Khi đại trưởng lão còn không biết vì sao Cao Lôi Hoa nhắm mắt đứng im một lát rồi mới chịu xuất thủ thì lão không ngờ rằng lôi quang trên tay Cao Lôi Hoa lại mang khí tức của thần. Nhưng có thể khẳng định thực lực trước đó của Cao Lôi Hoa chỉ là thánh cấp thôi mà. Hay nói cách khác, khí tức thần cấp này của Cao Lôi Hoa chính là kết quả của thời gian chuẩn bị vừa rồi.
Nhìn thấy lôi quang màu vàng tia trên tay Cao Lôi Hoa, đại trưởng lão liền cảm thấy hi vọng sống sót của tiểu công chúa là rất lớn.
Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng ôm lấy thân thể Bảo Bảo. Vì đã không còn được kết giới của mấy vị trưởng lão bảo hộ nên năng lượng phong ấn lại tiếp tục xâm nhập vào cơ thể cô bé.
"Xem ra trước tiên là phải giải quyết vấn đề năng lượng phong ấn đang xâm lấn này đã". Ngón tay phải Cao Lôi Hoa khẽ gẩy gẩy lôi quang một cái, nhờ có khí tức thần cấp, lôi quang trong nháy mắt tăng phồng lên.
- Kết giới!
Cao Lòi Hoa quát nhẹ một tiếng, tia lôi quang màu vàng tía trên ngón tay phải được bắn tới bên người Bảo Bảo, sau khi quay vòng vài cái đã tạo thành một vòng bảo hộ. Vòng bảo hộ lôi quang màu vàng tía này cũng tương tự như kết giới của đám người đại trưởng lão, nó dễ dàng ngăn chặn sự xâm nhập của năng lượng phong ấn từ trên đầu Bảo Bảo lại.
Đại trưởng lão với mấy trưởng lão kia nhìn thấy chiêu thức ấy của Cao Lôi Hoa thì lập tức giống như vừa được viên thuốc an thần.
Sau khi chặn được năng lượng phong ấn, Cao Lôi Hoa gật gật đầu. Quả nhiên, thần lực trong cơ thể mình và năng lượng phong ấn là cùng một cấp bậc, cho nên mình dùng ngăn chặn năng lượng phong ấn thì đúng là chuyện dễ dàng.
Lúc này, năng lượng phong ấn đã không thể tiếp tục xâm nhập vào cơ thể Bảo Bảo được nữa. Điều cần làm bây giờ là phải đẩy phần năng lương đã chui vào cơ thể Bảo Bảo ra ngoài.
Tay phải Cao Lôi Hoa khẽ vung lên, lại là một tia sét xuất hiện trên đầu ngón tay hắn. Tiếp đó, Cao Lôi Hoa thò tay vào bên trong vòng bảo hộ lôi quang, xuyên qua tầng kết giới nhẹ nhàng đặt trên người Bảo Bảo.
- Phù~.
Cao Lôi Hoa nhắm mắt lại, hít một hơi thật sâu. Ngay sau đó, từ đầu ngón tay hắn phát ra một cỗ "lôi thần lực" tinh thuần giống như chân khí, từ từ đi vào trong cơ thể Bảo Bảo. Dưới sự khống chế của Cao Lôi Hoa thần lực vào trong cơ thể Bảo Bảo được vận hành dựa theo lộ tuyến như khi dùng chân khí trị liệu.
Thông qua thần lực sau khi tiến vào cơ thể Bảo Bảo, Cao Lôi Hoa đã thấy cỗ năng lượng phong ấn kia. Cỗ năng lượng này len lỏi mọi ngóc ngách trong cơ thể Bảo Bảo, xung đột với lực lượng bản thể và làm xáo trộn sư cân bằng trong cơ thể cô bé.
Xác nhận rõ mục tiêu, Cao Lôi Hoa liền không chế lôi thần lực của mình nhanh chóng tiến hành hủy diệt và trục xuất năng lượng phong ấn.
