Dương Thiên Vấn mang theo nhân mã, lại đen ăn đen hai đạo nhân mã sau. Thực lực trong tay gia tăng đến ba mươi vị Thiên Thần đỉnh phong cùng hai mươi vị thiên thần thượng giai.

Trong tay Dương Thiên Vấn lại có được La Sát Hồn Châu lớn đến kinh người, cũng đủ thỏa mãn chi phí mọi người còn lại trong Thời Không Bảo Tháp tu luyện.

Xong xuôi tất cả cái này, Dương Thiên Vấn cho những người này ký kết khế ước quyền hạn, tùy tiện đem quyền chỉ huy giao cho Đinh Ân, tính phát triển to lớn Thiên Võng.

Chỉ cần Mệnh Vận La Bàn cởi bỏ đủ nhiều phong ấn, lực lượng của nó cũng liền càng cường đại, tác dụng của thần phù tự nhiên lại càng mạnh, nếu nói ban đầu Dương Thiên Vấn còn lo lắng lực trói buộc của khế ước thần phù sẽ bị người tu luyện Linh hồn pháp tắc nhìn ra, nhưng hiện tại theo la bàn biến hóa, hơn nữa sau khi gỡ ra phong ấn cấp hai mươi, theo thực lực kẻ bị khế ước đề cao, cho dù cường giả tu luyện Linh hồn pháp tắc cũng nhìn không ra bất cứ dị thường gì.

Nói như thế, nếu cường giả cấp Thiên Thần bị khế ước thần phù trói buộc, chỉ có cường giả tu luyện Linh hồn pháp tắc đạt tới cấp bậc Thần Hoàng mới nhìn ra được.

Chẳng qua nhân vật như vậy, cả nhân thần một bàn tay cũng đếm được rõ, hiếm có tới cực điểm. Linh hồn pháp tắc làm một trong mười pháp tắc, độ khó tu luyện có thể nói ở trong mười pháp tắc coi như là pháp tắc độ khó sắp xếp phía trước. Muốn tu luyện nó đạt tới cấp bậc Thần Hoàng, có thể nói khó khăn vô cùng.

Dương Thiên Vấn không tin Động Huyền tông có cường giả như vậy.

Dương Thiên Vấn một mình một người hướng lối ra của Hải Nguyên bay đi, cùng lúc đó, Dương Thiên Vấn cũng nhớ tới trong Tiểu Bạch Thần Ắn bổn tên tứ đạo tặc vương bị nhốt ở bên trong, lấy ra Tiểu Bạch Thần Ắn, thần thức tìm tòi, sửng sốt một chút, trong Tiểu Bạch Thần Ắn không có ai thậm chí ngay cả cái nhẫn trữ vật cũng không còn.

Ngẫm lại, tính thời gian một chút, bọn họ bị nhốt ở trong Tiểu Bạch Thần Ắn, hơn năm vạn năm không bị đại trận cắn nuốt mới là lạ. Hơn nữa thời gian dài như vậy ngay cả tất cả đồ trong trữ vật giới chỉ của bọn họ cũng bị khí linh của Tiểu Bạch Thần Ắn tiêu hóa không còn một mảnh.

Tứ đạo tặc vương hoành hành Tuyết Vực lĩnh cũng có ít năm, tài sản trên tay phú sợ là không ít. Đáng tiếc, trái lại là quên bọn họ. Chẳng qua cũng thôi, vừa lúc Tiểu Bạch Thần Ắn lại tăng lên không ít, qua chút năm nữa liền có thể đem khỏa Huyết Hồn Ma Tinh còn đang trong luyện hóa kia cho nó cắn nuốt.

***

Dương Thiên Vấn những năm qua thu được không ít thần hạch, nhiều là thần hạch cấp bậc Thiên Thần, dứt khoát một lần ném hết vào trong Tiểu Bạch Thần Ắn, để cho nó chậm rãi tiêu hóa. Một lần nữa thu hồi Tiểu Bạch Thần Ắn. Dương Thiên Vấn lại lấy ra ngọc bội đưa tin phát ra tin tức cho Mạnh Tiểu Kiếm.

Chỉ chốc lát sau. Mạnh Tiểu Kiếm hồi âm lại. "Dương đại ca hơn mười năm rồi, ngươi cũng liên hệ ta rồi, thật không phúc hậu, vẫn đem đưa tin đóng cửa không liên hệ được ngươi". nguồn TruyenFull.vn

Dương Thiên Vấn vì hành động, những năm gần đây vẫn không mở ra ngọc bội truyền tin. Dương Thiên Vấn áy náy nói: "Xấu hổ quá, con người của ta làm việc thích chuyên tâm, cho nên..."

"Đây chỉ là việc nhỏ mà thôi, Dương huynh không cần chú ý. Mấy năm nay thu hoạch như thế nào?" Lúc Mạnh Tiểu Kiếm nói những lời này lo lắng mười phần, hiển nhiên mấy năm nay thu hoạch không nhỏ.

