- Âu Dương thiếu gia thật đáng thương!
Trên mặt nhũ mẫu tắm rửa thân thể cho Tiểu Âu Dương hiện lên một vẻ không đành lòng, nàng từ nhỏ đã chăm sóc Tiểu Âu Dương, nhưng thân thể của Tiểu Âu Dương thật sự là quá kém, đến mức chỉ cần gió to một chút cũng có thể hoàn toàn thổi bay hắn.
- Âu Dương thiếu gia buổi trưa muốn ăn cái gì?
Nhũ mẫu đương nhiên không thể nói Âu Dương đáng thương trước mặt hắn, bởi vì nàng biết, mặc dù thân thể thiếu gia không được tốt, nhưng thiếu gia lại có một trái tim bao dung thiên địa!
- Gì cũng được, chỉ cần có thể ngon hơn thuốc ta uống là được rồi.
Sắc mặt Âu Dương hiện rõ vẻ bệnh tật, từ nhỏ đến lớn trên người hắn hầu như chưa bao giờ hết bệnh. Nếu như nói một đứa trẻ bình thường mắc phong hàn ba bốn năm cũng khỏi hẳn, tu luyện giả còn không thể mắc.
Nhưng sau khi Âu Dương bị phong hàn, chí ít cũng bị dằn vặt mấy tháng. Sau mấy tháng đó còn có thể dẫn phát liên tiếp biến chứng khiến hắn cảm giác như muốn tan vỡ.
Thân thể như vậy khiến rất nhiều người suy đoán đứa trẻ có cái tên giống như Thần Tiễn sẽ sớm thành người thiên cổ, nhưng Âu Dương vẫn kiên cường tiếp tục sống. Mặc dù hiện giờ hắn đã mười tuổi, nhưng trong gia tộc suy đoán hắn sẽ chết lúc nào phảng phất đã trở thành một loại lạc thú.
- Ta sẽ không để các ngươi thấy ta chết! Ta sẽ tiếp tục sống thật tốt!
Âu Dương đương nhiên biết bình luận của bên ngoài đối với hắn, nhưng hắn vô lực phản kháng, hắn chỉ có thể chịu đựng. Nguồn truyện: Truyện FULL
- Mấy năm nay các ngươi tu luyện, nhưng ta lại hoàn toàn lý giải thế giới này. Đây là thế giới coi trọng cường giả, ta vô lực phản kháng, ta chỉ có thể chịu đựng! Thần Tiễn! Ta có cái tên giống như Thần Tiễn nhưng số phận của ta lại nhấp nhô hơn Thần Tiễn!
Trong mắt Âu Dương hiện lên vài phần bi phẫn, đôi khi hắn thậm chí xuất hiện hận ý, hắn hận ông trời, tại sao ông trời lại cho hắn một thân thể bệnh tật như vậy để hắn phải chịu đựng châm chọc khiêu khích của người khác?
- Ta thật sự muốn sáng tạo ra kỳ tích nhất phi trùng thiên giống như Thần Tiễn Âu Dương!
Tiểu Âu Dương thầm nghĩ, nhưng hắn biết điều này chỉ có thể suy nghĩ trong lòng, bằng không nếu truyền ra sẽ lại thành một trận chê cười thiên đại.
- Thiếu gia, hai ngày nữa chính là họp mặt hằng năm, người có tham gia không?
Nhũ mẫu nhìn Tiểu Âu Dương hỏi.
- Không đi, ta không làm chuyện tự rước lấy nhục, ta sẽ ở đây.
Trong mắt Tiểu Âu Dương hiện lên vài phần bất đắc dĩ. Hắn đã đọc qua rất nhiều tư liệu liên quan đến Thần Tiễn. Trên đó nhắc đến một chuyện, chính là Thần Tiễn có thiên phú cực kém, nhưng hắn vẫn không ngừng nỗ lực tiến lên cao độ ngay cả người khác muốn ngưỡng vọng cũng khó khăn.
Nhưng đọc đến đây Âu Dương lại muốn chửi! Chó má, thiên phú kém hoàn toàn không giống với thân thể tàn tật bẩm sinh! Mặc dù Thần Tiễn thiên phú kém, nhưng chí ít Thần Tiễn vẫn là một người bình thường. Nhưng mình ngay cả làm một người bình thường cũng không làm được, làm sao đấu với trời? Sợ rằng ngoại trừ lựa chọn khuất phục mình cũng không còn lựa chọn nào khác.
- Thiếu gia, không cần quá uể oải, không thể tập võ cũng tốt, an phận cả đời không tốt sao?
Nhũ mẫu đương nhiên biết khổ sở trong lòng Âu Dương, dù sao từ nhỏ nàng đã nhìn thấy đứa trẻ này lớn lên.
Âu Dương gật đầu, hắn có chút chấp nhận số mệnh nói:
- Khi còn bé ta cũng muốn học tập Thần Tiễn chiến đấu với trời, nhưng hiện tại xem ra chuyện này chỉ có thể là truyện cười. Nhưng ta còn sống, chỉ cần ta còn sống như vậy kỳ tích có thể sinh ra, đúng không?
