Nhưng hắn là một yêu cung thủ. Hắn đứng từ xa kéo cung bắn chết kẻ địch. Người khác không có cách nào bắt được hắn.
- Hoàng thúc không cần tức giận. Ám Ảnh đã đến. Lần này bốn người Ám Ảnh ra tay. Dù thế nào, bọn họ cũng sẽ giết chết người này!
Trịnh Tú Nhi lộ ra vẻ mặt tàn nhẫn. Thật ra người bên Ám Ảnh đã đến ba, bốn ngày nay, nhưng Âu Dương quá vô sỉ. Trước sau hắn đều chỉ ở bên dưới thành, chưa bao giờ đi qua sông đào bảo vệ thành. Cho dù bốn người của Ám Ảnh muốn ra tay giết hắn cũng không có cơ hội!
Bốn người bên Ám Ảnh chỉ mới đạt tới tứ giai mà thôi. Nếu như bốn người bọn họ tới quá gần thành trì, như vậy Bì Ba chắc chắn sẽ phát hiện ra sự hiện hữu của bọn họ. Khi đó bọn họ muốn ra tay cũng khó.
- Ám Ảnh rất khó tìm được cơ hội xuất thủ. Tiểu tử này rất cảnh giác. Từ trước đến nay hắn đều không dễ dàng đi ra ngoài!
Trịnh Công Danh khổ chính ở điểm này. Rõ ràng có năng lực giết chết kẻ địch, nhưng lại không có cơ hội. Điều này thực sự quá buồn bực!
Trịnh Tú Nhi không nói. Nàng biết Trịnh Công Danh nói đây là sự thực. Không phải bọn họ không nghĩ tới chuyện dụ Âu Dương đi ra, nhưng mỗi lần quân Tây Kỳ rút quân, gia hoả này nhất định sẽ quay lại, tuyệt đối không đi theo truy sát! Điều này thực sự khiến bọn họ vô cùng phiền muộn.
- Hoàng thúc, nếu không để ta ra trước trận khiêu chiến với hắn...
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnTrịnh Tú Nhi mới vừa nói tới đây đã bị Trịnh Công Danh bác bỏ. Chợt nghe Trịnh Công Danh nói:
- Không được, hắn am hiểu tác chiến từ xa. Tầm bắn của hắn đến mấy dặm. Nếu như cháu khiêu chiến hắn, hắn căn bản không cần xuống khỏi tường thành cũng có thể đánh bại cháu...
- Ôi...
Trịnh Tú Nhi thở dài một hơi. Hiện tại nàng hận tên quỷ khó chơi Âu Dương này muốn chết. Thực lực của hắn không tính là mạnh, nhưng chỉ dựa vào công kích từ xa lại không ngừng khiêu khích khiến bọn họ vô cùng tức giận.
Trở về trong thành, Âu Dương cảm thấy yêu đan trong thân thể của mình bắt đầu run rẩy. Hắn biết lần này mình lại thành công! Mình rất vô sỉ đạt được tam giai. Chỉ có điều lần này hắn không nghênh ngang đột phá ở đây. Hắn theo cửa sau của Kiến Phong Thành chạy ra ngoài. Sau khi chạy ra ngoài chừng mười mấy dặm, hắn mới tìm một rừng cây không có người ngồi xuống bắt đầu phân chia yêu đan.
Không giống với lần trước. Lần này yêu đan phân chia có phần chậm rãi. Hai viên yêu đan trong cơ thể Âu Dương không ngừng run rẩy. Âu Dương cố gắng khống chế chúng để tách ra viên yêu đan thứ ba. Nhưng hắn còn chưa kịp khống chế đã phát hiện hai viên yêu đan trong cơ thể không ngờ bắt đầu đồng thời tách ra!
- Chuyện gì thế này?
Âu Dương cảm thấy điều này có chút cổ quái! Tại sao hai viên yêu đan lại đồng thời tách ra? Lẽ ra hẳn chỉ có một viên yêu đan tách ra thành một viên yêu đan thứ ba theo thế chân vạc mới đúng. Nhưng bây giờ hai viên yêu đan của mình lại bắt đầu đồng thời tách ra. Chẳng lẽ chúng muốn chia ra thành bốn viên sao?
Giống như xác nhận suy nghĩ của hắn, hai viên yêu đan trong ngực hắn đồng thời tách ra. Hai viên yêu đan khá là nhỏ. Không ngờ hai viên yêu đan đồng thời tách ra khiến trong ngực hắn đồng thời có bốn viên yêu đan!
Bốn viên! Sao lại có thể là bốn viên được! Mình rõ ràng mới đạt tới tam giai. Trên lí thuyết, mình có ba viên yêu đan mới phải! Âu Dương nhớ trên Hóa Yêu Quyết có ghi chép rõ ràng về điều này.
Yêu Chiến Sĩ nhất giai có một viên yêu đan. Giai tăng cao, mỗi lên tăng lên một giai thì có thêm một viên yên giai. Chờ khi Yêu Chiến Sĩ đạt được cửu giai, trong thân thể, chín viên yêu đan sẽ hợp lại biến thành một viên yêu đan.