Dương Thiên Vấn cười cười, trả lời: "vẫn được, Chung gia tỷ muội chính là luôn ở trong thần điện của Mạnh huynh, ngươi nên chiếu cố tốt".

"Ha ha ha... Nghĩa bất dung từ" Mạnh Tiểu Kiếm cười ha ha nói, lập tức bổ sung một câu, "Các nàng quá hoàn hảo, chỉ các nàng thực lực thấp một ít, không thể ở Hải Thiên Nguyên hành tẩu. như thế có chút đáng tiếc, hiện tại các nàng ở tu luyện bên trong".

"Ta biết, đa tạ Mạnh huynh giúp ta chiếu cố các nàng nhiều năm thế này" Dương Thiên Vấn nhẹ giọng đáp cảm ơn.

"Nào có, Dương huynh lời ấy quá nặng rồi" Mạnh Tiểu Kiếm khiêm tổn nói, "Đợi các nàng tu luyện xong, ta liền mang các nàng tới tìm ngươi" Thời hạn phong hải sắp chấm dứt, Mạnh Tiểu Kiếm cũng biết hai tỷ muội Chung gia sắp cùng Dương Thiên Vấn rời khỏi La Sát Hải.

"Không vội, ta còn muốn tới Trung La đảo một chuyến" Dương Thiên Vấn lắc lắc đầu nói.

"Cái gì? Dương huynh ngươi cũng muốn đi Trung La đảo?" Mạnh Tiểu Kiếm ngoài ý muốn hỏi.

"Sao, nghe khẩu khí này của ngươi, chẳng lẽ ngươi cũng muốn đi?" Dương Thiên Vấn cổ quái hỏi.

"Hắc hắc, chính là như thế, vốn cách một năm nữa, Mộc thúc sẽ tới đón ta đi qua, chẳng qua Dương huynh ngươi đã cũng có phân, vậy không bằng chúng ta sớm cùng đi, như thế nào?" Mạnh Tiểu Kiếm nhẹ giọng hỏi.

"Tốt" Dương Thiên Vấn suy nghĩ một chút trả lời.

"Một khi đã như vậy, ngươi ta ở khi tiến vào cửa kết giới hội hợp, chẳng qua, ngươi phải cẩn thận một chút, gần đây Hải Thiên Nguyên cũng không thái bình" Mạnh Tiểu Kiếm nói xong quan tâm cảnh cáo một câu.

"Được, không gặp không về, yên tâm, ta tự có chừng mực" Dương Thiên Vấn cười cười, vẻ mặt thiện ý mà tươi cười quỷ dị, chẳng qua Mạnh Tiểu Kiếm lại là không nhìn thấy.

Không yên ổn? Dương Thiên Vấn không tìm bọn họ làm phiền, bọn họ đã nên cám ơn trời đất rồi. Dương Thiên Vấn thầm nghĩ trong lòng, nếu không phải chơi chán, lại lười nơi nơi tìm đội săn giết ở đâu, nói không chừng những sát thần từ Động Huyền tông bên ngoài đến này đã sớm bị Dương Thiên Vấn thanh trừ sạch sẽ.

***

Mười hôm sau, Dương Thiên Vấn mới chạy tới cửa kết giới, xem ra bởi vì đội săn giết của Động Huyền tông, làm cho càng tiếp cận cửa kết giới, mật độ người lại càng lớn. Cũng may những người này trái lại cũng hiểu quy củ, không động thủ lung tung.

Xa xa, thần thức của Dương Thiên Vấn đã tập trung bóng người Mạnh Tiểu Kiếm, chạy nhanh theo.

"Dương huynh, ngươi cũng tới rồi. Ngươi nếu không đến, ta sẽ cho rằng ngươi đă xảy ra chuyện" Mạnh Tiểu Kiếm cười nói.

Mặt Dương Thiên Vấn mỉm cười đi qua đón, tiếp lời: "Ta đây không phải đến rồi sao? Thế nào, chúng ta là chờ Mộc tiền bối đến, hay là tự mình lên đường?" Đem đề tài chuyển qua trên chính đề.

"ừm, ta muốn tự mình lên đường, nhưng Mộc thúc biết khẳng định sẽ mắng chửi ta một trận" Mạnh Tiểu Kiếm ngượng ngùng nói, vẻ mặt kia tỏ ra có chút buồn cười.

Dương Thiên Vấn nghe xong, ừong lòng khó hiểu, mở miệng hỏi: "Đây là vì sao?" Phải đó, muốn đi thì đi, đi sớm đi muộn có cái gì khác?

