuộc cũng thoát ra khỏi cái thân thể của ma thú rồi."
Hắc ảnh đó nhìn quyét ra khắp tứ phía, dưới ánh trăng chiếu rọi lên trên mặt của gã Ma tộc đó, trong con ngươi màu đen ẩn ước có chớp sáng mấy tia màu tím.
"Ta … ta là …." Quá trình săn bắt ăn thịt theo bổn năng thực hiện trong suốt một thời gian dài đã khiến cho đầu óc của con ma thú nhỏ màu đen trong lần đâu biến hóa này có hút hỗn độn, tùy theo sự nỗ lực truy tìm đối với bổn nguyên thì một loạt những tin tức ồ ạt ập vào đại não.
"Ta … ta … ta là Phong Vân Vô Kị!" Cặp mắt của gã Ma tộc yếu nhược này đột nhiên bừng sáng và trợn tròn lên: "Cáp cáp cáp … không sai, ta chính là Phong Vân Vô Kị, Phong Vân Vô Kị chính là ta, nơi này -- chính là Ma Giới, là lĩnh thổ sau này của ta! Cáp cáp cáp …."
Phong Vân Vô Kị với toàn bộ phần ý thức âm ám có tính cách cực kỳ bất đồng so với trước đây, ngẩng đầu nhìn lên trời, Phong Vân Vô Kị nhìn vào ba vầng trăng sáng phân bố đều đặn trên không trung, còn linh hồn thì đã liên hệ với bổn tôn ở Kiếm Vực!
"Bổn tôn, ta đã hóa hình, hãy chuyển ma nguyên của ta tới đây." Dựa vào mối liên hệ của linh hồn, Phong Vân Vô Kị không ngừng la lối trong linh hồn.
Kiếm Vực.
Ở dưới Kiếm Các, cả tòa núi đều trở nên chấn động, một Phong Vân Vô Kị khác ở trong lòng núi mở mắt ra, trong mắt chỉ có một phiến băng lãnh, sau đó thì một đạo hăc quang từ dưới ngọn núi của Kiếm Các bùng phát, nó mang theo khí tức khủng bố bay vun vút trong hư không, sau đó thì phá khai hư không và biến mất vào đầu bên kia ….
Ma Giới.
Một đoàn ma khí từ trên trời lao xuống như sao xẹt và đâm sầm vào thân thể của Phong Vân Vô Kị, đoàn ma khí hung dũng đó bao bọc lấy toàn bộ thân người của y, từng tia từng tia ma khí len lõi vào trong các yếu huyệt mà chui vào trong thân thể của y chẳng khác gì như có sinh mệnh, nguồn ma nguyên bàng bạc và tinh thuần đả thông toàn bộ kinh mạch trong thân thể của Phong Vân Vô Kị. Với thân thể trải qua mấy vạn năm chùy luyện bởi ma khí thì bất luận là cường độ kinh mạch hay là tính rắn chắc đều cường hãn không không ít so với nhân loại, bản thân bộ ma thể này của Phong Vân Vô Kị có tính chất kiêm dung rất mạnh đối với ma khí, dưới sự phối hợp về các mặt thì cổ ma khí bàng bạc đó liền trực tiếp đả thông những đường kinh mạch mà "Hấp Tinh Đại Pháp" cần, hơn nữa liền đề thăng lên tới cảnh giới đệ tứ trọng thiên của Hấp Tinh Đại Pháp.
Rắc rắc!!
Cùng lúc với khi đệ tứ trọng thiên của Hấp Tinh Đại Pháp đạt đến thì thì từ trong thân thể của Phong Vân Vô Kị cũng truyền ra những tiếng răng rắc của xương cốt, thân hình nguyên bổn cao lớn bất thình lình liền kéo cao lên một lần nữa.
A!
Phong Vân Vô Kị đột nhiên cong vòm người lại, miệng gào thảm lên một tiếng, sau đó thì ở đằng sau lưng của y truyền lại hai tiếng xoạc xoạc - - - -
Bồng bồng!!
Ở đằng sau chiếc lưng trần của Phong Vân Vô Kị đột nhiên phá ra hai vết thương, tiếp đó là hai chiếc cánh non từ trong vết thương nhỏ và dài đó mọc ra ngoài, mang theo hai bồng màu đen.
Khi vừa mới bắt đầu thì hai cái cánh đó rất yếu nhược, chẳng khác gì so với cặp cánh của chú chim non vậy, lớp màng da mỏng manh dính lại với nhau, phần xương cánh cũng khá là non nớt, tựa hồ như đụng vào một cái là liền gãy ngay vậy.
Nhưng rất nhanh sau đó, từng luồng từng luồng ma khí từ trong thân thể của Phong Vân Vô Kị ồ ạt truyền vào hai chiếc cánh mới sinh.
Cắc cắc!
