Sau khi có được mệnh lệnh của Giáo Hoàng, Hổ Lâm Khắc nắm chặt quyền đầu lớn bước hướng chính mình chính mình thống trị trong quân doanh đi đến. Lúc này đây, nhất định phải làm cho một đám thấp kém thú nhân kia biết, hổ tộc mới là thú tộc vương giả!

Sau khi đi tới quân doanh, Hổ Lâm Khắc từ trong quân đội chính mình chọn lựa ra một trăm quân tinh nhuệ nhất một trăm hổ nhân chiến sĩ.

Chuẩn bị xong, một trăm hổ nhân tinh nhuệ chiến sĩ mang vũ khí lợi hại đằng đằng sát khí đi theo Hổ Lâm Khắc phía sau chuẩn bị xuất phát.

“Hổ Lâm Khắc đại nhân.” Tại thời điểm Hổ Lâm Khắc chuẩn bị đứng dậy xuất phát , tình báo viên thuộc hạ của hắn từ đàng xa chạy lại đây đối với hắn kêu.

“Làm sao vậy? Có tin tức gì không muốn báo sao?” Hổ Lâm Khắc quay đầu hỏi.

“Đúng vậy, Hổ Lâm Khắc đại nhân. Lần này có tin tức về hồ nữ hiến tế từng tại đệ tam đoàn xuất hiện”. Nhân viên tình báo trả lời, sau đó hắn lộ ra bộ dáng làm khó, nói:“Hổ Lâm Khắc đại nhân, hồ nữ chúng ta hiện tại uy hiếp không làm khó được nàng. Theo chúng ta tìm hiểu, hồ nữ kia là nữ nhi của hồ tộc hiến tế trưởng Hồ Thiên. Nếu bình thường những nữ nhân thú tộc khác thì không nói, nhưng hồ tộc rất giống là thú tộc bảo hộ chúng ta, hơn nữa thân phận của Hồ Thiên đặc thù. Cho nên đối với nữ nhi của hắn chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Không nghĩ tới dĩ nhiên là nữ nhi của Hồ Thiên.” Khi biết được là nữ nhi của hồ thiên, Hổ Lâm Khắc nhíu mày, nói:“Quên đi. Hồ thiên thân phận đặc thù, là thú tộc hiến tế trong đầu lĩnh nhân vật chúng ta hiện tại không nên cùng với hắn kết thù. Bất quá vì để ngừa vạn nhất, ngày mai phái vài người canh giữ ở hắn cửa không cho hắn đi ra ngoài lúc chúng ta giết đầu bạc nhân loại cùng với sư tộc tiểu đội trưởng là được. Đừng làm quá mức sẽ không tốt.”

“Rõ, Hổ Lâm Khắc đại nhân.” Nhân viên tình báo kia lên tiếng, xoay người về phía sau thối lui.

Đêm, Cao Lôi Hoa tiếp tục hướng Nguyệt Sư giảng giải một vài vấn đề này nọ, tuy rằng đã truyền thừa cho Nguyệt Sư trí nhớ, nhưng dù sao trí nhớ là cứng nhắc truyền qua, rất nhiều vấn đề này nọ Nguyệt Sư nhất thời vẫn không thể lý giải.

“Chít chít ~ chít chít ~”, lúc này, tại Cao Lôi Hoa nơi phòng cửa sổ truyền đến một trận dồn dập tiếng chim hót. Theo một trận tiếng chim hót, một con phong hệ ma thú ‘Chít chít điểu’ từ cửa sổ bay vào phòng Cao Lôi Hoa.

Chít chít điểu, một loại loài chim phong hệ phi hành tốc độ khá. Hơn nữa chúng nó có được năng lực so với bồ câu cường đại hơn ở chỗ biết đường . Cho nên chúng nó được dùng để truyền tống khẩn cấp tình báo hoặc là một vài mật báo.

Cao Lôi Hoa duỗi tay, chít chít điểu liền nhu thuận đứng ở trong lòng bàn tay Cao Lôi Hoa. Hiển nhiên, đây là một con truyền tống cấp báo thư điểu trải qua huấn luyện.

Từ trên đùi nhỏ điểu gỡ xuống tờ giấy, Cao Lôi Hoa một lần nữa đem chít chít điểu thả đi ra ngoài.

Mở ra tờ giấy, Cao Lôi Hoa khóe miệng lộ ra nụ cười. Đây là một tin tức ‘Lôi’ tổ chức truyền cho Cao Lôi Hoa.‘Lôi’ tổ chức chính là tổ chức sát thủ bị Cao Lôi Hoa thu phục. Chính là cuối cùng bị Cao Lôi Hoa bắt buộc sửa lại tên.

Đây là một phong mật thư từ ‘Lôi’ tổ chức truyền đến, thư trên nói hổ tộc Giáo hoàng rốt cục nhịn không được muốn giết đi con trai hắn, hiện tại hơn một trăm đầu hổ tộc tinh anh do hổ tộc thống lĩnh ‘Hổ Lâm Khắc’ suất lĩnh hướng hồ vực tới rồi. Nếu không có gì bất ngờ xảy ra sáng sớm ngày mai bọn họ liền có thể chạy tới hồ vực.

