Tuy nhiên cũng bởi vì Âu Dương do dự mới để cho Lý Uyển Như cuối cùng phải kết thúc tính mạng của mình.
- Ta biết chuyện của Uyển Như. Thật ra Uyển Như thật sự rất thích ngươi. Nhưng không ngờ được cuối cùng nàng lại rơi vào kết cục như vậy...
Vệ Thi cũng biết chuyện của Uyển Như. Tại Chân Linh Giới này, Lý Uyển Như đã từng bị Âu Dương xem là tiểu muội muội cứu ra, một mực nỗ lực truy đuổi bước chân của Âu Dương, từng bước đi tới cuối cùng. Nhưng nàng vẫn rơi vào kết cục như vậy. Xem ra ông trời đúng là bất công!
- Không! Ta cũng không cho là như vậy. Ta cảm thấy như vậy đối với Uyển Như chính là giải thoát. Chí ít ở cuộc đời kế tiếp nàng có thể tìm được một người thật sự yêu nàng.
Âu Dương cảm thấy hổ thẹn đối với Lý Uyển Như. Nhưng hổ thẹn không thể thay đổi sinh mạng. So với việc sống vĩnh viễn trong hổ thẹn, Âu Dương càng muốn lặng lẽ chúc phúc cho Lý Uyển Như hơn.
- Chờ tất cả kết thúc, nếu như ta may mắn có thể mở ra luân hồi nhất định sẽ để tất cả mọi người gặp lại nhau!
Âu Dương nhìn lên bầu trời âm trầm. Hắn không biết suy nghĩ này của mình có thể thực hiện được hay không, nhưng chí ít hắn sẽ cố gắng vì điều này...
Tử Thần ở lại!
Lần này hắn thật sự ở lại. Hắn đứng trong Tuyết Sơn, nhìn những cường giả tùy tiện động thủ đã có thể dẫn động sóng gió bốn phương tám hướng, hắn vô cùng giật mình. Từ trong miệng những người này hắn không ngờ nghe được mấy người này chẳng qua là một vài tiểu binh!
Trăm vạn cường giả do sư phụ dẫn tới càng khiến Tử Thần không thể nào tiếp nhận được. Những người này đều là nhân loại sao? Thực lực của bọn họ còn cường đại gấp trăm lần so với những gì sư phụ Tử Thần đã biểu hiện lúc trước!
Nhưng những người này gọi chung là Chiến tộc. Không ngờ sư phụ lại là Chiến Vương! Điều khiến Tử Thần giật mình nhất chính là, gần đây Tiên giới truyền tới một tin tức, Tiễn Thần Âu Dương xuất hiện ở thế giới này, trong một đêm chém liên tục hai đại cường giả Thiên Đình, còn một đường truy đuổi từ Tây Bắc tới Thiên Nam, trước cửa Thiên Đình ngay trước mặt người ta bắn giết cường giả của người ta, sau đó ung dung rời đi...
Lúc đầu Tử Thần cũng không biết tin tức kia chấn động tới mức nào. Nhưng bốn, năm ngày tiếp theo, số cường giả lên tới hàng ngàn, hàng vạn người đi tới Tuyết Sơn. Theo Tử Thần cảm thấy những người này đều có thể hủy diệt địa cầu trong nháy mắt, Bởi vậy hắn đã hiểu rõ.
- Đại ca, hai cường giả Thiên Đình kia lợi hại tới mức nào?
ử Thần giống như kẻ ngu si nắm lấy một người của Chiến tộc hỏi dò. Mà tộc nhân tất nhiên nhiên biết đây chính là đồ đệ nhỏ nhất của Chiến Vương. Tuy rằng nhìn Tử Thần yếu còn không bằng con kiến, nhưng vẫn trả lời.
- Ngươi nhìn thấy nơi đóng quân bên kia có mấy chục vạn người không? Mấy chục vạn người này hợp lực đánh một đòn cũng khó đỡ được một đòn tùy tiện của những người đã chết kia!
Cường giả Chiến tộc này không phải đang nói dối. Một đòn hợp lực của mấy chục vạn người thật sự khủng bố. Nhưng nếu đối phó Hàn Sa với Nguyệt Quang Đao trong tay, một đòn do mấy chục vạn người hợp lực nhiều nhất chỉ khiến hắn bị thương. Từ phương diện khác mà nói, một đòn do mấy chục vạn người hợp lực nhiều nhất chỉ được xem như một loại giả thiết.
Một đòn do mấy chục vạn người hợp lực nhưng với mấy vạn người hợp lực ra tay không giống nhau, chỉ bố trí cùng đánh một trận pháp đã cần thời gian chuẩn bị rất lâu. Hơn nữa cái loại trận pháp này nhiều nhất có thể dung nạp được một đòn mấy chục vạn người, sau đó sẽ bị nghiền nát! Cho nên thật sự đánh nhau, mấy chục vạn người không nhất định đánh lại một mình Hàn Sa...