Âu Dương mỉm cười. Nói thật, Âu Dương đời này có thể xem là một mỹ nam tử tiêu chuẩn, cho dù hiện tại nhìn qua rất nhỏ, nhưng vẫn rất đẹp, tựa hồ giống như một nữ hài tử.
Khi Âu Dương mỉm cười, lúc nào cũng có vẻ dương quang như vậy, khiến cho người ta có thể minh bạch, bất luận thân thể hay linh hỗn hắn không trọn vẹn, hắn vẫn là một đứa trẻ có ánh dương quang không gì sánh được, một thiếu niên lạc quan hướng về phía trước.
- Kỳ thực nếu kêu nhũ mẫu nói, so với đi tranh cái này tranh cái kia, còn không bằng sống thật tốt, chờ Tiểu Âu Dương lớn lên, nhũ mẫu sẽ tìm cho Tiểu Âu Dương một nàng dâu xinh đẹp, sau đó để nàng dâu của ngươi sinh cho ngươi một nhi tử thiên tài. Như vậy cũng tốt!
Nhũ mẫu bế Tiểu Âu Dương từ trong chậu tắm ra, sau đó dùng khăn mặt lau khô lau thể cho Tiểu Âu Dương cười ha ha nói.
- Cưới vợ chứ?
Kỳ thực Âu Dương cũng không có khái niệm gì với chuyện này, nhưng Tiểu Âu Dương thật ra nhớ kỹ mình hình như còn có một người vợ hứa hôn gì đấy.
Đối với chuyện này Âu Dương cũng không phải không minh bạch. Dù sao từ nhỏ tiếp xúc với nhiều nhân tình ấm lạnh như vậy, cho nên từ nhỏ hắn đã biết rất nhiều đạo lý.
Ông trời khiến hắn mất đi một số thứ cũng lựa chọn bồi thường một số thứ cho hắn. Chí ít hắn không đụng phải mấy chuyện từ hôn gì đấy, vị hôn thê tương lai của hắn mặc dù không phải khuynh quốc khuynh thành, nhưng vẫn tuân thủ ước định, mặc dù biết hắn là một phế vật nhưng vẫn không hối hôn.
Vị hôn thê của Tiểu Âu Dương lớn hơn Tiểu Âu Dương ba tuổi, hiện giờ đã trở thành một tiểu cô nương xinh đẹp. Hơn nữa trước đây tiểu cô nương vẫn thường xuyên đến thăm phu quân tương lai của mình, cho dù biết hiện trạng của Âu Dương, nhưng tiểu cô nương này vẫn không ghét bỏ Âu Dương, chuyện này có thể xem là chuyện đáng ăn mừng duy nhất của Âu Dương.
Đương nhiên, bên ngoài cũng không cho rằng như vậy, bên ngoài luôn cho rằng hiện tại tiểu cô nương kia còn nhỏ, cũng chưa hiểu chuyện, đợi khi hài tử dần dần lớn lên, tới tuổi cập kê mới minh bạch chuyện này, cuối cùng Cầm gia có thể vẫn muốn hối hôn.
Đối với chuyện này không ai cảm thấy có cái gì không tốt. Cầm Linh Linh không xem là thiên tài gì đó, nhưng tuyệt đối cũng không phải người tài trí bình thường. Một hài tử như vậy lại được gả cho một gã hoàn toàn phế vật, như vậy chẳng phải quá bất công. Hơn nữa mặc dù thế lực Cầm gia kém hơn Âu gia một chút, nhưng Cầm gia cũng có quan hệ thân thiết với Vạn Tiên Sơn đang vô cùng hưng thịnh ở Chân Linh Giới hiện nay, cho nên mọi người hoàn toàn không nghi ngờ thời gian tới Cầm gia sẽ hối hôn, đến lúc đó cho dù là Âu gia cũng chỉ có thể chấp nhận số mệnh.
- Tại sao gần đây Linh Linh không đến thăm ta, nàng đi đâu ?
Âu Dương biết, Cầm Linh Linh tu luyện tương đối nhanh, mặc dù mới mười ba tuổi, nhưng lần trước gặp nàng nàng đã là bát giai đỉnh phong.
- Linh Linh đã đạt được cửu giai đỉnh phong, nghe nói phải bế quan gì đó để trùng kích Thánh Thể ! Sợ rằng hai năm tới ngươi sẽ không gặp được nàng!
Nhũ mẫu nghe Âu Dương hỏi lắc đầu.
Một khi đột phá tới Thánh Thể, sinh mệnh sẽ đề cao trên diện rộng, thọ mệnh ngàn năm trên cơ bản đã tới tay. Nếu Âu Dương không có gì bất ngờ xảy ra, có thể sống quá bảy mươi tuổi tuyệt đối là tạo hóa thiên địa. Thông qua chuyện này xem ra Cầm gia hối hôn cũng không tính là gì, dù sao Cầm gia người ta cũng không cần bắt hài tử của gia tộc mình thủ tiết....
Hơn nữa loại thủ tiết này biết rõ mà vẫn phải đi làm....