Nhưng lúc này Âu Dương lại phiền muộn, thông thường loại nhớ thương con dâu người ta đều là nhân vật phản diện.
Mình rõ ràng không phải nhân vật phản diện, hay lời nói vừa rồi của mình có ý nghĩa ám chỉ quá mạnh? Khiến hai vị này nghĩ mình chính là một sắc quỷ thuần túy? Còn cái gì là coi trọng thiên tư của Vân Sinh công chúa, ta thèm! Cứ nói thẳng là coi trọng thân thể của Vân Sinh công chúa đi
- Hai vị chắc đã hiểu lầm ! Nguồn: http://truyenfull.vn
Mặc dù trong lòng Âu Dương suy nghĩ rất nhiều, nhưng trên mặt hắn vẫn rất bình tĩnh không, chỉ thấy Âu Dương nhìn hai người nói:
- Kỳ thực ta không phải muốn Vân Sinh công chúa, mà là hi vọng Bì gia hủy bỏ hôn ước với Vân Sinh công chúa, đồng thời để Đại Vận quân chủ đáp ứng ta, từ nay về sau tất cả mọi chuyện của Vân Sinh công chúa đều do chính nàng làm chủ, hoàng gia không được can thiệp!
Âu Dương giải thích như vậy, hai gia hỏa hiển nhiên không đủ thuần khiết cũng minh bạch trong nháy mắt.
Nhưng bọn hắn vừa minh bạch vừa không minh bạch, Âu Dương làm như vậy là có ý tứ gì? Hắn muốn làm cái gì? Nếu như nói hắn coi trọng Vân Sinh công chúa, trực tiếp lấy người mang đi là được rồi, nhưng hiện tại rốt cuộc là có ý tứ gì?
Mặc dù hai người nghĩ không rõ, nhưng bọn họ đồng dạng cũng không hỏi cái gì, Uân Thanh mở miệng nói:
- Tiền bối yên tâm, một lát nữa ta sẽ đi gặp bệ hạ, chuyện này ta có thể bảo đảm!
Uân Thanh vẫn có chút tự tin.
- Ta và quốc sư đại nhân sẽ cùng đi gặp bệ hạ!
Lúc này Bì Khánh Phong cũng bất chấp xấu hổ, nếu như để Uân Thanh đi một mình, vậy tuyệt đối càng thêm xấu hổ, cùng làm như vậy chẳng bằng cho mình một quang côn.
Không phải chỉ là một nữ nhân sao? Mặc dù Vân Sinh công chúa được xưng là đệ nhất mỹ nhân Đại Vận, nhưng trong mắt Bì Khánh Phong, đệ nhất mỹ nhân tuyệt đối không quan trọng bằng kênh đào, hơn nữa Vân Sinh công chúa vốn đã không để ý nhi tử của mình. Như vậy chi bằng hủy bỏ hôn sự này, lẽ nào nói ngoài Vân Sinh công chúa, nhi tử của Bì Khánh Phong hắn không thể tìm được thê tử khác sao?
Bì gia cũng không phải một tiểu gia tộc, vì muốn lôi kéo quan hệ họ hàng với hoàng đế mới mặt dày mày dạn đòi lấy công chúa. Nói thật, Bì gia không thiếu cái gì, căn bản không cần đến quan hệ thân thích kia, với thực lực và địa vị của Bì gia hiện tại, căn bản không cần nhìn sắc mặt của bất cứ người nào.
Trăm vạn đại quân Đại Vận đều nằm trong tay một mình Bì Khánh Phong, nếu Bì Khánh Phong thực sự có lòng dạ phản trắc, vậy Đại Vận không nói xong đời, chí ít đương kim hoàng thượng cũng chết chắc rồi
Nhiều năm qua, Bì gia đời này nối tiếp đời kia, không có đời nào xuất hiện bất cứ phản bội nào, đây cũng là nguyên nhân Bì gia có thể mãi mãi hưng thịnh ở Đại Vận.
Trước kia Lăng gia cũng như vậy, nhưng Lăng gia cuối cùng vì xuất hiện một người có lòng dạ phản trắc, kết quả gia hoả đó đã khiến mấy nghìn năm phát triển của Lăng gia sụp đổ, cuối cùng toàn bộ Lăng gia bị tịch thu tài sản. Có Lăng gia làm ví dụ trước mặt, chỉ cần Bì Khánh Phong không phải kẻ ngu si, khẳng định sẽ không đi làm loại chuyện này .
- Vậy làm phiền hai vị!
Âu Dương cũng không nói nhiều lời vô ích, nói xong hắn trực tiếp đứng lên, trong nháy mắt Âu Dương đứng lên, trước mặt hắn xuất hiện một hắc động, Âu Dương mỉm cười, sau đó biến mất trong hắc động!
Quốc sư Uân Thanh nhìn chiêu thức ấy, toàn thân đều ngây dại! Vừa rồi khi Âu Dương xuất hiện, hắn chỉ nghĩ Âu Dương dùng phương pháp ẩn nấp thân hình gì đó, nhưng hiện tại xem ra, người ta căn bản không phải ẩn nấp thân hình, mà là trực tiếp không đếm xỉa đến cách trở của thời không.
