Ngay cả Sinh Tử Cảnh cũng không giết chết được hắn. vậy hắn không phải là quái vật sao?
- Hoàng tửđiện hạ... A không, hẳn phải gọi ngài là Thái tửđiện hạ mới đúng. Từ biệt gần năm năm, mỗi giờ mỗi khắc Âu Dương đều ghi nhớ uy phong của Thái Tửđiện hạ năm đó!
Giọng điệu của Âu Dương có chút quái gở. Nói thật ngày hôm nay hắn tới chính là để hỏi tội. Người nhà của Lưu Hồng Xương biến mất khẳng định có quan hệ rất lớn với Vương Phong Minh.
0 Hừ hừ, không thể tưởng tượng được. Ngay cả Sinh Tử Cảnh cũng không vây chết được ngươi!
Lần này Vương Phong Minh không bởi vì một câu nói khiêu khích của Âu Dương mà phẫn nộ như lần trước. Đại thần Lam Thông đứng ở đó. Nếu như Vương Phong Minh thật sự dám ăn nói ngông cuồng, ai dám bảo đảm Lam Thông có thể một tát đập chết hắn hay hông?
Ngay cả một cửu giai như Lăng Trung Thiên ở trước mặt Lam Thông cũng phải đàng hoàng. Hắn chỉ là một thất giai. Đừng thấy hắn là Thái tử, trước mặt cường giảđẳng cấp như Lam Thông, loại Thái tử như hắn thật chẳng khác gì cái dép của trẻ con, muốn đá khi nào thì đá khi đó.
- Vương Phong Minh! Ta không muốn nhiều lời vô nghĩa với ngươi. Hôm nay ta tới đây chỉ hỏi ngươi một chuyện. Người nhà của Lưu Hồng Xương đang ở đâu?
Âu Dương dùng một ngón tay chỉ về phía Vương Phong Minh. Lúc này, Vương Phong Minh là Thái tử trong mắt người khác, nhưng trong mắt hắn lại không đáng một xu. Âu Dương là một người hiểu cách dựa thế. Lúc này có Lam Thông làm hậu thuẫn, nếu như không giải quyết tất cả, vậy sau này còn có cơ hội hay không?
- A...
Phía xa, có một bóng người bay xuống đất. Người này toàn thân cũng có kiếm quang màu bạc bao quanh. Từ kiếm quang có thể biết được người này cũng tuyệt đối là một cường giả siêu cấp!
- Âu Dương!
Lại là một tiếng thét kinh hãi. Sau đó kiếm quang kia tan ra. Tuy nhiên khi kiếm quang tan đi, không ngờ vốn chỉ có một bóng người lúc này lại biến thành hai người. Tuy nhiên nói là hai người cũng có chút không đúng. Bởi vì một người phân ra chỉ có thể coi là là nhân ảnh không tính là người!
- Trận Đồ Sư!
Trong nháy mắt khi bóng người xuất hiện, kiếm linh thông thiên do Lam Thông ngưng tụ ra bỗng nhiên run rẩy. Có thể khiến Lam Thông khiếp sợ, trong thiên hạ tuyệt đối hiếm thấy. Cho dù là bản thân Sở Tương Hợp đích thân đến đây cũng đừng hòng khiến Lam Thông khiếp sợ như vậy!
- Trận Đồ Sư bát giai! Làm sao có khả năng? Đại Vận làm sao có khả năng có một cường giả như vậy!
Nhìn thấy nhân ản màu đen kia, Lam Thông không còn cách nào giữ bình tĩnh như lúc đầu! Trận Đồ Sư bát giai, khái niệm này nghĩa là gì? Đừng thấy hắn là cường giả cửu giai tối cao, nhưng đụng phải Trận Đồ Sư bát giai tỷ lệ hắn phải ngã lăn ra đường, trên căn bản chính là trăm phần trăm.
Loại tu luyện giả Trận Đồ Sư này ngàn năm mới xuất hiện một người. Mỗi một Trận Đồ Sư cuối cùng đều sẽ đi tới cuối con đường của cường giả, chính là đại đế. Trận Đồ Sư chính là kẻ hủy diệt đối với tất cả cường giả. Chiến đấu vượt cấp đối với những tu luyện giả khác mà nói là chuyện khó khăn. Trừ phi có máy lừa dối bằng không đều phải mất mạng.
Đối với Trận Đồ Sư mà nói, chiến đấu vượt cấp hoàn toàn không có áp lực. Đừng nói là một giai. Nếu hắn không phải là cửu giai đỉnh phong mà chỉ có cấp bậc như Lăng Trung Thiên, chỉ sợ đến một Trận Đồ Sư thất giai đỉnh phong cũng đủ để chiến thắng hắn.
Dù thế nào Lam Thông cũng không thể tưởng tượng được, hôm nay hắn tới Đại Vận một chuyến lại có thểđụng phải Trận Đồ Sư ngàn năm mới xuất hiện một lần. Mẹ nó, hơn nữa còn là một Trận Đồ Sư đã thức tỉnh. Giờ phút này hắn đột nhiên cảm giác bọn họ muốn quét ngang nơi này có chút khó khăn.
