Bây giờ Trầm Điễn bất kể là khí chất hay dung mạo đều có biến hóa nghiêng trời lệch đất. Nếu như Âu Dương còn có thể nhận ra Trầm Điễn, vậy Âu Dương quả thực chính là Sáng Thế Thần.
- Hừ Hừ! Ngươi thì làm sao có thể nhận ra ta được. Ngay cả Uyển Như tỷ người còn có thể quên, ngươi làm sao có thể nhớ ra được Tiểu lục tử lúc trước...
Trong giọng nói của Trầm Điễn mang theo vẻ chế giễu nồng đậm. Nhưng câu nói này của hắn lại khiến Âu Dương sửng sốt. Trong mắt người khác chính là qua bảy ngàn năm, nhưng đối với Âu Dương lại chỉ là bảy năm. Chuyện liên quan tới Tiểu lục tử, tuy rằng ký ức của Âu Dương không được rõ ràng, nhưng từ trong sâu thẳm, hắn vẫn biết người như vậy.
- Tiểu lục tử...
Khi Âu Dương nói ra ba chữ kia, từng hình ảnh giống như được chiếu lại trên màn ảnh lướt qua trong đầu hắn. Tuy nhiên hình ảnh còn chưa rõ ràng, sau khi chớp động mấy lần lại lập tức biến mất.
- Ngươi có phải đã bị bệnh không? Chúng ta không quen ngươi. Người làm gì lại tới ra tay với phu quân của ta!
Sở Yên Nhiên tức điên. Loại người gì vậy? Không nói được tới hai câu đã ra tay. Nhưng nàng không nói còn may. Nàng nói như vậy nhất thời khiến Trầm Điễn càng tức giận hơn!
- Phu quân? Vậy ta đưa đôi gian phu dâm phụ các ngươi xuống địa ngục!
Cả ngươi Trầm Điễn chớp động ánh sáng màu xanh. Địa mạch theo sự di chuyển của Trầm Điễn không ngừng lăn lộn. Đại địa giống như có một Thương Long ẩn nấp. Trầm Điễn đưa tay quay về phía dưới đại địa nắm một cái.
Không ngờ được, Thương Long ẩn giấu dưới mặt đất được trực tiếp Trầm Điễn thu lấy. Nắm thương long trong tay, cả người Trầm Điễn lóe lên ánh sáng màu xanh. Đại Thương Long hóa thân trở thành một thanh chiến đao chuôi dài. Trầm Điễn dùng một tay nhấc chiến đao lên!
Đây cũng là chiến đao Vụ Khí Thương Long của Sa Lâm năm đó! Có người nói lúc trước chiến đao Thương Long này cũng giống với Thứ Kiêu Cung chỉ là một phàm binh. Sau đó Sa Lâm dùng cây đao này giết 9999 con Thương Long. Chiến đao Thương Long này tụ tập vô tận Long Hồn. Mỗi lần chiến đao chớp động đều có một tiếng Thương Long rống giận.
Thời điểm chiến đao Thương Long hoàn toàn phóng thích uy lực, 9999 chiến đao Thương Long đồng thời lao ra tạo thành đại trận Thương Long Sinh Sát. Có người nói đại trận này đủ để đồ thần diệt ma!
Vào giây phút chiến đao Thương Long xuất hiện, cuối cùng Âu Dương đã hiểu rõ người mình đối mặt chính là người thừa kế Thương Long Đao Khách Sa Lâm trong truyền thuyết!
Thương Long Đao Khách, đây chính là tên gọi của Sa Lâm năm đó. Cái tên gọi này bắt nguồn từ chiến đao Thương Long. Không có chiến đao Thương Long, thực lực Sa Lâm chỉ có thể phát huy được một thành. Nhưng khi có chiến đao Thương Long trong tay, Sa Lâm liền có lực chiến đấu với Chiến Vương một trận!
- Thương Long Đao Khách Sa Lâm! Không ngờ được, không ngờ ta lại gặp được người truyền thừa của Sa Lâm Nhân tộc ở đây!
Âu Dương cười nhìn Trầm Điễn phía dưới. Tuy nhiên trên mặt Trầm Điễn lại không hề cười. Hắn không cho Âu Dương có cơ hội nói gì thêm. Chiến đao từ dưới phóng lên giống như sát thần cửu thiên gầm thét tấn công về phía Âu Dương.
- Hừ! Ngược lại ta muốn xem thử Thương Long Đao Khách có thần dũng như trong truyền thuyết hay không!
Âu Dương bị kích động nổi giận. Thứ Kiêu Cung nhanh chóng được kéo căng. Một con cú huyết sắc lớn điên cuồng từ trên dây cung bay ra. Trong lúc nhất thời toàn bộ đất trời đều bị hỏa diễm nhuộm hồng!
Ngọn lửa huyết sắc mạnh mẽ kết hợp với màu xanh của Thương Long, khiến khu vực này giống như trong địa ngục nhân gian.
