- Âu Dương thuộc về Vạn Tiên sơn, Âu Dương cùng Vạn Tiên sơn là có nạn cùng chịu có vinh quang cùng chia sẻ. Lúc trước Âu Dương không có năng lực, gây nhiều tai họa cho Vạn Tiên sơn. Hôm nay Âu Dương lại lần nữa trở về, nơi này chính là nhà của Âu Dương, nhà mình không thể để người khi dễ!
Âu Dương siết chặt nắm tay, mỗi một chữ phát ra tận đáy lòng hắn, từng chữ là tình chân ý thiết.
Nhà! Từ lúc đến Chân Linh Giới này Âu Dương luôn tìm kiếm, hiện tại Vạn Tiên sơn chính là nhà, người Vạn Tiên sơn là người thân của hắn.
Sáu vị trưởng lão Đại Đế lần nữa hành lễ:
- Đa tạ Âu Dương trưởng lão!
Lần này họ không nói thêm cái gì, xoay người bay mỗi hướng tới Thông Thiên phong, vì Âu Dương tạm thời thủ hộ Thông Thiên phong.
- Đi thôi, ta mang ngươi đi xem Thiên Mệnh Thánh Dược.
Bạch Hủ Minh vô vai Âu Dương, nói:
- Chúng ta chỉ biết Thiên Mệnh Thánh Dược có lực lượng không gì sánh bằng, tin tưởng Thần Sư Chi Nhãn của ngươi có thể trông thấy càng nhiều điều.
Lúc này Âu Dương đã hao hết lực lượng, chỉ có thể sử dụng Thiên Mệnh Thánh Dược, trước tiên cho hắn xem Thiên Mệnh Thánh Dược cũng để hắn chuẩn bị sẵn sàng nuốt nó.
Âu Dương đi theo Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu tiến vào Cung Phụng đường, tế bái liệt tổ liệt tông Vạn Tiên sơn.
Lỗ Tu lấy ra Vạn Sơn Ấn, nói:
- Liệt tổ liệt tông, hôm nay Lỗ Tu nhân danh tông chủ đời thứ ba mươi hai Vạn Tiên sơn mở ra bí tàng Thông Thiên phong, vì cường uy Vạn Tiên sơn ta, hy vọng liệt tổ liệt tông đồng ý.
Lỗ Tu dứt lời, Vạn Sơn Ấn tự bay lên.
Lại trông thấy Vạn Sơn Ấn, Âu Dương có chút cảm thán. Nhớ lúc trước lần đầu tiên Âu Dương đến Âm Vân phong gặp Linh San, hắn còn tưởng Linh San là cường giả nào đó ẩn giấu trong Vạn Tiên sơn. Sau đó trong rừng trúc gặp lại Linh San hắn mới biết, thì ra nàng không phải cường giả mà là sơn linh.
Hình như linh hồn của Linh San bị phong ấn bên trong Vạn Sơn Ấn, Âu Dương nghĩ đến lúc đó Linh San nói hắn thiếu nàng hai mạng sống, hắn cảm thấy buồn cười.
Trong rừng trúc Linh San đúng là có cứu mình một mạng, nhưng lần đầu tiên ở Âm Vân phong nếu cũng tính là hắn thiếu mạng Linh San thì hơi buồn cười.
Âu Dương kiềm không được mở miệng hỏi Bạch Hủ Minh bên cạnh:
- Sư phụ, Linh San rốt cuộc là cái gì?
- Nàng chính là linh của Vạn Sơn Ấn, còn từ khi nào nàng tiến vào Vạn Sơn Ấn thì không ai biết, nhưng thực lực của nàng rất cường đại. Tuy nhiên bây giờ nàng càng ngày càng khó dạy dỗ, mấy lần nàng xuất hiện nếu không có lực lượng của ta uy hiếp thì có lẽ nàng đã đình công. Phải rồi, lực Thần Sư của ngươi có thể khống chế nàng không?
Bạch Hủ Minh bỗng hỏi.
- Chắc có thể.
