- A?
Người đàn ông nghe Bạch Hủ Minh nói thì nhíu mày, y không ngờ lão từ chối. Vũ hóa phi tiên sớm biến mất khỏi Chân Linh Giới, bây giờ muốn từ Chân Linh Giới tiến vào tiên giới cách duy nhất là có người đến tiếp dẫn, mà tiếp dẫn không phải chuyện dễ dàng. Xem như là tiên giới thì chỉ vạn năm mới mở ra một lần đường thông đến đây, chính là nói Bạch Hủ Minh bỏ qua cơ hội lần này thì có lẽ lão vĩnh viễn sẽ không có nữa!
Bách Minh Thanh có chút nghẹn lời, nói:
- Ngươi có biết đây là một bước lên trời lộ, vô số người mong mỏi vũ hóa phi tiên, vô số người muốn bước vào tiên giới, nhưng bọn họ không có cơ hội đó. Lần này đúng lúc ta đến tiếp dẫn hạ giới tiến vào tiên giới, là cơ hội duy nhất của các ngươi!
Không lại dám từ chối tiến vào tiên giới!
- Hơn nữa ngươi có biết cho dù Vạn Tiên sơn ở Chân Linh Giới rất cường đại nhưng tại tiên giới chỉ là một chi nhánh nho nhỏ dưới Chúng Thần Điện của chúng ta? Chúng ta không có địa vị gì, nhưng chúng ta không muốn vĩnh viễn cúi đầu trước người, chúng ta muốn tăng cao địa vị lại chỉ có thể chờ đợi, chờ mỗi qua mấy vạn năm, thậm chí là mấy chục vạn năm mới có một lần cơ hội tiến vào hạ giới tiếp dẫn người! Đây là ta lần đầu tiên trở về tiếp dẫn người vào tiên giới! Bây giờ Vạn Tiên sơn cần có máu mới rót vào, cần lực lượng của các ngươi!
Bách Minh Thanh không nói dối, Vạn Tiên sơn ở tiên giới chẳng qua là một chi nhánh nho nhỏ trong hàng loạt chúng thần điện, mặc dù Vạn Tiên sơn có số người không ít nhưng chân chính có thiên phú thì quá hiếm hoi. Muốn thay đổi cách cục này nhất định phải có máu mới.
Ở tiên giới chiêu đệ tử có thiên phú tốt nhất đều bị Chúng Thần Điện hấp thu, Vạn Tiên sơn muốn trỗi dậy cách duy nhất là xuống hạ giới xem vận may.
Lần này Bách Minh Thanh đụng phải Bạch Hủ Minh, Lỗ Tu có thiên phú cực tốt, khiến y cực kỳ hưng phấn. Lỗ Tu có thiên phú rất tốt, không kém gì y, Bạch Hủ Minh thì thiên phú càng nghịch thiên.
Trong thế giới bị phong ấn này, không dựa vào ngoại lực, chỉ bằng năng lực của mình gần như tu luyện ra loại ý chí thứ hai, nếu dẫn nhập Bạch Hủ Minh vào tiên giới, dẫn vào Vạn Tiên sơn thì có lẽ nhiều năm sau lão sẽ trở thành một Tiên Đế, thậm chí có tư cách trùng kích Tiên Tôn.
Nếu là Vạn Tiên sơn ở tiên giới ra được một Tiên Tôn thì sẽ thay đổi toàn bộ cách cục, có tiền cược đám phán cùng Chúng Thần Điện, vậy nên Bách Minh Thanh quyết định mặc kệ Bạch Hủ Minh có đồng ý hay không thì lão phải đi theo y.
- Có thể chờ năm mươi năm được không? Đệ tử xuất sắc nhất từ khi Vạn Tiên sơn sáng lập đến nay đã bước lên con đường viễn cổ, ta tin tưởng hắn chắc chắn có năng lực chung kết viễn cổ, hắn sẽ mở ra phong ấn thế giới này, khiến thế giới quay trở về lúc viễn cổ, quay về thời đại vũ hóa phi tiên!
Bạch Hủ Minh nhìn ra được Bách Minh Thanh đã quyết tâm mang lão đi, bây giờ lão chỉ muốn kéo dài thời gian lâu hơn chút.
Bách Minh Thanh lắc đầu cười khổ nói:
- Ngươi quá ngây thơ rồi, ngươi nói Âu Dương đó chắc chính là bản tôn pho tượng Vạn Tiên sơn đi? Không thể phủ nhận hắn có được Tứ Phương chiến kỳ, gần như tụ tập ý chí tứ phương, nhưng các ngươi không biết Phong Đế Hoắc Khải Phong đáng sợ, đó là cường giả đẳng cấp Tiên Đế, đó là cường giả đủ càn quét tám hướng. Đừng nói là ý chí tam phương, dù là Kim Tiên như ta cũng không phải đối thủ!
Lỗ Tu bỗng nhiên lên tiếng:
- Ngươi không biết sự thần kỳ của Âu Dương!