- Quốc sư đại nhân, cái này
Bì Khánh Phong là Yêu Chiến Sĩ, hiểu biết đối với phá vỡ hư không hiển nhiên không bằng Uân Thanh.
- Đây không phải năng lực có thể xuất hiện ở tiểu thế giới, ngay cả ở Chân Linh Giới cũng chỉ có rất ít người có thể làm được, cho dù ở Chân Linh Giới, tiền bối này tuyệt đối cũng là một đại nhân vật!
Lúc này Uân Thanh tin, một người có thể không nhìn hư không mà đi, người như vậy theo Uân Thanh thấy dù thế nào cũng nên là cấp Pháp Thân! Thậm chí có thể là một Đại Đế. Trong mắt người của tiểu thế giới, Đại Đế cũng đã là cực hạn của tu luyện, về phần tứ đại ý chí phía trên đều là truyền thuyết, còn mọc cánh thành tiên ở trên nữa căn bản ngay cả trong truyền thuyết cũng chưa từng xuất hiện, chứ đừng nói là tận mắt nhìn thấy.
Cho nên Uân Thanh và Bì Khánh Phong căn bản không nghĩ ra, Âu Dương trước mặt bọn họ chính là một tiên nhân, còn là một tiên nhân đứng đầu, một cường giả có thể giết chết Tiên Vương tổ cấp, một cường giả siêu cấp có thể náo loạn toàn bộ tiên giới.
Những thứ vượt quá tưởng tượng của bọn họ, Âu Dương không muốn đi nói, hơn nữa cũng không cảm thấy chuyện đó đáng khoe khoang. Nếu như ngươi vốn là một cây cỏ, mạ vàng cho ngươi, ngươi có thể đi chiếu rọi những cây cỏ khác, bởi vì ngươi mạnh hơn cây cỏ, thế nhưng trên thực tế ngươi vẫn là cây cỏ mà thôi.
Cái này giống như Âu Dương trước qua, lúc nào cũng thích khoe khoang với người khác về bản thân, bởi vì hắn là từ tầng thấp nhất trèo lên, hi vọng có được cảm giác thành tựu. Nhưng hiện giờ thì sao? Thần Tiễn hiện nay đã được người ta xem là thần thoại, hiện nay hắn không cần đi khoe khoang cái gì, vì khắp nơi đều là truyền thuyết của hắn.
Dùng một câu ngưu bức chính là, ca ca kỳ thực chính là một truyền thuyết
Uân Thanh và Bì Khánh Phong liếc nhìn nhau, dù sao tu vi của Âu Dương tạm thời vẫn là thứ bọn họ không thể chạm đến, so với ở đây lãng phí đầu óc, chi bằng nhanh chóng đi tìm bệ hạ nói chuyện!
- Quốc sư, chuyện này vẫn là ngươi nói đi, tài ăn nói của ngươi tốt hơn ta, chuyện này ngươi cũng biết
Bì Khánh Phong kỳ thực còn có chút xấu hổ, dù sao đây là con dâu của mình, từ nhỏ đã đính hôn với nhi tử của mình, nhi tử ăn chơi trác táng như vậy, người ta cũng không nói muốn từ hôn. Hiện tại nếu kêu hắn đi mở miệng nói từ hôn xác thực có chút không thích hợp.
- Nguyên soái yên tâm, với thông tuệ của bệ hạ làm sao có thể không biết nguyên soái làm như vậy chính là đại nghĩa!
Uân Thanh tâng bốc Bì Khánh Phong, coi như cho Bì Khánh Phong một bậc thang đi xuống. Đồng thời Uân Thanh mở miệng nói:
- Một hồi Bì nguyên soái cứ ở một bên phụ họa là được, những cái khác cứ để lão phu nói!
- Được! Có lão ca hỗ trợ ta cũng an tâm!
Bì Khánh Phong thở dài một hơi. Hắn suốt đời rong ruổi sa trường, cũng xem như danh hào trung liệt, nếu như trực tiếp từ hôn đương nhiên có một ít không vui, nhưng hiện tại Uân Thanh tâng bốc hắn, nói chuyện từ hôn này có liên quan đến đại nghĩa, mặc dù hắn có chút không vui nhưng cũng đã biến mất.
- Đi thôi! Lúc này có lẽ bệ hạ còn đang ở thư phòng phê duyệt tấu chương!
Uân Thanh kéo Bì Khánh Phong, hai người đi thẳng đến thư phòng của Đại Vận đế vương. Dọc theo đường đi đương nhiên cũng không ai ngăn cản, với địa vị và quyền lực của Uân Thanh và Bì Khánh Phong, ra vào hoàng cung đều không cần thông báo, trên cơ bản chỉ cần không xông vào khi bệ hạ đang sinh hoạt vợ chồng, cho dù bệ hạ đang ngủ, hai người đụng tới đại sự cũng dám xông vào!