- Sao có thể như vậy được? Rốt cuộc tiểu tử này đã làm được bằng ách nào? Đấu vượt cấp còn đánh nát kiếm linh? Đấu vượt cấp còn đánh nát kiếm linh sao?
Nhìn Âu Dương đứng trên mặt đất một tay cầm cung một ngón tay chỉ vào kiếm linh của Vương Phong Minh đang vỡ nát trên không trung, Lam Thông cảm giác sau lưng mình lạnh toát.
Lẽ nào yêu cung thủ đáng sợ như vậy? Hoặc là nói Âu Dương đáng sợ như vậy sao? Mũi tên của hắn có thể có ma lực làm được chuyện mà bất cứ người nào cũng không làm đựo sao?
Kiếm linh của Vương Phong Minh bị nghiền nát, hắn đứng ngây người trên không trung. Nhìn kiêm linh vỡ nát trước mặt, Vương Phong Minh không biết đây có phải là giấc mộng hay không.
Kiếm linh của Lục Tiên thông thường ngưng tụ thành thể. Trong thời gian chiến đấu kiếm linh rời khỏi thân thể ra ngoài, có thểđược xem như một pháp bảo trời sinh. Thật ra cũng có vài phần tương tự với vũ khí đã được yêu hóa của Yêu Chiến Sĩ.
Thanh linh kiếm của Lục Tiên xuất thể chiến đấu, cũng không hề thu kém yêu binh của Yêu Chiến Sĩ. Mà bây giờ một mũi tên toàn lực của Âu Dương không ngờđã trực tiếp bắn nát kiếm linh của Vương Phong Minh, một Lục Tiên còn cao hơn hắn một giai.
Ánh mắt của mọi người đều chăm chú nhìn Âu Dương. Lúc này, Thứ Kiêu Cung huyết sắc trong tay của hắn có vẻ chói mắt. Có phải trường cung này có ma lực quỷ dị nào đó có lực lượng phá nát kiếm linh hay không?
- Ta đã nói, bốn năm sau ngươi vẫn là rác rưởi!
Ánh mắt Âu Dương đầy khinh miệt nhìn Vương Phong Minh vẫn đứng đờđẫn trên không trung. Sau đó hắn chậm rãi rút một mũi Tam Lăng Tiễn ra. Rất rõ ràng Âu Dương cũng không vì kiếm linh của Vương Phong Minh bị nghiền nát biến thành phế nhân mà tính dừng tay.
Trong mắt những người khác, kiếm linh của Vương Phong Minh bị nghiền nát, hắn chính là phế nhân. Nhưng Âu Dương không cho như vậy. Hiếm linh của Lam Thông đã bị vỡ nát còn phục hồi được. Nếu như ngày nào đó Vương Phong Minh cũng có số cứt chó thì sao? Cho nên theo Âu Dương thấy, để không lưu lại lo lắng cho tương lai của mình, phải khiến kẻ địch của mình trực tiếp biến thành người chết mới là lựa chọn tốt nhất.
- Hạ thủ lưu tình!
Bỗng nhiên, trên mặt đất có một lão giả chừng sáu mươi tuổi chui lên. Trong tay người này cầm một trường đao lóe ra những tia điện, phi thân trực tiếp ôm Vương Phong Minh đang từ trên không trung rơi xuống vào trong lòng.
- Muốn chết sao?
Lam Thông nhìn thấy có người thậm chí dám đi ra làm loạn trận đấu, hắn bước tới một bước, kiếm linh xuất thể. Xem bộ dáng kia rõ ràng muốn một kiếm chém chết lão giả này.
- Để cho ta!
Âu Dương híp mắt quay đầu nhìn Lam Thông chuẩn bị xông lên, mở miệng nói. Nói đùa, hiện tại Vương Phong Minh trong mắt hắn chính là giá trị kinh nghiệm để mình thăng cấp. Từ khí tức trên người lão giả này, hắn có thể phán đoán được, người này không mạnh hơn Vương Phong Minh là mấy. Nếu như lão già này thật sự không mở mắt, Âu Dương sẽ không để ý.
- Hiện tại kiếm linh của hắn đã bị phá hủy, biến thành phế nhân. Các hạ thật sự muốn đuổi tận giết tuyệt sao?
Lão giả ôm Vương Phong Minh trong lòng, nhìn Âu Dương. Trong mắt của hắn mang theo một tia thâm độc. Tất rõ ràng, lão già này có quan hệ không bình thường với Vương Phong Minh.
Âu Dương không để ý tới hắn. Ngón tay hắn chậm rãi kéo dây cung Thứ Kiêu Cung dây trong tay. Mũi tên bao trùm huyết sắc.
Vèo!
