- Thần Quân, Bắc Minh Đạo Quân đến rồi.

Thủ vệ kia liền hô lên.

Kim Dương Thần Quân quát:

- Bắc Minh Đạo Quân đến lại... Ân? Ngươi nói Bắc Minh Đạo Quân?

Sắc mặt của Kim Dương Thần Quân thoáng cái trắng bệch, tâm cũng rung động, đối mặt loại đại năng có thể đơn giản diệt sát hắn này, hắn tự nhiên không có một tia ngạo khí, ngược lại có một tia sợ hãi, Bắc Minh Đạo Quân vô duyên vô cớ đi vào chỗ hắn làm gì?

Chẳng lẽ muốn giết mình đoạt bảo?

- Hắn ở đâu?

Kim Dương Thần Quân cảm thấy tâm hốt hoảng.

- Ngay ở bên ngoài cửa cung.

Thủ vệ liền nói.

- Ngươi vậy mà để cho Bắc Minh Đạo Quân ở bên ngoài cửa cung?

Kim Dương Thần Quân lập tức nhìn hằm hằm thủ vệ, nói xong hắn liền đứng dậy, thân ảnh khẽ động, đã hư không tiêu thất rồi.

Ngoài cửa Kim Dương Cung Cung.

Kỷ Ninh, Tô Vưu Cơ, Bạch Dung, Cầm Hỏa Thần, Thanh Ma, Khúc Lương Chúa Tể đều đang đợi.

Xoát!

Một đạo thân ảnh trống rỗng xuất hiện, đúng là Kim Dương Thần Quân, lúc này Kim Dương Thần Quân vẻ mặt tươi cười, hắn lần đầu tiên chứng kiến Kỷ Ninh... liền lập tức xác định Đạo Quân trước mắt Hồn Phách Chân Linh dần dần tiêu tán kia, chính là Bắc Minh Đạo Quân trong truyền thuyết! Bởi vì Kim Dương Thần Quân có thể cảm giác được thiếu niên áo trắng trước mắt mang theo khí tức vô hình.

Loại khí tức này, huyền diệu khó giải thích.

Chính là một tia khí tức Kiếm Đạo bản nguyên, Kỷ Ninh cũng không có tận lực thu liễm, dù vậy, Chúa Tể bình thường là rất khó phát hiện. Kim Dương Thần Quân kia một lòng mong muốn thành tựu Chí Tôn, tu hành vô tận tuế nguyệt, thực lực xác thực cực cao, ở trên Đại Đạo có thành tựu cực cao, cùng Thần Đế Hòa Lung là tương đương, tự nhiên cảm giác càng thêm nhạy cảm.

- Kim Dương bái kiến Bắc Minh Đạo Quân.

Kim Dương Thần Quân cung kính thi lễ, cười nói.

- Thật không nghĩ tới Đạo Quân sẽ đến chỗ ta, để cho ta cực kỳ kinh hỉ.

- Lần này tới, là có chuyện phiền toái Kim Dương Thần Quân.

Kỷ Ninh nói.

- Mời vào trong rồi từ từ nói.

Kim Dương Thần Quân liền nói.

- Chỉ cần ta có thể giúp đỡ, nhất định hết sức, Bắc Minh Đạo Quân, mời.

Kỷ Ninh liền đi vào trong.

Tô Vưu Cơ, Bạch Dung theo sát, Cầm Hỏa, Thanh Ma, Khúc Lương Chúa Tể cũng theo sau, đặc biệt là Khúc Lương Chúa Tể thì âm thầm vui mừng. Cầm Hỏa Thần thì ương ngạnh quét mắt nhìn Kim Dương Thần Quân.

- Khí tức thật hung lệ, sợ là không thua gì ta, đây chính là Hỗn Độn Nguyên Thú trong truyền thuyết rồi.

Kim Dương Thần Quân cũng nhìn Cầm Hỏa, đồng thời như trước nhiệt tình dẫn đường cho Kỷ Ninh.

Một bên dẫn đường, một bên cũng đã sớm lệnh thủ hạ bố trí thịnh yến.

Tại Kim Dương Cung chủ điện, một cuộc thịnh yến bày xuống, rất nhiều thị nữ tôi tớ ở bên cạnh hầu hạ.

Kỷ Ninh, Kim Dương Thần Quân đều ngồi ở chỗ cao nhất. Kim Dương Thần Quân còn tận lực để bàn của mình thấp xuống một chút.

- Ta đã sớm nghe nói đại danh của Bắc Minh Đạo Quân, một mực hâm mộ kính nể, chỉ là chỗ ta cách Viêm Long Vực giới thực sự quá xa xôi, trong nội tâm rất tiếc nuối... Bất quá hôm nay Bắc Minh Đạo Quân đến Kim Dương cung ta, là sâu sắc kinh hỉ.

Kim Dương Thần Quân cười nói.

- Đến đến đến, chúng ta trước cộng ẩm chén này, chúc mừng Bắc Minh Đạo Quân đến Kim Dương cung ta.

