Âu Bằng mang theo Âu Dương phi hành trên biển Mê Hồn, kể lại cho Âu Dương nghe câu chuyện trước đây của Thần Tiễn. Làm thế nào giương cung phá trời cao, liên tiếp giết chết hai gã Đại Đế của Đạm Thai gia, làm thế nào chạy thoát khỏi vây bắt dày đặc của Đạm Thai gia, làm thế nào phát hiện ra Thiên Không Chi Thành mà Hoắc Khải Phong lưu lại dưới đáy biển.
- Có người nói năm đó khi Thần Tiễn mọc cánh phi tiên, đã từng nhắc đến Hoắc Khải Phong. Chỉ có điều sau đó quang huy của Thần Tiễn quá nồng đậm, mọi người đã quên mất siêu cấp cường giả này.
Âu Dương đã đọc qua rất nhiều truyền kỳ của Thần Tiễn, đối với tồn tại của Hoắc Khải Phong, Âu Dương vẫn nhớ rất kỹ.
- Đúng vậy, Hoắc Khải Phong thật sự là một siêu cấp cường giả, nhưng đối với Chân Linh Giới mà nói hắn cũng là tai nạn.
Âu Bằng cũng biết chuyện của Hoắc Khải Phong. Nhưng đối với người của Chân Linh Giới mà nói, người chân chính bội phục Hoắc Khải Phong không có mấy người. Đồ tẫn cường giả thiên hạ, phong ấn một giới, kiến tạo tỏa yêu tháp, những chuyện cường giả này làm thật ra không sai, bởi vì chí ít đứng ở góc độ của hắn mà nói, hắn không sai.
- Hoắc Khải Phong cũng là một người thiện lương, nhưng hắn quá chấp mê một vài thứ, nếu như trước kia hắn có thể buông bỏ, trong đại thời đại sau này nhất định cũng có một chỗ của hắn.
Âu Dương từng tỉ mỉ nghiên cứu qua về Hoắc Khải Phong. Thiên phú của Hoắc Khải Phong vốn rất lạ thường, năm đó ở tiên giới lấy trình độ của Tiên Đế khiêu chiến Tiên Tôn, được xưng là cường giả có cơ hội đặt chân vào chí cao vô thượng nhất.
Nếu như Hoắc Khải Phong không ngã xuống, nếu như Hoắc Khải Phong có thể buông bỏ một vài thứ, có lẽ sau này sẽ không có Âu Dương huy hoàng. Con đường của cường giả chính là như vậy, vĩnh viễn chỉ có thể có một diễn viên chính, những người khác mãi mãi chỉ có thể là viên đá đặt chân của diễn viên chính, Hoắc Khải Phong cũng là như vậy, trước mặt quang huy của Thần Tiễn, ánh sáng của hắn trở nên lu mờ.
- Nghe nói Thiên Cơ Động có quan hệ đến Hoắc Khải Phong, có người nói nếu như có thể chân chính hiểu thông bí mật của Thiên Cơ Động, là có thể có được truyền thừa của Hoắc Khải Phong, cửu đệ ngươi phải nỗ lực.
Âu Bằng cũng không vì chuyện bản thân mất đi cơ hội tiến vào Thiên Cơ Động mà oán hận Âu Dương, ngược lại hắn càng xem trọng Âu Dương có thể có được một phen cơ duyên cực lớn trong Thiên Cơ Động.
- Đại ca yên tâm, lần này không chỉ có hi vọng của mọi người, mà cũng là hi vọng của mình ta, bất luận như thế nào ta cũng sẽ liều mạng, dốc hết toàn lực.
Âu Dương nắm chặt tay, trong mắt mang theo vẻ kiên định.
Sau hai ngày hai đêm phi hành, dưới sự trợ giúp của Âu Bằng, Âu Dương đã tới được một hải đảo không lớn lắm, thậm chí có chút hoang vu. Khi nhìn thấy hải đảo này, Âu Dương cũng không biết, kỳ thực trước kia hắn đã từng tới đây.
Đó là lộ tuyến mà Xuyên Vân Thuyền phải đi qua. Trước kia khi Âu Dương cưỡi Xuyên Vân Thuyền đã từng dùng chân thực chi nhãn nhìn thấy hải đảo này. Nhưng lúc đó, trong mắt hắn tiểu đảo này chỉ là một hòn đảo đơn độc trên biển mà thôi, không có bất cứ chỗ nào thần bí.
Hiện tại lại nhìn hải đảo này, mặc dù vẫn hoang vắng nhưng lại có từng đợt quang huy thỉnh thoảng từ trên hải đảo bay ra. Những quang huy này phảng phất như chịu sự điều khiến của thứ gì thần bí bay thẳng lên bầu trời, xua tan mây đen trên bầu trời, để ánh mặt trời chiếu xuống trên hải đảo.
