Trên người hắn, hỏa diễm linh hồn bốc cháy hừng hực. Tất cả những oan hồn va chạm vào Âu Dương trực tiếp bị thiêu thành tro tàn biến mất khỏi thế giới này.
Lúc này Âu Dương cũng bất chấp những oan hồn này có phải là vô tội hay không. Rất nhiều người Tiên giới giết chết. Bây giờ cho dù lại giết những oan hồn này cũng không thể coi là cái gì. Ngụy Bỉnh Dập đi theo phía sau Âu Dương. Hai người đã bước chân vào trong địa ngục. Đồng thời khi hai người vừa tiến vào, vèo một tiếng nơi chó ba đầu đào, một quang điểm cực kỳ yếu ớt từ dưới đất chui lên, sau đó hóa thành một đạo lưu quang trực tiếp trốn vào trong biển biến mất không thấy bóng dáng... Trong địa ngục biến hóa cực điểm. Các oan hồn vốn đã cực kỳ xao động. Mặc dù có Tu La Vương trấn áp những oan hồn này, vẫn không ngừng có một vài oan hồn đáng sợ vọt tới bên cạnh Âu Dương. Tuy nhiên chúng đều không ngoại lệ. Kết cục cuối cùng đều bị hỏa diễm linh hồn thiêu thành tro tàn.
Trước mặt hỏa diễm linh hồn, bất kể là oan hồn cường đại tới mức nào, chỉ cần ngươi vẫn chứa một chữ hồn, nhất định đều chết không thể lại chết.
Lúc trước Âu Dương một người một ngựa cũng dám đại sát tứ phương tại hồn giới. Phải biết rằng, lúc đó Âu Dương yếu ghê gớm. Mà bây giờ Âu Dương gần như đã đại thành. Mặc dù không có Thứ Kiêu Cung giúp đỡ, chỉ dựa vào hỏa diễm linh hồn trên người cũng đủ để thiêu đốt tất cả địa ngục.
Thời điểm lần trước Âu Dương đến, chính là tiếp cận chí cao vô thượng. Mà bây giờ Âu Dương so với những này ngụy chí cao vô thượng Thiên Đình còn cường đại hơn nhiều. Cho nên Âu Dương mới có lòng tin giết chết Minh Hậu!
Ầm...
Ngay thời điểm đám người Âu Dương vừa bước vào địa ngục tầng thứ bốn, hỏa diễm che ngợp bầu trời liền thiêu đốt về phía hắn. Trong nháy mắt hỏa diễm linh hồn của Âu Dương biến thành một cái ô lớn che trước mặt của hắn. Cái ô này xoay tròn ngăn cản ngọn lửa màu xanh xông tới!
- Địa Ngục Minh Phượng! Gia hoả này không phải đã bị giết sao?
Ngụy Bỉnh Dập thấy rõ vật phóng hỏa phía trước là vật gì. Đó là một con Phượng Hoàng lớn trăm trượng. Trên người con Phượng Hoàng này đang không như quỷ hỏa, không ngừng thiêu đốt ngọn lửa màu đen!
- Diễn trò đương nhiên phải làm giống như thật. Thật ra lần trước ta đã cảm thấy cổ quái. Phượng Hoàng vạn thế niết bàn sao có thể bị giết chết dễ dàng như vậy? Hiện tại xem ra đây đều là âm mưu của Minh Hậu!
Âu Dương nhìn Minh Phượng trong mắt mang theo vài phần khinh thường.
- Ha ha ha! Tiểu tử, ngươi đoán không sai chút nào. Tuy nhiên ta khuyên ngươi vẫn đi đi. Minh Hậu đại nhân không có bất kỳ suy nghĩ gì đối với thế giới này. Ngươi lại...
Minh Phượng còn chưa nói hết lời đã bị Âu Dương mở miệng ngắt lời!
- Bớt thả rắm đi.
Âu Dương dùng một ngón tay chỉ vào Minh Phượng. Nghe thấy câu chửi này Minh Phượng lập tức sững người tại chỗ. Nó không thể tưởng tượng được Âu Dương sẽ trực tiếp mở miệng mắng nó như vậy!
- Minh Hậu không suy nghĩ gì đến thế giới này sao? Chó má! Nhóm gia hỏa Minh Hậu với Thiên Đình chẳng qua là cấu kết với nhau làm việc xấu. Nếu như không có nàng ra tay, nhóm tiểu tử Thiên Đình ngu xuẩn kia cũng có thể phong tỏa được luân hồi sao? Tính lừa gạt quỷ sao? Nguồn truyện: Truyện FULL
Âu Dương nói rất khó nghe. Nhưng lời hắn nói khiến Minh Phượng không thể nói gì chống đỡ được nữa. Đúng vậy, Âu Dương nói không sai. Nếu như không có Minh Phượng ra tay, người Thiên Đình có thể phong tỏa luân hồi được sao? Tuy rằng đến bây giờ cũng không biết tại sao đám gia hoả này lại muốn phong tỏa luân hồi. Nhưng không nghi ngờ chút nào, Minh Hậu chắc chắn đã cấu kết với những gia hoả kia làm việc xấu!
