Mười năm đổi lấy tương lai! Năm đó Bạch Hủ Minh lấy mười năm Vạn Tiên sơn suy sụp đổi lấy tương lai phong cảnh vô hạn. Âu Dương dùng hành động thực tế nói cho Bạch Hủ Minh biết, không cần mười năm, chỉ hai năm hắn đã có thể chấn kinh thiên hạ.
. . . . .
Mặc dù rất không cam lòng nhưng những cường giả giấu trong bầu trời cuối cùng vẫn là lựa chọn rời đi. Dù sao chỗ này có Bạch Hủ Minh trấn giữ, họ không có khả năng xông vào xem xét rốt cuộc ai là Thần Sư. Nhưng đám cường giả không có gì khó chịu, danh tiếng Thần Sư sẽ truyền khắp Chân Linh Giới trong thời gian ngắn. Dù rằng trong số họ có vài người đoán được Thần Sư này có lẽ liên quan đến một người, nhưng theo nguyên tắc không thấy thỏ không thả ưng vồ mồi, không ai trong số họ mở miệng mà là đưa đẩy một phen rồi chào từ biệt, rời khỏi Vạn Tiên sơn.
Tuy nhiên, họ đã đi nhưng Vạn Tiên sơn không bình tĩnh trở lại, nguyên Vạn Tiên sơn đều đang thảo luận thần quang đó rốt cuộc là cái gì.
Có người nói là linh hồn tổ sư giáng xuống giúp đỡ họ, quan điểm này thuộc hàng tín ngưỡng, có người ủng hộ nhưng thuộc số ít.
Có cách nói khác là Bạch Hủ Minh sắp vũ hóa phi tiên, dù sao khi đó xuất hiện thiên cơ và thần quang rất giống với trong truyền thuyết vũ hóa thành tựu lực phi tiên. Nhưng nếu Bạch Hủ Minh thật sự thành phi tiên thì phất tay một cái có thể chộp Vân Tiêu bảo điện tới Vạn Tiên sơn ngay, cần gì nói câu hào hùng như thế?
Vậy nên suy đoán phi tiên không giải thích hợp lý.
Giải thích cuối cùng gần như được toàn Vạn Tiên sơn tin tưởng là Vạn Tiên sơn sinh ra Thần Sư. Thần Sư vung tay nghịch thiên, vì Bạch Hủ Minh mở ra thiên cơ nghịch thiên cải mệnh, đẩy lão lên đỉnh trở lại.
Suy đoán này gần như được đệ tử toàn Vạn Tiên sơn ủng hộ, nhưng vấn đề tiếp theo xuất hiện. Ai là Thần Sư? Là Mễ Bản chăng? Hình như lúc họ trở về có gặp Mễ Bản, không thấy gã có cái gì khác lạ.
- Chắc chắn là Âu Dương, tuyệt đối là Âu Dương đã trở lại!
Lăng Thông cùng Lý Vĩ đang ngồi trên dường núi, họ vững tin đây chắc chắn là Âu Dương, trừ hắn ra Vạn Tiên sơn không có khả năng có người điên cuồng như vậy.
Lăng Túc nói:
- Từ trận Mê Hồn Hải không còn tin tức của Âu Dương, hai năm qua không lẽ tiểu tử này thật sự thành tựu Thần Sư?
Mặc dù lòng Lăng Túc cảm thấy Âu Dương đạt đến Thần Sư, quay về Vạn Tiên sơn xoay chuyển cục diện lần này, nhưng Âu Dương có tu vi thế nào? Tu vi thấp như vậy có khả năng trở thành Thần Sư sao?
Cách nghĩ của Lăng Túc không sai, có rất là nhiều người cùng chung suy nghĩ như gã. Lúc đó Vạn Tiên sơn rầm rộ như vậy, ở trong mắt nhiều người chỉ có cường giả đẳng cấp như Bạch Hủ Minh mới làm được, nhưng hai năm trước lúc Âu Dương ở đỉnh cao nhất chẳng qua là Đại Đế dỏm, hai năm nay hắn sớm rơi khỏi cảnh giới Đại Đế, họ không tin chỉ trong hai năm Âu Dương có thể trưởng thành đến như vậy.
Cách nghĩ này quanh quẩn trong lòng nhiều người, dù sao họ không thấy Thần Sư, vậy nên không thể hiểu Thần Sư đến tột cùng là cái gì. Trong mắt bọn họ thì Thần Sư chỉ có khái niệm cường đại, còn mạnh ở đâu thì họ không biết.
Bên mép Thông Linh Hải, Âu Dương chân trần ngồi trên một con thuyền nhỏ, rất là nhàn nhã. Một tia chớp đen từ xa lóe tới trước mặt Âu Dương, tốc độ nhanh gấp mười lần lúc hắn hoa thân thành tia chớp đen.
Âu Dương đứng trên thuyền nhìn Bạch Hủ Minh xuất hiện, kêu lên:
- Sư phụ!
