- Là ngươi!

Mọi người thấy Bạch Tinh bị Âu Dương chỉ vào, bộ dạng hết sức vô tội. Không ai từng nghĩ gua giả rất ít nói chuyện này sẽ là huyết mạch yêu tổ!

- Sao lại là ta được! Ta không phải...

Bạch Tinh giả vờ nhu nhước, hai tay lắc mạnh, bộ dáng muốn nói mình hoàn toàn vô tội. Yên Hồng đứng bên cạnh nhìn cảm thấy lời nói của Âu Dương có chút vô căn cứ! Nguồn: http://truyenfull.vn

- Âu... Âu Dương tiền bối... Có phải ngài đã nhầm hay không...Bạch Tinh nhìn qua yếu đuối như vậy, tương lai sao có thể là gia hỏa kế thừa chân thân Yêu Tổ hô phong hoán vũ được?

- Nhầm? Vậy ngươi đọc theo mấy câu!

Âu Dương nhìn Bạch Tinh nói:

- Yêu tổ thượng cổ là quân khốn kiếp. Sau khi chết đều phải xuống địa ngục, vĩnh viễn không được siêu sinh. Trong thời đại lớn lần này, Yêu tộc nhất định sẽ thất bại. Tất cả Yêu tộc đều sẽ rơi xuống A Ty địa ngục, gặp vạn ngàn nỗi khổ đồ đao!"

Những lời nói của Âu Dương không lời nào không độc. Cho dù là Tháp Khắc nghe thấy, cũng tỏ ra lúng túng.

Âu Dương quá mức cường thế. Cho dù Tháp Khắc nghe thấy Âu Dương chửi rủa Yêu tổ của bọn họ như vậy, hắn cũng chỉ có thể làm nhẫn nhịn...

- Đọc đi!

Bỗng nhiên Âu Dương rống to một tiếng, nhìn Bạch Tinh! Lúc này Bạch Tinh đã thay đổi dáng vẻ vừa nãy, đứng đối diện với Âu Dương nói:

- Làm sao ngươi biết được?

- Ha ha ha! Quả nhiên là hắn!

Mạnh Cường nghe thấy Bạch Tinh nói vậy, liền hiểu Bạch Tinh đã thừa nhận. Thật không ngờ được, huyết mạch yêu tổ luôn ẩn náu trong mọi người, khiến mọi người không hề nghi ngờ lại là tên Bạch Tinh này, mà không phải là Tháp Khắc người nhìn qua đáng nghi ngờ nhất.

- Làm sao biết được? Lẽ nào tổ tông ngươi không có nói cho ngươi biết sao? Vĩnh viễn không nên có biểu hiện tự cho mình đúng trước mặt quan tâm chiến ý!

Hai mắt Âu Dương biến thành màu vàng kim. Thật ra Âu Dương đã sớm hoài nghi Bạch Tinh. Dù sao ngoại trừ Tháp Khắc ra, cho dù là Yên Hồng cũng đã từng oán giận chửi mắng Yêu tổ. Chỉ có Bạch Tinh từ trước đến nay vẫn chưa từng thốt ra những lời này.

Tuy nhiên chỉ dựa vào điều này không thể suy đoán Bạch Tinh chính là huyết mạch yêu tổ. Vừa nãy một khắc khi pho tượng Vu tổ bám vào thân thể mọi người Âu Dương liền hiểu ra tất cả.

Trong tám người, bởi vì mình có Thứ Kiêu Cung bảo vệ, Vu tổ không có cách nào bám lên thân thể mình. Nhưng khi mình quan sát bảy người kia, chỉ có trong thân thể Bạch Tinh không ngờ không có âm khí của Vu tổ. Điều này nói rõ cái gì?

Điều này nói rõ thể chất của gia hỏa này không bình thường. Nếu như chỉ như vậy còn không chứng minh được điều gì. Dù sao thể chất của mình vốn như thế, mình có thể khác với những người khác.

Nhưng Bạch Tinh rõ ràng không có bất cứ vấn đề gì, trái lại còn giả vờ mình bị khống chế để loại trừ sự khả nghi của mình. Một chiêu giấu đầu lòi đuôi này chẳng khác gì nói cho Âu Dương biết, ta chính là huyết mạch yêu tổ!

Bắt đầu từ giây phút đó, Âu Dương đã hiểu ra, tuy rằng Tháp Khắc có ý đồ với truyền thừa của yêu tổ, nhưng hắn không phải là chính chủ. Chính chủ lại là Bạch Tinh vẫn cực kỳ biết điều kia...

Huyết mạch yêu tổ. Có thể tưởng tượng được, dọc đường đi Bạch Tinh đều có thể nhìn thấy rõ ràng những yêu văn này, thậm chí còn hiểu rõ hơn cả gà mờ như Cốc Thanh Vũ.

Cho nên dọc theo đường đi hữu kinh vô hiểm nhất chính là Bạch Tinh. Bạch Tinh tâm cơ rất cao minh. Tại thời điểm ở Đại Dũng Điện, thật ra hắn cố ý để Âu Dương chặt đứt đại bổng trong tay mình.

