Đám quan binh nghe thấy Tiểu Nhạc nói vậy vô cùng tức giận. Bọn họ đã từng gặp nhiều kẻ ngông cuồng, nhưng chưa từng gặp người nào ngông cuồng như vậy. Bọn họ đã gặp những kẻ giết người, nhưng vẫn chưa từng thấy đám người nào ở trong thành này lại trâu bò như thế, dám nói muốn làm thịt quan binh...

Lưu nhị ca nghiêm mặt lại. Hắn chuẩn bị cầm Yêu thần thương của Bạch Tinh lên. Nhưng thời điểm hắn còn chưa cầm vào chợt nghe thấy giọng nói của Bạch Tinh:

- Nếu như ngươi dám động vào cây thương này, nó nhất định sẽ đâm xuyên qua đầu của ngươi!

Bạch Tinh không hề nói dối. Tuy rằng Yêu thần thương không có thông linh như Thứ Kiêu Cung vậy. Nếu như cường giả giống Âu Dương lấy Yêu thần thương, Yêu thần thương muốn phản kháng cũng không có cơ hội. Có điều người bình thường không biết động vào, vậy Yêu thần thương tuyệt đối sẽ trực tiếp thuấn sát ngươi.

Tại tiểu thế giới, cho dù là cường giả tứ giai, hay cường giả siêu cấp thất giai, cửu giai chính là đỉnh cao nhất. Trong đám người Âu Dương, không nói những vương giả bọn họ, chỉ nói những người cùng bọn họ tiến vào tiểu thế giới, ngay cả là là người làm việc vặt chí ít cũng là linh tiên cấp. Khái niệm này nghĩa là gì. Đây là chính là hoàn toàn không thể đối kháng.

- Hắc, ngược lại ta muốn xem thử các ngươi có dám làm xằng làm bậy tại vương thành Huy Hoàng này ngay giữa ban ngày hay không!

Lưu nhị ca không quan tâm tới lời Bạch Tinh nói. Hắn vẫn đưa tay định cầm lấy Yêu thần thương kia.

- Vị tiểu bằng hữu này. Thôi đi, bọn ta đều là tu luyện giả!

Âu Dương không muốn quan binh này vô duyên vô cớ mất đi tính mạng. Dù sao bọn họ chẳng qua chỉ chấp pháp công pháp mà thôi. Hắn mở miệng nhắc nhở những người này biết bọn họ là tu luyện giả chính là muốn để bọn họ rời khỏi.

Quả nhiên, nghe thấy câu nói này của Âu Dương, tay của Lưu nhị ca liền dừng lại trong không trung. Nếu đám người Âu Dương đúng là tu luyện giả, vậy nếu như ngày hôm nay hắn còn dám lộn xộn cho dù bị giết cũng là cái chết vô ích.

- Tu luyện giả! Tu luyện giả cái gì.

Ngay khi Âu Dương vừa nói dứt lời, bên ngoài có một lão gải đi tới. Lão giả này có bộ dạng tiên phong đạo cốt. Sau khi nhìn thấy lão giả này đi vào, đám người Lưu nhị ca vội vàng đi tới hành lễ!

- Lý tiên sinh, sao hôm nay ngài lại rảnh rỗi tới nơi này...

Đám người Lưu nhị ca dùng một loại ánh mắt sùng bái nhìn lão giả này. Tuy nhiên đám người Âu Dương lại vẫn dáng vẻ lão thần khắp nơi ngồi ở chỗ đó, không hề nhúc nhích.

- Nhàn rỗi đến uống vài chén rượu nhạt thôi, không ngờ lại gặp được chuyện thú vị như thế nào! Tu luyện giả sao? Tu luyện giả sẽ dùng loại binh khí bình thường như vậy sao? Nếu là Yêu Chiến Sĩ, dù thế nào yêu binh này cũng nên thông linh chứ? Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Lão đầu lộ vẻ không tin nhìn đám người Âu Dương.

- Thông linh? Lão già, ngươi biết cái gì là thông linh sao? Thiên hạ này trong tất cả binh khí chỉ có Thứ Kiêu Cung của Âu Dương là thông linh. Nếu như theo ngươi nói như vậy, tất cả yêu binh đều thông linh, vậy thánh binh còn dùng làm gì!

Tiểu Nhạc trừng mắt với lão già này một cái. Trên người lão già này thật sự có linh lực. Nhưng linh lực này thực sự quá quá thấp, thấp đến mức Tiểu Nhạc có thể thuấn sát hắn.

Đối với người của tiểu thế giới, cấp Thánh Thể chính là cấp Chân Tiên. Tiên giới chính là tồn tại mà bọn họ ngay cả nghĩ cũng không dám nghĩ đến. Vũ hóa phi tiên, chuyện như vậy cho dù ở Chân Linh Giới cũng gần như là một tồn tại mang cấp độ truyền thuyết. Đối với tiểu thế giới nói, chỉ sợ bọn họ căn bản không biết cái gì gọi là vũ hóa phi tiên.