"Dương huynh có điều không biết, La Sát Hải phong hải trong hai mươi năm cuối cùng này là thời kì La Sát Hải hỗn loạn nhất, ừm, không có gì ngoài như là Hải Thiên Nguyên cùng với hơn phân nửa di động đảo, nơi còn lại vừa tới chỗ là tinh thú tàn sát bừa bãi bá đạo. Nghe Mộc thúc nói là tranh đấu giữa tinh thú, tu sĩ chúng ta tuyệt đối không thế giao thiệp với trong đó, nếu không sẽ đưa tới đàn tinh thú lớn vây giết" Mạnh Tiểu Kiếm mở miệng giải thích.

Dương Thiên Vấn nghe ra được, trong lòng âm thầm đoán.

Sẽ không là bởi vì La Sát Hồn Châu mới làm ra? Mặc kệ là đúng hay không, sẽ không thực thái bình là được, Dương Thiên Vấn còn liên tưởng đến ngọc giản cùng bản đồ Quan Bẳng Thần Vương mời mình, cũng không nhắc nhở mình nguy hiểm bên ngoài, trong đó có thể cũng có ý tứ khảo nghiệm nhỉ?

"Ta trái lại là tùy tiện, có thể chờ Mộc tiền bối cùng nhau lên đường, tự nhiên sẽ ổn thỏa hơn nhiều" Dương Thiên Vấn vừa không đồng ý cũng không phản đối, đến đây một cái vấn đề lấy lui làm tiến ném trả cho Mạnh Tiểu Kiếm lựa chọn. Trong lòng Dương Thiên Vấn thật sự là tính toán như vậy, nếu Mạnh Tiểu Kiếm lựa chọn chờ Dương Thiên Vấn liền lợi dụng một năm thời gian này, lại tìm mấy viên La Sát Hồn Châu nói nhiều đến hai lần đen ăn đen, phát một món nhỏ. Mạnh Tiểu Kiếm lựa chọn chạy lấy người liền cùng nhau, kẻ tài cao gan cũng lớn, Dương Thiên Vấn bao nhiêu tràng diện chưa gặp qua?

Mạnh Tiểu Kiếm cân nhắc thật lâu sau, rốt cuộc hạ quyết định nói: "Chúng ta đi đi. Ta từ trong nhà chạy ra, vì lịch lãm, chờ ở nơi này, liền mất đi mục đích lịch lãm".

Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm rời Hải Thiên Nguyên, trực tiếp hướng trên mặt biển di động, tốc độ đi động so với lặn xuống nhanh hơn, nhảy ra khỏi mặt nước, Dương Thiên Vấn lấy ra phi hành pháp khí của mình, phụ cận nơi này nhìn qua thì rất bình tĩnh" Dương Thiên Vấn đưa mắt nhìn bổn phía, hải vực phụ cận nơi này cũng không giống Mạnh Tiểu Kiếm nói hỗn loạn không chịu nổi như vậy.

"Cái này ta không rõ ràng" Mạnh Tiểu Kiếm tội nghiệp trả lời.

Hai người ngồi vào trong phi pháp khí, hướng tới phương hướng Trung La đảo xuất phát. Dọc theo đường đi, Dương Thiên Vấn cũng hiểu biết được, Mạnh Tiểu Kiếm từ khi ra đời đến bây giờ, đây vẫn là lần đầu tiên rời xa nhà, hơn nữa là vụng trộm chạy ra, tuy thuyết lãm đàn thư, nghe nói qua không ít thường thức, nhưng trên thực tế chính là một tên đại Thiếu gia, chim non hành tẩu giang hồ, nghé con mới sinh không sợ hổ.

Mạnh Tiểu Kiếm nhìn thấy trên biển La Sát Hải bình tĩnh như thế, liền nghĩ đương nhiên nghĩ đến nhất định lại là người trong nhà hoặc là Mộc thúc không muốn mình chạy, vậy mới nói chút lời nói dổi lừa gạt mình, trên thực tế căn bản không phải có chuyện như vậy, yên tâm không ít, thoải mái hơn nhiều.

Nhưng Dương Thiên Vấn lại là chim non mới xuất đạo, kinh nghiệm giang hồ không thể không sâu, tin đồn vô căn cứ, vị tất vô nhân, về phần phía trên Hải Thiên Nguyên bình tĩnh rất có thể là do kết giới dưới biển của Thần Hoàng.

Rất không khéo là, Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm hội hợp kết giới môn, chính là cùng phương hướng Trung La đảo không gặp nhau, cho nên, Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm sau khi hội hợp, muốn tới Trung La đảo, còn phải đi ngang qua non nửa cái Hải Thiên Nguyên. Đương nhiên, Dương Thiên Vấn cùng Mạnh Tiểu Kiếm đi không phải đường thủy của Hải Thiên Nguyên, mà là dùng bay từ không trung xuyên qua.

Nước này, mặt biển phi thường bình tĩnh, thường thường có thể nhìn thấy một ít sinh tinh hải thú loại nhỏ trong biển ở mặt biển toát ra chơi đùa, thoạt nhìn, cũng không phải là giống như Mạnh Tiểu Kiếm nói hỗn loạn mà nguy hiểm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play