- Ngươi không nên gọi ta là lão đầu tử, gọi ta một tiếng đạo hữu là được rồi.

Nguyên lão nhân mỉm cười.

- Nguyên đạo hữu.

Kỷ Ninh cũng thay đổi xưng hô.

Hào khí giữa hai người vi diệu.

Cuộc chiến phế tích thượng cổ đã chấm dứt, hiện tại tam giới đang tiến hành cuộc chiến tranh giành số mệnh, thời khắc tranh số mệnh cuối cùng chính là quyết chiến cuối cùng! Mà đến bây giờ Nguyên đạo nhân vẫn không có đứng về phía Nữ Oa trận doanh, nói thật, Kỷ Ninh cũng cảm thấy Nguyên lão nhân quá mức ích kỷ!

- Uống chút rượu lão nhân ta mang tới đi.

Nguyên lão nhân nói xong liền vươn tay cầm lấy bầu rượu, Kỷ Ninh vượt lên cầm trước và nói:

- Ta rót cho!

Ọc ọc ọc ọc...

Kỷ Ninh rót hai chén rượu, Nguyên lão nhân bưng chén rượu lên uống.

- Còn nhớ rõ lúc trước ngươi rất non nớt, không nghĩ tới chưa đủ ngàn năm ngươi đã đi tới một bước hiện tại, Vô Gian Môn cũng xem ngươi thành cái đinh trong mắt nhưng không có biện pháp diệt trừ ngươi.

- Thực lực Vô Gian Môn thực lực cũng như vậy.

Kỷ Ninh nhìn thẳng Nguyên lão nhân, nói:

- Thậm chí từ mặt ngoài mà nhìn Vô Gian Môn yếu hơn phe chúng ta một chút, nếu như thế vì sao Nguyên đạo hữu ngươi còn không đứng bên phía chúng ta? Sư phụ Bồ Đề của ta và nhiều đại năng khác, rất nhiều người cùng thai nghén ra từ hỗn độn với Nguyên đạo hữu ngươi đấy, đều là sinh tử hảo hữu lưu lạc thượng cổ Bàn Cổ thế giới.

- Đúng thế, sinh tử hảo hữu.

Nguyên lão nhân nhẹ nhàng gật đầu, nói:

- So với đại đạo của ta, ta thà vứt bỏ tất cả.

- Đại đạo của ngươi?

Kỷ Ninh nhìn hắn.

- Đại đạo của ta là lãnh thổ to lớn ngoài kia.

Nguyên lão nhân mỉm cười, nói:

- Tam giới chỉ là một thế giới hỗn độn, bên ngoài còn có rất nhiều thế giới hỗn độn, Thế Giới Thần, Hỗn Độn Tiên Nhân... Bên ngoài càng có rất nhiều thế giới mà ngươi chưa từng đi tới. Đó mới là thiên địa của ta, tiêu hao tính mạng của mình trong nội đấu, quá không thú vị.

- Ngươi nhìn các hảo hữu của mình chết đi từng người sao?

Kỷ Ninh truy vấn.

- Xem bọn họ chết thì thế nào?

Nguyên lão nhân rất bình tĩnh.

Kỷ Ninh lập tức hiểu ra, chỉ sợ lúc trước có rất nhiều đại năng như sư phó Bồ Đề từng khuyên qua Nguyên lão nhân. Nguyên lão nhân vẫn không lay chuyển, hiển nhiên muốn khuyên bảo cũng không dễ dàng.

- Quê nhà ta có một câu ổ vàng ổ bạc không bằng ổ chó của mình.

Kỷ Ninh cười nói:

- Lời này rất thô tục nhưng đạo lý rất đơn giản, tuy ngoại giới càng rộng lớn hơn, đại năng giả nhiều hơn..., kỳ ngộ cũng nhiều hơn, pháp môn, thần thông mọi thứ đều rất nhiều.... Cho dù hỗn độn dị tộc xâm nhập tam giới chúng ta cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi... Nhưng tam giới của chúng ta nhỏ yếu cũng là ổ có của mình, là của chúng ta.

- Không thể bảo hộ nhà mình!

- Không thể bảo hộ huynh đệ của mình thì tu hành làm gì?

Kỷ Ninh lắc đầu.

Nguyên lão nhân nhìn Kỷ Ninh:

- Ngươi nói có chút đạo lý nhưng với ta đại đạo mới là trọng yếu nhất. Trong phàm nhân có chút tu tiên giả, trên con đường tu tiên thậm chí giết phụ giết mẫu giết thê giết tử để sáng tỏ đạo tâm của mình! Nếu như ta là một phàm nhân đi tu tiên, có lẽ ta cũng phải làm như vậy, ngươi có hiểu không?

Nội tâm Kỷ Ninh thở dài.

Giết phụ giết mẫu giết thê giết tử sáng tỏ đạo tâm, Kỷ Ninh xem ra đã đi lên con đường tà đạo. Nếu không có cảm tình chẳng khác gì cái xác không hồn.

