Lỗ Tu bay tới Vân Tiêu bảo điện đơn độc bềnh bồng dưới đám mây, dùng ý chí bao bọc lấy Vân Tiêu bảo điện, hai tay đỡ Vân Tiêu bảo điện từng đại biểu vinh diệu tối cao của thiên cung, đi theo sau lưng người khác bay hướng Vạn Tiên sơn.

Vân Đỉnh thiên cung bị diệt, Vân Tiêu bảo điện bị cướp đoạt, đệ tử thiên cung như rắn mất đầu không thể đối kháng cùng đệ tử Vạn Tiên sơn. Mấy vạn đệ tử thiên cung bị đệ tử Vạn Tiên sơn một đường từ nam bộ truy sát đến tây vực Sa Châu, giống như tang gia bại khuyển.

Đại Đế thiên cung tàn dư cũng trốn vào rừng sâu heo húta, rất sợ bị cường giả Vạn Tiên sơn bắt lấy tiêu diệt.

Nhưng mặc kệ Vạn Tiên sơn có chiến tích huy hoàng thế nào, ánh mắt người bên ngoài không tập trung vào họ, hiện tại bên ngoài chỉ chú ý tới một người, Âu Dương!

Thần Sư mới xuất hiện không lâu, vừa trở về Vạn Tiên sơn một phen kéo lại thế yếu cho Vạn Tiên sơn, lúc này càng dẫn động Tứ Phương chiến kỳ xuất hiện, lực phi tiên nghịch thiên mà đi, ngay cả thiên môn trong truyền thuyết cũng bị hắn mở ra.

Nguyên Chân Linh Giới bàn tán đề tài đều xoay quanh Âu Dương. Dù là người quen biết Âu Dương hoặc không, trên cơ bản đều nghe nói qua sự tích của hắn. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lần này Âu Dương gây ra động tĩnh còn kích động, khoa trương hơn cả lúc trước ở Mê Hồn Hải liên tục chém hai Đại Đế, ở dưới Đạm Thai gia được tru sát lệnh.

- Phi tiên thật sự tồn tại! Ta cũng phải cố gắng, có một ngày ta chắc chắn sẽ phi tiên!

Một Đại Đế Linh Thiên tông mới nhập môn không lâu rất là vui vẻ thầm quyết tâm. Tuy nhiên, người giống như gã hôm nay có mặt khắp nơi.

Nói miệng thì ai chẳng nói được, nhưng từ viễn cổ đến nay có được lực phi tiên chỉ một mình Âu Dương. Vũ hóa phi tiên mặc dù bị đánh vỡ truyền thuyết nhưng thiên môn mà Âu Dương không phá không đi, cho nên phi tiên rốt cuộc sẽ như thế nào thì vẫn là một câu đố.

Trên Âm Vân phong, một cô gái mặc đồ màu xanh nhìn chăm chú phía xa.

Mắt nàng có chút mờ mịt cùng mong chờ nói:

- Tiểu tử trưởng thành rất nhanh. Lần đầu tiên thấy ngươi, đoán ngươi là một thánh thể, nhưng chớp mắt vài năm ngươi đã bước vào Đại Đế, càng có thể khống chế Tứ Phương chiến kỳ.

Ở Thái Nhất tông, sắc mặt U Nguyệt Ảnh khó xem, như mây den che trời. Từ ban đầu Âu Dương đã có thù hận với Thái Nhất tông, nhưng đó chỉ trong vòng với Trịnh gia. Âu Dương là người ân oán rõ ràng, có thù với Trịnh gia sẽ không lan đến Thái Nhất tông.

Nhưng lần trước ở Trung Châu thành, Âu Dương chém Trịnh Phong U Nguyệt Ảnh buông lời triệt để xé rách da mặt với hắn, nhưng không ai ngờ chuyện vừa mới xảy ra thì hắn đã lộ Tứ Phương chiến kỳ?

- Sư phụ! Giao ta và Trịnh gia cho Âu Dương đi, Thái Nhất tông sẽ tránh khỏi nguy nan này.

Hiện tại Trịnh Tú Nhi đã bước vào cấp pháp thân, nàng là thiên tài thật sự, nếu để cho nàng tiếp tục phát triển thì trong vòng trăm năm tnn không khó đến đỉnh Đại Đế. Trong năm trăm năm có lẽ Trịnh Tú Nhi có thể đặt chân vào ý chí viễn cổ.

Nhưng mọi chuyện đã muộn, hiện tại Âu Dương mạnh mẽ lấn át tất cả thiên tài. Tiểu tử Âu Dương thể chất nửa tàn phế thế nhưng mỗi một bước đạp trên đầu vô số thiên tài mà lên, hiện tại hắn đã tới độ cao thiên tài khó với tới.

- Đừng nói nhảm! Mặc dù Âu Dương có Tứ Phương chiến kỳ, mặc dù có thể sử dụng Tứ Phương chiến kỳ nhưng dù sao đó không phải là lực lượng của mình, hắn muốn hoàn toàn có được Tứ Phương chiến kỳ không biết qua bao lâu. Bây giờ ngươi trước tiên ổn định người Trịnh gia, hãy tin vi sư, bất cứ lúc nào vi sư đều tuyệt đối sẽ không đem người Thái Nhất tông giao ra chuộc tội nữa!

