Cho dù là ở Tiên giới, Âu Dương cũng một người kiêu ngạo. Vậy rất đơn giản, bất luận ở thế giới nào, Âu Dương vẫn tuyệt đối được xem là một cường giả siêu cấp. Một cường giả siêu cấp hẳn có kiêu ngạo của mình. Ngươi vĩnh viễn không thể để cho rồng trong tổ rắn. Đây là một chuyện rất rõ ràng. Rồng không thể kết giao với rắn...
- Chúng ta có một danh hiệu, gọi là Long Quân!
Thiệu Phong không che giấu điều gì. Bởi vì hắn biết, sự kiêu ngạo của Âu Dương thật ra còn vượt qua cả tướng quân. Thiệu Phong rất ít khi nhìn thấy người nào có thể khiến Lôi Minh cúi đầu. Nhưng không nghi ngờ chút nào, bất luận người nào có thể khiến Lôi Minh cúi đầu, tuyệt đối có thể biết sự hiện hữu của bọn họ.
- Cái tên rất khí phách. Các ngươi có trách nhiệm làm gì? Giữ gìn hòa bình cho quốc gia này sai? Hay là bảo vệ số ít người?
Câu nói này của Âu Dương mang theo vài phần châm chọc. Đương nhiên Thiệu Phong có thể nghe ra được sự châm chọc này.
Thiệu Phong cũng hiểu rõ ý của Âu Dương. Hắn thở dài một hơi nói:
- Đây là hiện thực. Chỉ có số ít người đó tốt, đại đa số mới có thể tốt được!
- Thối lắm!
Âu Dương không hề quay đầu lại. Nhưng câu nói này của hắn lại khiến Thiệu Phong sửng sốt. Thiệu Phong ngẩng đầu nhìn Âu Dương lập tức có chút giật. Bởi vì giờ phút này Thiệu Phong cảm nhận được trên người Âu Dương có một loại áp lực lớn hơn trên người tướng quân gấp trăm lần. Loại áp lực này còn không phải do Âu Dương thật sự phát ra. Đó chỉ là vô ý phát ra. Cho dù chỉ có nháy mắt nhưng Thiệu Phong vẫn nắm bắt được.
- Rõ ràng là vì lợi ích cá nhân, còn muốn nói là đại diện cho lợi ích của bọn họ. Chiếc mũ này thật quá đường hoàng. Ta cảm thấy rất đáng xấu hổ. Hoặc là nói các ngươi đã sỉ nhục danh hiệu long này!
Âu Dương nói rất trắng trợn. Tại quốc gia này, người dám quang minh chính đại nói với Thiệu Phong những lời như vậy, tuyệt đối không vượt quá năm người!
- Sư phụ!
Từ phía xa, Tử thần từng bước đi về phía bên này. Lúc này Tử thần giống như một người trung niên bình thường. Tử thần mặc một bộ thể thao nhìn rất tùy ý. Đầu trọc lại mặc đồ thể thao, nói thật nhìn thế nào cũng có chút buồn cười. Tuy nhiên bất kể nhìn buồn cười thế nào, vẻ hung hãn vẫn tồn tại trên mặt Tử thần.
- Ngươi? Ngươi đến đây làm gì?
Nhìn thấy Thiệu Phong không ngờ đi theo phía sau sư phụ, Tử thần cảm thấy không rõ nhíu nhíu mày. Tuy nhiên hắn biết sư phụ này của mình rất thần bí, nhưng Tử thần không tin sư phụ sẽ lựa chọn giống như Chiến Lang!
- Đừng hiểu lầm. Thần sao có thể hợp tác được với phàm nhân được. Tuy nhiên nếu như có lúc thần muốn làm phàm nhân, có thể sẽ muốn phàm nhân hộ tống. Dù sao thần không thể bất cứ lúc nào cũng biểu diễn thần lực của hắn! Ngươi nói đúng không Tử thần tiên sinh!
Khí thế của Thiệu Phong đã phát sinh biến hóa. Mặc dù phải đối mặt với nhân vật được thế giới công nhận là đệ nhất khủng bố như Tử thần hắn vẫn là bộ dạng không kiêu ngạo cũng không tự ti.
- Xem ra ngươi sắp thăng quan rồi!
Tử thần cũng nhìn thấu sự biến hóa của Thiệu Phong. Trong mắt của hắn mang theo mấy phần tán thưởng. Một người trẻ tuổi như vậy lại có thể đột phá cảnh giới trong lòng mình. Nói không khoa trương, con đường tương lai của Thiệu Phong hẳn sẽ đi tới tận mây xanh.
- Sư phụ, ta có thể đánh vỡ hư không, nhưng tại sao ta không thể thăm dò vào hư không được? Mỗi lần ta thử nghiệm thăm dò vào hư không đều cảm giác có một loại lực lượng sẽ cắn nuốt ta gần như muốn đánh tan linh hồn của ta!