Âu Dương biết lực Thần Sư của mình nói trắng ra là lực thiên cơ, dù là bất cứ dị bảo gì đều ẩn chứa thiên cơ, hắn nắm giữ lực Thần Sư có năng lực trói buộc tất cả dị bảo. Nếu đem Vạn Sơn Ấn giao vào tay Âu Dương, chắc chắn hắn sẽ có cách dùng lực lượng nào đó hoàn toàn trói buộc Linh San, khiến nàng ngoan ngoãn nghe lời.
Bạch Hủ Minh bỗng nhiên nói:
- Ừm, đợi qua một đoạn thời gian ngươi thử xem có thể khống chế Vạn Sơn Ấn không. Dù sao Lỗ Tu đã bước vào hàng ngũ ý chí viễn cổ, một ngày nào đó sẽ dỡ xuống gánh nặng tông chủ cùng vi sư đảm nhiệm chức thái thượng trưởng lão Vạn Tiên sơn. Nếu không ra ngoài ý muốn thì có lẽ tông chủ đời tiếp theo chính là ngươi.
Câu nói này làm Âu Dương giật nảy mình.
Làm tông chủ Vạn Tiên sơn? Âu Dương tuyệt đối chưa từng nghĩ làm tông chủ Vạn Tiên sơn, không phải hắn xem thường vị trí tông chủ mà bởi hắn hiểu rằng để hắn quản lý thì hơi khó, hắn không có năng lực cai quản cả Vạn Tiên sơn rộng lớn.
Âu Dương vội từ chối:
- Sư phụ, ta cảm thấy ta không thích hợp đảm nhiệm chức tông chủ Vạn Tiên sơn...
Có quá nhiều chuyện cần Âu Dương thực hiện, phải trở thành Đại Đế, phải khống chế Tứ Phương chiến kỳ, phải truy tìm bốn ý chí viễn cổ, phải truy tìm bí mật viễn cổ, có nhiều chuyện chờ hắn làm, sao có thể ở lại đảm nhiệm tông chủ được?
Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương bên cạnh, không nói tiếp, chỉ bảo:
- Điều này chắc cần rất lâu về sau, ta biết vài chuyện của ngươi, ta chỉ nói nếu có một ngày khi ngươi làm xong tất cả, lúc đó quay về Vạn Tiên sơn chủ trì cũng xem như là chuyện tốt đẹp.
Bạch Hủ Minh không cưỡng ép Âu Dương.
Âu Dương rất giống lúc Bạch Hủ Minh còn trẻ, không ổn định được. Nếu kiên quyết trói buộc Âu Dương tại chỗ thì chắc chắn hắn sẽ sụp đổ.
Nhưng con người luôn phải lớn lên, Bạch Hủ Minh cảm thấy có một ngày Âu Dương bình tĩnh trở lại sẽ quay về Vạn Tiên sơn, chức tông chủ Vạn Tiên sơn không dành cho hắn thì chẳng còn ai. Có lão và sư đệ, hai cường giả ý chí viễn cổ ủng hộ Âu Dương làm tông chủ, Vạn Tiên sơn tuyệt đối không có ai dám phản đối. Hơn nữa Âu Dương làm ra cống hiến lớn như vậy cho Vạn Tiên sơn, chỉ dựa vào những điều này ai có thể phản đối được?
- Sư phụ, người định xử lý thiên cung như thế nào?
Vấn đề này luôn lấn cấn trong lòng Âu Dương, Bạch Hủ Minh trước giờ nói được thì làm được, nếu lão đã nói muốn cướp Vân Tiêu bảo điện của thiên cung thì sẽ ra tay.
- Hừ! Thiên cung nho nhỏ cũng dám nhúng chàm Trung Châu, dám chọc giận Vạn Tiên sơn ta. Thiên cung muốn xua đuổi Vạn Tiên sơn ta đi tây vực Sa Châu, vậy thì chúng ta cũng đem thiên cung của hắn đi tây vực Sa Châu!
Bạch Hủ Minh là một người rất độc, Đạm Thai Kha và Khúc Hướng Tiền đại náo Vạn Tiên sơn, định trục xuất Vạn Tiên sơn khỏi Trung Châu, thù này dù lão có nhịn được thì đệ tử Vạn Tiên sơn chắc chắn sẽ không nhịn.