“Có ý tứ.” Cao Lôi Hoa buông tờ giấy trong tay xuống phá lên cười.

“Cha, cái gì vậy?” Nguyệt Sư nghi hoặc hỏi một tiếng. Từ trong tay Cao Lôi Hoa tiếp nhận tờ giấy kia.

“Là mấy tên hổ nhân.” Cao Lôi Hoa nâng chung trà lên không nhanh không chậm nhấp một ngụm:“Ngày mai, bọn họ có lẽ có thể tới rồi.”

“Cha, chuyện này chuẩn bị làm sao bây giờ?” Nguyệt Sư cười nói.

“Một trăm đầu hổ nhân mà thôi, tùy tay liền có thể giải quyết.” Cao Lôi Hoa cười nói.

“Cha, để cho con.Chính con giải quyết việc này,thế nào?” Nguyệt Sư đột nhiên nở nụ cười:“Cha cũng nói qua, con vĩnh viễn dựa vào cha thay con giải quyết sự tình, con vĩnh viễn là hài tử không lớn lên được mà.”

“Một mình con giải quyết?” Cao Lôi Hoa ngẩng đầu nhìn Nguyệt Sư.

“Yên tâm đi, phụ thân, con không phải chỉ có một người.” Trong mắt Nguyệt Sư hiện lên một tia hàn quang:“Tuy rằng đều là thú tộc nhân. Nhưng việc làm của hổ tộc làm ta ớn lạnh. Thú hoàng ấn ký để ta đối thú tộc có ý thức trách nhiệm thủ hộ, nhưng là cũng ban thưởng cho ta loại tôn nghiêmcủa vương giả.”

Nguyệt Sư đứng ở cửa sổ, tay phải trong móc ra ma pháp quyển trục. Vạch tìm tòi ma pháp quyển trục, Nguyệt Sư đem ma pháp quyển trục ném về phía bầu trời. Nháy mắt, bầu trời hồ tộc thoáng hiện một đóa pháo hoa ma pháp xinh đẹp.

Thú hoàng có trách nhiệm thủ hộ thú tộc. Đồng thời cũng trách nhiệm loại bỏ hành vi ác liệt của thú tộc.

Không trung, trong nháy mắt pháo hoa bạo mở, tuần tra ưng tộc chiến sĩ được Nguyệt Sư phái tới đang ở không trung nắm bắt hình thái của pháo hoa. Sau khi nhìn thấy pháo hoa ưng tộc chiến sĩ xoay người hướng đệ tam đoàn địa điểm phương xa bay đi. Này vài cái bay lượn ưng nhân trên không trung là theo mệnh lệnh của Nguyệt Sư tại hồ vực trên không thay phiên chú ý Nguyệt Sư mệnh lệnh.

Mà một pháo hoa của Nguyệt Sư này đại biểu cho Nguyệt Sư kêu gọi bọn hắn đi đệ tam đoàn, mang một vạn người hoàng kim sư tử tộc đến nơi này!

Trên đuờng từ Mãnh hổ thành đi hồ tộc, một tiểu đội hơn trăm người đang phóng ngựa chạy như điên.

“Thống lĩnh đại nhân, hồ vực ngay trước mắt . Phỏng chừng sáng sớm ngày mai chúng ta có thể tới ?” Một gã hổ tộc chiến sĩ đối với Hổ Lâm Khắc nói.

“Hảo! Thật tốt quá!” Hổ Lâm Khắc khóe miệng lộ ra tia mỉm cười, hắn đã tưởng tượng thấy bộ dáng chính mình chém xuống đầu sư tộc tiểu thí hài . Hưng phấn qua đi, hắn quay đầu với phía sau chừng một trăm hổ nhân quát:“Nghe ta binh chia làm hai đường, một đội chuẩn bị tốt đi bảo vệ nhà của Hồ Thiên, một đội khác chuẩn bị theo ta đi giết mấy tên gia hỏa giết Hổ Cương điện hạ!”

“Giáo hoàng điện hạ nói qua. Ai giết hài tử đội trưởng quân đoàn 3, liền có thể được Giáo hoàng coi trọng. Đến lúc đó thăng quan tiến chức không phải là mộng!” Hổ lâm cười hắc hắc, giơ lên hai thanh đại kiếm chói lọi trong tay.

“Rõ!” Một bên hơn một trăm hổ nhân phân ra hai mươi người chạy về phía nhà Hồ Thiên. Mặt khác tám mươi người tiếp tục hướng địa phương Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư chạy tới.

Sáng sớm, Cao Lôi Hoa duỗi lưng một cái bước về phía cửa sổ. Sau đó hắn liền chứng kiến Nguyệt Sư đã toàn thân võ trang đứng ở cửa sổ nhìn phương xa.

“Buổi sáng .” Cao Lôi Hoa đi tới cửa sổ hướng ra phía ngoài nhìn lại, liếc mắt một cái Cao Lôi Hoa liền nhìn vào xa xa tám mươi người đang ở hướng hồ vực chạy tới: “Hắc hắc, con trai, xem ra bọn họ đang đến đây. Ngươi chuẩn bị tốt chưa?”