- Âu Dương, đó là Trận Đồ Sư, Trận Đồ Sư bát giai. Cho dù là ta cũng không chắc có thể là đối thủ của hắn. Một lát nữa nếu như động thủ, ngươi đi trước không cần lo cho ta! Nhớ kỹ, tuyệt đối không nên bị Bát Môn Kim Tỏa của Trận Đồ Sư khóa lại. Bằng không cho dù ngươi năng lực loại trừ tất cả huyễn thuật cũng chắc chắn phải chết!
Lam Thông lặng lẽ tới sát phía sau Âu Dương mở miệng nói. Hắn sợ Âu Dương không biết sự khủng bố của Trận Đồ Sư mà đi khiêu khích.
- Trận Đồ Sư sao? Ha ha ha ha!
Âu Dương nghe thấy Lam Thông nói vậy, đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to! Trận Đồ Sư đối với người khác mà nói là ác ma, nhưng ác ma này đối với hắn lại không có bất cứ uy hiếp gì. Bởi vì trong thiên hạ chỉ có một người có thể trở thành Trận Đồ Sư bát giai. Người đó tên là Lý Vĩ, là huynh đệ tốt nhất của Âu Dương hắn!
Tiếng cười của Âu Dương vang vọng bốn phương. Cho dù Lam Thông không rõ vì sao lúc này Âu Dương lại cười như vậy. Chỉ thấy phía trước nhân ảnh màu đen xuất hiện Thái Cực Đồ nho nhỏ. Nhân ảnh màu đen kia giẫm lên Thái Cực Đồ từng bước tiến lên. Hắn vừa tiến lên trước một bước, thiên địa xung quanh liền xuất hiện những biến hóa kỳ diệu.
Sau khi hắn bước mười bước, mọi người phát hiện bầu trời vốn là đêm đen bỗng xuất hiện biến hóa to lớn. Bầu trời màu đen đã không còn là màu đen nữa, mà đã biến thành hai màu trắng đen. Một trận đồ đáng sợ đã mở ra. Nó phong tỏa xung quanh. Đây là trận đồ lực thuộc về Trận Đồ Sư.
- Lý Vĩ!
- Âu Dương!
Hai thanh âm gần như vang lên cùng lúc. Hai tiếng kêu này bĩnh tĩnh một cáh kỳ lạ. Giống như bốn năm ly biệt đã bị sự xuất hiện của Âu Dương xóa nhòa.
- Ta đã biết tiểu tử ngươi nhất định sẽ không chết. Chúng ta còn chưa liên thủ rong ruổi tại Chân Linh Giới. Nếu như ngươi chết đi, vậy chẳng còn gì thú vị nữa.
Chân thân của Lý Vĩ chậm rãi hiện ra. Hơn bốn năm, đại hắc Lý Vĩđã xuất hiện biến hóa. Hiện tại Lý Vĩ trầm ổn hơn rất nhiều, không còn là trẻ con miệng còn hôi sữa như năm đó nữa.
- Chuyện này... Đây là...
Lam Thông nghe hai người nói chuyện với nhau, hắn có chút bối rối. Trận Đồ Sư này đột nhiên xuất hiện. Lam Thông cho đây là vương bài của Đại Vận. Nhưng ai biết được Trận Đồ Sư không ngờ lại là bằng hữu của Âu Dương. Tuy rằng hai người nói chuyện đơn giản như vậy, tùy ý như vậy, nhưng từ ánh mắt bọn họ nhìn nhau, Lam Thông có thể thấy được tình cảm huynh đệ.
- Lý Vĩ! Chẳng lẽ ngươi muốn phản quốc sao?
Vốn thấy Lý Vĩ xuất hiện cường thế như vậy, Vương Phong Minh cảm thấy hoàn cảnh xấu đã đi. Nhưng ai biết được Lý Vĩ và Âu Dương có quan hệ như vậy. Vương Phong Minh không phải chưa từng nghe nói tới chuyện Lý Vĩ cùng Âu Dương là chiến hữu. Nhưng hiện tại đã qua nhiều năm như vậy. Trong mắt Vương Phong Minh, nếu là chiến hữu, cho dù lúc đó quan hệ có tốt thế nào đến nay cũng đã nhạt mới phải.
Nhưng hắn không biết, Lý Vĩ cùng Âu Dương không đơn giản chỉ là quan hệ chiến hữu. Bọn họ cùng từ một sơn thôn đi ra. Bọn họ là huynh đệ thật sự. Nếu như không có Âu Dương, có lẽ Lý Vĩđã chết ngoài sa trường từ lâu, làm sao có được thành tựu như ngày hôm nay.
- Phản quốc? Trong miệng ngươi, Đại Vận chính là của vương gia các ngươi sao? Đại Vận không phải là Đại Vận của Vương gia các ngươi. Đại Vận là của tất cả người dân Đại Vận.