Vạn Tiên sơn không muốn tranh đấu cùng người khác, nhưng ai có gan mạo phạm Vạn Tiên sơn thì chắc chắn sẽ nhận lấy lửa giận như sấm của Vạn Tiên sơn.
Bạch Hủ Minh từng độc chiến thiên hạ, Vạn Tiên sơn đứng đầu bát tông, bây giờ Vạn Tiên sơn có hai ý chí viễn cổ cộng thêm Thần Sư Âu Dương, có cái gì phải sợ?
- Thông Linh Hải trống trải quá khó xem, nghe người ta nói ở thiên cung có rất nhiều Trận Đồ Sư, lần này cướp lấy Vân Tiêu bảo điện, bắt một đám Trận Đồ Sư dưỡng sơn cho Vạn Tiên sơn ta!
Cách nghĩ của Âu Dương cũng gần với Bạch Hủ Minh, đôi sư đồ này đối với người của mình thì rất hiền hòa, đối với người ngoại lại tựa như ác ma, cực kỳ đáng sợ.
- Ha ha ha, lúc nào tiểu tử ngươi cũng có suy nghĩ giống ta. Nếu thiên cung đã có nhiều Trận Đồ Sư thì bắt đến dưỡng sơn cho chúng ta đi!
Bạch Hủ Minh mắt lóe tia sáng hung ác. Bên Lỗ Tu đã lấy Vạn Sơn Ấn mở ra cái hố đen to bên trong Cung Phụng đường.
Bạch Hủ Minh nói:
- Đi đi! Vào xem Thiên Mệnh Thánh Dược!
Bạch Hủ Minh dẫn Âu Dương đi theo sau lưng sư đệ Lỗ Tu bước vào trong hố đen.
Đây là một bậc thang xoay tròn xuống dưới, bậc thang thông hướng trung tâm ngọn núi cao nhất Vạn Tiên sơn, Thông Thiên phong. Chỗ này là lưu trữ dị bảo toàn Vạn Tiên sơn, muốn tiến vào đây dù là Bạch Hủ Minh cũng cần phải có Vạn Sơn Ấn, nếu không thì không cách nào mở lối vào.
Các bậc thang đen như mực, nhưng trong hai người thì Bạch Hủ Minh và Lỗ Tu có tu vi là cấp ý chí, bóng tối như vậy đối với họ tựa như không có.
Âu Dương mặc dù tạm thời mất đi tu vi nhưng có Thần Sư Chi Nhãn trong người, cũng không sợ bóng tối. Ba người đạp bậc thang đi xuống, chỗ này có lực lượng thần kỳ trói buộc không gian, tiến vào đây rồi mặc kệ ngươi là cường giả đẳng cấp gì đều không thể bay, chỉ có thể từng bước một từ bậc thang cheo leo đi xuống dưới.
- Sư phụ, rốt cuộc chỗ này sâu bao nhiêu?
Âu Dương mới cất tiếng nói thì bốn phía dội âm lại, chỗ như thế này, mới mở miệng mà âm vang lớn như thế làm hắn giật nảy mình.
Bạch Hủ Minh khẽ nói:
- Chúng ta đi xuống dưới cần ít nhất một canh giờ.
Ở đây nếu ngươi lớn tiếng gầm rống thì hồi âm có thể hú lâu đến nửa ngày.
Một canh giờ! Nghe nói vậy Âu Dương gật đầu, Thông Thiên phong đâm thẳng tầng mây, tu luyện giả bay trong Thông Thiên phong thì không cảm thấy nó cao bao nhiêu, nhưng nếu để một người bình thường leo lên Thông Thiên phong thì kết của duy nhất là mệt chết.
Khoảng một canh giờ sau, Âu Dương thấy Lỗ Tu đẩy mở một cánh cửa to. Khi gã mở cửa thì mùi hương tỏa ra, mùi hướng khiến tinh thần Âu Dương phấn chấn.
'Trọng bảo!"