- Vậy sư phụ ta mạnh như thế nào?
Tử Thần hỏi một vấn đề đặc biệt ngu ngốc. Vấn đề này khiến cường giả Chiến tộc kia trực tiếp không nói gì.
- Một đêm chém liên tục hai đại cường giả, sau đó từ Tây Bắc đuổi tới Thiên Nam, tại cửa Thiên Đình, bắn chết một cường giả sau mang theo Vệ Thi ung dung rời đi. Ngươi chỉ nghe điều này đã có thể hiểu rõ người ta mạnh tới mức nào. Nhưng không ngờ có kẻ nào đó còn ngu ngốc mở miệng hỏi dò điều đó!
- Chiến Vương đại nhân có Bất Phá Kim Thân đủ để mạnh mẽ chống đỡ một đòn do mấy chục vạn người hợp lực mà không phá tan!
Người Chiến tộc này nói có chút khoa trương. Nếu như là Chiến Vương trước kia, tất nhiên có thể làm được. Nhưng Âu Dương tuyệt đối không làm được. Không phải bởi vì Bất Phá Kim Thân của Âu Dương yếu. Mà bởi vì hai người căn bản không phải tu luyện cùng một loại.
Chiến Vương trước kia tu luyện chủ yếu chính là chém giết gần người. Càng sát người, Chiến Vương càng trở nên điên cuồng hơn. Cho nên năng lực phòng ngự của Bất Phá Kim Thân hắn cũng càng là cường đại.
Tuy rằng Âu Dương cũng tu luyện Bất Phá Kim Thân nhưng lực phòng ngự lại chênh lệch không ít. Dù sao Bất Phá Kim Thân của Âu Dương gia tăng tốc độ của mình. Như vậy tuy rằng tốc độ tăng lên, thân thể trở nên nhanh nhẹn, lực phòng ngự tự nhiên phải giảm xuống không ít.
Đây chính là ý tứ có được thì có mất. Dù sao Âu Dương là một Yêu Cung Thủ. Cho dù sau khi đi tới Tiên giới đại thành, rất ít khi vận dụng Thứ Kiêu Cung. Nhưng Âu Dương vẫn nhớ kỹ mình là một Yêu Cung Thủ. Mình mạnh nhất chính là khi có mũi tên trong tay!
Nếu như nói Chiến Vương trước kia mạnh nhất chính là thân thể của hắn, như vậy Âu Dương mạnh mẽ nhất lại là ý thức của hắn và Thứ Kiêu Cung trong tay. Bởi vì Thứ Kiêu Cung chính là một bộ phận của Âu Dương, mà không phải chỉ đơn giản là vũ khí của Âu Dương.
- Ta nghe người ta nói cung của sư phụ đã từng là một cái chiến cung bình thường nhận được trên chiến trường. Điều này có phải là sự thật không?
Tử Thần lại hỏi dò. Tuy nhiên lần này người Chiến tộc này lại không thể trả lời. Hắn chỉ về phía Lăng Túc nói:
- Cái này ngươi nên đi hỏi hắn!
- Hắn? Hắn là?
Tử Thần không rõ thoáng nhìn về phía Lăng Túc. Trước sau trên người Lăng Túc đều có một cỗ khí mãnh liệt. Hắn giống như một tướng quân tấn công ngoài chiến trận. Loại khí tức kia mãnh liệt đến mức khiến người ta khó có thể thân cận.
- Hắn từng theo Chiến Vương đại nhân rong ruổi trên sa trường!
Chiến tộc vừa nói xong, Tử Thần đã chạy về phía bên kia. Chỉ cần là nam nhi ai không có nguyện vọng rong ruổi trên sa trường.
Trăm vạn hùng binh trên chiến trường cùng xông tới. Tiếng gào chấn động không trung. Đám mây cũng vì đó mà tán loạn. Trăm vạn người toả ra sát khí đủ để xông ra U Minh! Cái loại cảm giác này khiến Tử Thần có một cảm giác nhiệt huyết sôi trào.
Tuy nhiên lần này hắn có chút loạn tưởng. Bởi vì vị trí của Âu Dương trong trung đội số 7, trên chiến trường là một thanh đao sắc bén xé tan kẻ địch, nhưng chưa bao giờ thật sự đối mặt với số lượng quân địch quá lớn.
Cho dù sau đó với đại bộ đội, bọn họ làm chẳng qua chỉ là kỵ binh. Cho nên Tử Thần muốn nhìn thấy một nguyên soái rong ruổi trên sa trường bày mưu nghĩ kế thực sự quá khó khăn. Nguồn: http://truyenfull.vn
Bất kể là Âu Dương hay Lăng Túc, chỉ có thể làm tướng.