Âu Dương là sự kiêu ngạo của Vạn Tiên sơn, trong mắt Lỗ Tu thì hắn đã là không gì làm không được, tuy rằng Bách Minh Thanh luôn cường điệu không thể nhưng gã vẫn cho rằng Âu Dương chắc chắn sẽ trở về.
Bách Minh Thanh có chút khó chịu nói:
- A? Dựa vào Tứ Phương chiến kỳ lấy được ý chí tam phương là thần kỳ sao? Ta nói cho ngươi, dù là một con heo được đến Tứ Phương chiến kỳ qua mấy vạn năm đều có được ý chí tam phương! Một người chỉ cần năm ngàn năm là đủ ý chí tam phương!
Bạch Hủ Minh cũng mở miệng:
- Nhưng Âu Dương thì khác! Âu Dương từ tiểu thế giới đi đến Chân Linh Giới, thiên phú của hắn rất tệ!
- Thiên phú rất tệ?
Bách Minh Thanh nghe vậy nỏi lên hứng thú, thiên phú rất tệ có được Tứ Phương chiến kỳ, điều này chứng minh cái gì? Chứng minh người này chắc là rất may mắn, nếu không thì hắn chắc chắn không sống đến năm ngàn năm.
- Âu Dương từ tiểu thế giới đến Chân Linh Giới, từ một Yêu Cung Thủ không danh tiếng một đường trưởng thành đến bây giờ Thần Tiễn Âu Dương! Hắn chỉ dùng hơn sáu mươi năm.
Bạch Hủ Minh nhìn Bách Minh Thanh, lão biết hơn sáu mươi năm này tuyệt đối là nghịch thiên!
Quả nhiên, nghe Bạch Hủ Minh nói xong Bách Minh Thanh ngẩn ra. Hơn sáu mươi năm? Hơn sáu mươi năm từ một tu luyện giả tiểu thế giới đạt được ý chí tam phương, có được Linh Hồn Liệt Diễm? Điều này có thể không?
Bạch Hủ Minh bắt đầu kể về cuộc đời truyền kỳ của Âu Dương:
- Âu Dương trời sinh là bán yêu giả, khi mọi người châm chọc hắnv thì hắn lựa chọn kiếm tẩu thiên phong, dùng kiếm làm yên binh, biến thành Yêu Cung Thủ thứ nhất hoàn toàn lấy cung và tên chiến đấu. Hắn trong tiếng cười nhạo của mọi người lần đầu tiên đánh phá vận mệnh, từ bán yêu giả biến thành một Yêu Chiến Sĩ, sau đó hắn giống như là thần dùng tiễn thuật đơn độc xông mai cốt chi địa, được đến Tứ Phương chiến kỳ, lại đánh phá quy tắc của thế giới.
Bạch Hủ Minh nói tiếp:
- Năm mươi năm trước Âu Dương càng là nghịch thiên cải mệnh thành tựu vô thượng lực Thần Sư, bốn mươi lăm năm trước Âu Dương tụ đủ ý chí tam phương, năm năm trước Âu Dương một mình cưỡi Xuyên Vân thuyền tiến vào Tu La Huyết Hải bắt đầu con đường viễn cổ. Ta tin tưởng lần này hắn cũng có thể đánh phá quy tắc thế giới, đem thế giới này lại đẩy vào thời đại vũ hóa phi tiên!
- Khoan đã!
Bách Minh Thanh lên tiếng đánh gãy lời Bạch Hủ Minh.
Bách Minh Thanh nhìn Bạch Hủ Minh, hỏi:
- Mới nãy ngươi nói Thần Sư là sao?
- Tu Phục Thần Sư, Âu Dương là người thứ nhất đạt được Tu Phục Thần Sư, là Tu Phục Thần Sư chân chính, có thể đem lực viễn cổ chuyển hóa thành ý chí viễn cổ, nghịch thiên cải mệnh cho người, Tu Phục Thần Sư!
Bạch Hủ Minh nói đến đây mắt đầy kiêu ngạo, người huy hoàng như vậy chính là đệ tử của Bạch Hủ Minh lão, có được đệ tử này trên đời còn mong gì hơn!
- Tu Phục Thần Sư!
Bách Minh Thanh vốn nghe nói hơn sáu mươi năm hù giật mình bây giờ càng biến sắc mặt. Thiên phú rất tệ, hơn sáu mươi năm từ một người bình thường trưởng thành cường giả ý chí tam phương? Đây căn bản là thần thoại! Thần thoại không thể xảy ra. Bây giờ Bạch Hủ Minh nói cho y biết, thần thoại này không tính là gì, người sáng tạo thần thoại nhưng lại đánh phá quy tắc viễn cổ, thành tựu Tu Phục Thần Sư cùng đẳng cấp với phi tiên? Điều này khiến Bách Minh Thanh có cảm giác phải chăng y đang nằm mơ.
Nếu Bạch Hủ Minh nói cho y biết Âu Dương có được Tứ Phương chiến kỳ dùng một, hai ngàn năm thời gian đạt được thành tựu hiện giờ thì y sẽ không cho rằng hắn là một tuyệt thế thiên tài.