“Đương nhiên.” Hai tay Nguyệt Sư rút ra cự kiếm của mình, ánh mắt của hắn gắt gao nhìn chằm chằm thống lĩnh hổ nhân Hổ Lâm Khắc.

“Xuất phát thôi” Cao Lôi Hoa cũng không nói nhiều, từ trong không gian giới chỉ tùy tay lấy ra một thanh trường kiếm. Đối phó tên gia hỏa như vậy căn bản không cần phải Tài Quyết Chi Nhận.

Bọn Hổ Lâm Khắc sau khi tiến nhập hồ vực liền binh chia làm hai đường, hai mươi qua đầu hổ nhân chiến sĩ quay đầu ngựa lại hướng nhà Hồ Thiên chạy đi, tám mươi đầu khác hướng thẳng điạ phương Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư chạy tới.

Tại thời điểm bọn chúng phóng ngựa chạy như điên, đột nhiên trên đường xuất hiện một cao một thấp lưỡng đạo thân áo trắng bóng người.

“Tránh ra! Đừng cản đường!” Một gã hổ tộc chiến sĩ hướng về phía nhân ảnh này ảnh hét to một tiếng, hiện tại ngày mới vừa sáng, bọn họ thấy không rõ dáng người. Bất quá đang phóng ngựa chạy như điên nên hắn cũng không chuẩn bị dừng lại, hắn vung roi ngựa trong tay ý muốn đem người kia đuổi ra chỗ khác.

Nhưng mà, roi của hắn vừa mới vung ra, nghênh đón hắn lại là một thanh lôi quang trường kiếm lóe sáng!

Xoát! một tiếng, một thanh trường kiếm phá không mà đến, trường kiếm trên không trung nổi lên kiếm hoa xinh đẹp. Một kiếm liền xuất hiện làm gia hỏa cả người lẫn ngựa chỉnh tề trảm thành hai nửa tả hữu!

Bị cắt thành hai nửa hổ nhân bởi vì quán tính vẫn vọt tới phía sau Cao Lôi Hoa thật xa mới không cam lòng ngã xuống......

Kiếm hoa qua đi, nhân ảnh kia nhẹ nhàng cười. Gió nhẹ thổi bay, tóc hắn là một đầu bạc theo gió tung bay.

“Là ngươi!” Hổ Lâm Khắc gìm cương ngựa, mở to hai mắt nhìn nhìn Cao Lôi Hoa. Hắn nhận thức Cao Lôi Hoa, cùng với Cao Lôi Hoa bên cạnh người kia là sư tộc tiểu đội trưởng.

“Giết! Giết hai người bọn hắn, hai người này chính là mục tiêu!” Hổ Lâm Khắc nhìn đến Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư sau, nhất thời hổ nhân chiến sĩ phía sau điên cuồng rống lên. Đồng thời, chính hắn đi đầu hướng Cao Lôi Hoa cùng với Nguyệt Sư phát động xung phong.

“Cổ vũ kỹ -- tốc kiếm.” Cao Lôi Hoa trong miệng nhẹ nhàng quát, tiếp theo thân ảnh Cao Lôi Hoa liên tục lóe ra. Trường kiếm trong tay bám từng đạo Tử Quang xẹt qua tám mươi qua thân thể hổ nhân chiến sĩ.

Từ khi trong cơ thể tồn tại ma cách của Chiến Thần, tốc độ Cao Lôi Hoa hiện tại chỉ sợ là không ai có thể theo kịp! Lôi điện vốn chính là một loại thần lực tốc độ cực nhanh, hơn nữa khinh công của Cao Lôi Hoa, ngay lúc đó lại tăng thêm tốc độ ma cách, tốc độ của Cao Lôi Hoa có thể nói là đạt tới đỉnh phong!

Kéo theo một đường tàn ảnh, thân ảnh Cao Lôi Hoa xuyên qua tám mươi hổ nhân chiến sĩ, trong tay hắn trường kiếm đồng thời xẹt qua thân thể.

trong nháy mắt thời gian, thân ảnh Cao Lôi Hoa từ tám mươi đầu hổ nhân phía trước hiện lên, xuất hiện phía sau.

Trường kiếm run rẩy, Cao Lôi Hoa nhẹ nhàng súy đi vết máu trên trường kiếm.

Xôn xao! một lần. Ngay sau đó, tám mươi qua đầu hổ nhân chiến sĩ liền vũ khí cũng chưa kịp động, toàn bộ biến thành một đống máu loãng.

Chỉ có Hổ Lâm Khắc đứng ở phía trước hổ nhân chiến sĩ trừng mắt ánh mắt ngơ ngác đứng ở tại chỗ. Con ngươi của hắn mở to, ngơ ngác đứng ở tại chỗ vẫn không nhúc nhích. Cố gắng há miệng thở dốc, nhưng hắn lại phát hiện chính mình nói không ra một câu. Hổ tộc dẫn theo toàn tinh anh, không ngờ ngăn không được người khác một kiếm............

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play