Trong lòng Âu Dương chỉ có hai chữ này, ngửi mùi hương đã đủ cho hắn nâng cao tinh thần, nếu không phải là trọng bảo thì tuyệt đối không thể làm được. Hèn chi nói Thiên Mệnh Thánh Dược có thể chống chết người, xem ra không phải thổi phồng.
Lỗ Tu nhìn Bạch Hủ Minh, hỏi:
- Sư huynh, thật sự phải sử dụng Thiên Mệnh Thánh Dược sao? Nếu dùng đan dược khác, chúng ta tốn chút thời gian vẫn có thể đẩy Âu Dương vào Đại Đế.
Nếu không phải Bạch Hủ Minh cứ kiên quyết dùng Thiên Mệnh Thánh Dược đưa Âu Dương vào Đại Đế thì Lỗ Tu tuyệt đối sẽ không đồng ý sử dụng Thiên Mệnh Thánh Dược. Không phải Lỗ Tu tiếc rẻ gì, chỉ bởi vì thứ này được gọi là độc dược, để Âu Dương đánh cược độc dược này hiệu quả không tệ sao?
- Nếu như là đan dược khác, trước không nói đến thời gian, có một điều sẽ khiến chúng ta hối tiếc cả đời.
Lúc này không có người ngoài, Bạch Hủ Minh nói thẳng:
- Nếu như là đan dược khác, tối đa miễn cưỡng cho Âu Dương dạt đến Đại Đế, muốn kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ trong người Âu Dương thì thiếu rất xa, ngươi nên hiểu Tứ Phương chiến kỳ đại biểu là cái gì.
- Tứ Phương chiến kỳ.
Lỗ Tu nghe nói đến Tứ Phương chiến kỳ trong truyền thuyết thì nghi ngờ nơi đáy mắt biến thành kiên quyết. Đúng vậy, sử dụng Thiên Mệnh Thánh Dược thoạt trông rất nguy hiểm nhưng Âu Dương nếu thật có thể nghịch thiên cải mệnh đem thân thể bản thân biến thành thân thể viễn cổ, hơn nữa có Tứ Phương chiến kỳ giúp hắn phân quá lực lượng, vậy thì hắn chẳng những một hơi bước vào Đại Đế, càng có thể kích hoạt Tứ Phương chiến kỳ. Nếu nắm Tứ Phương chiến kỳ trong tay, Âu Dương sẽ thật sự là vô địch thiên hạ.
- Tứ Phương chiến kỳ cực kỳ cường đại, đây là căn nguyên bốn loại ý chí. Âu Dương cấp Đại Đế không có năng lực khống chế được Tứ Phương chiến kỳ, chỉ tạm thời mượn dùng một chút lực Tứ Phương chiến kỳ thì tuyệt đối không thành vấn đề. Một tia lực lượng này cũng đã vượt qua điều tất cả chúng ta biết, bởi vì đây chính là lực phi tiên!
Bạch Hủ Minh không nói dối, Tứ Phương chiến kỳ chính là lực phi tiên, dù Âu Dương chỉ có thể mượn dùng một tia, dù cho đây là một tia yếu nhất trong lực phi tiên thì đó đúng thật là lực phi tiên.
Bạch Hủ Minh quay đầu nhìn Âu Dương, nói:
- Đương nhiên tất cả cần chính ngươi tự quyết định.
Lực phi tiên cường đại, nhưng người cuối cùng lựa chọn có dùng Thiên Mệnh Thánh Dược thúc đẩy hay không cần phải Âu Dương tự quyết định.
- Hãy xem Thiên Mệnh Thánh Dược đã.
Âu Dương không lập tức từ chối hay đồng ý, lúc này hắn tràn ngập tò mò Thiên Mệnh Thánh Dược, muốn nhìn xem Thiên Mệnh Thánh Dược rốt cuộc là thứ gì.
Lỗ Tu nói:
- Vào đi!
Lỗ Tu nhấc chân bước vào trong cánh cửa.
Trong cánh cửa là một hang đông do người đào ra, chỗ này diện tích không tính lớn nhưng tương đương với sân bóng rổ. Khi Âu Dương bước vào trong, Thần Sư Chi Nhãn thấy rõ có thật nhiều năng lực màu vàng dâng lên tứ phía.