U Nguyệt Ảnh nhìn Trịnh Tú Nhi, nàng rất thích người đệ tử này.

Trịnh Tú Nhi thông minh lanh lợi, thiên phú cao trên đời hiếm thấy. U Nguyệt Ảnh có ý định bồi dưỡng Trịnh Tú Nhi thành người nối nghiệp, bây giờ kêu nàng giao ra Trịnh Tú Nhi thì nàng không cam lòng.

Trịnh Tú Nhi nhìn U Nguyệt Ảnh, gật đầu, xoay người đi ra Càn Khôn đại điện.

Trên mặt Trịnh Tú Nhi tràn đầy khổ sở, nói:

- Âu Dương, từ tiểu thế giới ngươi đã lộ mũi nhọn, tiếc rằng chúng ta thù sâu như biển.

Trịnh Tú Nhi từ lần đầu tiên Trịnh Đan Đằng trước trận khiêu chiến, Âu Dương dùng thân phận bán yêu giả ứng chiến thì nàng đã cảm thấy người này thú vị.

Chớp mắt qua nhiều năm như vậy, Âu Dương cho nàng niềm vui bất ngờ vượt xa, giờ càng một hơi bước đến đỉnh. Trịnh Tú Nhi nhớ tới lúc trước mình khuyên bảo phụ thân, ca ca cùng người này đối địch không bằng làm bằng hữu, nàng cảm thấy rất buồn cười.

Không phải mỗi một người đều có não, ít nhất Trịnh Tú Nhi lựa chọn là đúng, nhưng người thân của nàng quá tự kiêu, kiêu ngọa đến cho rằng dựa vào sức mạnh có thể đè chết cái tên khác người này.

Ở tiểu thế giới Trịnh Khiếu Thiên là vậy, hiện tại Trịnh Phong cũng là như thế.

Trịnh Tú Nhi thở dài, việc đã đến nước này, Âu Dương thế không thể đỡ, hối hận chuyện đã qua không bằng nghĩ cách.

Trong lúc Thái Nhất tông buồn bực thì còn có nơi khác càng rầu rĩ hơn. Hiện tại trên Thánh Tà đảo Đạm Thai gia ở, tất cả tinh anh, trưởng lão gia tộc đều tụ tập lại.

Đạm Thai Kha ngồi trên ghế chủ cao cao, Đạm Thai Khước Tà sắc mặt trắng bệch. Đạm Thai Khước Tà còn nhớ rõ lúc đầu Âu Dương đã nói những câu đó.

[Hôm nay ngươi phải giết chết ta, nếu không thì có một ngày ta sẽ huyết tẩy Đạm Thai gia!]

Huyết tẩy Đạm Thai gia, vào lúc đó Đạm Thai Khước Tà cảm thấy chẳng qua là trò cười, dù Âu Dương hóa thân Thần Sư quay về Vạn Tiên sơn thì gã vẫn cảm thấy nó là câu nói đùa. Nhưng cuộc chiến thiên cung, lực phi tiên chấn kinh thế gian, có ai còn cho rằng đây là câu nói khoác?

Đạm Thai Khước Tà tháo xuống bích ngọc song đao trong tay đặt trên bàn, quỳ trước mặt Đạm Thai Kha, nói:

- Lão tổ, Đạm Thai Thiền tội nghiệt sâu nặng, gây ra họa lớn cho Đạm Thai gia, bây giờ chỉ có giao ra Đạm Thai Thiền mới có thể bảo toàn Đạm Thai gia tộc!

Đạm Thai Thiền là tên thật của Đạm Thai Khước Tà.

- Hừ! Ta đã nói với các ngươi bao nhiêu lần, học tập dạ hành thuật nhất định phải chú trọng chữ nhanh. Nếu lúc trước ngươi một đao giải quyết mạng của tiểu tạp chủng đó thì làm gì có hôm nay!

Đạm Thai Kha biết Đạm Thai Khước Tà sai, gã sai ở không đủ ác, chẳng những không lấy mạng Âu Dương mà còn gây ra họa lớn ngập trời cho Đạm Thai gia.

- Lão tổ, Đạm Thai Thiền có sai, tự mình đi Vạn Tiên sơn dùng mạng chuộc tội.

Bây giờ trong lòng Đạm Thai Thiền như tro tàn, lúc trước nếu gã đừng nói nhảm quá nhiều một đao diệt Âu Dương thì làm sao có nhiều chuyện như hôm nay?

Ngày thứ nhất mình học dạ hành thuật thì Đạm Thai Kha đã nói với mình rằng đừng xem thuộc bất cứ đối thủ nào. Nếu không phải lúc trước mình có ý nghĩ mèo bắt chuộc trêu đùa thì sao đi đến bước này?

- Cất đao đi, Âu Dương vô cùng độc ác, ngươi cảm thấy ngươi chết rồi hắn liền tha cho Đạm Thai gia sao? Nếu hắn đã nói huyết tẩy Thánh Tà đảo Đạm Thai gia thì...

Mặc dù Đạm Thai Kha không nói thẳng ra nhưng ai cũng hiểu ý của gã.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play