- Tiểu tử, cho dù ngươi biết được gì có thể làm được gì? Lực lượng của Minh Hậu đại nhân cũng không thể kém hơn Thiên Đế. Cho dù các ngươi tiến vào Phượng Hoàng thành cũng chỉ có một con đường chết!
Rất rõ ràng Minh Phượng vô cùng tự tin đối với Minh Hậu. Nó căn bản không cho rằng có người nào có thể đánh bại được Minh Hậu.
- Chẳng qua chỉ là một đôi cẩu nam nữ mà thôi. Nếu như ta đoán không sai, Thiên Vương hẳn chính là Thiên Đế trong miệng của ngươi!
Âu Dương trừng mắt với Minh Phượng một cái. Vào lúc này, gần như tất cả những câu đố này đều được mở ra. Trong miệng Minh Hậu, phu thê tình thâm gì đó, không thể đối phó với Thiên Vương gì đó, đều rất thối. Nàng căn bản là người của Thiên Vương. Tuy rằng không biết sau lưng của bọn họ có chuyện gì xấu, nhưng không nghi ngờ chút nào, suy đoán của Âu Dương là chính xác.
- Vậy thì thế nào? Ngươi vẫn không thể tiến vào Phượng Hoàng thành! Ta chính là tồn tại bất tử. Cho dù là ngươi có lực lượng cường đại hơn nữa thì có thể làm được gì!
Minh Phượng kêu lên. Nó thật sự có tư cách này. Nó chính là Minh Phượng bất tử. Nó thật sự có thể trùng sinh vô hạn. Chí ít trong những năm tháng qua, nó chưa bao giờ chết đi.
- Vậy ta xem thử ngươi có thể sống dưới hỏa diễm linh hồn hay không!
Âu Dương vừa nói xong, ầm một tiếng hỏa diễm trên người hắn biến thành một con bàn tay khổng lồ tóm lấy Địa Ngục Minh Phượng. Hỏa diễm linh hồn lần này cường đại hơn lần trước tới trăm, ngàn lần. Khí tức cực nóng gần như đã khiến địa ngục tầng thứ tư phải sụp đổ!
Lần này Âu Dương liều mạng phát hỏa một lần với Minh Phượng. Vào lúc này Âu Dương chỉ muốn làm thế nào để có thể giết chết nó nhanh nhất! Sống lại vô hạn? Phượng Hoàng sống lại vô hạn nghe ra có vẻ thật sự rất trâu bò. Nhưng trâu bò thế chứ trâu bò nữa thì có ích lợi gì? Lúc trước Trầm Điễn cũng được gọi là bất tử, cuối cùng không phải hắn vẫn bị Âu Dương giết chết, thi thề nằm trong biển rộng sao?
Ầm một tiếng, bàn tay lớn chộp tới Minh Phượng. Minh Phượng giang rộng đôi cánh. Hai cánh giống như hai lưỡi dao sắc bén mang theo ngọn lửa màu xanh bổ vào bàn tay lớn do hỏa diễm linh hồn của Âu Dương tụ thành!
Ba lần này đã thể hiện ra thực lực của Minh Phượng. Không nhìn những thứ khác, chỉ lần này đã khiến Âu Dương hiểu rõ, lần trước Minh Phượng ngốc kia chắc chắn làm giả. Thực lực của mình bây giờ đã mạnh hơn lúc trước rất nhiều. Cho dù là hiện tại, hỏa diễm linh hồn của mình đều bị bổ ra, nếu là lúc đó mình khẳng định càng không được!
- Ta cho ngươi bổ!
Lần này Âu Dương cũng bất chấp là con đường quen thuộc hay không, trên người run lên. Thứ Kiêu Cung đã được Âu Dương cầm trong tay. Đối với mục tiêu bay trên trời còn lớn như vậy, Âu Dương dám nói cho dù mình nhắm mắt lại cũng có thể bắn nó thành một cái sàng!
Vèo...
Một mũi tên huyết sắc so với Minh Phượng lớn như vậy, chỉ giống như một cái kim thêu hoa bé nhỏ. Minh Phượng thậm chí không kịp né tránh, kim thêu hoa đã chui vào trong thân thể Minh Phượng.
Tuy rằng phòng ngự của Phượng Hoàng Vũ không dám nói là rất mạnh, nhưng cho dù đối mặt với chí bảo như Yêu thần thương, cũng tuyệt đối không có bất kỳ vấn đề gì. Nhưng thời điểm đối mặt với mũi tên của Âu Dương, Phượng Hoàng Vũ liền biến thành lông chim thật sự. Phượng Hoàng chỉ có thể cảm giác trong chỗ nào trong thân thể mình chợt đau nhói. Sau đó mũi tên huyết sắc đã bay vào bên trong thân thể mình...