Những năng lực này đều đến từ Thiên Mệnh Thánh Dược, nếu không có Thần Sư Chi Nhãn thì tuyệt đối không thể thấy năng lực đó.
Lỗ Tu chỉ vào đằng trước, nói với Âu Dương:
- Ngươi nhìn chỗ đó đi!
Âu Dương dọc theo tay Lỗ Tu chỉ nhìn sang, có một trái cây giống như con nít đặt trên thạch đài.
Trái cây tỏa ánh sáng màu hồng, trông như da thịt con nít thật sự, trong mắt Âu Dương thấy trái cây có sinh mệnh.
Âu Dương bỗng lên tiếng:
- Trái cây này là sống!
Lỗ Tu, Bạch Hủ Minh không bị câu nói này làm giật mình, bởi vì trong điển tịch tổ sư truyền lưu có ghi chép trái cây này có được sự sống.
Trái cây có sinh mệnh!
Khoảnh khắc trông thấy trái cây thì Âu Dương chợt nghĩ đến một chuyện thần thoại ở thế giới bên kia. Trái cây này thật giống với nhân tham quả, ăn vào có thể trường sinh bất lão.
Nhưng cái này chắc chắn không phải là nhân tham quả, bởi vì trong thần thoại thì nhân tham quả bất nhập vô hình, gặp kim sẽ rơi, gặp mộc sẽ khô, gặp thủy sẽ dung, gặp hỏa sẽ hóa, gặp thổ tức nhập. Nếu như đây thật sự là nhân tham quả trong thần thoại, đặt ở đây e rằng nó đã trốn vào lòng đất không thấy đâu.
Bạch Hủ Minh giải thích lai lịch của Thiên Mệnh Thánh Dược cho Âu Dương nghe:
- Đây chính là Thiên Mệnh Thánh Dược, tổ sư truyền thừa có ghi chép, chỗ này đến từ phương nào không ai biết, nghe nói nó có chút liên quan đến phi tiên, nhưng cuối cùng tổ sư không phi tiên nên cụ thể tung tích chỉ có thể để hậu nhân đi tìm tòi.
- Sư phụ, Vạn Tiên sơn chúng ta có từng xuất hiện phi tiên?
Âu Dương nhìn Thiên Mệnh Thánh Dược, trong đó ẩn chứa lực lượng làm sao cũng không nên xuất hiện ở thế giới này mới đúng. Loại lực lượng này hơi giống với ý chí viễn cổ, nhưng lại không phải là lực lượng loại ý chí đó. Tuy nhiên, có một điều không thể nghi ngờ là Thiên Mệnh Thánh Dược ẩn chứa lực lượng tuyệt đối cường đại.
- Không biết, Vạn Tiên sơn là từ sau viễn cổ mới có ghi chép, lúc viễn cổ Vạn Tiên sơn là như thế nào không ai biết, có lẽ một ngày nào đó ngươi có thể thăm dò ra.
Thật tình thì Bạch Hủ Minh cũng rất muốn biết điều này, dù sao Âu Dương có năng lực thăm dò bí mật viễn cổ, có lẽ có một ngày hắn thật sự có thể phá giải bí mật viễn cổ, vũ hóa phi tiên.
Lỗ Tu đi tới bên cạnh Thiên Mệnh Thánh Dược, chỉ vào trái cây có bộ dạng như trẻ sơ sinh to cỡ nắm tay, nói với Âu Dương:
- Âu Dương, ngươi hãy nhìn xem Thiên Mệnh Thánh Dược ẩn chứa lực lượng có thể hấp thu được không?
Âu Dương sải bước đi tới đằng trước Thiên Mệnh Thánh Dược, cẩn thận nhìn lực lượng ẩn chứa bên trong Thiên Mệnh Thánh Dược. Loại lực lượng này nếu bây giờ hắn ăn vào, dù có thiên cơ phù triện phụ trợ nhưng chết chắc, bởi vì lực lượng này không cách nào dung hợp với thể chất hiện tại của hắn.