Từ lúc đó hắn đã nghĩ trăm phương ngàn kế muốn thoát khỏi sự nghi ngờ của mọi người. Tên ngu xuẩn Tháp Khắc này vốn định lập kế hãm hại người khác, lại bị người khác đùa bỡn trên tay.

Vào lúc này Tháp Khắc vô cùng tức giận. Hắn nhìn Bạch Tinh hắn mở miệng nói:

- Mẹ kiếp! Hóa ra là ngươi! Ta đã sớm cảm thấy ngươi giống như có thể hiểu được những yêu văn này!

- Mắng ta sao? Nếu ta thành Yêu tổ, ngươi không sợ ta giết hết Man tộc các ngươi sao?

Vào lúc này, Bạch Tinh trái lại không còn dáng vẻ ăn nói khép nép như vừa nãy. Một câu nói của hắn khiến Tháp Khắc lập tức ngậm miệng lại. Đúng vậy, nếu như Bạch Tinh thật sự trở thành Yêu tổ, vậy mình có cừu oán với hắn, tương lai Man tộc làm sao chịu nổi?

- Ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội trở thành Yêu tổ sao?

Mê Đồ Hòa Thượng khinh thường liếc mắt nhìn Bạch Tinh một cái. Trong lúc vô tình, mọi người đang đứng sát với nhau, đã trở thành một vòng vây bao vây Bạch Tinh ở giữa.

Bạch Tinh không thèm liếc mắt nhìn mọi người lấy một cái. Trên người của hắn đột nhiên xuất hiện âm phong. Bạch Tinh bất ngờ bay lên không trung. Nhìn cảnh tượng như vậy, mọi người đều kinh hãi!

- Hắn... Hắn không bị ràng buộc lực lượng!

Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, nếu như mọi người còn không đoán ra chuyện gì, vậy mọi người sống cũng quá uổng.

- Hừ! Đám tôm tép nhỏ bé như các ngươi cũng xứng nói chuyện với ta sao? Cút!

Bạch Tinh mở miệng hô lớn một tiếng cút, sau đó hắn gầm lớn một tiếng trực tiếp đẩy sáu người vây xung quanh hắn ra xa mấy chục mét!

Bạch Tinh dừng lại, nhìn Âu Dương nói:

- Đã quá muộn. Nếu như người vạch trần ta trước khi Chiến Vương phóng thích linh hồn, như vậy ta chỉ có thể bó tay chịu trói. Nhưng bây giờ tất cả các cơ quan đều được phá, chỉ còn chờ đợi ta đi vào nhận lấy truyền thừa! Âu Dương, ngươi không giống với bọn họ. Bọn họ chỉ có thể là bia đỡ đạn của thời đại lớn, nhưng ngươi là một trong những nhân vật chính của thời đại lớn!

- Ai là nhân vật chính không phải do ngươi định đoạt!

Âu Dương nhẹ nhàng búng dây cung một chút. Thứ Kiêu Cung kêu lớn một tiếng. Một con cú lớn với hỏa diễm mãnh liệt thiêu đốt đứng ở trên vai Âu Dương! Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, sáu người vừa nãy còn cảm hấy tuyệt vọng, đều dấy lên một tia hi vọng!

Thứ Kiêu Cung sống lại! Điều này đại biểu cái gì? Điều này đại biểu Âu Dương cũng đã thức tỉnh. Lực lượng của hắn đã trở lại trên người của hắn. Oai phong của Tiễn Thần đủ để dễ dàng thuấn sát tiên tôn. Hiện tại Âu Dương sống lại chẳng phải nói Bạch Tinh chết chắc sao?

- Không hổ danh là người đã khiến Chiến Vương phải lôi kéo. Ta thừa nhận không phải là đối thủ của ngươi. Nhưng ở chỗ này ta không chết được! Ở chỗ này ta có Vĩnh Sinh!

Trong mắt Bạch Tinh mang theo vẻ điên cuồng. Không sai, hắn là huyết mạch yêu tổ. Trong mộ của Yêu tổ này hắn chính là thân thể Vĩnh Sinh! Mặc dù Âu Dương là Tiễn Thần cũng đừng hòng giết chết hắn!

- Đúng! Ngươi không chết. Nhưng nếu như ta phong ấn ngươi tại nơi này vạn năm thì sao?

Trên mặt Âu Dương hiện lên một nụ cười lạnh lùng. Giờ phút này, tên Bạch Tinh này còn dám uy hiếp mình sao? Không chết? Ta nói giết ngươi sao?

Dùng sát khí phong ấn ngươi vạn năm, ngươi còn chưa sống lại thời đại lớn đã kết thúc. Ngươi cũng chỉ có thể theo thời đại lớn hạ màn kết thúc thôi!

- Ngươi...

Bạch Tinh biết, mặc dù mình là Tiên đế, thậm chí trong mộ của Yêu tổ này mình được tăng cao lên một cấp bậc đạt được tiên tôn. Nhưng Âu Dương là môt kẻ biến thái. Sự cường đại của hắn đã vượt qua tất cả tiên tôn, đã gần như là nhân vật có thể tranh đấu được với cường giả thượng cổ.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play