Thời gian từng giây từng giây trôi qua, lúc này cơ thể Bảo Bảo giống như một bãi chiến trường nhỏ. Chỉ có điều là không phải là cuộc chiến xung đột giữa hai bên, mà là cuộc đồ sát của một bên. Năng lượng phong ấn đã bị kết giới của Cao Lôi Hoa chặn đứng bên ngoài, hiện giờ năng lượng phong ấn còn lại trong cơ thể Bảo Bảo chỉ như một nhánh cô quân. Mà lôi thần lực trong bản thể Cao Lôi Hoa vẫn được duy trì cuồn cuộn không ngừng, mau chóng trục xuất hoặc "xơi tái" nhánh cô quân ấy.
Cùng với sự tiêu biến của phong ấn lực trong cơ thể, sắc mặt Bảo Bảo dần dần hồi phục bình thường trở lại...
Mấy người đại trưởng lão bên cạnh thấp thoáng nhìn thấy sắc mặt Bảo Bảo trong vòng bảo hộ lôi quang thì kích động tới mức siết chặt nắm tay.
Hồi lâu sau, Cao Lôi Hoa mở mắt, thở phào nhẹ nhõm.
Mọi việc so với trong tưởng tượng thì hóa ra lại đơn giản hơn nhiều, thần lực không hổ danh là "dân chơi" so với anh chân khí "dân thường". Khi dùng đến thì còn 'thuận tay' hơn cả chân khí. Phong ấn lực trong cơ thể Bảo Bảo dễ dàng bị Cao Lôi Hoa giải quyết. Tuy nhiên, hiện giờ Cao Lôi Hoa tạm thời vẫn chưa thu hồi thần lực trên người Bảo Bảo, mà bắt đầu thông qua thần lực này khôi phục lại trạng thái cân bằng trong cơ thể vốn đã bị phong ấn lực phá hủy từ trước.
Dưới sự trợ giúp của thần lực của Cao Lôi Hoa, thân thể của Bảo Bảo cũng bắt đầu hồi phục, dần dần nhiệt độ cơ thể cũng tăng lên...
- Phù...cuối cùng cũng thành công rồi!
Rốt cuộc, Cao Lôi Hoa thờ phào nhẹ nhõm sau khi thu hồi thần lực trong cơ thể Bảo Bảo thì rút tay ra khỏi kết giới lôi quang. Nhưng Cao Lôi Hoa vẫn chưa triệt tiêu tầng kết giới lôi quang này, vì còn để phòng ngừa sự xâm nhập trở lại của phong ấn lực.
Thấy Cao Lôi Hoa thu tay lại, đám người đại trưởng lão lập tức bù lại như fan hâm mộ, hồi hộp hỏi:
- Thành...thành công chứ?
- À, thành công rồi.
Cao Lôi Hoa gật gật đầu, nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương mấy người bọn họ, Cao Lôi Hoa cười dịu dàng, không nghĩ tới là mấy lão này lại có tình cảm nồng hậu với Bảo Bảo như thế. Trông cái bộ dạng họ cuống quýt lên kìa.
- Công, công chúa điện hạ, sẽ không chết chứ?
Vẻ mặt đại trưởng lão như chưa dám tin.
- Đương nhiên.
Cao Lôi Hoa mỉm cười.
- Chúng ta, có thể xem xem công chúa điện hạ thế nào được không?
Đại trưởng lão xoa xoa hai bàn tay.
- Ồ, đương nhiên rồi.
Cao Lôi Hoa đáp.
- Vì cái kia kìa, hic hic.
Đại trưởng lão chỉ chỉ vào tầng kết giới lôi quang mà Cao Lôi Hoa đã bố trí quanh Bảo Bảo.
- À, thứ này ấy à.
Cao Lôi Hoa cười cười:
- Thứ này thì tạm thời không thể tháo bỏ, nếu không thì phong ấn lực sẽ có khả năng xâm nhập thân thể Bảo Bảo lần nữa, lúc đó cho dù là tôi cũng không thể cứu nổi nữa đâu.
- Hóa ra là thế.
Mấy vị trường lão gật gù, rồi vây quanh kết giới lôi quang nhìn bóng hình Bảo Bảo đang nằm trong đó, lắng nghe cô bé hít thờ đều đều, mấy vị trưởng lão rốt cuộc mới thả lỏng tâm tư xuống...