- Hòn đảo này tên là Thiên Cơ đảo, khi phong ấn trên Mê Hồn hải chưa được giải trừ, mọi người rất ít có cơ hội tìm được tồn tại của Thiên Cơ đảo, chỉ có thể miễn cưỡng thông qua Xuyên Vân Thuyền đến đây. Lúc đó người có thể tiến vào Thiên Cơ đảo rất ít, hiện giờ phong ấn trên Mê Hồn hải đã bị phá vỡ, chỉ cần là người là có thể tiến vào Thiên Cơ đảo. Truyện Sắc Hiệp - http://truyenfull.vn
Âu Bằng giải thích với Âu Dương.
- Vậy tại sao chỉ có danh ngạch một vạn người?
Trong mắt Âu Dương mang theo vài phần khó hiểu.
- Rất đơn giản, bởi vì Thiên Cơ Động nhiều nhất chỉ có thể tiến vào một vạn người, mà danh ngạch vạn người này lại chia cắt cho khắp thiên hạ, tán tu bình thường mặc dù có thể tới Thiên Cơ đảo, nhưng khi Thiên Cơ Động mở ra lại tuyệt đối không có cơ hội tiến vào, nói cách khác là không có tư cách.
Trong mắt Âu Bằng mang theo vài phần tự hào. Hiện nay cường giả thiên hạ rất nhiều, nhưng Âu gia bọn họ vẫn có thể chiếm được một vị trí, chuyện này xác thực không tồi.
Nhưng Âu Bằng vẫn suy nghĩ quá nhiều, khi Thiên Cơ đảo mở ra có một vạn vị trí, các đại tông phái có thể lấy được trên trăm danh ngạch, có thể khiến trên một trăm đệ tử đồng thời cùng tiến vào bên trong. Mặc dù Âu gia bọn họ có cường giả cấp ý chí như Âu Ý Quyền, nhưng nội tình của Âu gia vẫn quá kém, Âu Ý Quyền một cây chẳng chống vững nhà.
- Cửu đệ, ngươi phải biết rằng, sau khi tiến vào Thiên Cơ Động cũng không có cái gì gian nan hiểm trở ngăn cản, mà tất cả đều nằm ở chữ "ngộ", người có thể hiểu thông tất cả đương nhiên có thể đi tới. Nếu như không thể hiểu thông tất cả, cho dù ở lại bên trong trăm năm cũng không có bất cứ tác dụng gì. Nhưng trên thực tế cũng không thể nói như vậy.
Âu Bằng thấy Âu Dương rất muốn biết tiếp liền chậm rãi nói:
- Thời gian ở trong Thiên Cơ Động đương nhiên càng dài càng tốt, bởi vì bên trong Thiên Cơ Động có năng lực nghịch thiên sửa mệnh cho người khác, thế giới bên trong càng dài, cho dù không thể ngộ được thiên cơ, cũng có thể có được chỗ tốt không thể tưởng tưởng.
- Thì ra là thế, vậy đại ca, thời gian ở bên trong bao lâu là tương đối bình thường?
Âu Dương ngẩng đầu nhìn Âu Bằng hỏi.
- Trong lịch sử tiến nhập Thiên Cơ Động, người ở trong thời gian dài nhất chính là một gã đệ tử của Huyễn Thực tông. Hắn ở trong đó một tháng, cải tạo của một tháng này đối với hắn cũng là không thể tưởng tượng. Vốn hắn không phải là đệ tử ưu tú nhất của Huyễn Thực tông, nhưng một tháng này lại khiến hắn bước qua vô số thiên tài, đạt được cao độ không ai có thể tưởng tưởng.
Âu Bằng nhớ lại nói.
- Trong lịch sử người thê thảm nhất chính là người ở bên trong có bốn ngày là đi ra. Sau đó mọi người dần dần minh bạch, Thiên Cơ Động không chú trọng tu vi của ngươi, thứ nó chú trọng chính là tâm tính của ngươi. Người có tâm tính càng mạnh, thời gian ở bên trong cũng càng dài, nếu như thiếu tâm tính, bước vào trong đó sẽ cảm thấy đần độn, còn chưa rõ chuyện gì xảy ra đã bị tống xuất ra ngoài.
Khi Âu Bằng đang nói chuyện, hai người đã hạ xuống Thiên Cơ đảo.
Khi hai người hạ xuống, Âu Bằng lấy ra tấm thẻ bài ba nghìn sáu trăm mà Âu gia đoạt được đến Thiên Cơ Động, thông qua kiểm tra bên ngoài, sau đó bước vào bên trong của Thiên Cơ đảo.
Lúc này khắp nơi trên Thiên Cơ đảo đều là người, những người chân chính hạ xuống trên Thiên Cơ đảo có thể cảm thụ được Thiên Cơ Động thỉnh thoảng phát ra lực lượng chấn động nhân tâm.
Nhưng lực lượng này lại hoàn toàn không thể ảnh hưởng đến Âu Dương. Loại lực lượng này đủ để ảnh hưởng đến Tiên Đế, thậm chí là Tiên Tôn, nhưng linh hồn Âu Dương quá mạnh mẽ.