- Đạo bất đồng bất tương vi mưu.

Kỷ Ninh bưng chén rượu lên, nói:

- Nguyên đạo nhân năm xưa tặng Tâm Điển cho ta chưa thể báo đáp, chỉ có thể mời ngươi một chén rượu.

- Bắc Minh kiếm tiên kính rượu ta, ta đương nhiên uống.

Nguyên lão nhân cũng bưng chén rượu lên.

Hai người đều ẩm cạn.

Đặt chén rượu xuống, Kỷ Ninh nhìn Nguyên lão nhân, phong mang trong đó ẩn ẩn làm Nguyên lão nhân thất kinh, hắn cảm giác Kỷ Ninh cho hắn cảm giác uy hiếp cường đại.

- Không biết Nguyên đạo hữu lần này tìm ta có chuyện gì không?

Kỷ Ninh nói.

- Không có việc gì không thể uống chút rượu ôn chuyện sao?

Nguyên đạo nhân cười nói.

- Ôn chuyện? Chuyện đã nói xong, rượu cũng uống, ta còn phải trở về làm canh cá.

Kỷ Ninh nói xong liền đứng dậy, hắn muốn cầm thùng gỗ và cần câu ở đầu thuyền.

- Ta thật có chuyện tìm ngươi.

Nguyên đạo nhân nói.

Kỷ Ninh liền dừng lại.

Nhưng vào lúc này ——

Một cổ huyền diệu - khó lường chấn động lập tức xâm nhập Kỷ Ninh trong cơ thể, xâm hướng Kỷ Ninh hồn phách • cổ ba động này cường đại mênh mông.

- Là tâm lực.

Kỷ Ninh lập tức hiểu ra.

Tâm lực mênh mông huyền diệu xâm nhập, tâm lực của mình không thể ngăn cản, hoàn toàn là hai cấp độ khác nhau.

- Tâm lực tầng thứ năm! Nguyên lão nhân có tâm lực tầng thứ năm, hắn lại đánh lén ta!

Kỷ Ninh kinh hãi, trong tam giới vẫn có một lời lưu truyền chỉ có Hậu Nghệ đạt tới tâm lực tầng thứ năm mà thôi, nhưng mà Nguyên lão nhân vốn có tâm lực rất mạnh, hắn tặng Tâm Điển cho Kỷ Ninh, Kỷ Ninh cũng nhìn ra Nguyên lão nhân cường đại.

Hôm nay mới biết Nguyên lão nhân có tâm lực đạt tới tầng thứ năm.

Tâm lực xâm nhập!

Tâm lực của Kỷ Ninh căn bản không cách nào ngăn cản, tâm lực xâm nhập trực tiếp bao phủ hồn phách của Kỷ Ninh.!

- Tâm lực tỏa hồn!

Kỷ Ninh vẫn duy trì bí thuật này.

Tâm lực tỏa hồn.

Chính là tâm lực và thần hồn kết hợp tạo thành bí pháp phòng ngự, nó giống như cái khóa, khóa hồn phách, kẻ thù bên ngoài hoàn toàn không thể thẩm thấu.

Lưu lạc trong hỗn độn có một ít ảo cảnh tự nhiên, một ít bí thuật tà dị nhằm vào hồn phách, cho nên bí thuật thủ hộ hồn phách phi thường trọng yếu, Bắc Hưu Thế Giới Thần lưu cho Kỷ Ninh pháp mộ tâm lực tỏa hồn.

Hồn của Kỷ Ninh mượn nhờ thực lực nửa bước Tổ Thần, thần thể phi thường cường đại, tâm lực tầng thứ tư và thần hồn kết hợp với nhau hình thành cáo “Khóa” phòng ngự kiên cố.

Oanh!

Tâm lực tầng thứ năm cực kỳ cường đại, nó va chạm cực mạnh với tâm lực tỏa hồn.

Ngoại giới.

Không gian chung quanh nổ mạnh, nước sông chung quanh cực kỳ yên tĩnh không có một tia gợn sóng, dường như cứng lại, ngay cả thùng gỗ và cá trên đầu thuyền cũng không nhúc nhích.

Bành bành bành bành bành bành!!!!!!

Bỗng nhiên thuyền gỗ nổ tung, thùng gỗ nổ, cá bên trong cũng nổ tung và hóa thành bột mịn giống như chưa từng xuất hiện trên đời.

Tuy tâm lực hư vô mờ mịt nhưng tâm lực tầng thứ năm vô cùng cường đại, tâm lực của Nguyên lão nhân giống như đụng phải tấm sắt! Pháp môn tâm lực tỏa hồn phòng thủ quá lợi hại, hoàn toàn ngăn cản xâm lấn, va chạm mạnh như thế làm cho không gian bên ngoài chấn động, phạm vi ba mươi trượng hóa thành bột mịn, nơi xa hơn không tổn hại chút nào.&

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play