Tùy theo một loạt nhưng thanh âm lách cách, cặp cánh non nớt đó dần dần giang ra đón gió, đồng thời cũng mọc dài ra, cặp cánh ác ma còn dính máu giang rộng ra nghênh đón gió trời mà phất phẩy.
Cáp cáp cáp ~~~
Cặp mắt hoàn toàn là màu đen, chẳng có chút tròng trắng của Phong Vân Vô Kị nhìn lướt qua cặp cánh đang càng lúc càng cứng rắn ở sau lưng, rối bất thình lình ngẩng đầu phát ra một tiếng cười ngông cuồng. Sau đó thì cặp cánh ác ma ở sau lưng liền phất phất mấy cái, một cơn gió mạnh thổi lướt qua, Phong Vân Vô Kị liền bay vút lên trên không chẳng khác gì một con chim lớn, vẽ lấy một hình xoắn ốc, tiếp đó là bất thình lình gia tốc và hóa thành một đạo tia chớp lướt ngang, hóa thành một điểm đen ở phía chân trời ….
***$^^$***
Đó là một tòa cung điện cự đại doa hỏa nham đắp thành, mặc dù thô tháo nhưng cũng dựa vào phong cách thô quánh và độ cao cả trăm trượng của nó để triển hiện ra phong phạm của một ma vương
Nơi này, chính là một lĩnh địa của một gã ma quân nhỏ bé ở phụ cận Hỏa Diễm cốc, ở Ma Giới thì địa vị được phân thành năm bậc là quân, vương, hoàng, đế, thần. Những ma quân, ma thú giống như Khảo Tư Đặc ma quân thì có không biết bao nhiêu tỉ, nơi này quả thực là một nơi chẳng đáng để quan tâm tới. Nhưng dù thế thì gã Khảo Tư Đặc ma quân này cũng thống soái cả mấy vạn Ma tộc yếu nhược.
Trong cung điện, ma quân với thân thể cao lớn, đầu trâu thân ma đang ngồi ở trên chiếc vương tọa do xương trắng chế thành, ở trong lòng của hắn ta là mấy ma nữ toàn thân trần trụi đang nằm và đùa giỡn với hắn.
Ở phía dưới Khảo Tư Đặc ma quân, những chiếc bàn yến tiệc xếp kéo dài ra xa, chư vị ma tướng ngồi im ở hai bên,ở trên chiếc bàn dài do gỗ cây xẻ thành hiện đang bày bố những bồn xương do những chiếc xương đầu của những con thú to lớn tạo thành, ở bên trong có đầy dẫy những máu thịt, ở bên cạnh của mỗi một gã ma tướng đều có một ma nữ phụng hầu, ở phía dưới vương tọa của Khảo Tư Đặc là những chiếc đuốc bằng những khối ngọc thạch, trong đại điện quân thần đều đang hết sức vui vẻ, đột nhiên - - - -
Báo!!
Một gã ma binh vừa chạy vào trong đại điện vào kêu to, khi còn cách Khảo Tư Đặc mấy chục trượng thì quỳ xuống.
"Có chuyện gì?" Khảo Tư Đặc phun ra một miếng thịt thú trong miệng, âm trầm quát lên, đồng thời thì một chiếc ma trảo đen xì từ hai nhũ phòng ccuar hai ma nữ rút về.
"Ở ngoài cổng có một gã Ma tộc, hắn ta muốn cầu kiến quân chủ!" Gã sĩ binh đó ngẩng đầu lên, thần tình có chút khẩn trương đáp.
"Cái gì?" Khảo Tư Đặc ma quân biến sắc nói: ""Chẳng lẽ là ma vương đại nhân phái người cho gọi?"
"Không phải thế, gã ta chỉ là một gã Ma tọc phổ thông."
"Một gã Ma tộc phổ thông, quản làm gì một gã Ma tộc cấp thấp, đá đít hắn ta ra ngoài, trước khi yến tịch kết thúc thì không được cho phép ai tiến vào!" Khảo Tư Đặc sâm nhiên nói: "Nếu như ngươi lại một lần nữa tiến vào yến tiệc của bổn tọa thì bổn tọa sẽ bỏ hết những thịt thú này, thay vào đó là thịt của ngươi!"
"Dạ, đại vương." Gã ma binh truyền tin run rẩy toàn thân, vội vàng lui ra ngoài.
Mắt thấy gã ma binh đó đã lui ra ngoài, Khảo Tư Đặc nâng chiếc chén rượu bằng xương lên rồi hướng về chugns ma tướng nói: "Nào, chư vị cạn chung!"
Chúng ma tướng đều vội vàng xưng dạ một tiếng, đưa chén rượu lên, ngay đúng lúc này thì chỉ nghe …..
Oanh!
Gã ma binh vừa mới đi ra ngoài đột nhiên đâm vỡ cánh cửa lớn mà bay vào trong ….