Nhìn đan dược trong chén sứ không ngừng đảo quanh, Âu Dương đã chết lặng. Không có gì nữa, ngay cả tôn nghiêm cuối cùng cũng không có, bây giờ Âu Dương thật sự không có thứ gì, hắn chỉ có thể ở đây sống bằng ăn xin, mỗi ngày bị nhiều người trào phúng thậm chí đánh chửi. Âu Dương đã mất đi kiêu ngạo ban đầu, một Thần Tiễn dám lên chín tầng mây ôm vầng trắng, xuống dưới cửu u đạp hoàng tuyền sa đọa rồi, sa đọa thành một kẻ đáng thương.
Một phụ nhân chỉ vào Âu Dương, nói với đứa trẻ bên cạnh mình:
- Sau này phải tu luyện cho tốt, nếu không sẽ giống như phế vật này ở trên đường ăn xin!
Thiếu niên khinh thường liếc Âu Dương, nói:
- Nương, ta không muốn làm phế vật như vậy!
Thiếu niên kéo tay mẫu thân vội rời đi, dường như ở lại lâu hơn sẽ bị truyền nhiễm.
- Phế vật... Đúng vậy, ta là phế vật...
Mấy ngày nay Âu Dương nghe hai chữ này rất nhiều lần, nhưng hắn không còn kiêu ngạo năm xưa, đã không còn là Âu Dương dám chỉ vào thiên hạ anh kiệt cao giọng nói:ta không phải thiên tài, ta là thiên tài chung kết giả.
Khó chịu đựng nhất là tâm chết, lúc này lòng của Âu Dương đã chết. Nhưng không thể trách Âu Dương được, từ thiên đường rớt xuống địa ngục, mặc dù mọi chuyện cũng do hắn mà ra.
- Ta thật khờ, mỗi một bước cẩn thận, đi thận trọng từng bước, nhưng đến Tiên Giới, nhanh chóng tăng tiến và danh tiếng Vạn Yêu Chi Tổ làm đầu óc ta mù mờ, cho rằng tọa ủng Yêu Giới là có thể nhìn xuống thiên hạ, những cái này căn bản không phải lực lượng của ta...
Phải nói đến giờ phút này Âu Dương vẫn không hối hận.
Không phải là của mình thì Âu Dương tuyệt đối sẽ không cầm lấy, lực lượng được yêu khí gia cố gấp trăm lần không phải của hắn, nếu không ở vùng đất đó thì hắn căn bản không có tư cách đối diện Chủ Dị tộc.
Cất đi chén bể trên mặt đất, đứng dậy, đi hướng ổ chó của mình. Âu Dương bỗng có cảm giác, sau khi hắn chết có phải sẽ quay về thế giới vốn có của mình không? Quay về thể giáo làm thiên tài của mình?
Âu Dương nhìn bầu trời mây đen dày đặc, tuyết bay lất phất, hỏi trời:
- Triệu Cương, ngươi đã về nhà chưa?
- Nếu về nhà rồi thì còn là ta không?
Âu Dương đặt tay lên ngực tự hỏi, cho dù bây giờ cho hắn quay về thể giáo thì hắn còn có thể làm thiên tại đó không?
Trong thế giới vô cùng huyền bí này, lên chín tầng trời xanh, cảm nhận khoái cảm ngạo nghễ thiên hạ, quay trở về chỗ cũ Âu Dương có thể làm lại chính mình không?
Đáp án là không thể, bởi vì tâm đã thay đổi, xem như thế giới đổi thay cũng không có tác dụng gì.
- Có lẽ chết già trong thành trấn nhỏ này là lựa chọn không tồi.
Việc đã đến nước này, Âu Dương không còn hy vọng xa vời gì. Không có thứ gì trong tay thì hắn có thể mơ mộng điều gì? Còn muốn ngửa đầu hú dài chính mình sẽ quay về?
Chính mình dựa vào cái gì trở về? Dựa vào nhiệt huyết sao? Không còn năng lực hấp thu huyết lực, không có sức chiến đấu hoành hành bốn phương, mình còn có cái gì?
- Đúng vậy, ta còn có gì?
Âu Dương tự hỏi lòng, nhưng vấn đề hắn đã hỏi trăm ngàn năm nay bỗng khiến lòng hắn máy động.
- Thứ Kiêu cung! Thứ Kiêu cung của ta đâu?
Âu Dương dùng đốm lửa nhỏ mở không gian vòng tay, nhưng bên trong vòng tay không có Thứ Kiêu cung. Hắn đã đánh mất Thứ Kiêu cung rồi?
- Ông bạn già, ngay cả ta cũng bỏ ta mà đi sao?
Âu Dương bỗng đau thương muốn chết, ngay cả Thứ Kiêu cung không rời một tấc cũng biến mất, hắn thật sự không còn gì nữa, không còn thứ gì.