Vào lúc này cho dù tiên tôn tùy tiện xông vào nơi này, gặp phải ngọn lửa huyết sắc hoặc là đao khí của Thương Long tất nhiên chỉ có kết cục bỏ mình. Sở Yên Nhiên đã sớm lùi ra ngoài ngàn dặm.
Hai cường giả này điên cuồng đại chiến, sợ là đủ để diệt một mảnh địa vực! Hỏa diễm linh hồn của Âu Dương gặp phải cái gì cũng đều thiêu đốt. Đao khí Thương Long của Trầm Điễn Thương không có gì không phá. Hai phe cường giả va vào nhau, mặc dù Âu Dương xuống thế hạ phong, nhưng cũng là một trận chiến ác liệt hồi lâu không bị thua!
- Thương Long Đao Khách quá yếu!
Trong lòng Âu Dương thầm nghĩ. Thật ra Âu Dương không biết, Trầm Điễn đến Sa Lâm truyền thừa cũng không nhận được truyền thừa linh hồn. Điều này thực sự giống như một hài tử ba tuổi nhận được một khẩu súng tự động vậy.
Tuy rằng lực của Thương Long vẫn còn, nhưng tuyệt đối không phát huy được hoàn toàn uy lực. Bây giờ Trầm Điễn đã như thế. Tuy rằng hắn nhận được truyền thừa, nhưng dù sao đây cũng không phải là vũ khí thực sự của mình. Bằng không hắn muốn giết chết Âu Dương đừng nói đại trận Thương Long Sinh Sát, cho dù là trăm con Thương Long cùng xuất hiện đã có thể thuấn sát Âu Dương! Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
- Mẹ kiếp! Hắn là chó điên sao?
Sau khi Âu Dương chiến đấu với Trầm Điễn một lúc, hắn phát hiện người này thực sự quá mạnh mẽ. Mũi tên của mình tuy rằng có thể phá Thương Long, nhưng mỗi lần mình đều bị chấn thương. Mà gia hỏa đối diện quả thực lại không thèm để ý. Nhìn bộ dạng không chết không ngừng của hắn, lần đầu tiên Âu Dương cảm thấy có chút sợ hãi.
Vèo...
Một mũi tên bị chiến đao Thương Long đánh bay. Không ngờ mũi tên này chuyển hướng bay về phía căn nhà tranh! Nhìn thấy mũi tên này đột nhiên bay về phía nhà tranh, Trầm Điễn vô cùng sợ hãi. Không ngờ trong nháy mắt hắn bỏ qua công kích của Âu Dương, bay vọt tới trước căn nhà tranh cản mũi tên kia!
Đây chính là căn nhà tranh Lý Uyển Như đã dựng năm đó. Đối với Trầm Điễn mà nói, nó có ý nghĩa khác thường.
Hắn không thể nhìn mũi tên của Âu Dương hủy diệt nơi này, cho nên hắn muốn bảo vệ nơi này!
- Hóa ra nhược điểm của ngươi ở chỗ này!
Âu Dương cũng không nhớ rõ tất cả những điều này. Mũi tên của hắn giống như súng tự động bắn ra viên đạn vậy không ngờ những mũi tên nhanh nối liền một đường điên cuồng công kích căn nhà tranh. Nếu như người không biết còn tưởng căn nhà tranh kia là mộ tổ của Trầm Điễn...
Trầm Điễn nằm mơ cũng không ngờ được Âu Dương sẽ dùng một chiêu như vậy, cho nên trong lúc nhất thời Thương Long Đao Khách chỉ có thể đứng trước căn nhà tranh giống như một kẻ thô lỗ không ngừng đánh bay từng mũi tên bay tới, căn bản không còn bất kỳ cơ hội nào để xông tới tiến công!
Từ phía xa, Sở Yên Nhiên nhìn sự biến hóa này, dù sao cũng có chút giật mình. Tuy nhiên trong nháy mắt Sở Yên Nhiên hiểu rõ một chuyện. Căn nhà tranh này nhất định là hết sức quan trọng đối với Trầm Điễn.
- Tiễn kế! Ha ha ha Tiễn Thần chính là một tên tiểu nhân vong ân phụ nghĩa! Cút đi, ngươi cút đi! Ngày hôm nay ta không giết ngươi. Tuy nhiên ta sẽ nói chuyện này của ngươi nói cho toàn thiên hạ biết. Nếu như ngươi muốn sống như một con chó, vậy ta tác thành cho ngươi!
Trầm Điễn điên cuồng kêu lên. Nụ cười trên khuôn mặt hắn đầy khinh thường và châm chọc.
Âu Dương dùng quan tâm chiến ý nhìn thấy Trầm Điễn như vậy, hắn phát hiện Trầm Điễn không phải cố ý giả vờ. Vong ân phụ nghĩa trong miệng hắn dĩ nhiên là sự thật!
- Vong ân phụ nghĩa? Rốt cuộc ta đã mất cái gì?