- Haizzzzzzz.
Cao Lôi Hoa nhìn đám trưởng lão và Bảo Bảo trong vòng lôi quang thì thở phào nhẹ nhõm "Chuyến hành trình này tới Vong Linh cốc, thật đúng là đã vảy ra không ít chuyện. Đặc biệt nhất là không ngờ mình lại tiến cấp."
Điều duy nhất khiến Cao Lôi Hoa còn cảm thấy kỳ quái chính là tình cảnh tiến cấp từ bậc bảy lên bậc tám không ngờ lại không có tí náo nhiệt nào. Phải biết rằng mỗi lần tiến cấp khi xưa đều khá hoành tráng mà.
Cao Lôi Hoa cũng không phải là loại người thích phô trương. Chỉ có điều là lần này tiến cấp vô thanh vô tức nên khiên cho Cao Lôi Hoa có một chút cảm giác bất an.
Chẳng lẽ đây là sự mở đầu của cái gọi là "phản phác quy chân sao? Cho nên từ bậc bảy tiến cấp lên bậc tám mới im ắng không tiếng động? Cao Lôi Hoa khẽ cười, trong đầu suy đoán hiện tượng kỳ lạ này.
Nhưng ngay lúc Cao Lõi Hoa còn đang suy tư thì bong nhiên từng đợt sấm ầm ầm vang lên trên đầu hắn. Tiếng sấm lần này lớn hơn nhiều so với những tiếng sấm Cao Lôi Hoa đã từng nghe qua trong cuộc đời. Hơn nữa, tiếng sấm lại đột ngột xuất hiện đúng phía trên đầu hắn.
Cao Lôi Hoa ngước lên trời mới phát hiện thấy trên đỉnh đầu mình vẫn là tầng phong ấn màu vàng. Hoàn toàn không nhìn thấy được lôi quang bên ngoài!
Nhưng cho dù là không nhìn thấy được lôi quang xung quanh thì với tư cách là cường giả bậc tám. Cao Lôi Hoa vẫn có thể cảm thấy được cơn sấm sét bên ngoài tầng phong ấn kia ẩn chứa sức mạnh cường đại.
Sức mạnh này thậm chí còn vượt qua cả loại thần lực hiện tại của Cao Lôi Hoa.
- Đây là cái gì vậy nhỉ?
Cao Lôi Hoa nghi hoặc cân nhắc kỹ lưỡng. Bỗng nhiên hắn nghĩ tới một thứ gì đó cũng tương tự trong truyền thuyết của Trung Quốc cổ đại, cũng tương tự như người luyện võ thời xưa trong truyền thuyết khi võ phá hư không thì mới có thể sinh ra độ kiếp chi lôi, hay còn gọi là thiên lôi.
Trong truyền thuyết, khi người luyện võ tới mức võ phá hư không (gần lên thần) sẽ phải nhận thử thách của thiên lôi. Sau đó, nếu thành công thì sẽ phá không mà tiến tiếp, còn nếu bại thì hoặc là hóa thành tro bụi trong nhân gian, hoặc là bị phế bỏ toàn bộ tu vi rồi sống tiếp một đời như người bình thường!
- Chẳng lẽ ở dị giới mà ta lại còn phải độ kiếp gì gì đó ư!
Cao Lôi Hoa nuốt nước bọt, tập trung vận dụng tinh thần lực quan sát thiên lôi bên ngoài.
- Ầm~~
Một tiếng nổ lớn! Tinh thần lực của Cao Lôi Hoa run lên bần bật. Ngay sau đó, hắn liền cảm thấy phía ngoài phong ấn có một cột sấm sét ẩn chứa sức mạnh như muốn hủy diệt tất cả, đang giáng xuống Cao Lôi Hoa ở bên trong phong ấn...
Nhưng bởi nguyên nhân là vì Cao Lôi Hoa cũng ở trong phong ấn, nên bên ngoài, thiên lôi đang tầng tầng lớp lớp nện xuống phong ấn....
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT