- Con của Cao Lôi Hoa ta, không có đứa nào yếu cả.

Cao Lôi Hoa kiêu ngạo nói.

- Mẹ nó! Ta cần gì phải quản con ngươi là kẻ yếu hay kẻ mạnh. Mau để phong xà lại đây, không đừng có trách thanh đao của ta không có mắt!

Y Tư Đặc điên cuồng hét lên. Hắn không hiểu tại sao, Saga đang nằm trên thớt mà thằng đàn ông kia lại không một chút khẩn trương nào.

- Không có kẻ hèn yếu…

Nằm trong lòng Y Tư Đặc, Saga nhỏ giọng lẩm bẩm.

- Mẹ nó, các ngươi đều là đồ điên. Để phong xà lại đây! Cái thằng bé này, im cho ta! Ta chẳng quản ngươi mạnh hay yếu, đừng có lộn xộn!

Y Tư Đặc kê sát con dao vào cổ của Saga hơn rồi nhìn Cao Lôi Hoa. Dường như thằng đó không có ý định thả phong xà ra, Y Tư Đặc nóng nảy nói:

- Tên đầu bạc kia, ta cảnh cáo ngươi, đừng có khiêu chiến sự nhẫn nại của ta.

- Ha ha, từ đầu ta đã biết ngươi không phải là ngưởi tốt rồi.

Saga thản nhiênn nói với Y Tư Đặc. Tưởng như con dao cao kề vào cổ của thằng bé chỉ là một cọng rơm mà thôi.

- Khốn nạn, ta nói lại một lần nữa, ta sẽ đếm đến mười. Nếu ngươi không phóng thích phong xà ra, thì đừng hòng gặp mặt con mình lần nữa! Các người đừng nên ép ta!

Y Tư Đặc hung hăng nói. Ngoài mặt có vẻ rất khí thể, nhưng giấu trong đó lại là một nội tâm đang sợ hãi.

Không biết tại sao, hắn đang giữ trong tay con của Cao Lôi Hoa mà mà cả đám người không một chút nào kinh hoàng cả. Y Tư Đặc không hiểu gì cả. Hơn nữa Cao Lôi Hoa còn nhìn hắn như nhìn một người chết. Cảm giác này thật hoang đường.

- Này, sao không đếm đi? Ta đếm hộ nhé. Mười, chin, tam , bảy…. ba, hai một.

Tiếng đếm của Saga như thanh âm châm chọc lọt vào tai Y Tư Đặc.

Sau tiếng đếm, Saga ngẩng đầu lên cười nói với Y Tư Đặc:

- Thế nào, không cần phải đếm. Ta đã đếm hộ ngươi rồi, vậy kế tiếp ngươi làm gì nào?

- Gừ!!!! Đáng ghét!!! Là các người bức ta!!

Y Tư Đặc hét lớn một tiếng, hắn nắm chặt chuôi dao, cứa vào cổ Saga:

- Các ngươi đã không muốn buông tha cho ta, thì hắn sẽ phải chết chung với ta.

Y Tư Đặc điên cuồng nói, hắn chưa bao giờ gặp phải tình huống như vậy! Hoàn cảnh này khiến hắn điên cuồng, khiến hắn muốn tấm lá chắn trong tay phải chết cùng mình.

Xoẹt!!!

Lưỡi dao nhẹ nhàng cứa qua yết hầu của Saga.

Nhưng khiến hắn kinh ngạc là yết hầu của Saga không hề chảy ra giọt máu nào

- Thế nào! Bộ dáng của ngươi dường như rất kinh ngạc!

Saga mỉm cười nhìn Y Tư Đặc:

- Thấy ta không chết, ngươi cảm thấy kinh ngạc sao? Kỳ thật, cũng chẳng cần phải kinh ngạc. Bởi vì con dao của ngươi căn bản không thể gây tổn thương tới cơ thể của ta. Những hành động của ngươi lúc lẫy chỉ động vào vật này.

Sau lời nói của thằng bé, Saga trong tay của Y Tư Đặc liến hóa thành lông vũ

- Chuyện gì xảy ra vậy!

Y Tư Đặc không dám tin vào mắt mình, một người làm sao có thể biến thành một tụm lông vũ màu đen?

- Làm sao có thể!!!

Y Tư Đặc ném đám lông vũ từu trên tay xuông, rồi tìm tung tích của Saga.

- Tìm ta sao?

Thanh âm của Saga vang lên bên cạnh Y Tư Đặc.

- Đâu?!! Bên trái!!

Không cần kinh ngạc như vậy. Nếu từ lúc đầu tiên mà ta không nhìn thấy được tâm tư của ngươi, thì sao phải đề phòng như vậy?

Saga chỉ vào ngực của Y Tư Đặc rồi nói:

- Cuối cùng trước khi chết, ta muốn nói với ngươi một chuyên. Hành động của ngươi rất ngu ngốc.

Y Tư Đặc kinh ngạc nhìn Saga. Hắn không nghĩ tới tại sao Saga chỉ là một đứa nhỏ mà tâm tư lại thâm trầm như vậy.

- Tiếp theo, ngươi sẽ phải trả giá vì hành động của ngươi!

Saga cười lạnh rồi đánh một chưởng vào ngực của Y Tư Đặc.

- A!!!!!

Y Tư Đặc kêu lên đau đớn. Một chưởng của Saga đã khiến hắn bay ra đằng sau.

Mà phía sau của hắn lại là rìa của đảo không trung… …

- Khốn nạn, tên đáng ghét! Ta phải giết ngươi, ta phải cho ngươi chết không toàn thây.

Lam Lỵ vẫn đứng bên cạnh Bích Lệ Ti đột nhiên hung hăng nhìn Y Tư Đặc rồi mạnh mẽ rút cánh cung từ sau lưng ra nhắm hắn.

Bị phản bội, bị người thân nhất của mình phản bội. Loại cảm giác này thật là khó chịu.

- Ngươi chết đi!!!

Lam Lỵ phẫn nộ giơ trường cung bắn một mũi tên vào giữa người Y Tư Đặc.

VÙ!!!

Một đạo tiễn quang mạnh mẽ đâm vào tim của Y Tư Đặc, khiến thi thể hắn đập xuống đất.

Sau khi phóng ra mũi tên này, sự phẫn nộ trong lòng của Lam Lỵ vẫn chưa nguôi ngoai.

- Ta muốn ngươi chết không toàn thây!!!

Lam Lỵ tiến lên một bước, rồi ngắm vào thi thể của Y Tư Đặc. Vô số đạo lôi quang tiễn vọt tới thi thể của hắn. Một lúc sau, nàng vẫn chưa dừng tay cho dù hiện tại thi thể của Y Tư Đặc đã bị oanh tạc đến không còn gì nữa.

- Aaaaaaaa!!!!

Cuối cùng Lam Lỵ cũng đã dừng lại, nàng ngơ ngác nhìn vào cái hố mà mình tạo thành. Nàng nhớ lại những sự việc mà mười hai thần điện thủ hộ giả trải qua từ nhỏ tới giờ… …

Saga cũng Bích Lệ Ti cũng im lặng nhìn Lam Lỵ. Bọn họ cũng không biết phải an ủi lam lỵ như thế nào. Nên chỉ có thể để thời gian làm nàng bình tĩnh lại.

Khi nữ cung thủ còn đang ngẩn ngơ, bỗng một đạo quang mang màu xanh phóng ra khỏi đảo không trung với tốc độ cực nhanh. Chỉ trong nháy mắt đã vọt qua người nữ cung thủ, và biến mất khỏi Lôi thần điện.

- Gì vậy?

Saga hỏi.

Mọi người đều chú ý tới Lam Lỵ nên không ai có cảm giác được thanh quang vừa rồi.

- Đáng chết!

Gần như hét lên cùng lúc với Saga, Cao Lôi Hoa nổi giận hét lớn một tiếng. Thanh mang chợt lóe vừa rồi chính là phong xà đã mất một nửa cái mạng.

Cao Lôi Hoa cũng không nghĩ tới vừa rồi nó yếu như vậy tại sao lại có thể bộc lộ được tốc độ nhanh như thế! Tốc độ có thể bằng lúc Cao Lôi Hoa triển khai tốc độ lĩnh vực.

Tốc độ rất nhanh, nhưng vẫn kém Cao Lôi Hoa. Ngoài tốc độ lĩnh vực ra hắn còn khinh công của Trung Hoa cổ vũ kỹ. Nếu Cao Lôi Hoa nhanh thứ hai, thì chắc không có ai nhận vị trí thứ nhất.

- Tốc độ chậm như vậy mà muốn chạy trốn ư?

Cao Lôi Hoa cười lạnh một tiếng rồi triển khai lĩnh vực tốc độ chuẩn bị đuổi theo phong xà.

- Khụ khụ!!

Bỗng nhiên từ sau lưng hắn vang lên những tiếng ho khan. Nhưng sau hắn chỉ có trụ phong ấn của Jennifer Aniston.

- Sao vậy?

Cao Lôi Hoa quay đầu lại. Hắn nhìn thấy nàng đang che mồm mình. Nhưng vẫn không che được dòng thần huyết màu vàng đang chảy xuống.

- Sao lại vậy? Tại sao cô lại ho ra máu??

Nhìn thấy bộ dáng này của Jennifer Aniston, ý định đuổi phong xà của Cao Lôi Hoa chợt tan biến. Hắn nhanh chóng lại gần trụ phong ấn.

- Khục khục! Không có gì! Có khi là cuộc chiến vừa rồi khiến tôi không khỏe thôi.

Jennifer Aniston cười khổ, rồi hạ bàn tay đầy máu tươi xuống. Nàng biết rằng cuộc sống của mình chẳng còn bao lâu. Trụ phong ấn bị Thương thiên cự lang phá hoại. Nội lực của Satan hiện giờ không ngừng phá hoại cơ thể nàng. Tuy rằng nàng có thể dựa vào thần lực để trị thương cho cơ thể của mình, nhưng tốc độ trị liệu lại không thể so sánh được so với tốc độ phá hoại.