Trong Vạn Tiên sơn, trên linh đần của Âu Dương, một yêu cung đỏ thẫm bềnh bồng giữa không trung, trên cây cung một con huyết sắc cự kiêu không ngừng lộ thân hình. Huyết sắc cự kiêu sống động cho người cảm giác ngay sau đó nó sẽ giương cánh bay đi.
- Thứ Kiêu cung! Đây là áu vật Âu Dương cầm nó từ tiểu thế giới đến giờ, nay Thứ Kiêu cung cũng rời khỏi Âu Dương, xem ra...
Tiểu Nhạc nhìn Thứ Kiêu cung, nhìn cây cung dù không có linh hồn nhưng thông linh, lòng y đau đớn khôn cùng.
Mấy ngày trước Chủ Dị tộc sai người đưa Thứ Kiêu cung này về Tiên Giới. Khi Thứ Kiêu cung xuất hiện có thể nói Tiên Giới chấn động một thời!
Lý do oanh động thứ nhất là cây cung này đã từng thuộc về Âu Dương, nó sẽ không rời khỏi chủ nhân. Bây giờ Thứ Kiêu cung bị đưa đến chứng minh một điều, đó là Âu Dương thật sự đã chết.
Lý do rung động khác là bản thân cây cung, cung này đã thông linh, nó vượt qua tất cả thần linh, đủ xếp vào hàng thánh khí.
Thánh khí, trong toàn Tiên Giới thì thánh khí thuộc báu vật trong truyền thuyết, nên Thứ Kiêu cung xuất hiện hấp dẫn vô số người đến cướp đoạt.
Nhưng phút cuối cự kiêu trên cây cung sống lại giương cánh bay lượn chín tầng trời, Linh Hồn Liệt Diễm kèm theo cây cung đốt cháy chín tầng mây, lấy khí thế không thể ngăn cản một đường bay đến Chúng Thần Điện, bay vào Vạn Tiên sơn, rơi vào linh đường, không chịu rời đi.
Rất nhiều cường giả đi vào đây muốn bắt lấy thánh khí này, nhưng chiến cung không chủ nhân tự hành động, liên tục thiêu chết chín Tiên Đế, một Tiên Tôn!
Phút chốc oanh động toàn Tiên Giới. Âu Dương đã chết, chỉ để lại một thanh chiến cung vẫn có lực lượng tru sát Tiên Tôn?
Đúng vậy, Thứ Kiêu cung ở trong tay Âu Dương chưa từng có lực lượng cường đại như vậy, bởi vì lúc nó nằm trong tay hắn không bày ra bản thân. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Âu Dương là một người vĩnh viễn sẽ không bị đồ vật dắt mũi, vậy nên dù Thứ Kiêu cung có mạnh mẽ hơn thì nằm trong tay hắn nó vĩnh viễn là Thứ Kiêu cung. Nhưng khi rời khỏi Âu Dương, Thứ Kiêu cung lộ ra mặt dữ tợn của mình.
Thánh khí thông linh này dù không có linh hồn nhưng nhận được một số người quen của chủ nhân. Nó ở chín tầng trời xoay quanh thật lâu như muốn tìm chỗ chủ nhân ở, nhưng nó tìm hết bầu trời vẫn không tìm ra người liên kết với nó.
*Ầm!*
Phía trên Thứ Kiêu cung, huyết sắc cự kiêu lại sống lại. Cự kiêu trên chín tầng trời đốt ngọn lửa hừng hực, thanh kiếm to lớn đốt nóc lnh đường thành tro tàn, sau đó giương cánh bay lượn.
- Nhìn kìa! Đó là Thứ Kiêu cung! Chủ nhân đã chết mà cây cung này có lực lượng tru sát Tiên Tôn, nếu lấy được cây cung thì chắc có thể hoành hành Tiên Giới!
Đệ tử Chúng Thần Điện tham lam nhìn Thứ Kiêu cung bay lượn trên chín tầng trời.
Không chỉ những đệ tử, dù là điện chủ Hoàn Nhan Liệt của Chúng Thần Điện đều tràn ngập dục vọng với Thứ Kiêu cung! Thanh chiến cung này chỉ dựa vào bản thân liền có thể tru sát Tiên Tôn, nếu nắm cây cung đó, kéo ucng bắn tên thì có đủ lực lượng một kích đánh chết Tiên Tôn!
- Nhìn kìa! Nó bay hướng bắc! Tốc độ thật là nhanh!
Thứ Kiêu cung bỗng giương cánh bay đi, như sao băng xẹt qua chín tầng trời bay nhanh hướng bắc.
Cự kiêu một đường đốt lửa, Thứ Kiêu cung đi qua đâu là chín tầng trời bị Linh Hồn Liệt Diễm thiêu cháy. Thật nhiều cường giả đều nhìn thấy Thứ Kiêu cung, họ đi theo sau muốn xem nó rốt cuộc bay tới đâu, muốn nhìn xem có cơ hội bắt nó vào tay không.
- Có chuyện gì vậy? Tại sao nó bay đi tây bắc? Không lẽ nó tìm đến tín niệm chủ nhân?
Trong khoảnh khắc vô số người vắt óc suy đoán.