Nhưng yêu đan của mình lại hoàn toàn không theo con đường quen thuộc. Người khác tứ giai mới bốn viên. Mình tam giai đã có bốn viên! Người khác là hai viên yêu đan tách ra thêm một viên, nhưng mình lại hai viên yêu đan tách ra thêm hai viên yêu đan nữa!
Âu Dương bắt đầu cảm thấy không thể nói được gì nữa! Chẳng lẽ Huyết Sắc Yêu Đan của mình lại kỳ quái như thế! Nếu cứ tiếp tục như vậy đi lên. Khi mình đạt được tứ giai không phải sẽ có tám viên yêu đan sao?
Tám viên yêu đan! Đây chính là Yêu Chiến Sĩ bát giai mới có thể có được! Chẳng lẽ nói mình đạt được tứ giai liền nắm giữ lực lượng bát giai? Âu Dương nghĩ tới điều này bắt đầu cười ngây ngô. Nhưng hắn cười chưa được bao lâu liền tự tát mình một cái.
- Suy nghĩ lung tung gì vậy? Mặc dù mgươi là người "xuyên qua", nhưng ngươi không thể biến thái như vậy được!
Âu Dương biết, suy nghĩ kia của hắn chỉ có thể là suy nghĩ. Cho dù số lượng yêu đan của mình có nhiều hơn, lực lượng khẳng định tăng mạnh, tuy nhiên cũng không phải nói có mấy viên yêu đan thì có thể có cấp mấy. Nếu như theo cách đó mà tách ra, khi mình ngũ giai thì có mười sáu viên yêu đan. Vậy mình được coi là cấp mấy? Quái vật sao?
- Nhất giai một viên, nhị giai hai viên, tam giai bốn viên. Như thế tính ra khi ta đạt được bát giai không phải sẽ có 128 viên yêu đan sao?
Âu Dương chắc chắn rất bình thường. Hắn đếm trên đầu ngón tay suốt nửa ngày, rốt cuộc cũng tính ra!
- Ta đến bát giai có 128 viên yêu đan! Ta có 128 viên yêu đan?
Âu Dương đếm trên đầu ngón tay, con số này quá kinh khủng. 128 viên yêu đan, người ta tám viên, số lẻ của mình cũng nhiều hơn người ta! Đây rốt cuộc là chuyện tốt hay là chuyện xấu?
Khi Âu Dương trở về Kiến Phong Thành, cửa thành Kiến Phong Thành đã mở. Đại Vận đã bắt đầu truy kích. Quân Tây Kỳ xuất hiện tan rã. Âu Dương nhìn thấy cảnh tượng như vậy, trong lòng nhất thời cảm thấy kích động muốn thừa dịp cháy nhà cướp của!
- Mẹ nó, cầu phú quý từ trong hiểm nguy. Nói thế nào lão tử cũng đã đạt được tam giai. Dù sao cũng nên trâu bò một lần!
Âu Dương nói xong lấy tốc độ nhanh nhất chạy tới nơi đóng quân của trung đội số 7. Từ trong nơi đóng quân hắn lấy ra con chiến mã của mình. Âu Dương xoay người nhảy lên lưng ngựa, sau đó giục ngựa chạy ra khỏi Kiến Phong Thành!
Lần này quân Tây Kỳ tan tác còn lợi hại hơn nhiều so với mấy lần trước. Bởi vì Đại Vận đã đuổi theo sát phía sau ra đến 20, 30 dặm. Quân Tây Kỳ chí ít đã tổn thất hơn vạn người!
Trịnh Công Danh ngồi trên lưng ngựa. Hắn cảm thấy vô cùng đau lòng! Tuy nói thắng bại trong binh gia là chuyện thường tình, nhưng tan tác với quy mô lớn như vậy, chỉ sợ sẽ tổn thất không ít người!
- Hoàng thúc! Thúc xem!
Trịnh Tú Nhi ở bên cạnh Trịnh Công Danh. Lúc này nàng đưa một ngón tay chỉ về phía xa để Trịnh Công Danh nhìn thấy.
- Ha ha ha! Rốt cuộc tiểu tử này đã đi ra! Để người của Ám Ảnh động thủ! Mấy vạn người đổi một Yêu Chiến Sĩ! Đáng giá!
Thoáng cái, vẻ chán chường trên mặt Trịnh Công Danh đã biến mất. Hắn quay về phía bốn nam tử đang cúi đầu đi theo bên cạnh nói:
- Lập tức ra tay. Bất luận làm thế nào, nhất định phải giết chết người này!
- Vương gia yên tâm!
Người lớn tuổi nhất trong bốn người vừa mở miệng. Nói xong, bốn người bất ngờ đồng thời trốn vào trong đất, biến mất không còn tăm hơi! Không ngờ bốn người này là Yêu Chiến Sĩ tứ giai!