- Cao Lôi Hoa tiên sinh, anh không đuổi phong xà sao?

Jennifer Aniston ho khan vài tiếng rồi hỏi.

- Quên đi, hiện tại cũng trễ rồi.

Cao Lôi Hoa lắc đầu, với tốc độ của phong xà hiện nay, hắn cũng không biết được nó đã trốn đi đâu. Điều này rất không tốt, nhưng may mắn Sâm Lâm Thụ Yêu vẫn còn ở đây. Hắn sẽ móc thông tin từ miệng nó ra.

- Phong xà đã chạy thoát rồi. Hiện giờ đã muộn để đuổi theo. Còn cô, cô có chắc mình không sao không?

Cao Lôi Hoa lo lắn hỏi Jennifer. Sắc mặt nàng lúc này rất khó coi.

- Ha ha, Cao Lôi Hoa tiên sinh, anh cứ yên tâm đi. Tôi không có chuyện gì đâu.

Jennifer Aniston mỉm cười:

- Có thể trong trận đấu vừa rồi, tôi dùng hơi nhiều sức, chỉ cần tĩnh dưỡng một tí là ok thôi.

Jennifer Aniston cũng không muốn nói thương thế của mình nói với Cao Lôi Hoa. Bởi vì nàng biết rõ thương thế lần này là do cỗ lực lượng của Satan gây ra. Mà nàng nghĩ lực lượng đó chỉ Sáng Thế Thần hoặc Satan mới giải quyết được. Nếu đem việc này nói ra, chỉ đem thêm buồn phiền cho người khác thôi.

Nhưng Jennifer Aniston không biết rằng. Ngoại trừ Sáng Thế Thần và Satan còn có Cao Lôi Hoa có thể hóa giải quái lực của Satan. Bởi vì trong cánh tay của Cao Lôi Hoa còn có tay trái của Satan.

- Cao Lôi Hoa tiên sinh, lần này thật sự cảm ơn anh. Nếu không có anh, thì có lẽ tôi đã thật sự rơi vào tay bọn chúng rồi.

Jennifer Aniston cười nói.

- Ha ha, thật may. Vốn lần này, tôi muốn mang hắn tới gặp cô.

Cao Lôi Hoa cười nói rồi vẫy tay với Saga đang bay lên đảo.

Nhìn thấy Cao Lôi Hoa vẫy tay, Saga lao nhanh đến.

Saga!! Jennifer nhìn thấy con mình đang tới gấn. Trong lòng nàng chợt cảm thấy căng thẳng.

Kỳ thật, khi Saga vừa tới nàng đã biết. Qua ký ức thủy tinh, nên nàng biết được nhân dạng của Saga.

- Là Saga sao?

Tuy đã biết rằng đó là Saga, nhưng nàng vẫn kích động hỏi Cao Lôi Hoa.

- Chính là Saga. Saga, đây là Jennifer Aniston, mẹ đẻ của con.

Cao Lôi Hoa chỉ Jennifer Aniston trong trụ phong ấn rôi nói với Saga.

- Mẹ!!!

Jennifer Aniston thật giống Saga. Từ mái tóc đen, đôi mắt đen, rồi đến cả sáu cặp cánh chim màu đen.

Không cần Cao Lôi Hoa giải thích, chỉ tứ ánh mắt, Saga đã biết được người đàn bà trong trụ phong ấn chính là mẹ của mình. Saga lập tức hiểu tại sao nàng lại không thể chiếu cố mình.

Trong trụ phong ấn, Jennifer Aniston kích động nhìn Saga rồi xoay đầu lại cảm kích nhìn Cao Lôi Hoa. Tuy rằng theo ước định, hắn mang Saga tới đây hơi chậm một tí, nhưng vẫn khiến Jennifer Aniston vui vẻ.

- Sa, Saga, con của ta.

Jennifer Aniston tới gần Saga, bước tới cạnh rìa trụ phong ấn, rồi nhẹ nhàng gọi tên Saga.

Nghe thấy Jennifer Aniston gọi tên của mình, Saga run rẩy một trận rồi hắn chậm rãi tới gần trụ phong ấn rồi nhẹ nhàng vuốt lên nó… …

- Cảm hơn anh, Cao Lôi Hoa tiên sinh.

Jennifer Aniston kích động nói với Cao Lôi Hoa.

- Ha ha, tôi chỉ làm những việc mình nên làm.

Cao Lôi Hoa mỉm cười rồi tới cạnh Bích Lệ Ti, hắn cũng không muốn quấy rầy Saga và Jennifer Aniston.

Ngay khi Cao Lôi Hoa bước tới cạnh Bích Lệ Ti.

Crắc!

Một thanh âm giòn vang lên.

Cao Lôi Hoa xoay người lại. Trụ phong ấn trên đảo không trung bỗng vang lên thanh âm như bị “ không gian liệt phùng” đánh trúng… ….

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play