Tử thần không tiếp tục nói chuyện với Thiệu Phong, mà đi tới bên cạnh Âu Dương. Hắn đánh một quyền về phía trước, mở ra một hố đen nhỏ ngay trước mặt Tử thần. Lần này Tử thần không kiêng kị. Hắn trực tiếp định đưa tay của mình vào trong hư không.
Ngón tay Âu Dương điểm một cái. Chỗ hư không bị Tử thần đánh nát dường như ngừng lại. Sau đó bàn tay Tử thần đưa vào trong hư không không ngờ không có bất kỳ tổn thương nào.
- Hiểu rõ chưa?
Nhìn thấy hành động này của Âu Dương, Thiệu Phong suýt phát điên! Mở ra ranh giới thế giới? Đây là lực lượng mà một con người có thể làm được sao?
Âu Dương chỉ điểm một cái, đã trực tiếp khiến hố đen kia trở nên cố định. Thiệu Phong thậm chí nghi ngờ, sau một khắc nữa, có phải lỗ đen này sẽ mở rộng ra tới vô hạn, sau đó sẽ cắn nuốt tất cả địa cầu.
- Hóa ra là lực lượng của ta chỉ có thể mở ra, nhưng không có cách nào ổn định!
Tử thần đã hiểu rõ tại sao.
Hắn gật đầu. Giờ phút này hắn đã hiểu được sâu sắc sự chênh lệch của mình.
- Ngươi tu luyện chỉ đơn thuần là lực lượng. Phương pháp tu luyện này không sai, tuy nhiên tính hạn chế lại quá lớn, hơn nữa tiêu hao cũng lớn. Qua mấy ngày nữa ta sẽ dạy cho ngươi một phương thức tu luyện mới!
Âu Dương thoáng nhìn về phía Tử thần. Nếu hắn đã bái vào môn hạ của mình, mình không dạy một chút cũng không thể nói được.
Âu Dương vẫn nhớ kỹ phương pháp thánh chiến. Đối với phương pháp thánh chiến, Âu Dương chỉ biết nó rất khó tu luyện. Nhưng đồng dạng, phương pháp thánh chiến đủ cường đại. Chỉ cần có thể tu thành một bộ phận cũng đủ để vũ hóa đăng tiên.
- Âu Dương tiên sinh, liệu người bình thường có thể tu luyện phương pháp này hay không... Ta không phải là người có siêu năng lực, liệu có thể tu luyện được không?
Thiệu Phong ở phía sau nhìn. Lúc này cho dù là hắn cũng không nhịn được mở miệng thăm dò. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
- Người bình thường cũng không sao. Tuy nhiên phương pháp của ta rất khó tu luyện. Cho dù tất cả mọi người ở thế giới này đều tu luyện, người thật sự có thể tu luyện thành công cũng cực nhỏ! Thế nào? Ngươi có hứng thú sao?
Âu Dương nhìn Thiệu Phong một chút. Thiệu Phong lại lắc đầu nói:
- Không, con đường chúng ta đi không giống nhau nhau. Ngươi giống như tiên nhân trong truyền thuyết cổ đại. Có lẽ ngươi theo đuổi chính là con đường vĩnh sinh bất tử. Nhưng ta lại theo đuổi sự huy hoàng trong nháy mắt giống như pháo hoa vậy!
- Huy hoàng trong nháy mắt, giống như pháo hoa...
Nghe thấy Thiệu Phong nói vậy, Âu Dương liền gật đầu. Trước tiên không nói nhân phẩm Thiệu Phong thế nào. Chỉ nói tới cách nói này của hắn, thực sự rất chính xác
Có người theo đuổi chính là vĩnh hằng. Sau khi chiếm được vĩnh hằng, trên đường hắn có thể từ bỏ rất nhiều điều. Có người không cần vĩnh hằng. Hắn chỉ muốn làm pháo hoa huy hoàng trong nháy mắt! Đây là hai con đường khác nhau.
Có lẽ có người cảm thấy người như vậy quá ngu. Dù pháo hoa bắn lên có đẹp hơn nữa, chẳng qua cũng chỉ là trong nháy mắt. Sau khi qua đi có lẽ sẽ không có ai nhớ tới sự tồn tại đó. Vĩnh hằng mới là chân lý. Trên thực tế đây là một sai lầm. Trong ngàn vạn con đường, làm pháo hoa cũng được, là vĩnh hằng cũng được. Quan trọng chính là ngươi có thể từ những điều này tìm được đạo của chính mình hay không. Những đạo khác chung quy cũng chính là đạo lý này.
Tâm muốn chính là niệm đạt. Đây là một phương thức tu luyện hoàn toàn mới. Lấy suy nghĩ trong lòng khiến lực lượng biểu hiện ra. Âu Dương bỗng nhiên có một ý nghĩ.