- Ha ha, tiểu bằng hữu, ngươi là tu luyện giả sao? Ngay cả chút cơ bản như vậy cũng không biết còn dám tự xưng là tu luyện giả sao? Yêu binh của Yêu Chiến Sĩ đầu tiên phải thông linh trước. Nếu như theo lời ngươi nói, chẳng phải trong thiên hạ này chỉ có một mình Âu Dương mới thật sự là Yêu Chiến Sĩ?

Lão già này có chút không phục nhìn Tiểu Nhạc.

- Nếu như ngươi nhất định phải nói như vậy thì cho là như đi!

Tiểu Nhạc liếc mắt nhìn Âu Dương một cái. Nếu quả thật nói yêu binh nhất định phải thông linh mới có thể được tính là Yêu Chiến Sĩ, như vậy trong thiên hạ thật sự chỉ có một mình Âu Dương được tính là Yêu Chiến Sĩ.

Lại nói nữa, sau khi lên tới Tiên giới, các loại Yêu Chiến Sĩ Huyễn Thuật Sư gì đó đã không còn ý nghĩa rõ ràng nữa. Ngoại trừ hồn giả mãi mãi tu luyện linh hồn ra. Những tu luyện giả khác trên căn bản đều tu đạo linh.

- To mồm phét lác. Bây giờ quốc sư của đế quốc Đa La chính là Yêu Chiến Sĩ cửu giai. Yêu binh đã thông linh nhiều năm. Nếu như lấy lý luận của ngươi mà nói, chuyện kia quả thật là chính là trò cười cho thiên hạ sao?

Lý tiên sinh giống như một người viễn cổ, không ngờ lại lớn tiến tranh luận với Tiểu Nhạc.

- Côn trùng mùa hè sao có thể nói chuyện về băng!

Ngụy Bỉnh Dập ho nhẹ một tiếng nói:

- Ngươi chẳng qua chỉ ếch ngồi đáy giếng mà thôi.

- Ngươi...

Lý tiên sinh tức điên lên. Một đạo kiếm linh từ mi tâm của hắn bay ra. Kiếm linh run rẩy phát ra những tiếng ong ong khiến vô số bách tính xung quanh thi nhau khen hay.

Đang trong thời hòa bình, rất ít người có thể nhìn thấy cường giả đỉnh phong đối kháng. Hiện tại bọn họ nhìn thấy Lý tiên mở kiếm linh ra tay vô số người đều khiếp sợ không thôi. Điều này đối với bọn họ mà nói quả thực không phải ai cũng làm được

- Đừng nói là yêu binh kia, ngay cả kiếm linh này của ta cũng thông linh!

Lý tiên sinh có chút kiêu ngạo nhìn đám người Âu Dương. Hắn không biết động tác này của hắn trong mắt bọn họ không khác nào một hài tử cầm một cái kẹo nói đây là thứ quý giá nhất trên thế giới...

- Bất kể là yêu binh hay là kiếm linh, cuối cùng đều phải thông linh. Chỉ có điều con đường thông linh này đến nay vẫn là một mê cục. Ngay cả ta đã hoàn thành thông linh cũng không biết được bí mật thông linh của Thứ Kiêu Cung! Tuy rằng kiếm linh của ngươi linh động, nhưng lại có không ít chỗ bị tổn hại!

Dù sao cũng xuất thân là thần sư, Âu Dương liếc mắt một cái liền nhìn ra trên kiếm linh của Lý tiên sinh này có không ít chỗ tổn hại. Lý tiên sinh đã đạt tới thất giai. Kiếm linh thất giai muốn tìm người phục hồi sợ là không đơn giản như vậy. Tại tiểu thế giới, kiếm linh thất giai bị tổn hại trên căn bản chỉ có thể chấp nhận số mệnh.

Nghe thấy Âu Dương nói như vậy, Lý tiên sinh cảm thấy thực sự khiếp sợ. Chuyện kiếm linh của mình bị hư hỏng, thực sự có rất ít người biết được. Người trẻ tuổi kia chỉ liếc mắt một cái liền có thể nhìn ra kiếm linh của mình tổn thương. Chẳng lẽ gia hoả này đúng là một tu luyện giả đặc biệt lợi hại?

Nhưng bất luận thế nào Lý tiên sinh cũng không cảm ứng được dù chỉ là chấn động linh lực trên người đám người Âu Dương. Đây là chuyện không hợp lý. Ngay cả là người mạnh nhất trong Đa La hiện tại hắn cũng có thể nhìn ra được tu vi. Đương nhiên Lý tiên sinh không cho rằng lúc này lại cùng một lúc xuất hiện nhiều nhân vật còn cường đại hơn cả quốc sư bọn họ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play