Hắn vừa buông dây cung trong tay, mũi tên xuất hiện giữa không trung, bay thẳng tắp về phía đầu Vương Phong Minh. Tốc độ của mũi tên này không nhanh. Bởi vì Âu Dương không cho rằng lão già kia sẽ để mặc cho mũi tên của mình bắn chết Vương Phong Minh. Hắn làm như vậy chính là muốn cho lão già này phản kháng, tạo cơ hội cho hắn giết chết cả hai.
Mũi tên bay tới, lão già kia ôm lấy Vương Phong Minh bay ngược lại. Xem bộ dáng của hắn rõ ràng chuẩn bị chui xuống đất rời đi!
- Chạy đi đâu!
Còn không chờ lão già kia trốn vào lòng đất, Lý Vĩ bước tới một bước, Thái cực đồ đã được hắn bố trí từ trước liền di chuyển. Thoáng chốc, toàn mặt đất đã bị hắn trực tiếp phong tỏa.
Trận đồ của Trận Đồ Sư vừa mở ra, lập tức phong thiên tỏa địa. Hiện tại tuy rằng Lý Vĩ chỉđược xem là Trận Đồ Sư cấp độ nhập môn, nhưng trong tiểu thế giới này, muốn phong tỏa một thế giới vẫn không có bất cứ vấn đề gì.
Đại địa bị phong, cơ hội lão già kia chui xuống đất rời khỏi đã bằng không. Hắn xoay người lại nhìn Âu Dương. Giờ này phút này trừ phi Âu Dương nguyện ý buông tha hắn, bằng không chỉ sợ hắn và Vương Phong Minh thật sự khó khỏi vận rủi.
- Ta cho ngươi một cơ hội. Nếu như ngươi có thể tiếp được một mũi tên của ta, ta sẽ thả cho hai người các ngươi rời khỏi.
Âu Dương đứng ở nơi đó, một tay cầm cung một tay cầm mũi tên. Nếu như vừa mới mở màn, hắn nói câu này, có lẽ chín mươi chín phần trăm những người đứng ở đây đều cho rằng hắn quá kiêu ngạo. Nhưng sau khi mũi tên vừa nãy bay ra bắn nát kiếm linh, không ai còn nghi ngờ lời nói của Âu Dương nữa. Trái lại những người kia đều đang chờ mong. Có phải mũi tên của Âu Dương cũng có thể phá hoại yêu binh hay không?
Gài tên lên dây cung, con ngươi của Âu Dương lại biến thành huyết sắc. Tất cả cấu tạo yêu binh của lão già kia đều hiện rõ trước mắt của hắn. Thông qua Chân Thực Chi Nhãn, Âu Dương có thể phán đoán được, lão già kia hẳn là Yêu Chiến Sĩ thất giai giống như Vương Phong Minh. Yêu binh của hắn không được tính là cường đại. Thậm chí trên mặt yêu cung còn có một vài tổn hại. So với kiếm linh của Vương Phong Minh, yêu binh này hẳn càng không có năng lực ngăn cản hắn.
Buông mũi tên trên tay ra, mũi tên huyết sắc của Âu Dương bay nhanh ra, giống như một tia chớp huyết sắc bay thẳng về phía lão già kia. Lão già kia nhìn thấy mũi tên bay nhanh đến, hắn biết, chỉ dựa vào tốc độ của mũi tên hắn cũng không tránh thoát nổi. Hắn chỉ có thể giơ trừng đao lôi điện trong tay nhắm vê phía mũi tên bổ xuống.
Dường như đã tính toán được tất cả, mũi tên do Âu Dương bắn ra bất ngờ nửa đường xuất hiện chuyển hướng bay thẳng tới trường đao trong tay lão già kia.
Âu Dương lại rút ra một mũi tên. Hắn lại kéo cung bắn ra. Cùng lúc mũi tên này bắn ra, mũi tên huyết sắc kia đụng vào yêu binh của lão già kia.
Đinh linh... Đinh linh...
Hai tiếng động truyền đến. Mũi tên huyết sắc của Âu Dương lại một lần nữa trả lời thắc mắc của mọi người. Mũi tên của Âu Dương bắn ra không chỉ bắn nát được kiếm linh. Mũi tên này trực tiếp tách đôi trường đao lôi điện. Trường đao lôi điện lập tức vỡ đôi. Điều này đã nói rõ yêu binh của lão già kia đã hoàn toàn bị hủy.
Phụt...
Mũi tên cuối cùng của Âu Dương rốt cuộc đã bay đến. Trước tiên, mũi tên này xuyên qua đầu Vương Phong Minh, sau đó đâm xuyên qua trái tim của lão già kia, hoàn thành một mũi tên trúng hai con nhạn. Hơn nữa còn là hành động vĩđại dùng thực lực của một lục giai giết hai tên thất giai.
Tê...
Một âm thanh lạnh lẽo vang vọng trong sân. Nhìn cảnh tượng khó tin như vậy, cho dù là Lam Thông đi cùng với Âu Dương cũng có chút kinh hãi.