Lúc này Bạch Hủ Minh hấp thu linh nguyên của các ngọn núi Vạn Tiên sơn, đã hồi phục đến đỉnh. Khi Bạch Hủ Minh nhìn Âu Dương thì trong mắt tràn đầy vui mừng.
Bạch Hủ Minh vốn đã sẵn sàng khiến Vạn Tiên sơn đi tây vực Sa Châu tị nạn, nhưng có ai ngờ Âu Dương chỉ mất hai năm từ một tiểu tử khắp nơi gây họa cần lão dàn xếp rắc rối đến một Thần Sư có thể cứu Vạn Tiên sơn trong nguy nan?
Bạch Hủ Minh nhìn đệ tử duy nhất trong đời mình, nói:
- Làm tốt lắm!
Đệ tử này cơ duyên xảo hợp tiến vào Âm Vân phong, Bạch Hủ Minh trừ nói tốt ra không thốt nên lời từ nào khác.
- Sư phụ.
Nghe Bạch Hủ Minh khen, Âu Dương dâng lên tự hào. Mặc dù lúc trước Âu Dương cũng rất cuồng nhưng khi đó hắn không có thực lực, hắn chỉ có thể dựa vào uy nghiêm của Bạch Hủ Minh cáo mượn oai hùm. Bây giờ thì khác, Âu Dương là Thần Sư, có thể quang minh chính đại đứng ra.
- Tạm thời đừng nói gì, chắc các trưởng lão đã ở Thông Thiên phong chờ ngươi.
Bạch Hủ Minh biết Vạn Tiên sơn xảy ra chuyện lớn như vậy, Âu Dương là nhân vật chính của sự kiện dù thế nào cũng phải ra mặt. Lúc này Âu Dương không còn là Âu Dương trước kia nữa, không thể giống lúc trước khiến hắn ẩn thế trong Âm Vân phong. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Bây giờ Âu Dương có lực Thần Sư, nhưng thực lực bản thân hắn quá thấp, hiện tại Vạn Tiên sơn cần làm là không tiếc trả giá đắt kéo hắn lên cảnh giới Đại Đế.
Bạch Hủ Minh mang theo Âu Dương bay hướng Thông Thiên phong, trong lòng lão suy nghĩ một chuyện rất ác. Bạch Hủ Minh biết năng lực giết người hấp thu huyết lực của Âu Dương, lão cũng biết cách tốt nhất cho hắn nhanh chóng tăng tiến là để hắn đánh chết cường giả. Trên Thông Thiên phong, các đệ tử trông thấy Bạch Hủ Minh mang Âu Dương bay vào Tông Chủ đại điện, mặc dù hắn thay đổi khuôn mặt nhưng vẫn có người nhận ra Thứ Kiêu cung trong tay hắn!
Chuyện Thứ Kiêu cung bị phá trong toàn Vạn Tiên sơn gần như không ai không biết, chủ nhân Thứ Kiêu cung là ai mọi người đều biết.
Bây giờ Thứ Kiêu cung lại hiện ra, cái này nói lên điều gì? Nói lên Âu Dương trở về! Chẳng qua lần này Âu Dương không là đứa trẻ được uy nghiêm của Bạch Hủ Minh che chở phía sau, hắn đã là chân chính đỉnh thiên lập địa, Thần Sư dám đối thoại với bất cứ cường giả nào.
- Thật sự là Âu Dương! Các ngươi thấy Thứ Kiêu cung không? Thứ Kiêu cung của Âu Dương không phải bị Đạm Thai Khước Tà hoàn toàn phá hủy sao? Chắc là hắn đạt được Tu Phục Thần Sư tu phục Thứ Kiêu cung!
Trên Thông Thiên phong khắp nơi đều thảo luận đề tài này.
Vương Tử Phong đứng cạnh Lý Xu, nói:
- Thế nào? Ta đã nói rồi, Âu Dương không thể nào chết, hắn sẽ trở về, khi trở về hắn sẽ đem niềm vui bất ngờ cho toàn thiên hạ.
Mặc dù Vương Tử Phong không ở chung với Âu Dương thời gian dài nhưng gã chính mắt thấy Âu Dương hai mũi tên tru sát một trong hai Đại Đế.
Ở trong lòng Vương Tử Phong thì Âu Dương hào khí can vân như vậy không có khả năng bị đánh bại, xem như là Thứ Kiêu cung bị hủy hoại thì hắn chắc chắn sẽ lại sáng tạo kỳ tích.
Lý Xu cũng hơi cảm thán nói:
- Không ngờ mười mấy năm trước hắn chỉ là đứa trẻ mới vào Chân Linh Giới, mười mấy năm sau hắn đã đứng ở đỉnh cao thế giới.
So với Âu Dương thì các thế hệ trẻ tranh chấp cái gọi là tiểu phượng hoàng bảng còn có ý nghĩa gì?
Những tên tự cho là thiên tài đau khổ tranh đoạt tiểu phượng hoàng bảng vị trí đệ nhất thì Âu Dương đã âm trầm đứng ở độ cao, dù cho họ có ngửa đầu cũng khó ngước nhìn.