Phía dưới cũng có đám đại năng khác của Kim Dương cung tiếp khách, mỗi cái nâng chén.

Kỷ Ninh cũng mỉm cười nâng chén, uống xuống.

- Ân, hảo tửu.

Kỷ Ninh không kìm lòng được khen, uống xuống một chén, cảm giác một cỗ hỏa diễm phảng phất như từ trong miệng một mực chảy vào trong bụng, lửa nóng vô tận lập tức tràn ngập toàn thân, phảng phất như từ bên trong thân thể trùng kích ra, theo sát lấy là một hồi mát lạnh từ trong lòng tràn ngập, bao phủ toàn thân. Một nóng bỏng một mát lạnh, thân thể phảng phất như tẩy luyện, có cảm giác thoát thai hoán cốt.

- Đây là Kim Dương cung ta đặc chế Tam Hỏa Bảo Nhược Nhưỡng. Trong nội cung ta còn cất giấu thật nhiều, Đạo Quân ưa thích, có thể mang nhiều chút ít, về sau cũng có thể chậm rãi nhấm nháp.

Kim Dương Thần Quân cười nói.

Hắn biết rõ đối mặt đại năng như Bắc Minh Đạo Quân, hơn nữa còn là một cái hợp đạo thất bại. Ứng đối càng phải cẩn thận từng li từng tí. Một khi có một tia lãnh đạm... Chỉ sợ hối hận đã muộn!

Kỷ Ninh cười nói:

- Ta liền nhận rồi, Kim Dương Thần Quân, lần này ta tới, là có một việc phiền toái Kim Dương Thần Quân.

- Đạo Quân mời nói.

Kim Dương Thần Quân liền nói.

Chung quanh cũng an tĩnh lại, Khúc Lương Chúa Tể khẩn trương nghe.

Kỷ Ninh vung tay lên, trong tay xuất hiện một vòng tay trữ vật, trực tiếp ném qua nói:

- Ta muốn dùng một ít bảo vật trong Pháp bảo Động Thiên này, cùng Thần Quân đổi một thân thể Kim Y Đạo Quân.

Bảo vật Kỷ Ninh còn rất nhiều, vơ vét Dao Hỏa Cảnh cùng với tất cả bảo tàng của Cô Độc bệ hạ, một ít Kỷ Ninh cho rằng đối với Tam Giới có trọng dụng đều lưu lại, lựa chọn sử dụng chút ít kỳ trân đối với Tam Giới công dụng không lớn, cũng có hơn mười kiện, cộng lại miễn cưỡng so sánh một thân thể Kim Y Đế Quân a.

- Không phải là thân thể Kim Y Đế Quân sao? Đạo Quân tới tìm ta, còn khách khí như thế, là coi trọng Kim Dương ta, ta làm sao quan tâm một thân thể Kim Y Đế Quân.

Kim Dương Thần Quân nói xong vung tay lên, lập tức một đoàn chất lỏng lớn màu vàng bay ra, chất lỏng màu vàng cũng là hình dáng viên cầu thuần túy, mặt ngoài có ánh sáng đang không ngừng lưu chuyển, cực kỳ thần bí.

- Bảo vật của Đạo Quân, vậy thì không cần.

Kim Dương Thần Quân liền nói.

- Một thân thể Kim Y Đế Quân này, là ta đưa cho Đạo Quân.

Hắn ban cho thủ hạ, cũng có thể ban thưởng một thân thể Kim Y Đế Quân.

Thân thể Kim Y Đế Quân ở trong lòng hắn, cũng không coi là trân quý cỡ nào, hắn càng coi trọng là binh khí Tây Tư tộc bảo vệ tính mạng bản thân, Bắc Minh Đạo Quân vẻn vẹn đòi hỏi một thân thể Kim Y Đế Quân, hắn cũng nhẹ nhàng thở ra, đây đối với bản thân hắn không có ảnh hưởng gì.

Kỷ Ninh vung tay lên thu hình cầu chất lỏng màu vàng, lúc này cười nói:

- Ngươi cũng nhận lấy a.

Vòng tay trữ vật kia đang lơ lửng ở bên cạnh Kim Dương Thần Quân.

- Cái này...

Kim Dương Thần Quân chần chờ nói.

- Bắc Minh Đạo Quân, cái trữ vật này thì không cần, ta tu hành tuế nguyệt dài dằng dặc, bảo vật rất nhiều, nhiều một ít hay thiếu một ít bảo vật, đối với ta căn bản không ảnh hưởng. Nếu như Bắc Minh Đạo Quân có thể... Có thể chỉ điểm ta một chút hay không?

Đạo, không thể nhẹ truyền.

Kim Dương Thần Quân cũng không dám để cho Kỷ Ninh trực tiếp truyền hắn Vĩnh Hằng Chung Cực Kiếm đạo, chẳng qua là chỉ điểm một chút mà thôi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play